Chồng tít mắt với gái đẹp, hại vợ bầu nhập viện sinh non
Anh quay về nhìn thấy vợ khóc chỉ qua loa nói một câu: “Có vấn đề gì đâu mà phải lo. Yên tâm đi, hơn 8 tháng đẻ còn nuôi được mà!”.
Tôi vẫn còn nhớ ngày tôi đưa anh về ra mắt, bố mẹ tôi ra sức phản đối. Bố mẹ tôi bảo anh lưng dài như thế chỉ tổ lười biếng, sau này cưới nhau về tôi phải nai lưng ra mà hầu hạ chồng. Mẹ tôi còn chêm vào: “Đàn ông kiểu gì mà mắt ướt, cười đuôi mắt lộ ra như thế thì lăng nhăng lắm! Cưới nhau về chỉ khổ con giữ chồng thôi”.
Tôi còn nhớ ngày đó tôi đã rất vất vả để thuyết phục bố mẹ. Tôi chết mê chết mệt bởi nụ cười của anh, bàn tay anh mềm mại đã bao lần ôm lấy tôi thủ thỉ. Những điểm mà mẹ chê, lại là những thứ khiến tôi yêu anh say đắm. Tôi nhắm mắt lại cũng thấy nụ cười của anh, chỉ nghe thấy giọng nói của anh là tim tôi đã run lẩy bẩy. Anh ngọt ngào, nhẹ nhàng và đối xử rất tốt với tôi. Tôi chỉ mong anh thường xuyên yêu chiều tôi, thường xuyên say đắm nhìn tôi như thế.
Thấy tôi kiên quyết chọn anh, mấy năm liền vẫn kiên trì với tình cảm của mình, bố mẹ tôi đành phải miễn cưỡng gật đầu cho chúng tôi cưới nhau. Lấy nhau về rồi tôi mới thấy thấm thía những lời mẹ nói.
Chồng tôi hiện nguyên hình là một kẻ lười biếng chỉ ngọt ngào ở đầu môi chót lưỡi. Tôi phục dịch chồng từ cái tăm, cái tất. Đi làm về anh vứt tất mỗi nơi một chiếc, tôi phải tìm về cho đủ đôi. Cứ sáng sớm, chồng tôi là lượt đi ra khỏi nhà, chả thèm nhìn xem cốc sữa tôi pha đưa đến tận nơi cho anh uống xong đang vứt chỏng chơ trên bàn.
Nếu thiếu tất hay quần lót là anh lại đi siêu thị tha về cả tá. Mỗi hôm lại lôi ra một đôi dùng, chả bao giờ vứt đồ vào máy giặt để giặt. Ăn cơm xong, anh khểnh chân ngồi xem ti vi, chả thèm nhìn ngó tôi bụng chửa to tướng đang bê thùng rác đi đổ, rồi tất bật dọn dẹp nhà cửa.
Tôi ngao ngán nhìn một ông chồng cao 1m8 nằm xem ti vi, trong lúc vợ lùn 1.55m đang mang bầu, cố chọc cái đệm trên nóc tủ xuống. Lần đó, cái đệm nặng rơi xuống trúng vào người khiến tôi ngã vật, choáng váng.
Video đang HOT
Chồng tôi phi lại, mặt mũi cáu kỉnh kêu tôi sao không bắc ghế mà lấy. Gạt cái đệm ra khỏi người tôi, cũng không thèm trải đệm ra cho vợ. Chồng quay đít ra nằm xem ti vi tiếp. Tôi nước mắt vòng quanh, vừa tủi thân vừa uất ức.
Ở nhà, anh như vua như chúa, còn tôi như nô lệ phục dịch. Thế nhưng ra ngoài đường, hễ có cô xinh tươi nào nhờ vả là anh cun cút đi làm ngay. Anh sẵn sàng cho tôi vác bụng bầu đứng chờ tê cả chân, nhưng phải chở bằng được cô đồng nghiệp mới vào về tận nhà.
Hôm vừa rôi đưa vợ đi khám thai, anh thoáng nhìn thấy một cô nàng cưỡi xe LX mặc váy ngắn cong mông đi từ ngõ ra. Anh vội vàng phi theo, quên mất cả việc chở vợ bụng bầu hơn 8 tháng ngồi sau. Tôi cấu vào người anh hét lên bảo anh đi chậm lại, nhưng anh bỏ ngoài tai: “Nhìn người đẹp thế kia không ngắm thì phí. Ôm chặt vào chờ anh tí”. Tôi chẳng biết cách nào khác đành nhắm mắt ôm anh, miệng đắng ngắt, nước mắt chảy tràn.
Kết quả hôm đó do lo sợ quá tôi bị động thai suýt đẻ non phải vào viện nằm.Tôi vẫn không thể quên được và chắc cả đời cũng không thể quên được ngày hôm đấy. Trong khi tôi đang đau đớn, hoảng sợ vì lo con tôi có vấn đề gì thì anh vẫn mải ngắm em gái của một chị giường cạnh bên. Cô bé ấy trẻ, ăn mặc gợi cảm, nước hoa thơm phức. Chồng tôi khi ấy tay xoa lưng vợ nhưng mắt ngó đăm đăm vào chiếc áo hở ngực của cô ấy.
