Chỉ một chữ ‘duyên’…
Duyên số để gặp nhau và rồi duyên số để xa nhau. Vì một chữ “Duyên”.Nó biết con đường nó đi sẽ còn dài lắm,đau khổ nó phải chịu cũng còn nhiều lắm,nước mắt của nó sẽ vẫn sẽ phải rơi.
Mở lòng ra nó đón nhận yêu thương một lần nữa!Đây rồi hạnh phúc dành cho nó,một chút rung động,một chút hạnh phúc len lỏi vào trong tim nó!
Cứ vấp ngã đi!
Một lần vấp ngã nó suy sụp,nó không còn là nó nữa.Mọi người vẫn nói nó có nụ cười như nắng mùa thu dịu nhẹ như cho người ta cái cảm giác nhẹ nhàng và thoải mái.Bấy giờ nó vẫn cười nhưng cười để che giấu đi cái con người yếu đuối trong nó cười để tỏ ra mình không sao!Nó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trưởng thành hơn sẽ lớn hơn và sẽ hạnh phúc hơn sau tất cả những đau khổ và tổn thương mà nó đã chịu! Chìm đắm với quá khứ với cái hạnh phúc mà đã tuột khỏi tay.Nó vẫn vẫn sống vẫn tồn tại theo đúng cái nghĩa của quy luật sinh tồn.Nhưng nó có còn cảm nhận có còn cảm giác gì đâu! Hạnh phúc? Niềm tin? Nó không còn thấy nữa!!!
Một ngày nắng giữa mùa đông!
Ngày anh đã đến! Đến thật nhẹ nhàng như cơn gió chợt đi qua,cho người ta thấy chợt run lên nhận ra rằng mình cần một hơi ấm!Nhẹ nhàng chứ không dồn dập gấp gáp.Cứ lặng lẽ bên nó khi nó cần 1 bờ vai để khóc bỗng kí ức tràn về bất chợt. Bên nó khi nó chính là bản thân nó chứ không còn cái “vỏ ốc” cứng cỏi mà nó tự tạo lên cho mình và chui vào.Là nó nó đấy!Cái con người với 2 cuộc sống 2 tình cách nhưng đồng nhất với nhau.Và anh cái người con trai thứ hai nhìn ra điều này!
Video đang HOT
Một lần vấp ngã nó suy sụp,nó không còn là nó nữa. (Ảnh minh họa)
Duyên!
Mở lòng ra nó đón nhận yêu thương một lần nữa!Đây rồi hạnh phúc dành cho nó,một chút rung động,một chút hạnh phúc len lỏi vào trong tim nó!Hình như nó đang yêu nó lại đang vui vì có người quan tâm lo lắng cho nó,có người gọi nó một cách chiều mến là “bé” .Ui nó thấy mình thật bé nhỏ trong cái vòng tay ấm áp đó.Những khi cứời vu vơ,cái niềm hạnh phúc có trong từng ánh mắt nụ cười.Nó lại yêu thương lại quan tâm và chăm sóc cho “anh” thật nhiều. Nó sống,nó cố gắng,nó vượt qua tất cả vì “anh”.Vì anh nói sẽ luôn bên nó dù có khó khăn như thế nào và a sẽ làm nó cười nó hạnh phúc nước mắt sẽ ngưng rơi trên khoé mắt nó!” và nó tin vào điều đấy!
Đã có lúc nó nghĩ”vấp ngã đầu tiên mang lại thật nhiều đau khổ cho nó,làm nó chết lặng nhưng lúc này đây nó cảm ơn những đau khổ những vấp ngã đấy. Để bây giờ nó lại có cơ hội lần nữa-một cơ hội nó gặp và yêu anh,một cơ hội để nó được hạnh phúc”Nhưng ngày nó có anh bên cạnh mình,nó cảm nhận yêu thương anh dành cho nó qua từng lời nói từng hành động từng ánh mắt.Nó thầm hứa sẽ yêu anh và bên anh mãi mãi,sẽ là “vợ yêu” của anh.Và nó đã và đang cố gắng từng ngày nhưng còn anh???
