Chồng đòi ly hôn vì phát hiện vợ dùng sextoy
Tôi có nên tiếp tục chung sống với người vợ bệnh hoạn? Mấy đêm nay tôi mất ngủ, đầu óc bấn loạn, không suy nghĩ được gì mạch lạc.
Tôi đến tận nơi, vợ tôi giật mình như bị bắt quả tang đang làm một việc gì xấu xa. (Ảnh minh họa)
Tôi 42 tuổi, vợ tôi 36 tuổi, chúng tôi kết hôn được hơn chục năm và có hai con, một trai, một gái. Các cháu đều chăm ngoan, học giỏi. Gia đình tôi tuy không giàu có gì nhưng tôi cảm thấy đầy đủ cả tinh thần lẫn vật chất. Tôi hài lòng với hạnh phúc của mình.
Vợ tôi là một người phụ nữ có nhan sắc và khỏe mạnh, rất yêu chồng, thương con, vừa đi làm vừa lo toan mọi việc trong nhà, không chê vào đâu được.
Nhưng nỗi buồn đến với tôi cách đây chừng 2 năm, không biết tại sao, tự nhiên tôi bị suy giảm chức năng tình dục. Nhiều khi cũng muốn chiều vợ nhưng “trên bảo dưới không nghe”. Vợ tôi càng gợi ý, tôi càng bất lực. Tôi rất thương vợ nhưng chỉ biết cư xử ân cần, chu đáo cho cô ấy hài lòng và tôi cảm thấy vợ tôi cũng không tỏ ra thất vọng hay buồn phiền gì.
Nhiều lần cô ấy động viên tôi đi khám nam khoa nhưng tôi rất xấu hổ về chuyện này, không muốn nói với ai, kể cả bác sĩ. Vì thế tôi cứ lần lữa không đi. Cho đến thứ sáu tuần trước, tôi có việc trở về nhà bất ngờ, vì để quên một tài liệu cần dùng đến mà đêm qua tôi xem rồi để ở đầu giường. Khi đi đến cửa phòng ngủ, hé cửa nhìn vào chỉ có mình vợ tôi đang nằm trên giường đắp chăn đến cổ. Tôi đến tận nơi, vợ tôi giật mình như bị bắt quả tang đang làm một việc gì xấu xa. Cô ấy có vẻ lúng túng, mặt đỏ bừng.
Tôi đang dở cuộc họp nên chỉ lấy tài liệu rồi đi luôn. Hôm sau tôi gọi thợ khóa vào mở ngăn kéo riêng của vợ ở tủ đầu giường thấy một dụng cụ bằng nhựa giống hệt như cái “của quý” của đàn ông, bọc trong khăn rất cẩn thận. Thế là đã rõ. Cô ấy tự thỏa mãn bằng cái dụng cụ này?
Tôi có nên tiếp tục chung sống với người vợ bệnh hoạn? Mấy đêm nay tôi mất ngủ, đầu óc bấn loạn, không suy nghĩ được gì mạch lạc nên tôi rất mong một lời khuyên của chuyên gia, trước khi có một quyết định, để sau này khỏi phải ân hận!
Video đang HOT
Nguyễn Thanh (Hà Nội)
CHUYÊN GIA TƯ VẤN
Chuyên gia tư vấn Tâm lý Trịnh Trung Hòa
Đọc lá thư rất thật của bạn, tôi cảm thông sâu sắc với bạn và với cả người vợ đáng thương của bạn nữa. Vợ bạn là một phụ nữ khỏe mạnh bình thường, đang ở độ tuổi sung mãn về sinh lý. Tất nhiên cô ấy cũng có nhu cầu ân ái như bất cứ người phụ nữ bình thường nào nhưng đáng buồn là bạn không đáp ứng được. Rơi vào tình huống này, theo tôi người phụ nữ có thể đứng trước mấy lựa chọn sau đây:
Một là, chồng không đáp ứng được thì đi thỏa mãn ở bên ngoài, tức là ngoại tình.
