Chồng vừa về nước và rước người khác về nhà
Hiền ơi, đã mấy năm nay anh nhẫn nhịn chịu đựng để làm gì? Để gia đình được êm ấm nhưng anh càng nhẫn nhịn bao nhiêu thì em lại càng chà đạp lên bấy nhiêu. Trước đây, vì em mà anh phụ bạc mẹ của hai đứa con của anh, và cũng vì em mà hai đứa con của em phải chịu cảnh bố mẹ chia tay.
ảnh minh họa
Anh những tưởng em đã thay đổi nhưng không, đến bây giờ em vẫn chứng nào tật ấy. Anh đã bỏ qua cho em mấy lần rồi và anh cũng tưởng là với tình cảm của anh dành cho em, cộng với con gái chúng ta mới chưa tròn 2 tuổi có thể thay đổi được em nhưng tất cả chỉ là con số 0.
Video đang HOT
Em đã lừa dối anh hết lần này đến lần khác, lừa dối anh từ chuyện tình cảm cho tới tiền bạc. Khi nào em cũng nói là sống để tích phúc cho con cái nhưng em lại làm những chuyện mà ngay bản thân 2 đứa con của em cũng không thể tha thứ cho em được.
Em đã từng nói với anh là anh mà làm điều gì có lỗi với em thì em cho anh chết, vậy bây giờ thì sao đây? Khi mà anh về Việt Nam, em ở lại lo công việc và chăm sóc con, em đã ngang nhiên đưa người đàn ông khác về sống như vợ chồng trước mặt con chúng ta. Thậm chí, tệ hại hơn là trước mặt hai đứa con của em khi mà chúng nó đã lớn và đã biết suy nghĩ cả rồi.
Bảy năm qua, anh và em dốc sức làm lụng tích cóp được ít tiền đem về Việt Nam mua đất, anh và em chưa đăng ký kết hôn nên em nói đất đứng tên anh một nửa, em một nửa nhưng rồi em lừa anh. Em đứng tên em hết, anh đã không thắc mắc điều gì. Vậy mà bây giờ em phụ bạc anh để sống với người khác và còn nói anh là thằng đàn ông tồi tệ không cao thượng. Thử hỏi, anh phải như thế nào mới là cao thượng đây? Anh vì còn thương em thương con nên không cao thượng đúng không? Hay là anh phải hận em, phải cho em “thân tàn ma dại” như những người đàn ông ghen mù quáng khác thì lúc đó em mới cho anh là một người cao thượng.
Lời cuối cùng anh dành cho em là hãy suy nghĩ lại để cho các con đỡ khổ và được ngẩng cao đầu với đời. Còn anh, chưa biết đến bao giờ anh mới nguôi ngoai được chuyện này, có thể là 1 năm, 10 năm hoặc cũng có thể là mãi mãi.
Theo VNE
Chốn riêng
Những năm đầu về làm dâu, không gian riêng của chúng tôi thật đơn sơ, chỉ là chiếc giường tre chắc chắn, một chiếc chiếu hoa, đôi gối thêu, và mùng, mền. Không gian riêng ấy được ngăn với bên ngoài bởi một chiếc màn thun.
Chiếc màn mỏng manh đến nỗi, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng đủ hất tung nó, làm phơi bày mọi thứ trên chiếc giường. Biết vậy, nên tôi luôn ý thức mỗi khi cùng chồng sống trong không gian riêng của mình. Tôi nói thế, vì tôi đã từng bị "bắt quả tang" khi đang được chồng ôm ấp, vuốt ve. Hôm ấy, đám cháu lít nhít gọi tôi bằng mợ đi tìm tôi để "méc tội" nhau. Chúng nó vô tư xông thẳng vào buồng, ngay trong giờ "cao điểm".
Chồng tôi vốn hiền lành, nhỏ nhẹ, nhưng anh không thể giữ được bình tĩnh. Tiếng hét như một phản xạ, làm đám cháu hoảng hồn ù chạy. Mẹ chồng nghe tiếng lớn, ôm choàng lấy đám cháu mà miệng cứ liên hồi "hú vía", rồi căn dặn từ rày tuyệt đối không đứa nào được vào phòng cậu mợ. Đám trẻ chưa được... huấn luyện trước, nên cứ há hốc mồm, ra điều người lớn thật vô lý và khó hiểu!
Từ hôm ấy, tôi trở nên dè chừng những khi cùng chồng trong phòng ngủ. Dù đã được chồng trấn an sẽ không bao giờ đám trẻ dám bước chân vào phòng, nhưng cảm giác không an toàn ấy vẫn ám ảnh tôi. Tôi luôn làm chồng mất hứng, chỉ cùng chồng "yêu" lúc nửa đêm, vì thế chất lượng đời sống vợ chồng có phần giảm sút. Tôi sợ nhất cử nhất động của mình sẽ được phô diễn qua bức màn mỏng manh kia, sợ đám trẻ con rình mò vụng trộm... Ban đầu chồng tôi ra vẻ giận dỗi, nhưng rồi anh ấy cũng quen dần và thống nhất thời điểm "giao ban".
Muốn cuộc sống ngày càng chất lượng, nhất là phải tạo cho mình một không gian riêng, chúng tôi cố gắng làm việc để xây lại ngôi nhà. Nhà xây xong, vợ chồng tôi lúc đó đã 40 tuổi, đứa con đầu lòng vào tuổi trăng tròn. 15 năm làm dâu nhà chồng, tôi đã có những tháng ngày hạnh phúc, dù cuộc sống có phần vất vả. Đến tận bây giờ, chúng tôi mới thật sự có được không gian riêng, dù không sang trọng nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Chiếc chiếu hoa được thay thế bằng chiếc nệm êm ái, thêm chiếc kệ trang điểm như thể làm duyên cho căn phòng. Đặc biệt, cánh cửa phòng bằng gỗ được sơn đen bóng loáng, có thêm tấm rèm thay chiếc màn thun trước kia. Từ đó, tôi thật sự yên tâm và chúng tôi xóa bỏ "hợp đồng yêu vào lúc đêm khuya" mà vợ chồng tôi từng duy trì cả mười mấy năm trời.
Nhin các bạn trẻ bây giờ mới chuẩn bị cưới đã tính chuyện xây nhà ở riêng, mới thấy thương mình và những người cùng hoàn cảnh. Ước mong có được một không gian riêng kín đáo, thoải mái ngay trong ngôi nhà của cha mẹ chồng là điều quá xa xỉ, chưa nói đến chuyện làm dâu. Vì thế, khi tổ chức lễ cưới cho con trai, tôi sẽ cố gắng trang hoàng phòng cưới thật đẹp, mong rằng con trai hãy sống thật hạnh phúc với không gian riêng của mình, để mỗi ngày, mỗi giờ trôi qua đều ý nghĩa với người mình đã lựa chọn, yêu thương.
Theo VNE
"Vợ già bằng ba lần giậu" Lúc thành công, khỏe mạnh, vui vẻ, không ít ông chồng "tham sắc bỏ ngãi" nhưng đến lúc thất bại, ốm đau, buồn khổ, người vợ từ thuở tào khang mới thực sự là người yêu thương, giúp đỡ mình. Quên thuở hàn vi Dáng vẻ khắc khổ, gầy gò khiến chị Lê Kim Minh (Tây Hồ - Hà Nội) già hơn nhiều...