Chị gái tôi bắt người yêu chi 50 triệu để đi du lịch Phượng Hoàng Cổ Trấn 1 mình, bị từ chối thì đành đạch đòi chia tay
Nếu đã sống chung 1 nhà thì nên tôn trọng nhau và khi quan điểm không phù hợp nữa thì tốt nhất là chúng ta nên khuất mắt trông coi…
Nhà tôi có 2 chị em gái, tôi là út. Mặc dù cùng sống trong 1 môi trường, cùng bố mẹ sinh ra, cùng chung 1 nền giáo dục nhưng tính cách của tôi và chị gái lại không có chút xíu nào giống nhau.
Trong cuộc sống này, không phải lúc nào tình cảm gia đình cũng mặn nồng và hạnh phúc như những gì chúng ta thường thấy trong các bộ phim. Đôi khi, giữa những người thân yêu nhất lại có những xung đột lại nảy sinh từ những hành vi và suy nghĩ ích kỷ, khiến cho không khí gia đình trở nên ảm đạm và căng thẳng. Câu chuyện về chị gái tôi cũng là một ví dụ điển hình cho sự rạ.n nứ.t ấy.
Chị gái tôi là người không chịu được khổ, chị theo chủ nghĩa làm gì cũng được miễn sao không phải bỏ sức lao động nhiều mà vẫn có thể ăn chơi tiêu xài thoải mái. Tư tưởng này của chị không ít lần bị mẹ tôi chỉnh đốn nhưng con cái càng lớn thì giáo dục của bố mẹ càng ít có sức ảnh hưởng hơn. Thế là dù mẹ tôi có nói gì thì chị tôi vẫn thế.
Chị tôi, từng là đứa con được cả nhà yêu thương và kỳ vọng nhất. Tuy nhiên, theo thời gian, những kỳ vọng ấy dần chuyển thành thất vọng. Chị không chỉ thể hiện sự lười biếng trong công việc mà còn có những hành động khiến cả gia đình phải xấu hổ. Năm chị tôi 23 tuổ.i, chị đã khiến cả nhà tôi phải chuyển đến nơi khác sống vì không còn mặt mũi nào nữa. Tôi vẫn nhớ như in hôm ấy, 1 người phụ nữ đến tận nhà lôi cổ chị tôi ra ngoài đán.h ghe.n trước mặt hàng xóm láng giềng. Người đó còn in tờ rơi ghi rõ tên tuổ.i địa chỉ, mặt mũi của cả nhà tôi lên đó rồi rải khắp khu phố trong suốt cả tháng trời.
Trong khi bố mẹ chịu đựng sự xấu hổ đó thì chị tôi vẫn thản nhiên đi tìm kiếm con mồi mới để tiếp tục đà.o m.ỏ, ăn bám.
Mấy năm gần đầy, khi mà chị đã bước qua tuổ.i 35 thì những “mối ngon” của chị đã dần dần cạn kiệt, những người đàn ông giấu giếm gia đình cặp kè với chị cũng dần từ chối bao nuôi mà chị cũng không còn đủ trẻ đẹp để theo đuổi sự nghiệp làm “bé đường” nữa.
Thế là chị quyết định hạ cánh an toàn, chị đồng ý yêu đương với một người đàn ông bình thường, không giàu có. Đây là mối quan hệ đầu tiên trong đời chị công khai, không phải giấu giếm ai.
Video đang HOT
Anh Khang – người yêu của chị là một người tốt và anh rất thật lòng với chị dù anh có lờ mờ biết về quá khứ chẳng sáng sủa gì của chị tôi. Anh ấy luôn bên cạnh chị, sẵn lòng hỗ trợ mỗi khi chị cần, từ những việc nhỏ nhặt như đưa đón chị đi làm, mua sắm cho đến việc đứng ra giải quyết những rắc rối mà chị gặp phải. Anh chưa bao giờ từ chối bất kỳ điều gì chị muốn, miễn là nó nằm trong khả năng của anh. Vậy mà, có lẽ vì sự tốt bụng và nhẫn nhịn quá mức, anh đã vô tình tạo điều kiện cho chị trở nên ích kỷ và vô ơn.
Sự việc trở nên tồi tệ hơn khi chị đòi anh phải chi ra một khoản tiề.n lớn để đi du lịch đến Phượng Hoàng Cổ Trấn, chị thản nhiên thông báo chi phí cho chuyến du lịch này là 50 triệu và chị muốn đi một mình, không thích người yêu đi cùng. Đây không phải là lần đầu tiên chị có những yêu cầu không tưởng như vậy, nhưng có lẽ là lần đầu tiên anh Khang quyết định nói “không”. Anh không từ chối vì không yêu thương chị, mà vì anh cũng có những trách nhiệm tài chính phải lo, không thể chi tiêu một cách phung phí như vậy.
