Chưa từng sống mà đã chết là bất hạnh lớn nhất đời người!
Sống cho mình luôn là phương châm của tôi vì không ai có thể thay tôi sống được. Không thể nhìn ai ăn mà tôi thấy no bụng được. Bạn hay tôi, dù sống theo kiểu nào thì trăm năm sau cũng chui xuống đất hết thôi.
Tôi không muốn tới lúc hấp hối mới hận rằng trước đây mình sống chưa đủ. Sống mà không vui vẻ thì sống làm gì?
Phản hồi bài viết “Tôi chẳng thấy có lỗi với với chồng sau này vì từng ngủ với người khác”!
Đây là lần đầu tiên tôi viết phản hồi cho chính bài của mình. Chính xác là tôi muốn phản hồi lại những ý kiến của các bạn dành cho tôi. Có 2 luồng ý kiến ủng hộ và phản đối. Đối với các bạn ủng hộ, tôi vô cùng cảm ơn. Đối với những bạn phản đối, tôi cũng cảm ơn luôn nhé.
Bài viết của tôi không có ý khoe khoang con người tôi. Tôi không mong người khác sẽ học theo tôi hay cần một lời khuyên từ ai đó. Trước giờ tôi là người luôn biết rõ bản thân mình. Tôi biết mình là ai, đang đứng ở đâu. Tôi biết tôi mặc đồ size bao nhiêu, mang giày số mấy, mặc kiểu nào hợp, mặc màu nào đẹp, thích ăn cái gì, thích chơi với ai.
Còn bạn, thành thật mà nói, bạn thương tôi cũng không làm bạn gầy đi mà ghét tôi cũng không làm bạn có thể béo lên. Tôi cũng không thấy sự cần thiết của việc tìm hiểu trong đầu người khác đang nghĩ cái gì. Thậm chí, nếu có người nguyền rủa tôi thì tôi cũng vẫn ăn ngon ngủ yên, thậm chí… uống nước cũng không hề bị sặc.
Tôi không phản đối các anh muốn kiếm vợ còn trinh nếu bản thân cũng đàng hoàng tốt đẹp.
Video đang HOT
Còn loại muốn vừa được ăn vừa được chửi thì nói thật, sự tôn trọng của tôi không có
Tôi nghĩ, thay vì dùng thời gian để thay đổi suy nghĩ của người khác chi bằng tìm người nào hợp với mình thì sẽ thoải mái hơn. Tôi không phản đối các anh muốn kiếm vợ còn trinh nếu bản thân anh cũng đàng hoàng tốt đẹp. Còn loại muốn vừa được ăn vừa được chửi thì nói thật, sự tôn trọng của tôi đối với các anh không hơn một con gián là bao.
Tôi càng không có ý kiến gì đối với những bạn có ý giữ gìn bản thân. Vì nếu xã hội có nhiều người như các bạn thì chắc nó sẽ tốt đẹp hơn nhiều.
Nhưng nếu mọi người đều tốt đẹp như các bạn đã hùng hồn tự tin cho tôi là người mất nết thì tại sao bây giờ tỉ lệ nạo phá thai cao ngất thế? Đó là tại vì có nhiều người khẩu thị tâm phi, có nói mà không có làm. Những người này lên mặt thì giỏi lắm, chỉ bảo người khác thì rành lắm còn bản thân tốt tới đâu thì ai mà biết được.
Qua những bài viết của mình, tôi chỉ mong những bạn gái không còn trinh, dù vì bất kỳ lí do gì cũng hãy cứ tự tin mà sống, vui vẻ mà bước trên con đường của mình. Đừng nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc trong khi thực sự nó chỉ mới bắt đầu.
Tôi thấy rằng hiện có rất nhiều đàn ông bây giờ không còn coi chữ trinh là điều kiện đầu tiên để cưới vợ. Họ cưới cả con người chứ không phải cái màng nên chẳng việc gì phải mất công ở lại với những người phản đối. Các bạn cứ ra đi với người ủng hộ cho lành.
Thật ra, tôi không biết những con số ví dụ 100% đàn ông đều ngoại tình hay 90% đàn ông đều thích vợ đẹp mà ngu ở đâu ra (hay chỉ là con số tượng trưng). Nhưng có lẽ tôi may mắn chỉ gặp những người đàn ông tốt xung quanh mình nên vẫn tin đời còn nhiều điều tươi đẹp hơn là tối tăm ảm đạm.
