Chiến tranh vùng Vịnh: Trận lớn nhất bom vùi đạn dập Iraq
Trận chiến cuối cùng trước khi hai bên ngừng bắn diễn ra theo kịch bản quá dễ dàng cho quân Mỹ sau khi hơn 750 xe tăng Iraq bị bắn cháy chỉ trong 3 tiếng.
Binh sĩ Mỹ đứng trên một xe tăng Iraq bị bắn cháy.
Ngày 5.6.2017, liên minh các quốc gia Ả Rập gồm Bahrain, UAE, Ả Rập Saudi và Ai Cập bất ngờ cắt đứt quan hệ ngoại giao và kinh tế với Qatar, cáo buộc nước này tài trợ khủng bố. Nhiều chuyên gia lo ngại một cuộc chiến có thể xảy ra, gợi nhắc đến chiến tranh vùng Vịnh thập niên 1990 mà hậu quả nặng nề vẫn còn để lại tới ngày nay.
Toàn cảnh trận chiến không cân sức
Xe tăng T-72 của Iraq bị bắn cháy.
Norfolk là trận chiến tăng bi tráng diễn ra vào ngày 27.2.1991, cùng ngày với trận chiến Medina Ridge rung chuyển tỉnh Basra của Iraq thời kỳ chiến tranh vùng Vịnh. Trận chiến này được xem là đòn tấn công hủy diệt cuối cùng của Mỹ trước Iraq trong cuộc chiến không cân sức.
Liên quân có sự xuất hiện của quân đội Mỹ và quân Anh, chống lại Lực lượng Cộng hòa Iraq của người theo đảng Xã hội Phục hưng Ba’ath. Mỹ cử Sư đoàn Thiết giáp số 2 và Sư đoàn Bộ binh số 1 chiến đấu với Lữ đoàn thiết giáp số 9 và số 18 của Iraq. Quân đội của quốc gia vùng Vịnh còn có sự yểm trợ của 11 sư đoàn khác.
Xe tăng chủ lực Challenger của Anh trong chiến tranh vùng Vịnh.
Sư đoàn thiết giáp số 1 của Anh có trách nhiệm bảo vệ cánh phải của hành lang tấn công. Đối thủ chính của quân Anh là Sư đoàn Thiết giáp số 52 và một số lữ đoàn bộ binh khác. Đây là cuộc chiến tăng cuối cùng trước khi lệnh ngừng bắn giữa hai bên được kí kết. Trận chiến Norfolk được các sử gia Mỹ đánh giá là quy mô lớn nhất trong cuộc chiến vùng Vịnh. Kết cục, 750 xe tăng Iraq bị loại khỏi vòng chiến đấu cùng hàng trăm khí tài quân sự khác.
Riêng Sư đoàn Thiết giáp số 3 phá hủy 250 phương tiện chiến tranh và bắt giữ gần 2.500 lính Iraq. Sau này, các thước phim tư liệu và đánh giá của giới sử gia cho thấy quy mô trận chiến này lớn hơn nhiều lần về số lượng và mức độ vũ khí tác chiến so với Thế chiến II ở Đông và Nam Âu.
Trận chiến tăng Norfolk nổ ra cách 97km về phía đông và chỉ sau khi trận chiến Al Busayyah kết thúc 18 giờ đồng hồ trước đó. Trận chiến tăng Norfolk cũng được gọi là “Mục tiêu Norfolk” vì nơi đây chứa nhiều tiền đồn, sở chỉ huy và đường ống dẫn dầu quan trọng của Iraq.
Hoạt động do thám
Lính Anh tham chiến trong trận Norfolk.
Trước khi trận chiến thực sự diễn ra, quân Mỹ đã đưa đơn vị bộ binh 1-41 tới do thám và đánh thăm dò. 1-41 là đơn vị đầu tiên chọc thủng biên giới Ả Rập Saudi hôm 15.2.1991 và thực hiện bắn trực tiếp lẫn gián tiếp vào quân Iraq. Ngay khi đơn vị bộ binh 1-41 xuất hiện, quân Iraq cũng đánh trả Trung đoàn Cơ giới số 4 và Phi đội số 1 của Mỹ.
