Chỉ sau 47 ngày, tôi nhận ra mình không cưới một người chồng, mà cưới cả một gia đình bòn rút, vô tâm và bạc bẽo
Nhìn cảnh bố mẹ chồng vật vã van xin suốt mấy ngày qua, trong lòng tôi không khỏi hả hê. Đã đến nước này rồi, họ có khóc lóc, gào thét cũng vô ích bởi tôi đã dứt khoát bước ra khỏi căn nhà đó, vĩnh viễn không bao giờ quay đầu lại.
Ảnh minh họa.
Người ngoài có thể bảo tôi nóng vội, rằng 47 ngày làm dâu là quá ngắn ngủi để quyết định ly hôn. Nhưng với tôi, đó chẳng khác nào một bản án tù chung thân, và ngày đặt bút ký vào đơn ly hôn cũng là ngày tôi được giải thoát khỏi địa ngục.
Chồng tôi và tôi vốn là bạn học đại học, quen biết nhau suốt bốn năm trước khi quyết định kết hôn. Hai nhà chỉ cách nhau hai con phố, bố mẹ hai bên còn thân thiết trong hội đồng niên. Tôi từng nghĩ, làm dâu một gia đình có mối quan hệ gần gũi như vậy hẳn sẽ dễ dàng hơn – nhưng hóa ra, đó là một sai lầm chết người!
Chỉ sau 47 ngày, tôi nhận ra mình không cưới một người chồng, mà cưới cả một gia đình bòn rút, vô tâm, và bạc bẽo. Nhà chồng tôi không phải một tổ ấm, mà chẳng khác gì một cái rạp xiếc – nơi ai cũng đóng vai kẻ đạo đức giả, chỉ chực chờ biến tôi thành con rối để sai khiến.
Chồng tôi? Một kẻ lười biếng đến mức đáng sợ. Khi ra ngoài, anh ta bóng bẩy, bảnh bao như soái ca, nhưng vừa về đến nhà là lộ nguyên hình – bẩn thỉu, bê tha không khác gì một kẻ vô gia cư. Tôi nhắc nhở thì anh ta lờ đi, tôi cáu lên quăng hết đống quần áo bẩn ra cửa sổ thì mẹ chồng lao ra nhặt từng cái một, vừa thu dọn vừa chửi tôi vọng về tận nhà đẻ.
Còn bố mẹ chồng? Họ xem tôi không khác gì một con bò sữa. Họ bắt tôi lo toàn bộ chi phí sinh hoạt trong nhà, từ tiền ăn, tiền điện nước cho đến cả những khoản lặt vặt. Trong khi đó, tiền mừng cưới của chúng tôi lại bị mẹ chồng ôm về phòng giấu kín, hồi môn cũng chỉ có đúng một chiếc kiềng vàng mỏng dính. Tôi có phải osin không công đâu chứ?!
Nhưng đỉnh điểm của sự quá quắt là khi tôi phát hiện anh trai chồng – một gã đàn ông 38 tuổi, ăn bám nhà đẻ sau khi bị vợ bỏ – lén lút trộm mất 2 chỉ vàng trong thùng quà cưới của tôi ngay đêm tân hôn! Tôi báo với bố mẹ chồng, nhưng họ chẳng những không bắt hắn xin lỗi, mà còn quay ra trách tôi: “Nó nghèo thì em giúp đỡ nó một chút có sao đâu?”
Video đang HOT
Còn hai đứa cháu gái của chồng, con của gã anh chồng vô dụng ấy? Chúng là nỗi ám ảnh kinh hoàng! Hư hỏng, hỗn láo, chúng ngang nhiên vào phòng tôi bày bừa, phá phách, đập vỡ mỹ phẩm, nước hoa đắt tiền mà không hề bị bố mẹ hay ông bà quát mắng. Tôi khoá cửa phòng, mẹ chồng tôi liền lén lấy chìa khác mở ra để bọn trẻ tiếp tục quậy phá.
Sống trong một gia đình như vậy, tôi phát điên!
Tôi đã chịu đựng đủ. Khi tôi đề nghị ly hôn, chồng tôi cuống cuồng van nài, nhưng bố mẹ anh ta thì nhún vai dửng dưng như chẳng liên quan. Mẹ chồng tôi thậm chí còn nhếch mép cười khẩy: “Mới 47 ngày thôi mà, ở thêm hai hôm nữa cho tròn 49 ngày đi!”
Các chị em có nghe thấy câu đó mà không lộn ruột không? Tôi cưới hỏi đàng hoàng, họ vác trầu cau sang xin tôi về làm dâu, giờ lại dám buông lời ám quẻ, xem tôi như một thứ xui xẻo bám lấy nhà họ ư?
Vậy thì không cần tiếc nuối nữa!
Tôi thu dọn hành lý, xách vali về nhà mẹ đẻ ngay trong ngày hôm đó. Nhưng trước khi đi, tôi để lại một tờ giấy trên giường và đó chính là thứ khiến nhà chồng tôi sau này phải quỳ xuống mà cầu xin!
