Chị vợ vay cả trăm triệu không trả, hóa ra phía sau giấu bí mật tày đình của vợ tôi
Hai vợ chồng tôi kết hôn được hơn 4 năm và có một cậu con trai kháu khỉnh. Hằng – vợ tôi là người phụ nữ ưa nhìn, biết cư xử nên được cả hai bên gia đình nội, ngoại quý mến.
Tôi yêu thương và đặt trọn niềm tin ở vợ, đi làm được bao nhiêu tiền tôi chỉ giữ lại một chút chi tiêu còn lại đưa cả cho cô ấy tiết kiệm.
Vì hai bên gia đình đều khá giả nên ngay sau đám cưới, trong khi bố mẹ tôi tặng một căn chung cư 3 phòng ngủ thì bố mẹ vợ mua cho chúng tôi chiếc ô tô để đi lại cho đỡ vất vả. Đời sống gia đình của vợ chồng tôi lẽ ra như vậy là vô cùng thoải mái, an nhàn nếu không có sự xuất hiện phiền hà của bà chị vợ.
Chị gái Hằng được bố mẹ chiều chuộng thái quá lại không có chí học hành nên bỏ ngang việc học đại học để mở cửa hàng café. Thế nhưng việc kinh doanh thua lỗ khiến chị ấy phải đóng cửa. Vụ này nghe đâu bố mẹ vợ đã phải chi cả trăm triệu cho chị ấy bù lỗ.
Rồi đến lúc chị ấy lấy chồng, cũng là một gã đàn ông bất tài, quanh năm rượu chè, chỉ muốn ăn mà không chịu làm. Vì thế, bố mẹ vợ tôi vô cùng ngán ngẩm.
Hai năm trước, bố mẹ vợ tôi mua cho anh chị ấy căn nhà 3 tầng rồi tuyên bố từ nay không chu cấp bất cứ thứ gì vì hai anh chị đều trưởng thành rồi không thể dựa dẫm mãi được.
Hết chỗ chu cấp tiền, chị ấy quay sang vay vợ tôi. Lúc đầu tôi còn ngại ngùng, ý tứ nên không nói gì, chị ấy cũng chẳng nể nang, vay liên tục mà chưa khi nào tôi thấy chị ấy mang tiền trả.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Thời gian gần đây, chị ấy xuất hiện ở nhà tôi thường xuyên hơn, khi thì nói vợ tôi mua cho cái điện thoại, khi lại nói vợ tôi cho vay tiền đổi điều hòa, mua xe máy mới….
Tôi tỏ vẻ khó chịu và nhắc nhở vợ không thể vì tình nghĩa mà chiều chuộng chị ấy quá được. Suy cho cùng ai cũng phải sống và chịu trách nhiệm với những việc mình làm, sao mà chị ấy cứ như “cây tầm gửi” mãi thế.
Tuần trước, vừa đi làm về tôi lại thấy xe của chị vợ dựng trước sân, tôi dám chắc chị ấy lại sang ỉ ôi vay tiền. Sẵn cơn bực bội bao lâu tôi định bụng lên nhà sẽ nói thẳng vào mặt chị ấy là thôi cái kiểu không chịu làm ăn, cứ dăm bữa lại vay mượn và không trả ấy đi.
Vừa đến cửa tôi thấy vợ tôi quát lớn rằng: “Anh chị định sống thế này đến bao giờ, em cũng kiệt sức rồi không thể chu cấp cho chị kiểu này được đâu. Em lấy đâu ra mấy trăm triệu đưa cho anh chị đổi nhà bây giờ? Chồng em mà biết thì anh ấy đuổi em đi luôn mất…”.
Nghe tiếng vợ nói tôi cũng hả dạ, nhưng vợ tôi vừa dứt lời thì chị vợ tôi cười nói rằng: “Dì thử nghĩ lại xem, năm ấy nếu tôi không đứng ra nhận nuôi con gái cho dì để dì không mang tiếng chửa hoang thì giờ này dì có ngẩng cao đầu trước mặt nhà chồng được không?
Vả lại, tôi lấy số tiền đáng lẽ ra thuộc về tôi, dì chỉ biết sống cho bản thân mà không nghĩ tôi nuôi con gái dì cũng tốn kém chi phí lắm chứ. Tôi có đổi nhà, mua xe hay sắm điều hòa mới cũng con dì hưởng chứ ai hưởng”.
Tôi như chết lặng sau khi nghe những gì chị ấy nói. Đợi chị ấy về, tôi mới mang tất cả những gì nghe được ra hỏi vợ.