Hoạt động tấn công, thăm dò vẫn được thực hiện vào ngày hôm sau khi quân Mỹ bắn cháy một số xe tải Iraq đang thu thập tình hình quân Mỹ trên chiến trường. 6 xe chiến đấu khác cũng bị bắn cháy bởi máy bay Mỹ.
Khoan thủng hệ thống phòng ngự
Xe tăng Iraq bị bắn cháy trên đường tháo chạy.
Việc nã pháo hạng nặng được Tiểu đoàn 4 và Trung đoàn Pháo chiến trường số 3 của Mỹ thực hiện nhằm chọc thủng lưới phòng ngự của quân đội Iraq. Khoảng 300 khẩu súng của liên quân đã tham gia vào chiến dịch mở màn này. Ước tính có khoảng 14.000 viên đạn pháo và 4.900 quả rocket tầm trung được nã vào phía Iraq trong cuộc tấn công.
Video đang HOT
Chỉ trong một cuộc tấn công ngắn ngủi, Iraq đã bị loại khỏi vòng chiến đấu 22 tiểu đoàn pháo binh, tương đương gần 400 khẩu pháo hạng nặng. Một đơn vị chiến đấu Iraq mang tên Nhóm Pháo binh thuộc Sư đoàn Bộ binh số 48 gần như bị xóa sổ hoàn toàn sau trận chiến. Chỉ huy Iraq cho biết quân của ông mất 83/100 khẩu pháo được chuẩn bị. Ngoài pháo kích, quân Mỹ sử dụng “pháo đài bay” B-52 dội bom và Lockheed AC-130 nã súng máy vào quân Iraq bên dưới.
Trận Norfolk “hóa kiếp” cho hơn 700 xe tăng Iraq.
Khi tiến sâu vào cuộc chiến, đơn vị bộ binh 1-41 lại được huy động thọc sâu vào phòng tuyến quân đội Iraq. Lực lượng này đã tấn công và tiêu diệt nhiều tiền đồn quan trọng của quân đội Iraq. Họ chỉ sử dụng pháo, súng cối và súng RPG để tiêu diệt hỏa lực địch. Quy mô cuộc tấn công của 1-41 tuy nhỏ nhưng giúp quân Mỹ thu về nhiều thắng lợi quan trọng, trong đó bắt giữ nhiều tù binh và kiểm soát hai đồn chỉ huy trọng yếu. Nhiều sĩ quan chỉ huy Iraq cũng trở thành tù binh dưới tay của đơn vị 1-41.
Trận chiến quyết định
Tăng chủ lực Challenger tiêu diệt một xe tăng đối phương từ cách xa 4.700 mét.
Trận chiến Norfolk được xem là màn kéo dài của trận 73 Easting diễn ra trước đó hai tiếng đồng hồ. Lần này với sự yểm trợ của máy bay tấn công Apache AH-64 và hỏa lực từ nhiều đơn vị chiến đấu khác, quân Mỹ dồn dập tấn công Iraq trong 3 giờ đồng hồ không ngơi nghỉ. Xe tăng, xe tải, trang thiết bị quân sự Iraq bị bắn cháy tan hoang. Cuộc chiến diễn ra quá căng đến nỗi một số xe tăng liên quân bắn nhầm nhau vì bị khói đạn che khuất.
Sư đoàn Bộ binh số 1 tấn công tràn sang Iraq và Kuwait, cắt tuyến đường trốn thoát khỏi Iraq khỏi thành phố Kuwait qua đường cao tốc Basra. Sau đó, cuộc chiến được đẩy nhanh tốc độ vì Mỹ muốn chiếm giữ sân bay Safwan tại Iraq. Tổng cộng, dưới sự chỉ huy của Trung đội Xe cơ giới thiết giáp số 4, 65 xe tăng Iraq cùng 66 xe tải, 99 boongke bị phá hủy và bắt giữ hơn 3.000 lính.
Quân Anh không mất bất kì một xe tăng Challenger nào.
Khi hoàng hôn buông xuống, Sư đoàn Bộ binh số 1 đã hoàn toàn kiểm soát “Mục tiêu Norfolk” và quân Iraq buộc phải đầu hàng. Tổng cộng, 11 sư đoàn chiến đấu của Iraq bị tiêu diệt. Thương vong của Mỹ chỉ là 6 lính thiệt mạng (một người bị trúng đạn của liên quân) và 25 người bị thương. Sư đoàn Thiết giáp số 2 tiêu diệt 550 xe tăng và 480 phương tiện chiến đấu.
