Cho vợ đi làm giúp việc, tôi mất vợ sau 3 tháng
Sau 3 tháng làm giúp việc, vợ tôi đề nghị ly hôn, bảo đã phải lòng chủ nhà; vợ khóc nói 8 năm lấy nhau, cô ấy cố hết sức lấy lòng tôi nhưng tôi chưa bao giờ để ý.
Tôi sinh ra ở vùng nông thôn, từ nhỏ đã được bố mẹ chỉ bảo, chăm sóc tận tình nên kết quả học tập rất tốt. Thường xuyên đứng trong top đầu của lớp, của khối hay của trường. Cũng vì luôn sống trong vòng hào quang “ con nhà người ta”, tôi được bố mẹ thương yêu, thầy cô quý mến, bạn bè ghen tị. Vòng hào quang này khiến tôi cảm thấy tâm cao khí ngạo.
Thế nhưng sau khi thi đỗ đại học, tôi phát hiện ra có rất nhiều người ưu tú hơn mình. Trong khoảng thời gian này, tôi bị ảnh hưởng nặng nề về mặt tâm lý, điều này cũng giúp tôi trưởng thành nhanh chóng.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi có công việc khá tốt ở một thành phố hạng nhất, nhưng vì không đủ tiền mua nhà ở thành phố nên tôi gặp khó khăn trong việc tìm bạn đời. Lúc này, tôi nhớ đến cô gái xinh đẹp theo đuổi mình từ hồi cấp 3. Hồi đó tôi chê cô ấy học không tốt, thành tích không cao nên đã từ chối.
Tuy nhiên, đến khi ra trường đi làm, đối mặt với thực tế phũ phàng rằng kết hôn không hề dễ dàng, tôi đã chủ động liên lạc với cô ấy. Gặp lại nhau, cô ấy vẫn thích tôi, tôi cũng mềm lòng vì đối phương vẫn giữ được sự xinh đẹp, trẻ trung. Qua nói chuyện, tôi được biết sau khi tốt nghiệp cấp 3, cô ấy không tiếp tục học lên mà đi làm ngay, trở thành nhân viên thu ngân trong một siêu thị ở quận chúng tôi.
Sau thời gian làm quen lại, chúng tôi chính thức yêu đương rồi đi đến hôn nhân. Tổ chức đám cưới xong, vợ theo đến thành phố nơi tôi làm việc, sống cùng tôi trong căn nhà thuê và tìm được công việc thu ngân mới ở một siêu thị trong thành phố.
Chẳng bao lâu sau, chúng tôi có con đầu lòng. Sau khi sinh con, vợ tôi ở nhà gần 8 năm, lo mọi việc trong gia đình. Vì cô ấy không đi làm nên tôi luôn có cảm giác nuôi báo cô vợ, nhìn thấy vợ là chán nản, bực bội, mắng nhiếc hoặc cằn nhằn không tiếc lời. Có lẽ vì hiểu tâm trạng của chồng nên vợ tôi cũng tìm kiếm công việc mới.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa: Thetxattorneys)
Sau hơn một tháng tìm kiếm, vợ tôi quyết định nhận làm giúp việc. Chủ nhà là một người đàn ông góa vợ gần 50 tuổi, cần người dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.
Khi vợ bắt đầu đi làm, tôi thấy rất thoải mái vì không chỉ có thêm thu nhập mà chi phí sinh hoạt của gia đình cũng giảm đi rất nhiều. Tuy nhiên, vào tháng thứ ba sau khi làm giúp việc, cô ấy đòi ly hôn với tôi. Lý do ly hôn là cô ấy đã phải lòng chủ nhà. Vợ rơi nước mắt nói, trong suốt 8 năm chung sống, cô ấy đã cẩn thận hết mức để lấy lòng tôi nhưng tôi chưa bao giờ để ý hay tôn trọng cô ấy.
Tôi không muốn ly hôn vì chúng tôi đã có con, hơn nữa tôi hiểu rõ rằng một khi chia tay vợ, tôi sẽ khó tìm được bạn đời thêm một lần nữa. Tuy nhiên vợ tôi có vẻ đã rất quyết tâm. Hai vợ chồng đang trong giai đoạn giằng co. Tuy chưa ra tòa nhưng trong thâm tâm tôi biết, việc cô ấy rời bỏ tôi chỉ còn là vấn đề thời gian. Tôi phải làm sao bây giờ?
