Cho mẹ đẻ 200 nghìn tiền vé xe, vợ ‘lãnh’ trọn cái tát của chồng và tấn bi kịch của cuộc hôn nhân 10 năm cam chịu
Nghĩ đến cảnh 10 năm nay cứ nhu nhược mãi, tôi vùng lên đòi ly hôn khiến chồng sững sờ. Sáng nay tôi đã ra tòa để xin đơn. Cầm lá đơn này, tôi đã suy nghĩ rất nhiều.
10 năm sống trong hôn nhân, tôi chưa bao giờ cãi lại chồng nửa lời. Nói thật, ai cũng hỏi tại sao tôi có thể sống được với anh ngần ấy năm. Bởi chồng tôi là người đàn ông gia trưởng, xét nét và rất tính toán với nhà vợ.
Trước đây gia đình tôi vốn khá giả hơn nhà chồng. Chính vì vậy, khi chúng tôi kết hôn, bố mẹ kịch liệt phản đối. Có lần chồng tôi đến nhà liền bị mẹ tôi xỉa xói: “Chẳng nhìn anh tôi cũng biết, cả đời anh mãi chỉ như vậy thôi”. Câu nói đó đã đụng đến lòng tự trọng của chồng tôi. Anh thề sẽ cố gắng kiếm tiền để trả lời cho mẹ tôi thấy bà đã sai lầm như thế nào.
5 năm sau khi kết hôn, chồng tôi đã thành lập được một công ty. Mặc dù quy mô không lớn nhưng mỗi năm, số tiền mà chồng tôi mang về cũng khoảng vài tỷ. Còn bố mẹ tôi vì buôn bán kém nên cố đầu tư vào thứ khác, cuối cùng chẳng gỡ được vốn mà lại nợ nần thêm.
Nghĩ đến cảnh 10 năm nay cứ nhu nhược mãi, tôi vùng lên đòi ly hôn khiến chồng sững sờ. Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Khi bố mẹ sa cơ, tôi có nói khó với chồng, mong anh giúp đỡ ông bà. Vậy mà chồng tôi vẫn không xem đó là chuyện nhà mình. Anh nói bản thân không có tiền, mặc dù lúc ấy vừa nhận được tiền dự án. Lâu nay, mỗi lần mẹ tôi lên chơi với cháu, chồng tôi lại tránh mặt vì lý do công việc. Tôi có muốn cho mẹ tiền cũng phải dấm dúi chứ không dám công khai.
Đợt này dịch dã, công ty chồng tôi cũng lao đao. Các khoản chi phí đều thắt chặt hết mức có thể, thành ra tôi có muốn giúp bố mẹ cũng chẳng được. Hôm qua mẹ tôi lên chơi, lúc bà về, tôi vét túi thấy chẳng còn đồng nào, thế là chạy vội đưa cho bà 200 nghìn đi đường. Mẹ tôi biết con gái khó khăn nên không lấy. Hai bên cứ đẩy qua đẩy lại, vô tình đúng lúc chồng tôi về và nhìn thấy.
Thế rồi khi mẹ tôi vừa về khỏi, chồng liền giáng cho tôi một cái bạt tai. Anh trừng mắt nói tôi suốt ngày chỉ biết chu cấp cho nhà ngoại. Nghĩ đến cảnh 10 năm nay cứ nhu nhược mãi, tôi vùng lên đòi ly hôn khiến chồng sững sờ. Sáng nay tôi đã ra tòa để xin đơn. Cầm lá đơn này, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Thế nhưng chắc chắn, tôi sẽ ký lá đơn này và xem thái độ của chồng thế nào rồi mới quyết định.
Mẹ đẻ đến nhà, tôi chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn chiêu đãi bà thì chồng chẹp miệng ném thẳng đôi đũa xuống mâm đầy tức giận
Tôi rất sợ mẹ mình phải chứng kiến cảnh này...
Cuộc hôn nhân của tôi tuy không phải thảm họa nhưng cũng chẳng được như viễn cảnh mà tôi hằng mong ước. Hình như đàn ông không biết trân trọng người phụ nữ trong cuộc đời họ mà chỉ coi như một người giúp việc, có nghĩa vụ nội trợ, sinh con đẻ cái... Bản thân tôi đang rơi vào đúng tình trạng ấy đây... Thật đau lòng làm sao.
Ngày trước, chính chồng là người quỳ xuống cầu xin tôi lấy anh ấy, nhưng dần dần, tôi không còn cảm nhận được sự nhiệt thành, tình cảm quan tâm trân quý của chồng. Tôi từng nghĩ hay chồng có nhân tình ở ngoài, nhưng thực sự bản thân tôi đã tìm hiểu, điều tra và kết quả là chẳng thể có. Công việc của anh rất bận, làm xong về nhà, ít giao du bạn bè, cũng thật khó để tòm tem bên ngoài.