Đóng góp của quân Anh
Một xe tăng bị bắn mất tháp pháo.
Quân Anh được dẫn dắt bởi Thiếu tướng Rupert Smith, 47 tuổi. Ông từng là thành viên Phi đội Lính dù Anh và là chuyên gia về chiến thuật và xe tăng Liên Xô. Smith có trong tay 2 lữ đoàn sẵn sàng chiến đấu bất kể ngày đêm. Lữ đoàn 4 được trang bị pháo binh hạng nặng và dùng để “dọn dẹp” sau khi khoan thủng lưới phòng ngự của đối phương. Lữ đoàn thiết giáp hạng nặng số 7 chuyên đánh nhau bằng xe tăng.
Ngày 25.2.1991, Sư đoàn Thiết giáp Số 1 tấn công vào cánh phía tây và đánh úp Sư đoàn Bộ binh Số 48 của quân Iraq do tướng Saheb Alaw chỉ huy. Ngay trong đêm hôm đó, Sư đoàn 48 đã bị đánh tan và tướng chỉ huy bị bắt giữ. Hai vị trí đóng quân quan trọng khác cũng bị quân Anh kiểm soát. Một số chiếc tăng T-55 của Iraq cũng trở thành bia tập bắn cho xe tăng Challenger.
Sau đó một ngày, pháo binh Anh nã đạn hơn 1 tiếng đồng hồ vào các cứ điểm của quân Iraq. Đây là màn nã pháo hoành tráng nhất của pháo binh Anh kể từ Thế chiến 2. Tối cùng ngày, Lữ đoàn số 7 cũng tiêu diệt 50 xe tăng chiến đấu Iraq sau 90 phút giao chiến.
Hậu quả sau một trận chiến không cân sức.
Trong thời gian đúng 48 tiếng đồng hồ, quân Anh đã phá hủy và cô lập 4 sư đoàn bộ binh của Iraq (số 26, 48, 31 và 25). Sự phản kháng của quân đội Iraq yếu dần sau vài ngày và gần như tắt hẳn vào hôm 27.2. Cũng trong trận chiến này, xe tăng Challenger của Anh lập kỉ lục bắn một quả đạn bay xa 4.700 m và tiêu diệt thành công xe tăng đối phương. Đây là lần khai hỏa trúng mục tiêu xa nhất từng ghi nhận trong chiến tranh vùng Vịnh.
Kết thúc chiến dịch, quân Anh chiếm toàn bộ cao tốc Basra, ngăn quân Iraq rút lui khỏi Kuwait. Sư đoàn Thiết giáp Số 1 đã bắt giữ và phá hủy hơn 200 xe tăng cùng lượng lớn xe chở quân, xe tải, thiết bị do thám của quân đối phương.
Xe tăng quân Anh sử dụng chủ yếu tại chiến dịch “Bão táp sa mạc” là dòng Challenger. Loại tăng chủ lực này thể hiện ưu thế vượt trội và quân Anh không bị mất bất kì chiếc tăng Challenger nào trong chiến đấu.
Quân Mỹ trở về căn cứ sau chiến thắng dễ dàng.
Sư đoàn Thiết giáp số 1 của Anh có hai lữ đoàn là số 4 và số 7, tham gia Chiến dịch Granby với xe tăng Challenger là chủ đạo. Với tháp pháo chính 120mm, cảm biến nhiệt, giáp Chobham hiện đại, đối thủ duy nhất về lý thuyết của Challenger chính là xe tăng M1A1 Abram của quân Mỹ.
Ngoài xe tăng, quân Anh sử dụng xe thiết giáp Warrior với lớp bảo vệ tối tân và pháo 30mm. Phiên bản cải tiến của mẫu xe này có đạn cối, hệ thống chống tăng MILAN. Pháo binh của Anh sở hữu hầu hết các mẫu pháo ưu việt của Mỹ như M109 (cỡ nòng 155mm), M110 (cỡ nòng 203mm) và pháo phản lực tầm trung M270.