Hai là nhịn đi. Nhưng sẽ là một cuộc sống khổ hạnh âm thầm khó chia sẻ cùng ai. Lâu dần có thể bị trầm cảm, hay gây sự với chồng làm cho bầu không khí gia đình căng thẳng.
Ba là động viên chồng đi chữa bệnh nam khoa, song vì bạn nghĩ sai lầm rằng đó là điều xấu hổ không đi, thì chẳng có giải pháp nào hơn giải pháp mà bạn đã vô tình bắt gặp.
Trước khi lên án vợ, bạn hãy nhìn lại mình. Tại sao bạn có bệnh lại không chịu đi chạy chữa? Tại sao bạn lại xấu hổ khi mắc một căn bệnh mà y học hiện nay hoàn toàn có thể chữa trị được. Nếu bạn cứ mặc cảm xấu hổ không chịu đi chữa thì cho dù bạn có ly hôn và lấy bất kỳ ai cũng không tránh khỏi tình trạng như hiện nay, có thể còn gặp phải bi kịch đáng buồn hơn. Chính vì bạn không hợp tác nên vợ đã phải tìm đến sextoy để giải tỏa vì không muốn phản bội chồng. Về điều này, vợ bạn rất đáng trân trọng.
Theo quan điểm của tôi, vợ bạn là người phụ nữ tốt, yêu chồng, thương con, hết lòng với gia đình, cho dù bản thân chịu thiệt thòi. Tôi cho đó là người vợ tuyệt vời cả về tâm hồn lẫn thể chất. Sao bạn có cục vàng trong tay mà lại định vứt đi?
Vậy bây giờ bạn phải làm gì? Không có cách nào hay hơn là hãy nhiệt tình hợp tác với vợ, cùng nhau đến khoa nam học của bệnh viện, ở đó các bác sĩ nam khoa sẽ tìm ra nguyên nhân và điều trị cho bạn. Và tôi tin rằng khi chức năng đàn ông của bạn được cải thiện thì bạn sẽ có niềm hạnh phúc mà chẳng người đàn ông nào không mơ ước.
Giữa tối lén theo vợ ra công viên "chạy bộ", chồng phát hiện việc tày đình
Tôi bị vợ lừa dối. Cô ấy có vẻ là người vợ tuyệt vời, ít trò chuyện với mọi người, có ít mối quan hệ với người khác phái. Nhìn chung có vẻ rất lành, thế mà lại cắm cho tôi một cái sừng đau điếng.
Một ngày nọ, vợ nói với tôi rằng "em béo quá, cần phải giảm cân thôi". Tôi trấn an cô ấy rằng không sao cả. Dù sao thì cô ấy ở nhà cũng không có việc gì làm, tôi sẽ cho cô ấy tiền đi tập gym. Có một phòng tập gần nhà chúng tôi, cô ấy có thể đến đó để rèn luyện sức khỏe.
Vợ tôi dứt khoát từ chối. Cô ấy bảo không cần tốn tiền như vậy, tiền có phải vỏ hến đâu, tôi cũng đi làm vất vả mới có được. Tôi vui khi nghe vợ nói vậy. Cô ấy rất yêu tôi và tốt với tôi.
Thay vì đến phòng gym mất tiền, vợ tôi bảo cô ấy sẽ đi chạy cùng một hội nhóm. Tôi muốn đi cùng nhưng cô ấy gàn, bảo tôi đừng lo, trong nhóm có nhiều người tham gia chạy vui vẻ và không có gì khác xảy ra. Đó là một hội nhóm thú vị.
Sau đó tôi miễn cưỡng đồng ý, nói vợ có thể đi nhưng phải chú ý an toàn.
Từ ấy vợ tôi ngày nào cũng đi chạy bộ, tôi cũng chẳng để ý thêm. Tôi không biết mình lại bị lừa cho đến khi chứng kiến cảnh vợ tôi đi cùng một người đàn ông. Tôi về hỏi vợ: "Tối nay em có định chạy không?". Vợ tôi hỏi lại: "Anh hỏi làm gì, anh có muốn đi cùng không?". Tôi bảo không, tôi phải làm thêm giờ.