Phản ứng của chị thật sự làm tất cả chúng tôi ngỡ ngàng. Chị không chỉ giận dữ mà còn dọa chia tay nếu anh không chiều theo ý muốn của mình. Không hiểu vì sao sau cái quá khứ đó của mình, chị gái tôi vẫn nghĩ mình là “bề trên” trong mối quan hệ yêu đương với anh Khang. Chị luôn cho rằng anh phải phục tùng chị, phải coi chị như “thánh nữ”, chị đòi gì thì phải đáp ứng đó.
Sự quá đà, ích kỷ và vô ơn của chị khiến mẹ tôi không thể chấp nhận nổi nữa. Mẹ tôi bao nhiêu năm nay đã quá thất vọng về đứa con gái mà mình đã dày công nuôi dạy lại có thể trở nên suy đồi đạo đức như vậy. Mẹ đã phải chứng kiến sai trái rồi đến nhiều màn đòi hỏi không hợp lý của con gái, nhưng lần này thì quả thật đã vượt quá giới hạn. Không thể chịu đựng thêm nữa, mẹ tôi đã đứng về phía anh Khang, khuyên anh nên thoát khỏi mối quan hệ độc hại này.
Cảm xúc của tôi lúc này thật sự rối bời. Tôi buồn cho chị gái mình, dù gì chúng tôi vẫn là chị em, chị đã từng là người mà từ bé tôi đã coi như người hùng, người mà tôi luôn tự hào. Tôi cũng thấy xó.t x.a cho người yêu của chị, một người đàn ông tốt, đã bị chính lòng tốt của mình làm hại. Và tôi đau khổ vì mẹ mình, người đã phải đưa ra quyết định đau lòng như vậy.
Sau cùng mẹ gọi chị ngồi xuống nói chuyện và yêu cầu chị dọn ra ngoài ở. Nếu đã sống chung 1 nhà thì nên tôn trọng nhau và khi quan điểm không phù hợp nữa thì tốt nhất là chúng ta nên khuất mắt trông coi…
Yêu đương 7 năm không chịu cưới nhưng khi chị tôi chuẩn bị lấy chồng anh rể hụt lại đến phá đám
Xui cho anh ta là bố tôi không hiền mà còn rất bênh con gái.
Giờ tôi đã hiểu vì sao phụ nữ thường quan tâm và nặng nề 2 chữ "thanh xuân" hơn là đàn ông, có lẽ bởi vì đi qua tuổ.i đôi mươi, mọi thứ với con gái đều trở nên khó khăn hơn. Đàn ông hơn 30 tuổ.i thậm chí hơn 40 tuổ.i mới đủng đỉnh lấy vợ cũng chẳng sao nhưng thật sự điều này khá là khó với phụ nữ.
Năm nay nhà tôi có 2 cái hỷ, đầu năm bố mẹ tôi cưới vợ cho con trai, cuối năm thì gả chồng cho con gái. Hai ông bà đùa nhau là sang năm "tống cổ" nốt tôi đi là rảnh nợ, 2 vợ chồng già đủng đỉnh đi du lịch khắp nơi.
Anh trai tôi năm nay 43 tuổ.i, anh mải làm ăn, mải lo sự nghiệp rồi ngoảnh đi ngoảnh lại đã hơn 40. Được cái anh tôi giờ rất ổn, nhà cửa có, xe cộ có, lương lậu cũng cao, giờ lại lấy được cô vợ trẻ đẹp, hơn thế còn tậu được cả trâu lẫn nghé.
Tôi thấy tuy anh tôi hơi già nhưng lấy vợ rõ là nhanh gọn, chả ai chê hay gièm pha gì chuyện anh hơn vợ tận 15 tuổ.i. Thậm chí người ta còn khen anh có chí tiến thủ, chăm lo làm ăn nên giờ vợ con được hưởng.
Chuyện của anh trai tôi coi như là ổn thỏa, chị dâu cũng mới sinh em bé xong, bố mẹ tôi vui lắm. Nhất là mẹ tôi, bà chăm con dâu với cháu nội đến mức gầy rộc đi, anh trai với chị dâu phải mời bà về nhà chứ bà còn ở với cháu thì còn bỏ bê sức khỏe của mình.
Thế nhưng nhân vật chính của câu chuyện tôi muốn kể hôm nay là chị gái tôi. Chị tôi năm nay 31 tuổ.i, kém anh cả đến tận 12 tuổ.i nhưng cứ hễ đi Tết đến xuân về là chị tôi đau đầu nhức óc vì bài ca bao giờ lấy chồng.