Lúc này Hằng mới quỳ xuống và xin tôi tha thứ, cô ấy nói con gái cả của chị gái chính là kết quả mối tình đầu của cô, nhưng cô gặp phải gã đàn ông sở khanh nên phải sinh con một mình. Đó chính là lí do lâu nay Hằng vẫn chu cấp và chiều chuộng những đòi hỏi thái quá của chị gái.
Hằng nói cô cũng muốn thú nhận từ lâu nhưng sợ mất tôi nên không đủ can đảm nói ra.
Giờ đây tôi rối bời không biết nên làm thế nào, người vợ đầu gối tay ấp mấy năm qua lại giấu tôi một chuyện tày đình như thế.
Vợ luôn đem theo cái gối mỗi khi về nhà ngoại, tôi phát điên khi thấy cô ấy lấy thứ bên trong ra khoe với chị vợ
Thấy thứ vợ cẩn thận lấy từ cái gối thân thuộc ra, tôi sốc đến mức đứng khựng bên ngoài.
Vợ tôi là người kĩ tính trong chuyện tiền bạc. Tôi rất sợ mỗi lần đi chợ cùng cô ấy. Có mớ rau, chút thịt mà cô ấy trả giá đến mức cô bán hàng bực mình, bán cho xong như muốn đuổi khách "hãm". Tôi nhắc thì vợ bảo tôi là đàn ông nông cạn, xài tiền quen tay nên không biết quý trọng tiền bạc. Thậm chí đi siêu thị mua đồ, có giá niêm yết sẵn mà vợ tôi cũng có thể kì kèo với nhân viên chỉ vì muốn giảm bớt vài nghìn hoặc hỏi xin đồ khuyến mãi. Ban đầu tôi còn đi cùng cô ấy, sau thì tôi chán nên mặc kệ vợ muốn đi đâu thì tự mà đi.
Hàng tháng, vợ thu thẻ lương của tôi rồi phát lại cho tôi vài trăm nghìn. Cô ấy tính toán đến mức quy định tôi ăn sáng 10 nghìn, ăn trưa 20 nghìn rồi xăng xe một tháng 200 nghìn. Không có tiền cà phê hay thỉnh thoảng tụ tập bạn bè. Đến mức từ khi có vợ, tôi chẳng dám gặp bạn bè hoặc bạn có gọi đi nhậu cũng phải từ chối vì không có tiền trong người. Nhưng hễ nói ra, vợ lại lấy lý do tích lũy cho con cái sau này.
Cảm giác thất vọng, hụt hẫng dâng lên khiến tôi giận vợ khủng khiếp. (Ảnh minh họa)
Tháng trước anh tôi bị tai nạn, cần tiền để phẫu thuật. Tôi hỏi vợ, cô ấy gắt gỏng bảo không có tiền rồi còn nói tôi ăn cơm nhà, lo chuyện thiên hạ. Lần đó, tôi giận vợ sôi gan.
Vợ tôi có một cái gối nằm mà cô ấy nói là yêu nhất. Yêu cái gối ấy còn hơn yêu chồng. Cuối tuần về nhà ngoại dù chỉ ngủ lại một đêm, cô ấy vẫn đem theo cái gối ấy. Thậm chí đi nửa đường rồi mà phát hiện quên gối, cô ấy buộc tôi phải quay xe về lấy.
Đêm qua, tôi vô tình thấy vợ cẩn thận lấy từ trong ruột gối ra mấy lượng vàng khoe với chị gái. Nhìn số vàng vợ cầm trên tay rồi nghĩ đến cảnh chị dâu phải đem sổ đỏ đi thế chấp ngân hàng và vay mượn khắp nơi để lấy tiền phẫu thuật cho anh trai mà tôi điêu đứng. Cảm giác thất vọng, hụt hẫng dâng lên khiến tôi giận vợ khủng khiếp.
Từ hôm qua đến nay, tôi không còn muốn nói chuyện hay gần gũi với vợ nữa. Cô ấy chỉ biết đến tiền chứ có biết gì nữa đâu? Phải làm sao để cô ấy bớt yêu tiền và sống tình nghĩa hơn đây?
(tranvi...@gmail.com)
Đuổi vợ đi vì làm vỡ bát, 3 tháng sau tôi sốc khi gã hàng xóm đòi "chịu trách nhiệm" Cho đến hôm vừa rồi, vợ tôi về quê ngoại chơi, đột nhiên gã hàng xóm lao sang nhà tôi, hùng hồn nói một câu khiến tôi ngã ngửa: "Anh ly hôn vợ đi để tôi còn cưới cô ấy!". Tôi và Hiền đều xuất thân từ những gia đình nghèo khó. Trải qua những khốn khó chật vật của cuộc sống, chúng...