Chỉ là cuộc hôn nhân cứ nguội lạnh từ những điều nhỏ nhặt, vợ chồng không muốn giao tiếp trong thiện chí mà chỉ dồn những ngôn từ hờn dỗi, hành động cục cằn lên nhau. Tôi hiện tại đang có một con trai 3 tuổi, thời gian trông con, làm việc nhà, đảm nhiệm thêm 1 công việc tự do duy trì thu nhập rất bận bịu, gần như chẳng có một khoảng trống để ngồi xuống nói chuyện tử tế với chồng mình. Ngay cả với anh cũng vậy, bù đầu vào công việc, rảnh rỗi sẽ chơi với thằng bé, nào có đoái hoài đến tôi. Nói có thể mọi người không tin, nhưng vợ chồng tôi không hề "sinh hoạt" suốt 3 tháng nay.
Chồng tôi hay tự ái, tôi biết tính cách này của anh từ ngày còn yêu nhau nên cố gắng suy nghĩ thật thấu đáo để không gây mích lòng chồng. Nhưng một việc mới xảy ra tối qua, khiến tôi thấy buồn đến cùng cực, muốn kết thúc mọi thứ tại đây.
Chả là mẹ đẻ tôi từ dưới quê lên thăm cháu. Đường xá xa xôi, tận 100 cây số chứ không hề ít gì. Tôi nghĩ lâu lắm mẹ mới đến nhà nên ra chợ chuẩn bị thật nhiều đồ ăn ngon, thịt cá hải sản đủ cả để chiêu đãi bà. Mẹ tôi mặc dù cũng đã lớn tuổi nhưng ăn vẫn rất ngon miệng và thậm chí là ăn khỏe nữa. Tôi chọn đúng những món bà ấy thích để làm.
Ảnh minh hoạ.
Trước đó, tôi cũng nói với chồng là thứ Bảy có mẹ vợ đến chơi để anh chuẩn bị tâm lý. Gì chứ mẹ tôi còn yêu thương con rể hơn cả con gái. Bà lúc nào cũng nghĩ cho con rể, thương con rể đi làm vất vả nọ kia, còn dặn tôi nhiều lần chuyện phải biết vun vén chuyện nhà cửa.
Nhưng đáp lại sự nhiệt tình của mẹ đẻ tôi, chồng tôi lại cứ làm ngơ. Anh ấy vẫn còn tức chuyện khi xây nhà, bên ngoại chẳng cho được nhiều tiền, khiến cho gia đình ôm một khoản nợ lớn trên đầu. Tôi thì lại nghĩ khác, nhà của mình thì tự kiếm tiền mà xây, giờ bắt các ông bà cho thì lấy đâu ra.
Nhìn thấy mâm cơm thịnh soạn, chồng tôi chẳng hào hứng, chẹp miệng. Tôi tức quá mới nói sẵng: "Thái độ của anh là thế nào đấy? Lâu lắm mẹ mới đến mà anh cư xử thế à? Anh có còn nể mặt tôi không đấy?" Giọt nước tràn ly, chồng tôi tay đang cầm đôi đũa cũng ném thẳng xuống mâm đầy tức giận.
Mẹ tôi bàng hoàng ngồi lặng thinh còn chồng mau chóng đứng dậy, lấy ví, chìa khóa xe và đi ra khỏi nhà. Vì biết mẹ đang đói nên tôi bảo bà hãy ăn đi kẻo mệt, chuyện gia đình tôi thì tôi sẽ là người xử lý. Đêm hôm qua, chồng tôi về nhà nhưng ngủ ở ngoài sofa. Mẹ tôi cũng về từ sáng sớm, dù không muốn nhưng bà kiên quyết về luôn để không làm chướng mắt con rể.
Tới khi ngồi xuống nói chuyện tử tế với chồng, anh ta vẫn một mực nói bằng giọng khó chịu:
"Bình thường cô cho tôi ăn không đủ chất, xong chỉ nghĩ cho mẹ cô, cho bà ấy ăn ngon thôi đúng không? Tôi mới là chồng cô đấy!"
Hoá ra, chồng tôi lại suy nghĩ ích kỷ hẹp hòi đến thế. Ngày thường tôi chi tiêu tằn tiện cũng là vì muốn kinh tế khá hơn, sớm trả hết nợ. Chứ tôi đâu có thù ghét gì chồng. Ngay khoảnh khắc viết ra những dòng này, tôi cực kỳ mệt mỏi mọi người ơi. Phải chăng tôi đã lấy nhầm chồng rồi sao. Còn mẹ tôi nữa, chắc chắn sau hôm nay, bà ấy sẽ biết con mình không được sống hạnh phúc, rồi lại đâm ra nghĩ ngợi...
Bi hài cưới con gái đại gia, 3 năm sau kết hôn vợ vẫn xin tiền chi tiêu từ bố mẹ đẻ Ngày cưới, bạn bè, hàng xóm trầm trồ vì anh Hưng lấy được vợ giàu, nhà vợ từ miền trung ra với hơn chục xế sang. Tuy nhiên, sau khi kết hôn không được bao lâu anh Hưng thấy mình đã chọn sai một bước. Anh Nguyễn Ngọc Hưng sinh năm 1989, quê ở Thái Bình và hiện đang làm tại Hà Nội....