Quân Anh sử dụng máy bay Gazelle để yểm trợ, do thám và trực thăng Lynx để chiến đấu khi cần. Bên cạnh đó, quân Anh có đầy đủ kĩ sư, kho vận và đơn vị y tế đi theo tháp tùng.
Theo Danviet
Chiến tranh vùng Vịnh: Trận càn tàn khốc ở Xa lộ Tử thần
Hình ảnh những người lính Iraq chết cháy thành than ở "Xa lộ Tử thần" vượt sức tưởng tượng của nhiều người về độ tàn khốc của chiến tranh.
Xa lộ Tử thần nhìn từ trên cao.
Ngày 5.6.2017, liên minh các quốc gia Ả Rập gồm Bahrain, UAE, Ả Rập Saudi và Ai Cập bất ngờ cắt đứt quan hệ ngoại giao và kinh tế với Qatar, cáo buộc nước này tài trợ khủng bố. Nhiều chuyên gia lo ngại một cuộc chiến có thể xảy ra, gợi nhắc đến chiến tranh vùng Vịnh thập niên 1990 mà hậu quả nặng nề vẫn còn để lại tới ngày nay.
Bất ngờ đánh úp
Bãi chiến trường tan hoang xe cộ.
Hơn 26 năm trước, một trong những trận càn tàn khốc nhất lịch sử chiến tranh loài người được thực hiện ở Iraq, dọc cao tốc 80, cách thủ đô Kuwait 32 km về phía tây. Trong đêm ngày 26-27.2.1991, hàng ngàn quân và dân thường Iraq đang trên đường trở về thủ đô Baghdad sau khi lệnh ngừng bắn được tuyên bố thì vụ việc diễn ra.
Dù biết về lệnh ngừng bắn nhưng Tổng thống George Bush đã yêu cầu quân đội Mỹ trả đũa lên quân lính Iraq. Máy bay của liên quân lập tức xuất quân và tấn công hàng ngàn binh sĩ không trang bị súng ống, đạn dược. Thậm chí, máy bay Mỹ còn bắn hạ nhiều khí tài đi đằng trước và sau của đoàn để giảm tốc độ của quân đội Iraq kéo về nước.
Không một người lính Iraq nào còn sống sót.
Sau đó, hàng loạt những đợt không kích bằng máy bay ném bom tới tấp vào đoàn xe Iraq không sức kháng cự trong nhiều giờ liền. Kết quả, 2.000 khí tài quân sự Iraq bị bắn phá, xác hàng ngàn người lính Iraq cháy đen thui chạy dọc tuyến đường được gọi tên là "Xa lộ Tử thần". Thi thể hàng trăm người khác nằm rải rác trên cao tốc số 8 nối với tỉnh Basra (Iraq). Hình ảnh khủng khiếp từ Xa lộ Tử thần được xem là nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc chiến vùng Vịnh.
Lệnh ngừng bắn vô hiệu
Quân Mỹ tấn công bất chấp sự đầu hàng của quân Iraq.
Trước ngày hành quân, quân đội Iraq tuyên bố rằng Ngoại trưởng nước này chấp thuận yêu cầu ngừng bắn của Liên Xô và yêu cầu toàn bộ binh sĩ Iraq rút lui khỏi Kuwait theo nghị quyết 660 của Liên Hiệp Quốc. Tuy nhiên, Tổng thống Mỹ Bush (cha) không tin vào hành động đầu hàng của Iraq và đáp trả: "Không có dấu hiệu nào cho thấy quân Iraq sẽ rút lui. Thực tế, Iraq sẽ tiếp tục đánh nhau. Chúng ta cần chấm dứt cuộc chiến này".
Tổng thống Iraq Saddam Hussein tuyên bố trên sóng truyền thanh rằng lệnh rút lui đã được thực hiện trên hai cao tốc chính và hoàn thành trong ngày 27.2.1991. Đáp trả tuyên bố này, Tổng thống Bush nói đây là "sự xúc phạm" và "dối trá trắng trợn".
Ít nhất chục ngàn người Iraq thiệt mạng vì trận càn này.