Dở khóc dở cười khi sống chung với mẹ chồng và chị chồng cùng lười
Sau 1 tháng ở nhà chồng, tôi cứ ngỡ mình mới đổi sang nghề làm giúp việc.
Vợ chồng tôi đang rơi vào tình huống oái oăm khi có nhà để ở nhưng vẫn phải đi thuê. Dù không muốn thế đâu nhưng chính chồng tôi cũng bó tay trước hoàn cảnh ấy chứ đừng nói là đứa làm dâu như tôi.
Chúng tôi ở riêng từ lúc cưới nhau, vì cả hai vợ chồng đều sống và làm việc trong Nam còn gia đình nội ngoại hai bên đều ở ngoài Bắc hết. Đặc biệt là chồng tôi, kể từ năm lớp 10 anh đã không sống cùng gia đình vì học trường chuyên ở thành phố nên anh ở luôn nhà ông bà ngoại cho tiện.
Vậy tính ra từ năm 15 tuổi đến nay gần 40 tuổi rồi, anh gần như không ở nhà với bố mẹ và chị gái nhiều. Thậm chí giờ về quê chồng tôi còn nhầm lẫn không nhớ nhà mình ở đâu nữa cơ.
Sau khi đi làm dâu thì tôi không có mâu thuẫn gì với mẹ chồng cả. Tính tôi lại khá dễ thuận theo ý của người khác nên một số việc dù không cùng quan điểm với nhà chồng thì tôi vẫn sẽ cân nhắc thiệt hơn, có thể làm theo được thì tôi cũng không ngang ngược làm trái ý người lớn làm gì.
Mẹ chồng tôi tính xuề xòa lắm, chẳng để cái gì trong bụng lâu, có khi nói trước là quên sau ngay được. Còn về phần chị chồng thì cũng có gia đình riêng rồi, mỗi tội hiếm muộn mãi mới có một mụn con. Vì mong mỏi con mãi nên chị cẩn thận, gần đến ngày sinh liền về nhà mẹ đẻ ở, dự định sẽ để bà ngoại chăm đến khi em bé tròn một tuổi thì mới về nội.
Nói chung tôi cảm thấy cuộc sống làm dâu của tôi chẳng có gì khó khăn cả, không áp lực nào hết nên tình cảm với gia đình chồng cũng tốt đẹp nhiều hơn. Nhưng quả thật người tính không bằng trời tính, khi tôi đang tự tin rằng mình biết cách cân đối các mối quan hệ với nhà chồng thì lập tức nhận về ngay một thử thách không hề "dễ nhai" một chút nào.
Chả là đợt này cả tôi và chồng đều phải về Bắc công tác trong vòng 3 tháng. Ban đầu hai đứa dự định sẽ thuê một căn hộ dịch vụ để ở vì không muốn làm phiền ai, nhưng rồi loanh quanh lại chốt về ở với bố mẹ chồng. Đi làm ăn xa cả đời rồi, có khi chẳng còn cơ hội nào sống chung một nhà với bố mẹ nữa ấy chứ.
Thế là hai đứa xách vali về nhà nội. Mọi thứ đều không có gì để bàn ngoại trừ việc tôi nhận ra nhà cửa khá lộn xộn. Tôi là một đứa sống hơi sạch sẽ quá mức nên bị ám ảnh chuyện bừa bãi, thấy không sạch sẽ ngăn nắp là tôi ngứa tay không chịu được.
Kết quả việc đầu tiên tôi làm khi đến ở nhà chồng là thay đồ rồi kỳ cọ cái phòng tắm gần tiếng đồng hồ, vì nếu không làm như vậy tôi sẽ không dám bước vào đó để vệ sinh cá nhân mất. Mà khổ nỗi đã vào cái đà dọn dẹp là tôi "xử" cả cái nhà luôn. Càng dọn tôi càng thấy không đủ sức vì có quá nhiều thứ cần lau chùi sắp xếp. Chẳng hiểu vì sao bao năm qua bố mẹ chồng tôi có thể ở giữa đống bừa bộn ấy được.
