Chồng đánh vợ khi mang bầu không thương tiếc vì cãi lại
Mới đây chỉ vì tôi hơi lớn tiếng cãi lại mà anh thẳng tay đánh đập rồi giật ngược tóc tôi lên ngay trên giường ngủ.
Sau ba năm quen nhau, tưởng chừng tình yêu sẽ kết thúc, nhưng kết thúc cũng là anh muốn có bằng được tôi trước hôn nhân. Kết quả của việc làm đó là tôi đã có thai với anh. Dự định chỉ là dự định khi mà tôi và anh đã thống nhất sau khi cưới cả hai người sẽ làm việc một năm sau thì mới bắt đầu có con.
Mọi chuyện không thể ngờ được. Chúng tôi cưới khi tôi đã mang thai được hơn ba tháng. Mọi người trong gia đình tôi đều không nói gì, còn nhà anh thì vui mừng vì tôi có thai trước khi cưới. Như vậy tôi cũng đã yên tâm được phần nào.
Sau khi cưới được một tuần, vì một hiểu lầm nhỏ anh đã thằng tay đánh tôi không thương tiếc và dùng những lời lẽ thô tục mà chửi tôi thậm tệ. Một việc tôi không thề ngờ tới, ngay cả lúc yêu nhau tới ba năm anh chưa hề tỏ ra là một người đàn ông vũ phu và nói những điều tục tĩu như vậy. Vừa đánh xong anh lại coi như không có chuyện gì và tỏ ra âu yếm tôi, rồi anh cũng chỉ nói là hứa anh sẽ kiềm chế để không nóng giận như vậy. Anh cũng không hề xin lỗi. Nhưng vì tôi yêu và nghĩ rằng chắc anh nóng vậy nên mình có thể bỏ qua.
Rồi mọi chuyện cũng qua, nhưng sau gần một tháng anh cũng lại đánh tôi, lần này không nhiều như lần trước nhưng trong tôi lại nghĩ đàn ông đánh vợ được một lần thì “ngựa quen đường cũ” sẽ không bao giờ thay đổi. Anh cũng lại hứa suông là không như vậy những anh không có gì thay đổi.
Anh ngày một nóng tính. Trong thâm tâm tôi lại nghĩ hay anh đã bắt đầu chán tôi chỉ vì tôi mang thai đứa con gái đầu lòng trong khi anh lại muốn là con trai. Mới đây chỉ vì tôi hơi lớn tiếng cãi lại, mà anh sẵn sàng thẳng tay đánh đập rồi giật ngược tóc tôi lên ngay trên giường ngủ. Tôi không khóc được thành lời, nhưng những cái tát của anh giống như một cú đánh trời giáng xuống mà tôi chưa kịp phản ứng.
Ảnh minh họa: DNS.
Video đang HOT
Tôi sợ sẽ ảnh hưởng tới con mình. Nhưng tôi lại mong anh có thể mạnh tay hơn để tôi không phải giữ lại đứa con này, để tôi và anh có thể ra tòa ly hôn mà không có bắt cứ vướng bận nào nữa. Nhưng suy nghĩ đó của tôi quá ngốc, con mình có tội gì đâu, trong khi bé đã được 4 tháng. Tôi đau lắm, đau từ thể xác lẫn tinh thần mà không biết nói cùng ai.
Ngay trong buổi tối đó tôi đã đề nghị được ly hôn. Tôi nói mình thật hối hận khi đã dành hết tình yêu và lấy anh, mặc cho gia đình tôi không cho phép. Tôi bảo rằng chúng tôi mới cưới nên cũng chả có tài sản chung chỉ có đứa con trong bụng là con chung, nhưng tôi sẽ tự sinh con và nuôi con một mình mà không cần anh phải lo tới.
Anh hỏi đã suy nghĩ kỹ chưa, tôi không hề nháy mắt mà trả lời ngay là đã rất kỹ. Mặc dù tôi đã dành nhiều tình yêu cho anh. Anh lại năn nỉ và bảo từ nay về sau sẽ kiềm chế và không nóng tính như vậy. Anh không muốn ly hôn vì anh nghĩ lời nói của tôi là trong lúc bị ức chế.
