Có nên đón nhận tình yêu của một người con gái trẻ?
Trong một buổi liên hoan toàn cơ quan cô ấy đã nói muốn tôi đưa về và hôm đó cô ấy đã nói yêu tôi từ lâu…
Tôi năm nay 40 tuổi, đang nuôi hai con. Một đang học lớp 10 còn đứa út năm nay học lớp 7. Vốn là một viên chức bình thường nên tôi không phải là người giàu có, cũng không thuộc dạng thiếu thốn về tài sản. Thu nhập của tôi dùng để chi tiêu cá nhân và nuôi hai con cũng tạm ổn.
Cách đây mười năm vợ tôi đã bỏ bố con tôi để chạy theo một người đàn ông khác, không những thế mấy quyển sổ tiết kiệm mà cả hai vợ chồng dành dụm tiết kiệm hàng chục năm do cô ấy đứng tên, vợ tôi cũng mang theo hết.
Quá thất vọng và chán nản tôi đã rơi vào tình trạng hủng hoảng tinh thần, stress và phải đi đến gặp bác sỹ tâm lý để xin tư vấn một thời gian. Sau thời gian đó tôi chỉ biết cặm cụi làm việc để nuôi hai đứa con khôn lớn.
Trong thời gian đó cũng có mấy người phụ nữ xung quanh tôi họ đều đã đứng tuổi, có người lỡ dở mà chưa có gia đình, còn có cô thì đã qua một lần đò nay muốn xây dựng hạnh phúc mới. Tôi cũng muốn có bàn tay người phụ nữ trong nhà để con cái đỡ thiệt thòi nhưng qua thời gian đi lại tìm hiểu đều không thấy hợp.
Người chưa có chồng thì tính tình thất thường nay nắng, mai mưa khiến tôi cảm thấy không thoải mái. Còn cô kia thì cũng phải nuôi con, nếu cưới thì xảy ra tình trạng con chung, con riêng, dì ghẻ con chồng, cha dượng con vợ. Sợ con cái vất vả nên tôi đã hy sinh hạnh phúc của mình để tập trung nuôi các con.
Video đang HOT
Cách đây hơn một năm ở cơ quan tôi có một cô nhân viên mới, ban đầu mối quan hệ bình thường. Cô ấy vẫn gọi tôi bằng chú, xưng cháu. Vì chưa có chồng nên mọi người trong cơ quan hay vun vào tôi với cô ấy. Tôi không nói gì vì đây đâu phải là lần đầu tiên họ trêu đùa tôi như vậy.
Tôi vẫn nói chuyện với cô ấy bình thường như trước kia và bỏ ngoài tai những lời đàm tếu xung quanh. Thời gian gần đây trong một buổi liên hoan toàn cơ quan cô ấy đã nói muốn tôi đưa về và hôm đó cô ấy đã nói yêu tôi từ lâu, sẽ chấp nhận tất cả nếu tôi đón nhận tình cảm của cô ấy.
Thực tình tôi cũng rất mến cô gái này, có điều tôi không tự tin khi tôi đã lớn tuổi lại nuôi hai đứa con trong khi đó cô ấy mới 25 tuổi tương lai còn đang ở phía trước. Tôi đã cố ý tránh mặt để cô ấy giãn ra mà quên tôi đi nhưng khi tôi càng tránh mặt thì cô ấy lại càng tìm gặp, khóc lóc, nói rất đau khổ khi tôi hững hờ như vậy.
Tôi cũng rất muốn đón nhận tình yêu này và cảm thất thật hạnh phúc vì hoàn cảnh của mình vẫn có được tình cảm của một cô gái trẻ. Nhưng tôi cũng rất bối rối, suy nghĩ rất nhiều, đón nhận tình cảm của cô ấy tôi sẽ phải đối diện nhiều áp lực. Nhất là từ phái gia đình, bạn bè của cô ấy.
Liệu khi cô ấy đưa tôi về giới thiệu với bố mẹ, họ có đồng ý tôi không? Khi mà tuổi tác của tôi cũng gần bằng tuổi của bố mẹ cô ấy? Hơn nữa còn gánh nặng con cái nữa, nếu cứ đẩy tình cảm lên cao đến lúc đó sợ sẽ làm khó cả hai bên mà cuối cùng hạnh phúc lại không đến được. Tôi vân chưa quyết định vì cần phải suy nghĩ nhiều, giờ cũng chưa biết phải làm sao? Xin được chia sẻ cùng mọi người. Xin cảm ơn!
Theo Đất Việt
Cấm vận chồng vì bị phản bội để rồi hai lần đón nhận kết cục đau đớn
Dần dần, chuyện ấy của vợ chồng Thùy ngưng trệ hẳn. Vì Thùy không thể quên đi được những hình ảnh ma mị kia, vì Phong không thể chịu đựng được sự lãnh đạm, nhạt nhẽo của Thùy.
Mang ánh mắt đầy uất hận, Thùy nhìn Phong:
- Anh còn gì để giải thích nữa không?
- Anh... anh xin lỗi! Là do cô ta dụ dỗ anh. Hãy tha thứ cho anh, chỉ một lần này thôi, anh hứa sẽ không bao giờ gặp lại cô ta nữa!
Phong quỳ xuống, ôm lấy chân Thùy, thề thốt với hai hàng nước mắt lưng tròng khiến Thùy mủi lòng. Nỗi đau đớn tưởng như chết đi sống lại trong Thùy bỗng chốc tan biến. Hạnh phúc mà bao năm Thùy cố công gây dựng không thể sụp đổ trong tích tắc như thế được. Thùy không cam tâm. Vậy là dù có đau đớn thế nào, Thùy cũng đành ngậm ngùi đồng ý tha thứ cho Phong.