Thực ra, tôi không làm thêm giờ. Tôi muốn đi theo vợ xem cô ấy làm gì. Sau 7 giờ, vợ tôi ra công viên. Tôi đi theo cô ấy, ở một số thời điểm, trong lòng đã hy vọng chuyện đó không xảy ra.
Tôi ngây thơ mong rằng vợ thực sự đến đây để chạy, cho đến khi tôi thấy một người đàn ông xuất hiện, họ hân hoan khi nhìn thấy nhau và bắt đầu sánh bước bên nhau. Họ ra bãi lấy xe, rồi phóng đi. Tôi nhảy xe ôm đuổi theo, thấy họ đưa nhau tới một nhà nghỉ.
Tôi gọi điện cho vợ hỏi cô ấy đang ở đâu, nhà hết sữa tắm, cô ấy có thể tiện đang chạy ở ngoài thì mua về cho tôi được không. Vợ tôi bảo hôm nay cô ấy chạy cung đường xa nên chưa thể về ngay được. Nếu tôi có thể chờ được thì khoảng một tiếng nữa cô ấy sẽ về. Tôi lạnh lùng nói: "Em không cần quay lại. Chúng ta ly hôn đi".
Vợ tôi hốt hoảng hỏi tôi sao lại nói thế, chỉ vì vợ đi chạy không mua được chai sữa tắm cho chồng mà tôi đòi ly hôn. Tôi bảo cô ấy không cần mồm loa mép giải, tôi đứng đợi ngay trước cổng nhà nghỉ đây rồi.
Vợ tôi chắc là lập tức choáng váng nên không nói thêm gì được nữa. Tôi bồi thêm một lời: "Tôi có đủ hình ảnh em và hắn ôm nhau đi vào nhà nghỉ" rồi tắt máy.
Tôi bảo vợ gói ghém đồ đạc ra khỏi nhà, chúng tôi sẽ ly hôn (Ảnh minh họa: Sohu).
Tôi về đến nhà được một lúc thì vợ tôi về. Cô ấy còn dám bảo mọi chuyện không giống như tôi nghĩ. Tôi tát vợ một cái rồi tức giận nói cô ấy gói ghém đồ đạc ra khỏi nhà, chúng tôi sẽ ly hôn.
Sau khi sự việc xảy ra, nhiều người trong gia đình khuyên tôi không nên nóng nảy như vậy. Anh trai, chị dâu tôi đều nói tôi không nên ly hôn, hãy bỏ qua cho vợ, vì cô ấy còn là mẹ của các con tôi, vợ chồng tôi mà bỏ nhau thì bọn trẻ sẽ rất khổ, làm gì có ai chăm sóc được cho chúng tốt hơn mẹ của chúng, đừng để chúng rơi vào cảnh mẹ ghẻ con chồng.
Anh chị bảo tôi nên bỏ qua mà gọi vợ về, cô ấy xin lỗi rồi hứa không tái phạm là xong. Nhưng làm gì có chuyện đơn giản thế. Tôi có sĩ diện của đàn ông mà lại bị vợ cắm sừng. Cô ấy phản bội được một lần, biết có còn lần sau nữa hay không. Và tấm thân cô ấy cũng nhơ nhuốc rồi, đâu xứng đáng là vợ tôi, là mẹ của các con tôi nữa.
Những chuyện bi hài khi sống trong con hẻm hẹp 0,7 mét ở Cần Thơ Ngay cả khi có người chết, việc đưa quan tài ra ngoài cũng vô cùng khó khăn... Đó là con hẻm 75, đường Trần Phú, thuộc tổ 6, khu vực 2, phường Cái Khế, quận Ninh Kiều, TP Cần Thơ - người dân địa phương vẫn quen gọi là "hẻm bến đò giữa". Phía trước con hẻm chật hẹp, vì bị xây dựng...