Chẳng nằm ngoài dự đoán, vừa bước chân đến cổng nhà mình, tôi đã thấy bố mẹ chồng chạy theo sau, hớt hải đến mức suýt vấp ngã. Mẹ chồng tôi vừa gào vừa khóc, ông chồng bội bạc thì đứng chết trân, còn gã anh chồng thì mặt tái mét.
Bố mẹ tôi tức giận đóng sập cổng, tuyên bố từ nay không còn bất cứ quan hệ gì với gia đình đó. Đúng lúc ấy, mẹ chồng tôi bỗng khuỵu xuống giữa đường, vừa lăn lộn vừa gào thét: “Nhà tao không cần con dâu, trả lại cháu cho tao!”
Cháu ư? À, phải rồi. Họ đã đọc được tờ giấy tôi để lại.
Trên đó, tôi chỉ viết vỏn vẹn một dòng: “Tôi đang mang thai. Đứa bé này sẽ mang họ của tôi, và các người vĩnh viễn không bao giờ có tư cách làm người thân của nó.”
Vậy đấy. Một tin tức mà đáng lẽ ra, nếu họ không quá bạc bẽo, quá tệ bạc, thì họ đã có thể đón nhận nó trong niềm vui. Nhưng không, họ đã đánh mất tất cả, và giờ họ đang phải gào khóc trong tuyệt vọng.
Tôi nhìn bà ta lăn lộn giữa đường, chỉ nhếch mép cười lạnh: “Đứng dậy đi, kẻo xe đâm chết bây giờ.”
Tôi bước vào nhà, đóng cửa lại, không ngoái nhìn.
Từ nay, tôi sẽ làm mẹ đơn thân, và đứa con quý giá này sẽ không bao giờ dính líu đến gia đình họ. Tôi cũng chưa biết là con trai hay con gái, nhưng cứ nói là con trai cho họ mất ăn mất ngủ đi! Một chút dằn mặt cuối cùng, sau tất cả những gì họ đã gây ra cho tôi – có đáng không các chị em? Tôi thấy quá xứng đáng!
Hơn 10 năm chăm chồng ngây dại, khi chị tôi quyết định rời đi tìm hạnh phúc mới thì lại bị cả nhà chồng lăng mạ
Đôi khi lòng tốt của mình thành lẽ đương nhiên, sự tử tế đáng ra phải được trân trọng thì lại thành nghĩa vụ phải làm.
Trong cuộc sống này, có những mảnh đời không may mắn, trải qua những thử thách và nỗi đau lớn lao đến mức khó ai có thể hình dung nổi. Và đôi khi lòng tốt của mình thành lẽ đương nhiên, sự tử tế đáng ra phải được trân trọng thì lại thành nghĩa vụ phải làm, không làm thì là loại không ra gì. Câu chuyện của chị gái tôi chính là ví dụ điển hình cho việc đừng bao giờ tử tế với những con người không xứng đáng.
Chị gái tôi lấy chồng năm mới 20 tuổi, cũng không phải là tình yêu sâu đậm gì vì chị với anh rể mới quen nhau được mấy tháng đã cưới xin rồi. Chuyện hôn nhân này của chị luôn là niềm hối hận của bố mẹ tôi, nếu năm đó mẹ và bố không giục chị lấy chồng thì chắc cuộc đời chị đã rẽ sang hướng khác.
Chị về nhà anh rể làm dâu được đúng nửa năm thì biến cố ập đến. Thật ra đến giờ hỏi tôi anh rể là người như thế nào thì tôi cũng không biết nữa, chính chị tôi cũng không chắc chồng mình là người như thế nào. Hôm ấy, một tai nạn lao động nghiêm trọng đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời anh, khi anh bị thương nặng phần đầu, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ thần kinh. Từ đó, anh không còn có thể duy trì sự tỉnh táo và trạng thái tinh thần như một người bình thường.
Chị và anh rể còn chưa kịp tìm hiểu đã lấy nhau, lấy nhau về còn chưa kịp hết thời gian mặn nồng thì anh đã trở thành 1 người ngây ngây dại dại, thậm chí nhận thức của anh còn không bằng 1 đứa trẻ lên 5 tuổi.
Chị tôi, người phụ nữ mạnh mẽ và đầy lòng vị tha, đã dành ra hơn một thập kỷ của cuộc đời mình để chăm sóc cho anh rể. Mười năm, không phải là một khoảng thời gian ngắn ngủi để có thể quên đi hay phớt lờ. Chị đã hi sinh rất nhiều, từ công việc, sở thích cá nhân, cho đến những giây phút quý giá bên gia đình nhỏ của mình để chăm sóc cho anh. Cuộc sống hàng ngày của chị là chuỗi ngày không ngừng nghỉ, từ việc chăm sóc anh rể, đến việc quán xuyến cả việc gia đình nhà chồng. Tất cả, chị đều đối mặt một mình, một mình gánh vác mọi trọng trách.