Cả ba lần anh đánh tôi chỉ trong vòng một tháng rưỡi sau kết hôn và không có bất cứ một câu xin lỗi, mà chỉ toàn là những lời hứa là sẽ thay đổi. Đã không thay đổi mà mật độ đánh tôi lại gần hơn. Liệu sau này có khi nào anh sẵn sàng đánh tôi khi mà con tôi lớn lên. Tôi thật sự rất lưỡng lự vì không biết quyết định ra sao?
Liệu tôi quyết định ly hôn thì con tôi sau này có phải chịu thiệt thòi gì hay không? Nhưng tôi lại không muốn con tôi sống với một người cha quá vũ phu, phàm tục và sẵn sàng đánh đập mẹ nó khi đang mang thai. Tôi không hề có bất cứ một chỗ dựa nào khi mà tôi lại không dám chia sẻ với người thân của mình hay bạn thân thiết của tôi. Trong khi anh luôn miệng nói anh yêu và thương mẹ con tôi nên mới chỉ là nhẹ tay với tôi vậy thôi. Thật nực cười khi anh ta lại nói ra những lời như vậy.
Theo VNE
Ly hôn vì chồng quá vô tâm
Bố mẹ chồng em rất hà khắc còn chồng em lại quá vô tâm, em thực sự quá mệt mỏi và muốn ly hôn.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang trải qua những ngày tháng bế tắc với cuộc hôn nhân này. Em không biết có nên ly hôn với người chồng vô tâm hay không? Mong chị cho em một lời khuyên!
Em lấy chồng từ năm em mới 20 tuổi, đến nay em lập gia đình đã được 6 năm. Trước khi lấy chồng, hai bên gia đình em và anh ấy đều không đồng ý cho chúng em cưới nhau. Nguyên nhân là vì em mới học trung cấp năm thứ nhất trong khi đó chồng em lại là người có công ăn việc làm ổn định. Nhưng vì khi đó em đã mang thai được 3 tháng, vì chồng em quá yêu em nên gia đình anh đã tổ chức đám cưới cho 2 đứa em.
Trong nhà bố chồng em thì có tính gia trưởng, mẹ chồng em thì nghe bố chồng nói gì thì nói theo không có lập trường. Khi mới về, em không thể nào hòa hợp được. Dù trong cuộc sống có xảy ra nhiều xích mích nhưng em vẫn cố chịu đựng không dám nói một lời nào. Tất cả em cũng chỉ vì nghĩ tới chồng và con. Khi con đầu của em được 5 tuổi thì em lại sinh thêm 1 bé trai (được 6 tháng). Nhưng trong nhà có việc gì bố chồng em cũng chửi mắng em thậm tệ. Có lần không vừa ý nên ông ra ăn riêng, có khi ông chửi mắng con em những từ ngữ thô tục nhưng em vẫn không hề lên tiếng. Ở trong nhà hễ em làm gì ông cũng theo dõi từng hành động của ông, nếu không vừa ý là ông nói lại với mẹ chồng rồi mẹ chồng ra nói lại với em, chứ ông không nói trực tiếp với em.
Em quá mệt mỏi khi chồng vô tâm , bố mẹ chồng lại hà khắc (Ảnh minh họa)
Trong lúc đó chồng em lại quá vô tư, khi đi làm thì thôi, hễ có ngày nghỉ thì chồng em cũng có lý do để đi. Ngày nào cũng như ngày nào, chồng em đi làm từ sáng đến trưa về nhà ngủ tí rồi đi làm đến chiều. Nghỉ việc là anh ấy đi đến 1 - 2 giờ sáng mới về. Sau khi sinh đứa con thứ nhất, em đã tự mình kinh doanh. Khi em đi làm về thì tất bật với 2 đứa con mà chồng em không quan tâm gì đến sự bận rộn của em. Anh ấy cứ như trai tân vậy. Về nhà thấy sự lạnh lùng và buồn tẻ của ba mẹ anh ấy nên anh ấy cũng không muốn ở nhà nhiều. Em buồn lắm, không biết là nên tiếp tục duy trì hạnh phúc này hay không. Có phải chồng em đã có tình nhân ở bên ngoài không? Một bên là ba mẹ chồng, một bên là chồng hờ hững, nhiều lúc em muốn ly hôn, nhưng vì nghĩ cho 2 đứa con của em mà em cố chịu đựng, nhưng càng chịu đựng thì em càng cảm thấy mệt mỏi lắm. Xin chị hãy giúp em tìm ra lựa chọn tốt nhất. Em cảm ơn chị nhiều lắm (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang phải trai qua những ngày tháng buồn chán, mệt mỏi với cuộc hôn nhân mà ở đó chồng em thì hờ hững, vô tâm còn bố mẹ chồng thì luôn gây khó dễ. Đôi khi em muốn ly hôn nhưng vì thương hai con em lại đành cam chịu.