Cô bé kia hỏi anh có nước lọc không, cho chị gái cô ấy xin cốc, anh bảo không có nhưng chờ chút anh đi mua giúp. Nói xong, chồng tôi vội vã đi mua nước cho người ta, bỏ mặc vợ đang nằm khóc. Tôi không biết tại sao hồi đó mình lại ngu ngốc đi tin lời anh, bỏ qua những gì bố mẹ khuyên nhủ. Anh quay về nhìn thấy vợ khóc chỉ qua loa nói một câu: “Có vấn đề gì đâu mà phải lo. Yên tâm đi, hơn 8 tháng đẻ còn nuôi được mà!”.
Tôi chỉ muốn tát vào mặt đẹp trai vừa mới thốt ra câu đó. Uất ức trào lên khiến mắt tôi vằn đỏ. Làm sao tôi có thể sống với con người này suốt mất tháng qua được? Sao lại có thể chấp nhận một người như vậy làm bố của con tôi?
Theo Phununews
Em muốn được ôm anh từ phía đằng sau
Anh còn nhớ những ngày ít giông bão, ít hờn dỗi nhưng nhiều yêu thương đó không? Đêm lặng gió, màn đêm gõ nhẹ vào khung cửa sổ vài hạt mưa lất phất, anh ân cần vuốt mái tóc em, yên bình. Em nũng nịu đòi anh ôm em từ phía sau và thơm nhẹ lên má. Vì em thích cảm giác có một người luôn ở phía sau..
Em nũng nịu đòi anh ôm em từ phía sau và thơm nhẹ lên má. Vì em thích cảm giác có một người luôn ở phía sau..
Đã rất lâu rồi em không còn phải vội vã đến chỗ hẹn vì sợ anh đợi. Cũng rất lâu rồi em không còn lo anh đã kịp ăn tối hay chưa? Những lần đón đưa, những lần anh đợi, những vòng tay ôm cứ cạn vơi theo năm tháng.
Anh còn nhớ lần anh chờ em gần đây nhất là lúc nào không? Có lẽ anh quá bận, em quá bận để nhớ.
Dạo gần đây trời hay mưa bất chợt, tiếng chạm hờ của mưa xuống mặt đất cũng khiến trái tim em nhức nhối. Em ngồi co mình lặng lẽ dựa vào bức tường lạnh tanh tìm một chỗ dựa, thấy màn đêm làm buồn lên đôi mắt. Rồi em thương anh, thương mình, thương chuyện tình nhiều giông bão.
Có phải yêu nhau như một trò cút bắt trốn tìm, cảm xúc cứ vay rồi trả lại cho nhau. Ngày xưa anh đợi em không một lời oán trách, còn bây giờ em đợi anh, đợi anh dài trong những ngày tháng cô đơn nhất của tuổi trẻ. Em chỉ mong, mong một lần anh rảnh để đợi em. À mà không, mong anh rảnh, yên lặng để em ôm từ đằng sau.
Anh à! Những lúc như vậy em chỉ muốn anh có thể dành cho em một chút thời gian ít ỏi cuối ngày, đến chỗ hẹn cũ và lặng lẽ ngồi đợi em. Em sẽ nhẹ nhàng, đi thật nhẹ, nhìn anh từ phía sau, tưởng tượng ra gương mặt anh lúc ấy như thế nào và sẽ vòng tay ôm anh từ phía sau. Giây phút ấy đối với em thật an yên anh à!
Anh còn nhớ những ngày ít giông bão, ít hờn dỗi nhưng nhiều yêu thương đó không? Đêm lặng gió, màn đêm gõ nhẹ vào khung cửa sổ vài hạt mưa lất phất, anh ân cần vuốt mái tóc em, yên bình. Em nũng nịu đòi anh ôm em từ phía sau và thơm nhẹ lên má. Vì em thích cảm giác có một người luôn ở phía sau, chở che và thương em rất thật. Vòng tay anh là bình yên mà em cảm nhận được rõ nhất, sâu nhất.
Nhưng dạo gần đây mưa nhiều về đêm, em hay trở mình thức giấc rồi vụng về nhớ anh và thèm được anh ôm vào lòng như lúc xưa. Có phải chúng ta có quá ít thời gian để dành cho nhau hay vì tim yêu đã vơi đi theo năm tháng. Là anh khác, em khác hay tình yêu khác hả anh? Em cứ quẩn quanh trong mớ bòng bong đầy u sầu và thương nhớ ấy.
Bây giờ anh bận. Rất bận. Sau những tất tả ngược xuôi ở ngoài kia, sau bộn bề công việc thì anh có thể yên lặng để em ôm từ đằng sau được không. Vì em biết ôm từ cảm giác được ôm từ đằng sau an yên, êm ái như thế nào. Chỉ thế thôi có được không anh?
Theo Guu
Cách làm chồng mê chết cười của cô vợ bầu nhà tôi Bữa đó tôi thấy cô vợ bầu của mình ngồi mày mò trong phòng làm việc của tôi cả buổi tối. Vì đang bận xem bóng đã nên tôi cứ để kệ nàng. Nhưng ngày hôm sau, tôi đã gặp phải một tình huống dở khóc dở cười. Thế là vợ tôi có bầu sau bao ngày trông ngóng của gia đình hai...