Tất nhiên tôi không trách ai chuyện nhà cửa không sạch sẽ, đã ở nhờ nhà bố mẹ rồi ai dám ý kiến gì. Khổ một nỗi dọn dẹp nó là "bệnh" của tôi rồi nên dù không muốn tôi vẫn cứ nhất định phải làm mới yên tâm được.
Và trong suốt 1 tháng ở nhà chồng, tôi thật sự cảm ơn cuộc đời vì ngay từ đầu đã chọn ở riêng. Nhà chồng tôi không có bất kỳ vấn đề nào hết nhưng khác biệt trong cách sinh hoạt giữa tôi và họ là quá lớn. Nếu ở cùng nhau chắc chắn sẽ phát sinh ra rất nhiều vấn đề.
Mẹ chồng tôi thường sẽ tỉnh giấc vào lúc 10h sáng, chị chồng tôi thì mang bầu thèm ngủ, đến bữa trưa mới tỉnh dậy tìm đồ ăn. Buổi sáng tôi dậy nấu cơm cho chồng nên tiện thể nấu luôn cho cả nhà. Nhưng ngặt nỗi hôm nào cũng như hôm nào, cả nhà ăn xong không ai chịu rửa bát, toàn để lại mâm đũa xoong nồi bẩn đầy bồn. Tôi đi làm về mệt lại phải rửa hộ.
Có hôm hai vợ chồng tôi đều đi có việc, sáng hôm sau về đến nhà thì bát đũa ăn cơm từ tối hôm trước được ngâm nước để qua đêm. Tôi hãi quá lại vội vàng rửa sạch sẽ. Kế đó, định đi giặt quần áo thì hốt hoảng phát hiện quần áo mẹ chồng bỏ vào máy từ cách đây 4 ngày vẫn còn nguyên trong lồng giặt, chúng đã bắt đầu bốc mùi hôi.
Tủ lạnh tôi đã dọn ngay từ hôm đầu tiên về nhưng không hiểu vì sao giờ đã lanh tanh bành, đồ ăn cứ bọc lại rồi để đến khô cong queo. Chẳng ai ăn nhưng cũng không hề đổ đi. Mẹ chồng với chị chồng ở nhà rất rảnh nhưng họ lại không mảy may đụng tay vào việc gì.
Cứ vậy ở được 1 tháng tôi sụt 3kg và lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng. Chồng tôi nhận ra điều đó nên đã bảo tôi thôi hai vợ chồng ra ngoài thuê tạm căn hộ dịch vụ ở. Đằng nào thì chuyến công tác của hai vợ chồng tôi còn kéo dài 2 tháng nữa, cứ thế này thật sự không ổn chút nào.
Chúng tôi nói khéo là bây giờ phải đến tỉnh khác làm việc nên xin phép mẹ và chị sẽ dọn đi luôn. Dù tôi biết mẹ và chị chồng rất tốt nhưng quả thực nếu tiếp tục sống cùng nhau thì tôi trầm cảm mất. Tôi không muốn mất hòa khí vì chuyện gia đình chồng quá lười, thôi cứ ở xa nhau cho đỡ sứt mẻ.
Thế mới nói, tốt hơn hết nếu có thể thì sau khi kết hôn hãy ở riêng. Bởi vì ngay cả khi không có ác cảm gì với nhau thì sự khác biệt trong sinh hoạt hằng ngày cũng có thể dẫn đến những chuyện không đáng có.
Chị giúp việc bỗng dưng có bầu và xin nghỉ việc, tôi gục ngã khi phát hiện ra cha đứa bé là ai Tôi rất quý trọng chị giúp việc, nhưng chị ấy mang bầu lại khiến gia đình tôi lâm vào cảnh tan nát. Tôi mới sinh con, may mắn cho tôi là đã thuê được chị giúp việc vừa khỏe mạnh, lại rất có kinh nghiệm trong chăm sóc trẻ sơ sinh. Từ lúc có chị giúp việc, vợ chồng tôi nhàn hẳn, không...