Chị xin chia sẻ cùng em những khó khăn mà em gặp phải trong cuộc sống vợ chồng. Một người phụ nữ còn trẻ như em nhưng đã sớm phải vất vả vì gia đình, vì các con mà lại không được sự sẻ chia từ chồng thì quả thực là vô cùng cơ cực. Không chỉ vậy em còn phải khổ sở vì cha mẹ chồng không hài lòng với em. Nhưng có lẽ trước khi nghĩ tới chuyện ly hôn, em hãy cố gắng một lần để cứu vãn cuộc hôn nhân mà em đã từng vượt qua mọi khó khăn để đạt được này.
Có thể em có những nỗi buồn bực với chồng nhưng em đã bao giờ thử nói cho chồng em biết hay chưa? Hãy tâm sự với chồng em về những điều vất vả mà em phải trải qua. Anh ấy là chồng, anh ấy cũng cần phải có trách nhiệm trong việc nuôi dạy con cái, san sẻ việc nhà cùng em. Em hoàn toàn có quyền yêu cầu anh ấy điều đó. Việc anh ấy đi tối ngày, không giúp gì em là một thiếu sót lớn của người chồng, với tư cách làm vợ, em hãy yêu cầu anh ấy thay đổi.
Tâm sự với chồng những nỗi cơ cực mà đã phải trải qua để chồng cùng san sẻ, ly hôn chỉ là giải pháp cuối cùng khi không thể cứu vãn nổi mà thôi (Ảnh minh họa)
Chị nghĩ rằng nếu như chồng em hiểu chuyện, lại yêu thương em thật lòng thì sẽ nhận ra sự vô tâm bấy lâu nay của mình và san sẻ cùng em. Khi ấy, không chỉ chuyện vợ chồng được giải quyết mà vấn đề với bố mẹ chồng cũng sẽ được khắc phục phần nào bởi lẽ anh ấy sẽ là chỗ dựa tinh thần cho em. Ở một mức độ nào đó, chồng em có thể góp ý với ba mẹ, đưa ra một cái nhìn, một nhận định đúng đắn hơn về em để tránh cho bố mẹ ác ý với em thêm nữa. Thậm chí nếu cần thiết, vợ chồng em có thể xin ra ngoài ở riêng (nếu điều kiện cho phép) và cả hai vợ chồng vẫn đối xử tốt, thường xuyên qua lại thăm nom bố mẹ như thường. Đó cũng là một cách báo hiếu.
Còn nếu như chồng em thực sự là một người chồng, người cha vô trách nhiệm, anh ấy bỏ mặc em vật lộn với mọi khó khăn mà không hề giúp đỡ ngay cả khi em đã yêu cầu anh ấy thì em cũng nên xem xét lại cuộc hôn nhân này. Dù có đau khổ nhưng với một cuộc hôn nhân chỉ mang lại đau khổ như thế thì cố gắng sống chỉ là chuốc thêm vào mình những bi kịch mà thôi. Nhưng nên nhớ rằng ly hôn chỉ là giải pháp cuối cùng sau mọi nỗ lực gắn kết tình cảm vợ chồng thôi em nhé!
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Eva
Đừng khóc nếu bất chợt nhớ đến tôi Nêu môt ngày em cảm thây cô đơn, khi đó hãy mở lòng mình ra đê đón nhân môt tình yêu mới. Sau môt hôi ngâp ngừng nhặt lên rôi lại đặt xuông, tôi quyêt định gói ghém lại tât cả những món đô đã gắn liên với kỷ niêm của hai đứa chúng mình. Cứ nghĩ tới hình ảnh em ngôi thu...