Nhà chồng chị chính là cái gai trong mắt tôi. Lúc anh chị cưới nhau thì lúc nào cũng khinh khỉnh điệu bộ của kẻ trên phân nhưng khi con trai mình gặp họa thì ngay lập tức tròng trách nghiệm, nghĩa vụ, đạo đức lên cổ đứa con dâu mà chỉ 6 tháng trước thôi còn chẳng coi ra cái gì.
10 năm không hề ngắn ngủi, nó thiêu đốt sạch sẽ thanh xuân của chị nhưng chị cam chịu tất cả có lẽ cũng vì tâm lý không nỡ buông tay, bỏ thì thương vương thì tội chứ 8 tháng cả yêu cả cưới thì làm sao mà có thể sâu đậm hay nặng tình nặng nghĩa được.
Nhưng rồi, một ngày nào đó, mỗi người trong chúng ta đều cần được lắng nghe tiếng gọi của trái tim mình, được sống cho cuộc đời của chính mình, và chị tôi cũng không ngoại lệ. Khi chị đưa ra quyết định ly hôn để tìm lại hạnh phúc và tự do cho bản thân sau những năm tháng dài hy sinh và quan trọng nhất với chị là cố gắng có 1 đứa con, chị đã hơn 30 tuổi rồi, chị có thể chấp nhận sống cô độc cả đời nhưng chị lại da diết mong muốn có 1 đứa con.
Mưu cầu hạnh phúc là quyền tự do của mỗi con người và chị tôi chẳng có gì sai trái khi mong cầu cho bản thân mình hạnh phúc hơn nhưng khi chị quyết định rời đi thì gặp phải sự phản đối và chỉ trích nặng nề từ phía gia đình nhà chồng. Họ không nhìn thấy những gì chị đã trải qua, không cảm nhận được những gì chị đã phải chịu đựng. Họ tận hưởng sự tử tế của chị thành thói quen và họ cho rằng nghĩa vụ của chị là phải tử tế với họ đến cuối đời, làm con hầu kể ở cho nhà họ đến khi nào nhắm mắt xuôi tay thì thôi.
Để cho chính bản thân mình trở nên giống nạn nhân hơn, cả nhà họ đi rêu rao khắp nơi chị tôi là loại đàn bà chẳng ra gì, lúc chồng khỏe mạnh thì lao vào đào mỏ đến khi chồng hoạn nạn thì giở mặt đòi ly hôn, thậm chí còn đổ tiếng ác cho chị tôi, nói chị cuỗm hết tài sản của chồng để bao nuôi tình nhân trẻ tuổi.
Những lời đàm tiếu và những cái nhìn thiếu thiện cảm từ người thân và cộng đồng xung quanh khiến chị phải chịu đựng thêm nỗi đau tinh thần nữa. Cảm giác bị phán xét, bị hiểu lầm, khi lòng chị chỉ mong muốn một cuộc sống bình yên, một cuộc sống mà chị có thể là chính mình, không phải cam chịu hay chịu đựng nữa.
Cũng may chị tôi là người rõ ràng và dứt khoát, khi chị đã quyết định rời đi thì tất cả những lời lẽ ác nghiệt kia không lay động được chị. Vì không có sự đồng thuận nên chị đã làm đơn ly hôn đơn phương, tuy mất nhiều thời gian hơn nhưng vẫn được tòa chấp thuận. Giờ chị đang sống cuộc sống của chính mình, mặc dù thanh xuân đã đi qua khó lòng lấy lại được nhưng chị luôn nói với tôi rằng, chị chưa bao giờ hối hận vì những gì mình đã làm.
Vừa mới kết hôn, tôi sợ hãi muốn ly hôn ngay khi biết chồng từng bắt ép vợ cũ ở nhà để làm gì Tôi không thể ngờ rằng chồng mình lại làm một việc quá đáng với vợ cũ của anh ấy. Trước khi kết hôn, tôi và chồng có khoảng thời gian 6 tháng yêu nhau. Anh ấy hơn tôi 6 tuổi và là người từng trải, đã có một đời vợ. Chồng tôi thẳng thắn chia sẻ từ trước, việc hai vợ chồng chia...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Phát hiện tờ giấy gấp 4 trong túi áo của bố chồng, tôi hốt hoảng mở cuộc họp gia đình gấp: Các anh chồng cũng bất bình