Chúng ta tồn tại trên đời này vì chúng ta được sinh ra, được nuôi lớn. Sống cho mình luôn là phương châm của tôi vì không ai có thể thay tôi sống được. Không thể nhìn ai ăn mà tôi thấy no bụng được cả. Tội gì khoác lên mình bao nhiêu là lớp áo có tên trách nhiệm, trong khi tôi không chắc rằng tất cả chúng ta đều thích mặc chúng.
Tôi nghĩ đến 1 số trách nhiệm và cảm thấy rất buồn cười nhưng tôi biết chắc có nhiều người lại thấy rất nặng nề. Tôi không bao giờ thấy có lỗi với hàng xóm vì tôi chưa có chồng cả.
Sống mà không vui vẻ thì sống làm gì? Bạn hay tôi, dù sống theo kiểu nào thì trăm năm sau cũng chui xuống đất hết thôi. Đến lúc đó bạn là người như thế nào, ai quan tâm chứ?
Tôi không muốn tới lúc hấp hối mới hận rằng trước đây mình sống chưa đủ. Vả lại, ai biết trước được mình sẽ sống tới chừng nào. Chưa từng sống mà đã chết mới là bất hạnh lớn nhất của đời người!
Theo VNE
Anh ruồng rẫy vợ và chờ tôi bỏ chồng
Chúng tôi yêu nhau từ trước, giờ cả hai đều bất hạnh với hôn nhân. Chúng tôi có nên đến bên nhau?
Tôi biết, khi đọc những câu đầu tiên của tâm sự này, nhiều người sẽ chửi rủa chúng tôi là loại mèo mả gà đồng. Nhưng thực sự, ẩn sâu bên trong, chúng tôi cũng có nhũng nổi khổ tâm rất lớn mà không có lời nào biện minh. Chỉ biết rằng chúng tôi tìm đến với nhau để xoa dịu tâm hồn đau khổ bao năm qua. Thực sự, chỉ khi bên nhau chúng tôi mới tìm thấy hạnh phúc của đời mình.
Tôi và anh ấy yêu nhau từ trước, từ hồi chúng tôi còn học đại học. Chúng tôi yêu nhau vô cùng nhưng cuộc đời không tạo điều kiện thuận lợi cho chúng tôi đến bên nhau. Năm cuối cùng, chúng tôi đi thực tập ở hai tỉnh xa nhau, đó là quãng thời gian mà mọi rắc rối, sai lầm đã xảy ra. Người con gái đi thực tập cùng tỉnh với anh cũng là bạn học cùng chúng tôi. Anh và cô ta được phân về một tỉnh xa. Cô ta đã đem lòng yêu anh sẵn rồi nên ngay từ đầu đã cố tình đăng kí đi cùng tỉnh với anh.
Vậy là, trong hơn 3 tháng ở tỉnh miền núi đó, cô ta vờ vịt, yếu đuối, khóc mếu rồi bày binh bố trận đưa anh vào tròng. Có ai ngờ, 3 tháng ngắn ngủi đó đã chấm dứt tình yêu đẹp của chúng tôi. Hết đợt thực tập anh trở về với cái thai hơn 1 tháng ở bụng cô ta. Lúc đó, vì quá tức giận nên tôi không tha thứ. Anh cũng không thể vô trách nhiệm với con mình nên sau khi tốt nghiệp, hai người họ đã làm đám cưới với nhau.
Tôi bị chồng đánh đập, chửi rủa vì chuyện mất trinh (Ảnh minh họa)
Sau ra khi ra trường, tôi xin việc gần nhà và lấy một người do bố mẹ sắp đặt. Với tôi, từ khi chia tay anh ấy, tôi đã không còn thiết tha gì chuyện yêu đương nữa. Tôi chỉ cốt lấy người nào hợp ý cha mẹ, bởi vì cha mẹ là người đi trước, hiểu đời hơn tôi nên sẽ chọn được cho tôi người chồng tốt. Nhưng có lẽ bố mẹ tôi đã không tính được chuyện con gái họ đã không còn trinh tiết và người đàn ông mà con gái họ sắp lấy lại là kẻ gia trưởng trong chuyện đó.