Nhất là vài năm gần đây khi chị tôi từ ngấp nghé 30 đến đúng 30 và giờ là hơn 30 rồi thì bài ca ấy ngày càng khốc liệt hơn khi họ hàng bắt đầu chuyển sang tông giọng chê ế, chê không ai thèm lấy.
Thật ra chị tôi có nơi có chốn rồi, chị với anh người yêu quen nhau đã 7 năm, từ lúc chị mới hơn 20 tuổ.i đến giờ. Mỗi năm tôi đều nghĩ có khi năm nay chị tôi lấy chồng nhưng rồi vẫn chẳng thấy động tĩnh gì. Ban đầu tôi còn hay trêu chị, yêu rõ lâu mà không chịu cưới có khi lại chia tay đấy nhưng càng về sau tôi càng không hỏi han đến chuyện đó nữa vì càng ngày tôi càng không ưa người yêu của chị mình.
Nói chung tôi cũng không biết nhiều về anh ta chỉ biết anh ta là con người của tự do và sự nghiệp. Nguyên tắc yêu đương của chị và anh ta rất kỳ cục mà không hiểu sao chị tôi vẫn chấp nhận. 1 là không được quản chuyện anh ta đi đâu làm gì và liên lạc ít thôi. 2 là với anh ta công việc sự nghiệp được ưu tiên hàng đầu nên mọi thứ đều phải gác sau, nhất là chuyện lấy vợ lập gia đình.
Nhiều lần tôi bảo chị tôi yêu đương kiểu ấy thì dẹp sớm cho rảnh nợ còn đi kiếm mối khác ngon hơn nhưng khổ chị tôi đang yêu hết mình nên có chịu nghe ai đâu. Phải mãi đến đầu năm nay chị tôi mới tỉnh ngộ ra dần khi anh người yêu cứ liên tục tỏ thái độ rất khó ưa khi chị đề cập đến chuyện cưới xin.
Ơ hay! Thế yêu con nhà người ta gần chục năm trời mà không chịu tính chuyện cưới hỏi thì thôi buông tha cho người ta đi chứ. Nhưng không, anh người yêu của chị cấm chị không được đề cập đến chuyện kết hôn.
Mặc dù phải mất tận 7 năm chị tôi mới bừng tỉnh, chị là người chủ động chia tay nhưng anh người yêu cũ của chị có vẻ tự tin lắm, anh ta vẫn nghĩ chị tôi dằn hắt giận dỗi vớ vẩn mà thôi.
Suốt mấy tháng chị tôi không liên hệ gì thì anh ta cũng kệ luôn, ban đầu chị tôi còn đau khổ nhưng cũng may có anh bạn thân của chị hay đưa chị đi chơi cho khuây khỏa nên chị tôi cũng bớt tiêu cực sau chia tay.
Cái gì đến cũng đến, chị tôi và anh bạn thân sau đó yêu nhau. Yêu nhau được 5 tháng thì chốt cưới luôn. Tuần trước vừa mới ăn hỏi xong!
Cuối tháng này chị tôi cưới thì anh người yêu cũ ở đâu tự nhiên mò đến nói muốn nối lại tình xưa. Đương nhiên là chị tôi không đồng ý, thế là anh ta mượn rượu làm trò, đến nhà dọ.a dẫ.m không để yên và sẽ làm loạn đám cưới của chị lên.
Bố tôi từ trong nhà đi, ông đủng đỉnh nói làm được thì làm chứ đừng dọa. Mà nếu dám làm thì phải dám chịu, ông sẵn sàng mời chính quyền lẫn pháp luật bảo vệ gia đình mình nếu như có bất kỳ vấn đề gì xảy ra.
Nghe thấy thế anh ta im re luôn, cúp đuôi đi thẳng không dám ngoái lại. Thật sự không hiểu sao trên đời lại có người đàn ông kỳ cục như vậy!
Mẹ vợ vừa nói ý định muốn chuyển đến ở cùng vợ chồng tôi thì chồng tôi đã đặt 50 triệu lên bàn, tuyên bố sốc óc Mẹ tôi không biết phải làm sao, bà từ chối nhận tiề.n, cũng không đến nhà tôi ở nữa. Tôi lấy chồng giàu có nhưng gia trưởng và độc đoán. Anh làm kinh doanh, công ty làm ăn phát đạt, tiề.n bạc dư dả nhưng kèm với đó là tư tưởng co.i thườn.g vợ. Lúc nào anh cũng bảo tôi chỉ là nhân...