Dù là vô tình hay cố ý!Nhưng anh à!Anh yêu nó nhưng anh lại làm nó đau. Anh yêu nó nhưng không hiểu cho nó.Anh yêu nó nhưng anh lại làm nó tổn thương rất nhiều!Nó đã trách anh vì anh không trân trọng những gì anh đang có đã giận anh vì anh thật ích kỷ rất nhiều cũng đã khóc và tủi thân cũng không ít. Nhưng một điều thật lạ là “nó vẫn yêu anh-yêu đến da diết”. Nhưng nó cũng đã hiểu ra 1 điều “Không phải luôn bên cạnh người đó mới là Yêu mà chỉ cần đứng từ xa thấy họ vui và hạnh phúc,luôn có họ trong tim là đủ”.
Anh không thuộc về nó không còn là của nó nữa vậy là nó sẽ đi!Đi để anh hạnh phúc đi để không làm anh phải lựa chọn và suy nghĩ! Nó lại sẽ về với con người của nó khi chưa yêu anh!Nó sẽ vẫn tồn tại và sẽ tạo cho mình một cái “vỏ ốc”như trước kia!Nó sẽ ẩn mình trong đó và sẽ trở về là nó khi mỗi đêm về! Cười và nói….
Anh không thuộc về nó không còn là của nó nữa vậy là nó sẽ đi! (Ảnh minh họa)
Một ngày gió mùa!
Nó tưởng chừng như nổ tung với những kỉ niệm và đau khổ này!Nó muốn tìm cho mình một lối thoát cho tất cả! Nó cô đơn lạc lõng và trống rỗng…
Nó cứ đi đi mà không biết mình đang đi đâu.Đi mà trong đầu nó miên man suy nghĩ. Nó nhớ về anh! Và rồi…
Phủ Tây Hồ! Đi về nơi đây.N ó tìm cái cảm giác bình yên,thanh thản trong lòng…Hồ Tây lăn tăn gợi sóng. Nó tạm xa những toan tính,suy nghĩ của đời thường,những đau khổ mà nó phải chịu những ngày tháng qua!Đi chùa nó không thấy nước mắt rơi,chỉ có một chút bâng khuâng,một chút sóng trong lòng…Thật lạ kì! Chốn linh thiêng này!Cái không khí nơi đây,cái mùi hương phảng phất theo gió,cái không gian tĩnh lặng làm cho nó thức tỉnh.Nó không còn hận,còn trách ai đó vô tình,ai đó ích kỷ.Nó nghĩ thật đơn giản “âu đó là duyên số”.
Duyên số để gặp nhau và rồi duyên số để xa nhau. Vì một chữ “Duyên”.Nó biết con đường nó đi sẽ còn dài lắm,đau khổ nó phải chịu cũng còn nhiều lắm,nước mắt của nó sẽ vẫn sẽ phải rơi.Nhưng nó hiểu nó vẫn sẽ phải đi tiếp vẫn sẽ phải cố gắng vì biết đâu nơi phía cuối con đường,”hạnh phúc dành cho nó đang đợi nó”. Chỉ có đi tiếp nó mới biết được điều gì đang đợi nó ở cái bến dừng đấy.Đi chùa nó xin một chút thanh thản một chút bình an và một chút tĩnh tâm. Nó cũng cầu xin anh cũng sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy tin anh nhé!
Suri yêu! Giờ anh chỉ có thể mãi nói yêu em cho một mình anh nghe. Anh đã yêu Suri nhiều lắm, yêu bằng cả con tim và cuộc sống của chính anh, và có lẽ em không bao giờ cảm nhận được hết tình yêu đó.
