Cô gái trẻ liên tục than đau chân tại bữa tiệc, đến sáng mới nhận ra sai lầm của mình, khiến dân mạng “cười ra nước mắt”
Dù là “ câu chuyện buồn” của nữ chính nhưng không ít dân mạng khẳng định đây là sự cố buồn cười nhất mà họ từng được biết đến.
Ayleigh McGhee, sống ở thành phố Glasgow (Scotland), mới đây bị một phen bẽ mặt chỉ bởi 1 sai lầm nhỏ xíu tại bữa tiệc cùng hội chị em. Câu chuyện này được chia sẻ trên mạng xã hội khiến đông đảo dân mạng phải cười bò, cảm thấy nữ chính vừa đáng thương, vừa đáng yêu.
Theo bài đăng của Georgia, 1 trong những người bạn có mặt tại bữa tiệc cùng Ayleigh, cô gái trẻ đã không ngừng than thở, cảm thấy khó chịu vì đôi giày quá đau chân cả buổi tối. Mãi đến sáng hôm sau, Ayleigh mới nhận ra mình đã mang giày ngược 2 bên trái và phải với nhau, chỉ nhầm lẫn nhỏ này nhưng cũng đủ mang đến cho cô nàng cơn đau xuyên suốt bữa tiệc.
Bài đăng của Georgia nhận được rất nhiều sự quan tâm của dân mạng.
Bức ảnh do chính Ayleigh chia sẻ trên Instagram, không hề hay biết gì về việc mang giày ngược.
Bài đăng nhanh chóng nhận được 33,5 nghìn lượt thích và hơn 2 nghìn bình luận từ dân mạng trên Twitter. Hầu hết mọi người đều không thể nhịn cười trước “câu chuyện buồn” của Ayleigh, gọi đây là sự cố buồn cười nhất mà họ từng biết. Ngoài ra cũng có nhiều ý kiến bày tỏ sự đồng cảm với Ayleigh, cho rằng một ngày nào đó bản thân họ cũng sẽ mắc sai lầm tương tự.
Tất nhiên sau khi lấy lại được sự tỉnh táo, Ayleigh đã nhận ra sai lầm của mình nhưng không hề cảm thấy xấu hổ. Cô còn để lại bình luận dưới bài đăng của bạn mình rằng : “Trời ơi, giờ mình mới nhận ra nguyên nhân của cơn đau chân hiện rõ rành rành thế kia”. Hy vọng là sau sự cố nhớ đời này thì Ayleigh sẽ rút kinh nghiệm, mang giày đúng bên để đi “quẩy” không lo bị đau chân nữa.
(Nguồn: Unilad)
Theo Helino
'Con thi đại học xong sẽ ly hôn' Bài học cảnh tỉnh cho những ông chồng vô tâm
'Có một vài người phụ nữ, ly hôn cũng thật 'tao nhã'. Họ chờ đợi 10 năm để con cái trưởng thành rồi quyết định giải thoát cho cuộc hôn nhân không lối thoát của mình.'
Câu chuyện của người đàn ông này cũng giống như câu chuyện của hàng nghìn cặp vợ chồng tại Trung Quốc, bị vợ đệ đơn ly hôn ngay sau khi con cái họ kết thúc kỳ thi đại học.
Đặc biệt, người phụ nữ đã phải chờ đợi, ấp ủ, 'nếm mật nằm gai' 10 năm trời để sau khi con mình hoàn thành kỳ thi đại học xong, cũng là lúc cô giải thoát cho bản thân mình khỏi người chồng vô tâm, chỉ biết sống cho bản thân mình. Người chồng sau khi đi từ cục dân chính ra chỉ biết khóc lóc, bởi anh đã nhận ra sai lầm quá muộn màng.
Cô vợ chuẩn bị 10 năm cho việc ly hôn của mình. Nguồn: Hội những người đam mê truyện ngược.
Video đang HOT
'Cô ấy nói, tôi chờ ngày này đã mười năm, mười năm chăm chỉ học hành của con, là mười năm cô ấy nếm mật nằm gai.
Cô ấy đã nói với anh rất nhiều lần, đợi con thi đại học xong sẽ ly hôn, anh cứ tưởng chỉ là lời nói dỗi của vợ, không ngờ cô ấy nói thật. Hơn nữa, từ ngày đó cô ấy đã bắt đầu chuẩn bị cho việc ly hôn.
Anh nhớ đến những năm đó vợ rất độc lập, dịu dàng, đột nhiên phát hiện những lúc anh cho là hai vợ chồng chung sống rất hòa thuận, thực chất là bởi vợ không còn muốn tính toán với anh nữa.
Lúc trước anh rất ghét bị vợ sai làm việc nhà, sau đó không biết bắt đầu từ khi nào, vợ đã không còn kêu anh làm nữa, lúc đó anh rất vui, cho rằng phụ nữ đều như thế cả thôi, không chiều cô ấy, thì cô ấy biết điều tự làm thôi.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ lúc đó vợ đã muốn buông bỏ anh rồi. Cô ấy không cần anh, vậy nên việc gì cũng đều tự mình làm.