Khi mới gặp, tôi cũng cảm thấy ưng thuận, quý mến. Anh ấy có vẻ ngoài từng trải, hơi khó tính nhưng chỉn chu, có đạo đức. Nhưng đêm tân hôn, anh ta thẳng chân đạp tôi vào xó nhà khi biết tôi không còn trong trắng. Anh ta còn chửi rủa, nói rằng bố mẹ tôi cũng lừa anh ta nên mới giới thiệu loại con gái mất nết như tôi cho anh ta. Tủi phận, cay cực nhưng biết mình là người có lỗi nên tôi câm miệng không dám hé răng nửa lời với ai. Tôi thương bố mẹ mình vất vả, giờ mà biết con gái bị đối xử như vậy thì đau không gì bằng.
Gần 10 năm qua, tôi sống với chồng như một cái thây ma. Anh ta lúc bình thường không sao nhưng khi nổi điên lên là chửi tôi chuyện mất trinh. Tôi nín nhịn cho xong vì thương ba mẹ, vì lòng tôi đã khép cũng không thể yêu ai hơn nữa. Vả lại tôi sợ. Sợ rằng nếu có ly hôn, mang theo hai đứa con tôi cũng lại bị người chồng sau chửi rủa như thế mà thôi. Vậy thì chi bằng sống vì con, vì bố mẹ. Ít ra người chồng này còn làm chỗ dựa cho tôi về mặt kinh tế.
Quả thực, tôi cũng muốn ở bên anh ấy vì tôi hiểu chúng tôi chỉ hạnh phúc được khi ở bên nhau mà thôi. Nhưng tôi lại thương hai đứa con, thương bố mẹ mình. Họ sẽ phải sống thế nào khi có một người vợ bỏ chồng lấy một người bỏ vợ? (Ảnh minh họa)
Thế rồi tôi tình cờ gặp lại người yêu cũ của mình. Chỉ vừa nhìn thấy nhau, chúng tôi đã bật khóc nức nở. Có lẽ không phải chỉ vì chuyện tình xưa cũ mà bởi bao năm qua chúng tôi cũng quá bất hạnh trong hôn nhân nên giờ gặp nhau mới tủi phận như vậy. Anh nói với tôi rằng, từ khi lấy nhau, anh không gần vợ và hai người cũng không có thêm con. Bao năm qua, anh chỉ yêu mình tôi và vẫn nhớ về tôi. Vợ anh ta cũng đau khổ không kém nhưng không chịu buông tha. Hai người cứ sống với nhau không khác gì ly thân trong cùng một căn nhà.
Sau 1 tháng gặp nhau, anh ấy điện thoại gặp tôi và nói rằng đã bỏ vợ. Đã nộp đơn ra tòa xong xuôi và chờ tôi ly hôn để đến bên nhau. Anh nói ngày xưa chúng tôi đã quá nông nổi nên để mất nhau, giờ không thể sống cả đời mà không có tình yêu như vậy được. Nếu một trong hai chúng tôi hạnh phúc thì không nói nhưng khi cả hai cùng khổ thế này thì bỏ đi rồi lấy nhau là cách tốt nhất.
Từ hôm anh ấy đề cập chuyện này, tôi chưa biết phải làm sao. Quả thực, tôi cũng muốn ở bên anh ấy vì tôi hiểu chúng tôi chỉ hạnh phúc được khi ở bên nhau mà thôi. Nhưng tôi lại thương hai đứa con, thương bố mẹ mình. Họ sẽ phải sống thế nào khi có một người vợ bỏ chồng lấy một người bỏ vợ? Giờ tôi phải làm gì đây, tôi rối trí quá rồi?
Theo VNE
Kẻ bất hạnh Năm tôi học lớp 12, Dậu học lớp 10. Làng tôi sát một vùng quê nhỏ ven sông, mỗi lần đi học đều phải qua đò. Trong lần liên hoan văn nghệ toàn trường nhân ngày 20/11, tôi thấy một cô bé trắng trẻo, xinh đẹp lên hát đơn ca rất hay, bèn để ý. ảnh minh họa Thế là tôi tìm mọi...