Em - Suri là một người con gái không còn được nguyên vẹn nữa. Em đã nói với anh điều đó khi anh bắt đầu thích em, để anh từ bỏ suy nghĩ của mình. Anh cũng buồn, nhưng điều đó cũng chẳng thể thay đổi được tình cảm của anh. Rồi một ngày em nói cho anh một bí mật (anh đã nghĩ ra từ khi em nói có một bí mật còn giấu anh) em không có khả năng làm mẹ. Vì đã đoán trước được bí mật này nên anh cũng nghĩ ra nhiều cách giải quyết... xin con nuôi khi chúng mình hết hy vọng. Em nói anh ngốc quá, đừng vì em mà sau này anh sẽ khổ, cuộc sống thì không đơn giản như vậy đâu. Uh! Đúng vậy, chẳng ai biết trước được tương lai sẽ như thể nào, nhưng cần phải nắm chặt hiện tại đã, chỉ cần mình thật lòng yêu, tin tưởng lẫn nhau thì anh tin không có khó khăn trở ngại gì là không thể vượt qua.
Ngay từ khi quen nhau mà em đã kể hết quá khứ của em như thế, nên anh cũng rất trân trọng em, một người không hoàn hảo nhưng anh sẽ yêu em một cách hoàn hảo. Anh sẽ quan tâm, chia sẻ em khi buồn cũng như vui, cho em dựa bờ vai để khóc. Không! Anh sẽ không để em phải khóc vì anh, và cũng không để em khóc vì người đó nữa, người trong quá khứ mà em đã yêu, đã làm em phải đau khổ. Anh không phải là một bác sĩ, nhưng sẽ chữa cho em dần dần, làm dịu đi những vết thương lòng. Vì anh yêu em nhiều lắm, nên không có gì gọi là bất công với anh đâu, em đừng lo. Hãy tin anh.
Em đừng sợ, hãy mạnh mẽ bước về phía anh nhé... (Ảnh minh họa)
Anh sẽ không để em cứ mỗi mình bước đi trên con đường và bàn tay em cũng không thể nắm lấy nhau mãi được, vì thế anh sẽ đến nắm tay em, em nhé! Anh sẽ không buông tay đâu. Em đừng sợ, hãy mạnh mẽ bước về phía anh nhé.
Vậy mà giờ đây chỉ còn lại mình anh cô đơn, ngồi trước máy tính viết lên những dòng tâm sự không biết gửi về ai. Mấy ngày nay không được nói chuyện cùng em, anh nhớ em lắm. Không hiểu sao mỗi khi rảnh rỗi một chút là anh lại nhớ đến em. Đôi lúc không biết nói gì cả, nhưng anh vẫn nhắn một tin nhắn cho em. Anh bực mình lắm khi em không trả lời đấy. Nhiều đêm giật mình thức giấc anh lại mò tìm điện thoại xem có tin nhắn của em không, mỗi khi nhận điện thoại anh lại nghĩ đó là em, để rồi lại thất vọng nhận ra là anh sai. Anh không muốn bản thân trở thành người bị lụy trong tình cảm như thế (chắc là vì yêu em nên mới vậy thôi). Ước mơ được ở bên cạnh, được mang đến những điều tuyệt vời, hạnh phúc cho người mình yêu thương có lẽ quá xa tầm với của anh rồi. Anh không thể tin là chỉ vì một sự hiểu lầm mà em đã lấy đó làm lí do để rời xa anh, để không làm anh đau.
Suri à! Có lẽ mãi mãi em không thể biết được tình yêu anh dành cho em sâu sắc như thế nào và không bao giờ em biết anh sẽ vẫn mãi yêu em dù không bao giờ anh có em, có tình yêu của em. Anh thật sự hy vọng em có thể sống vui vẻ, vô tư chẳng muộn phiền cũng chẳng phải bận tâm đến điều gì cả và quan trọng là em sẽ không đau khổ vì một người nào đó thêm một lần nữa. Anh tin lúc nào anh cũng sẽ có một khoảng trời riêng cho em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hèn vì yêu em - Thật sự tôi yêu em nhưng với em, tôi như một kẻ đớn hèn, đặc biệt là trong mắt bạn bè em. Tôi thấy đau khổ và dằn vặt vô cùng vì không thể làm được gì cho em, để em có thể tự hào về tôi. Những vấn đề về hôn nhân, gia đình, công sở,... sẽ được phản ánh trong...