Cuộc sống của vợ chồng Thùy lại ổn định trở lại nhưng không còn hạnh phúc như xưa nữa. Thùy cứ ngỡ bản thân có thể vượt qua được nỗi đau phản bội kia nhưng Thùy đã lầm. Hàng ngày, hàng giờ, hình ảnh Phong cùng ả đàn bà kia quấn quýt lấy nhau cứ hiện lên rõ mồn một, ám ảnh tâm trí Thùy. Nhất là khi gần gũi Phong, Thùy lại không ngừng tưởng tượng ra cảnh Phong cũng đã từng như thế với người con gái khác. Sợ hãi, ám ảnh đã khiến Thùy dần xa lánh Phong. Có khi cả tháng trời, Thùy chẳng cho Phong động vào người. Nếu có, cũng chỉ là sự gượng ép, bắt buộc. Dần dần, chuyện ấy của vợ chồng Thùy ngưng trệ hẳn. Vì Thùy không thể quên đi được những hình ảnh ma mị kia, vì Phong không thể chịu đựng được sự lãnh đạm, nhạt nhẽo của Thùy.
Sau 5 tháng kể từ ngày Thùy phát hiện Phong phản bội mình, tinh thần của Thùy vẫn chẳng thể khá khẩm hơn. Thùy đã nhờ tới cả chuyên gia tư vấn giúp Thùy gỡ rối vấn đề của mình nhưng dường như vẫn không thu được kết quả gì. Bởi tất cả chỉ có hy vọng khi Thùy cho bản thân mình sự giải thoát, cho Phong cơ hội.
Con tim Thùy vỡ nát thành trăm mảnh khi chứng kiến cảnh Phong tay trong tay đi vào nhà nghỉ với ả nhân tình ngày trước. (Ảnh minh họa)
Không khí trong gia đình bây giờ nặng nề, u ám khủng khiếp. Thùy chỉ tỏ ra ân cần, tình cảm với Phong trước mặt mọi người. Còn khi chỉ có hai đứa, Phong với Thùy chỉ như người vô hình mà thôi. Không cảm xúc, thậm chí đến một câu nói đơn giản với Phong, Thùy cũng thấy thật khó khăn khi cất lời. Đối diện với người vợ ngày nào cũng mang bộ mặt nặng như trì, không nói, không cười, Phong thật sự thấy chán nản. Phong đã cố gắng làm mọi việc để mong chuộc lại lỗi lầm của mình nhưng Thùy chẳng hề cho Phong cơ hội. Mọi sự quan tâm của Phong dành cho Thùy đều là thừa thãi. Thùy chẳng màng tới nó, mỗi lần Thùy nhìn Phong, Phong lại có cảm giác trong ánh mắt ấy chứa đứng đầy sự oán hận, trách móc. Sự cô đơn, trống vắng, không được cảm thông, giãi bày và cả chuyện Thùy cấm vận quá lâu đã đẩy Phong quay trở lại con đường xưa cũ ấy.
Con tim Thùy vỡ nát thành trăm mảnh khi chứng kiến cảnh Phong tay trong tay đi vào nhà nghỉ với ả nhân tình ngày trước. Lần này thì Thùy đã không còn giữ được thái độ bình tĩnh như lần đầu tiên Thùy bắt quả tang Phong ngoại tình nữa, Thùy lao vào Phong, cấu cào, vừa đấm đá vừa gào thét như điên như dại, chửi mắng anh thậm tệ, như muốn phát tiết hết những phẫn nộ lẫn đớn đau đến tận xương tủy trong lòng mình.
Ả nhân tình của Phong sợ hãi, vội vã ôm quần áo bỏ chạy. Còn Phong, không như lần trước, quỳ xuống khóc lóc cầu xin, lần này, Phong lại chọn cho mình sự im lặng. Chỉ đến khi Thùy không còn sức mắng nhiếc Phong nữa, mà quỳ gục xuống khóc nức nở, lúc bấy giờ, Phong mới lên tiếng:
- Em mắng chửi anh, anh chấp nhận. Em thù ghét anh, anh cam chịu. Nhưng tội lỗi lần này của anh, chẳng phải em cũng phải chịu một phần trách nhiệm haysao ? Nếu như em không lạnh nhạt với anh, cấm vận anh, hờ hững với anh thì liệu anh có sa vào bước đường này không? Em nói em chấp nhận tha thứ cho anh trong khi lòng em lại không thật sự muốn như thế. Em thử hỏi em xem, em đã đúng với anh chưa?
Dứt lời, Phong lạnh lùng bỏ đi. Ngồi lại một mình với những giọt nước mắt, Thùy mới hiểu sự tha thứ phải xuất phát từ tận trái tim chứ không phải bằng lý trí bột phát nhất thời. Có lẽ Thùy đã quá vội vàng khi nhận lời tha thứ cho Phong nên giờ mới phải chuốc lấy bi kịch cay đắng thế này.
Theo Một Thế Giới
Lời thú tội của cô nhân tình 23 tuổi Một cô gái trẻ kể lại việc mình đã rơi vào lưới tình với người đàn ông đã có vợ và không thể thoát ra. Ảnh minh họa Một cô gái từng rất phản đối chuyện ngoại tình và mơ ước về một cuộc hôn nhân là sự gắn kết của tình yêu lãng mạn, không tà dâm nhưng lại đang rơi vào...