Trong mấy năm ấy, vợ không hề đòi anh một đồng nào. Lúc trước khi con còn nhỏ, vợ không đi làm được, mỗi tháng đều kêu anh đưa mình tiền. Anh nhớ lại lúc ấy, anh vô cùng phiền chán mỗi khi nghe vợ nhắc đến tiền bạc, mỗi tháng làm được vài đồng ít ỏi thì đã tiêu hết cho cái nhà này rồi.
Mỗi khi vợ kêu đưa tiền, anh đều nói: 'Em có thể xài tiết kiệm chút không, mua máy lạnh trong phòng khách làm gì, khóa hư rồi thì ráng ráng xài tạm cũng được mà. Ngày nào em cũng mua đồ mới cho con, rồi còn đồ trang điểm, có ích gì không. Em không biết thương tôi chút nào hả? Đàn ông kiếm tiền cũng đâu dễ dàng!'
Tôi nhớ khi vừa bắt đầu, vợ sẽ phản bác lại, càng về sau thì ngậm bồ hòn làm ngọt.
Đợi con đi học, vợ bắt đầu đi làm lại, sau đó, vợ không hề đòi anh thêm một cắc nào nữa. Vấn đề tiền nong của hai người từ khi ấy bắt đầu phân chia rạch ròi.
Vợ muốn mua cái gì liền mua, anh muốn món gì cũng tự mình trả tiền. Anh không biết mỗi tháng vợ kiếm được bao nhiêu, vợ cũng không quan tâm mỗi tháng anh kiếm được bao nhiêu tiền.
Anh nhớ có một đoạn thời gian, vợ tiêu rất nhiều tiền. Mua cho mình rất nhiều quần áo đẹp và mỹ phẩm tốt, anh oán trách vợ: 'Em không thể tiêu tiết kiệm lại chút hả, sau này còn phải lo cho con học hành nữa!'
Kết quả vợ liền trách lại: 'Tôi tự mình kiếm tự mình tiêu, không lấy của anh một cắc. Con có đi học, anh bỏ bao nhiêu tôi cũng bỏ bấy nhiêu, có khi còn bỏ ra nhiều hơn anh, chứ không có việc ít hơn anh!'
Khi ấy anh liền đứng hình, thế nhưng cũng không để trong lòng, không cho quản thì anh không quản, miễn sao đừng đòi tiền anh là được.
Bấy giờ anh mới hiểu, khi đó vợ đã không còn cần anh chống đỡ về mặt kinh tế nữa rồi.
Không, trong những năm đó, vợ anh không chỉ độc lập về kinh tế, mà còn cả về tinh thần.
Vợ bắt đầu rất ít khi cãi nhau với anh. Anh nói gì, cũng chỉ nghe, không muốn nghe, cô ấy liền trốn vào phòng khác. Khi ấy anh còn nghĩ vợ mình biết hiền lương thục đức rồi, thế nhưng không hề nghĩ rằng vợ anh ngay đến cãi nhau với anh cũng thấy không cần thiết.
Anh chồng muốn người vợ không đòi hỏi, biết quan tâm chăm sóc gia đình. Ảnh minh họa
Nghĩ lại những năm đó, anh mới thấy mình muốn làm gì thì làm đấy, bất kể làm gì, vợ anh cũng không hề quan tâm. Có một buổi tối anh không về nhà, vợ cũng không hề gọi một cuộc. Khi ấy anh còn cao ngạo cười những tên bị vợ gọi giục, cảm thấy những người ấy thật không có bản lĩnh, bị vợ chỉnh đến mất cả tôn nghiêm.
Bây giờ nghĩ lại. vợ người ta là còn yêu, vợ anh khi ấy đã không còn yêu anh rồi. Khi ấy anh còn vô cùng cao ngạo, cảm thấy người phụ nữ này cũng biết im lặng rồi.
Anh lại nghĩ, những năm ấy vợ vì con cái mà không cãi nhau với anh, ôm đồm hết mọi việc cho con, còn anh thì vui vẻ một chút cũng không hề quan tâm.
Mười năm, vợ lo kiếm tiền, chăm con cái, lo hết việc nhà. Thậm chí ba mẹ vợ có việc gì, cũng không hề mở miệng nhờ anh giúp đỡ. Anh từng vì việc này mà dương dương tự đắc, cảm thấy vợ nên thế này mới phải.
Mỗi lần vợ nhờ việc nhỏ gì, anh liền cảm thấy phiền. Anh không muốn quan tâm đến bất cứ việc gì của vợ, chỉ muốn được phục vụ như hồi giờ, chỉ cần vợ không đòi tiền, vợ thích làm gì cũng được.
Có một lần vợ bệnh, liền gọi điện thoại cho anh. Anh nhớ rất rõ khi ấy đã nói những gì: 'Nhà mẹ cô không có ai hả, không phải cô có tiền trong người sao, tìm tôi làm gì?'
Vợ anh không nói một lời liền cúp máy, sau đó vợ khỏi bệnh, anh cảm thấy có chút tội lỗi, tưởng rằng vợ sẽ khóc nháo, thế nhưng vợ lại vờ như chưa có gì xảy ra. Anh liền cảm thấy vợ cũng chỉ đến thế thôi, anh không quan tâm, cô ấy cũng có làm gì được anh đâu.