Thay vì chấp thuận yêu cầu xin hàng của Iraq và rời bỏ chiến trường, Tổng thống Bush và giới chức quân sự Mỹ lên kế hoạch tiêu diệt càng nhiều lính Iraq bỏ trốn càng tốt. Các đợt không kích bắt đầu từ nửa đêm. Ban đầu, máy bay Mỹ và Canada tấn công đoàn xe đi trước và đi sau để cản trở bước tiến của quân đội Iraq. Sau đó, những phương tiện quân sự bị kẹt ở giữa trở thành đối tượng bị dội bom không nương tay.
Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Trung ương Mỹ nhận được yêu cầu từ chính quyền Bush rằng "không được phép để bất kì ai hoặc bất kì thứ gì rời khỏi thành phố Kuwait". Hậu quả, mọi phương tiện di chuyển trên cao tốc đều bị săn lùng và tìm diệt. Những binh sĩ Iraq đầu hàng bằng cách hạ súng ống đều bị bắn chết. Không một người Iraq nào sống sót.
"Những chiếc xe chở quân bị đánh bom tan nát tới mức chúng bị vùi sâu dưới lớp đất đá và không thể phân biệt nổi bên trong có người hay không. Cửa kính vỡ vụn. Xe tăng vỡ tan thành chục mảnh, nằm chỏng chơ giữa sa mạc", nhà báo Mỹ gốc Lebanon Joyce Chediac miêu tả lại trận càn ở Xa lộ Tử thần.
Khí tài quân sự cháy sau trận ném bom.
"Hành động tấn công quân Iraq đang rút lui vi phạm nghiêm trọng Công ước Geneva năm 1949, trong đó cấm việc tàn sát binh sĩ đối phương đã đầu hàng", Joyce viết. "Quân Iraq không bị dẫn giải khỏi Kuwait bởi chính quyền Bush hay quân đội Mỹ. Họ không tổ chức lại quân đội hay có ý định đánh nhau tiếp. Họ chỉ đơn giản là đầu hàng và đang về nhà. Tấn công những người lính đang trên đường về nhà là tội ác chiến tranh".
Những lí do không đồng nhất
Xác một người lính Iraq bị cháy thành than.
Truyền thông Mỹ cũng "vẽ" ra những câu chuyện rất khác. Một chỉ huy chiến trường Mỹ ở Iraq nói rằng họ buộc phải dùng vũ lực vì "quân lính Iraq không chịu tuân lệnh".
Lính Iraq thiệt mạng sau cuộc không kích.
Vào năm 1995, tướng Norman Schwakopf nói lí do xảy ra vụ việc "Xa lộ Tử thần": "Lí do dầu tiên chúng tôi đánh bom đường cao tốc là bởi có lượng lớn khí tài quân sự tập trung ở đây. Tôi ra lệnh cho mọi chỉ huy cấp dưới rằng tôi muốn tiêu diệt mọi thiết bị, vũ khí quân sự của Iraq. Thứ hai, những kẻ trở về Iraq không chỉ là thường dân mà còn có tội phạm, những kẻ hiếp dâm, tấn công dân lành ở Kuwait và đang tìm cách bỏ trốn".
Thống kê không chính thức cho thấy có từ 1.800 tới 2.700 khí tài quân sự của Iraq bị bắn cháy trên cao tốc 80. Tổng số người Iraq thiệt mạng ước tính lên tới cả chục ngàn người. Một số người không chạy ra khỏi xe khi máy bay oanh tạc đã bị nướng cháy thành than.
Xa lộ Tử thần vẫn để lại hậu quả nặng nề cho Iraq tới ngày hôm nay.
Dưới sức ép của dư luận, Mỹ tuyên bố ngừng chiến. Cuộc chiến vùng Vịnh kết thúc nhưng để lại hậu quả nặng nề cho Iraq tới tận ngày hôm nay.
___________
Medina Ridge được xem là trận chiến tăng khốc liệt và hủy diệt nhất trong chiến tranh vùng Vịnh. Chỉ trong hai tiếng giao tranh, cả ngàn xe tăng Iraq đã bị bắn cháy và tiêu diệt tại chỗ. Sức mạnh của Mỹ cũng phát huy tối đa nhờ con bài chiến lược M1 Abram.
Đón đọc kì 4: Trận chiến tăng Vùng Vịnh chênh lệch hoàn toàn giữa Mỹ và Iraq vào sáng 16.6.
Theo Danviet