Chồng cờ bạc nợ gần 1 tỷ đồng, muốn vợ bán nhà để 'làm lại cuộc đời'

Đang hẹn hò vui vẻ, tôi quyết định dừng lại vì bạn trai quá giàu

Tôi suýt bị ô tô cán chết sau cú ngã vì tiếng còi xe tải

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi cũng phải đỏ hoe mắt: Thương con nhưng khiến con xa lánh bố

Chị gái 37 tuổi chưa lấy chồng, ai hỏi lý do cũng phì cười với câu trả lời của chị, riêng bố mẹ tôi thì lo lắng đến bạc đầu

Xem phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt", tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng, anh kéo chăn trùm hết mặt: CÁI GIÁ QUÁ ĐẮT cho sự ương bướng

Xem phim "Sex Education", tôi tâm đắc rút ra bài học để dạy con trai hư hỏng: 4 chữ vàng thay đổi suy nghĩ, khiến con quay đầu

Ăn liên hoan công ty, nhìn người phục vụ bóc tôm, tôi giật mình thốt gọi "mẹ vợ", hôm sau đi làm, sếp cho tôi nghỉ việc

Mất việc ở tuổi 40, lương trăm triệu thành số 0, vợ chồng cãi vã không hồi kết

Chồng đưa mỗi tháng 10 triệu, đòi mua ô tô hơn 500 triệu đồng

Chồng ham mê "đào" tiền ảo, mất cả trăm triệu vẫn mơ sắp giàu
Có thể bạn quan tâm

Phim Hàn 18+ vừa chiếu đã được khen hay, nữ chính "điên rồ" đỉnh cao 100 điểm
Phim châu á
22:53:19 20/03/2025
Lễ dạm ngõ của Quỳnh Lương và thiếu gia: Nhan sắc cô dâu bầu bí gây sốt, không gian cực sang xịn!
Sao việt
22:48:18 20/03/2025
Phim của Hoàng Thùy Linh rút khỏi rạp sau 1 tuần công chiếu
Hậu trường phim
22:45:53 20/03/2025
Nữ chính 'Khi cuộc đời cho bạn quả quýt': Gia đình phá sản, 20 công ty từ chối
Sao châu á
22:43:55 20/03/2025
Top 5 nàng WAGs vừa xinh đẹp lại kiếm tiền cực giỏi: Doãn Hải My, Chu Thanh Huyền và 3 tiểu thư lá ngọc cành vàng
Sao thể thao
22:31:25 20/03/2025
30 giờ trôi dạt trên biển sau chìm tàu: 'Ăn cá chết để hy vọng sống'
Tin nổi bật
22:23:01 20/03/2025
Chủ tịch phường cùng đồng phạm nhận gần 1 tỷ đồng để bỏ qua vi phạm xây dựng
Pháp luật
22:16:58 20/03/2025
Ngô Kiến Huy khóc nghẹn cảnh ông cụ 70 tuổi làm chỗ dựa cho cháu mồ côi
Tv show
21:56:25 20/03/2025
Lý do bất ngờ khiến Nga quyết định bắn hạ UAV của chính mình
Thế giới
21:19:23 20/03/2025
Mê võ công, cô gái Nga lấy chồng là đệ tử Thiếu Lâm, luyện thành Dịch Cân Kinh
Netizen
20:51:52 20/03/2025