Khi phụ nữ tự lập, họ không cần phải sống chung với người chồng vô tâm nữa. Ảnh minh họa
Anh chưa từng nghĩ đến, người vợ an phận thế này, khi ly hôn với anh lại vô cùng kiên định.
Loại kiên định này phải chăng được tích góp từ cuộc hôn nhân lạnh lẽo này?
Giống như có một lần cô ấy nói: 'Anh sớm đã không còn là chồng tôi nữa, mà chỉ là bố của con tôi'.
Vậy nên, cô ấy đợi 10 năm, chuẩn bị 10 năm, đợi khi con thi xong đại học, trở thành người lớn rồi, liền dứt khoát ly hôn.
Nghĩ lại, anh thật không có điểm nào để vợ phải lưu luyến. Bởi vì trong cuộc hôn nhân này, đến bản thân cũng không hề nhớ ra được anh đã cho cô ấy những gì. Chỉ có duy nhất một đứa con, cũng chính là nỗi lưu luyến duy nhất của cô ấy.
Từ cục dân chính bước ra, anh khóc, bởi anh không thể tưởng tượng được trong tương lai, anh phải một mình giặt đồ nấu cơm, tự mình làm việc nhà, một mình đảm đương hết mọi việc. Cả đời sau anh cũng không thể uống được canh vợ nấu.
Còn vợ thì cười, vì hôn nhân đối với cô ấy, không có chút gì tốt đẹp. Ly hôn rồi, cô ấy chỉ bớt việc chăm sóc một kẻ tính tình không tốt mà thôi.
Đàn ông không nên chờ con cái lớn rồi, mới biết trân trọng vợ mình.
Khi con còn nhỏ, bạn tưởng rằng cô ấy sẽ không bao giờ rời bỏ mình. Khi bạn có lỗi lớn đến đâu, cô ấy cũng sẽ nhường nhịn bạn, bao dung bạn vì con cái.
Thậm chí bạn còn ngây thơ nghĩ rằng, vợ thì nên được răn dạy. Đối với cô ấy quá tốt, sẽ thành hư, đối với cô ấy không tốt, cô ấy mới biết ngoan ngoãn.
Bạn ỷ vào sau khi sinh, cô ấy không còn mạnh mẽ như trước, mà ức hiếp, ghét bỏ, nhìn không vừa mắt, chưa từng cho cô ấy chút quan tâm yêu thương.
Bạn ỷ vào tấm lòng yêu con của cô ấy, không muốn con phải sống trong gia đình không trọn vẹn, miệt thị, lạnh nhạt, thậm chí chỉ xem cô ấy như một bảo mẫu miễn phí.
Bạn nghĩ cô ấy cứ yếu đuối dễ ức hiếp như thế mãi sao?
Sao không nghĩ đến, khi đó cô ấy chỉ là không còn lựa chọn nào khác. Khi cô ấy tích góp đủ sức lực, khi cô ấy đủ mạnh mẽ, khi con cái đã trưởng thành, cô ấy sẽ không hề do dự rời bỏ bạn.
Bởi vì, một tên đàn ông chỉ yêu bản thân mình, nếu không vì con cái thì chẳng có gì đáng lưu luyến cả.
Cả phần đời còn lại với anh, thật sự mệt mỏi!
Cả phần đời còn lại không có anh, hạnh phúc làm sao!'
Bài viết sau khi được dịch lại đã nhận về vô số ý kiến của cộng đồng mạng Việt Nam, bởi đàn ông và người chồng Việt cũng được nhận xét có bản chất vô tâm khó lòng sửa đổi.
'Đến một lúc nào đó, khi người ta nhận ra việc chung sống không vui, không thể hòa hợp, không mang lại cho người ta hạnh phúc, người ta đã cân nhắc kĩ lưỡng, thì người ta ly hôn', Trương Văn Trực bình luận.
'Có những loại kiên định phải được tích cóp từ rất lâu. Đủ thất vọng sẽ tự đứng bật dậy rũ bùn. Muộn một chút cũng là một đoạn đường. Để cả đời thống khổ mới đáng trách!', Cao Ngân chia sẻ.
'Có vẻ anh này tiếc cũng chỉ là tiếc người làm việc cho mình mỗi ngày chứ có phải tiếc vợ tiếc tình yêu của vợ gì đâu, đáng đời lắm', Hiếu Khương nhận định.
Nguồn: Weibo. Dưa Hấu dịch.
Vũ Linh
Theo baodatviet
Nhà trị liệu cống hiến 20 năm cuộc đời đi "chữa đồng tính" vừa thú nhận mình là... người đồng tính Người đàn ông thành lập một trong những chương trình trị liệu đồng tính lớn nhất đất Mỹ, vừa công khai rằng mình là người đồng tính và cầu xin được tha thứ vì những sai lầm trong quá khứ. Ông McKrae Game, 51 tuổi, đã lãnh đạo nhóm trị liệu đồng tính dựa trên đức tin mang tên "Hope for Wholeness" (tạm...