Chị dâu mới sinh hai tháng đã bắt chồng trông con để đi làm tóc, tôi bảo anh trai dạy lại vợ nhưng phản ứng của anh càng làm tôi tức điên
Không biết làm tóc đẹp thế nào, chỉ thấy hóa chất đầy đầu, chưa kể chị dâu tôi còn đang cho con bú.
Mới sống với anh trai được một tháng, tôi đã muốn chuyển đi ngay tức khắc. Không hiểu anh ấy yêu vợ đến mức nào mà để vợ lộng hành như thế. Có lẽ trong mắt chị dâu, anh tôi chẳng khác gì người giúp việc.
Anh tôi là chủ gia đình, cũng mang lại thu nhập chính. Còn chị dâu vừa sinh con được hai tháng nên hiện tại vẫn ở nhà trông con. Bình thường khi chồng đi làm thì vợ phải ở nhà dọn dẹp, nấu cơm và vun vén nhà cửa. Vậy mà chị dâu tôi lại không làm được những điều tối thiểu đó.
Cháu tôi rất ngoan, uống sữa xong sẽ chơi một lát rồi lăn ra ngủ. Như người ta, tranh thủ lúc con ngủ thì làm việc nhà, đằng này chị dâu cũng vào ngủ cùng con. Anh trai tôi về nhà, lao vào nấu cơm, vậy mà nhiều bữa còn bị vợ chê cơm nhão cơm khô.
Tôi đi làm về muộn, tắm rửa ăn cơm xong lại phải lau nhà và quét dọn nên rất mệt mỏi. Vì vậy tôi đã góp ý thẳng cho chị dâu, nói chị nên biết việc một chút để chồng và em đỡ vất vả. Đáng lẽ chị ấy phải tiếp thu ý kiến đó, đằng này chị dâu tôi nói chị ấy sinh mổ, lại phải bế con nhiều nên rất đau lưng.
Video đang HOT
Mới sinh con hai tháng, suốt ngày ở trong nhà thì tại sao phải làm tóc chứ? (Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ đó chỉ là cái cớ, vì đẻ 2 tháng rồi, làm sao còn đau nữa chứ? Chưa kể đêm con dậy đòi uống sữa, chị ấy cũng bắt chồng phải dậy pha. Chỉ tội anh tôi, đêm phải canh giờ dậy cho con uống sữa, hôm sau còn sức đâu để đi làm?
Hôm vừa rồi là ngày nghỉ, tôi ngủ dậy nhưng chẳng thấy chị dâu đâu, anh trai thì chưa ăn sáng. Tưởng chị dâu đi mua đồ ăn, ai ngờ anh nói vợ mình đi làm tóc.
Đến nước ấy, tôi buộc phải nói với anh. Mới sinh con hai tháng, suốt ngày ở trong nhà thì tại sao phải làm tóc chứ? Hơn thế con còn bé lại đi “nạp” hóa chất vào người. Lợi lộc chả thấy đâu chỉ thấy đua đòi và ỉ lại.
Anh tôi chẳng nghe lời, còn nói tôi muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình của anh. Trong mắt anh, vợ chịu nhiều thiệt thòi, anh chỉ bù đắp một chút cũng chẳng sao cả. Riêng tôi lại không thấy vậy mọi người ạ, không biết làm tóc đẹp thế nào, chỉ thấy hóa chất vào đầu, chị dâu còn đang cho con bú nữa. Thế mà anh tôi vẫn bênh vợ được. Theo mọi người tôi nên kệ cho chị dâu thích làm gì thì làm hay nói thẳng để chị ấy thay đổi?
Bị chồng chê kém cỏi, uất quá tôi đã buông bỏ các con để đi kiếm tiền và cái kết đẫm nước mắt
Vì muốn chồng yên tâm kiếm tiền nên tôi cố gắng vun vén việc nhà chu toàn, nào ngờ chẳng được anh ấy công nhận mà còn coi thường. Vì vậy tôi đã quyết tâm tự đứng ra lo kinh tế.
Trước khi lấy chồng tôi từng là nhân viên lễ tân, sau khi sinh con, cơ thể tăng cân khiến tôi không đủ tự tin tiếp tục công việc nữa mà ở nhà đẻ liền hai đứa. Khi các con đã được 4 và 5 tuổi rồi kinh tế gia đình ngày càng khó khăn, một mình chồng đi kiếm tiền nên thường hay cáu gắt mỗi khi trở về nhà.
Nhìn thấy món ăn vợ nấu không hợp khẩu vị, con nô nghịch khóc inh ỏi hay nhà cửa bừa bộn là chồng lại cáu kỉnh quát mắng. Nhưng tôi cam chịu để cho không khí gia đình bớt căng thẳng và để chồng đỡ bực dọc thêm.
Cho đến một ngày chồng buông một câu: "Người dốt nát như cô, không biết cả đời này cô có kiếm nổi 10 triệu đồng không nữa?". Nghe đến đây mà lòng tự ái của tôi dâng cao không thể nín nhịn được nữa. Lúc đó tôi đang cầm nồi cơm điện nên tiện tay ném quăng ra giữa nhà để tỏ rõ sự bức xúc, rồi tôi tuyên bố là từ ngày mai sẽ ra ngoài kiếm tiền còn các con để mặc ai lo thì lo, tôi mệt mỏi lắm rồi. Đêm đó tôi không ăn cơm, bỏ mặc chồng con ở nhà và về nhà mẹ đẻ ngủ.
Hôm sau tôi bắt đầu đi tìm việc, tình cờ lại gặp ngay cô bạn học cùng cấp 3 ngày trước. Sau khi tâm sự hết mọi chuyện, cô bạn rủ tôi đi buôn quần áo cùng. Thế là tôi theo chân bạn, đi nhập quần áo về rồi livestream, bán online, bán ngoài chợ, đổ buôn cho người ta... mệt nhọc cỡ nào cũng ráng chịu để kiếm tiền.
Tôi than mệt, muốn đi ngủ, không muốn nói chuyện nhưng anh ấy quỳ sụp xuống xin lỗi tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi đi từ sáng sớm khi các con chưa ngủ dậy, về nhà lúc các con đã chuẩn bị đi ngủ, thời gian nói chuyện với con cũng chẳng có. Nhưng tiền thì ngày một nhiều lên. Mỗi khi về nhà, thấy nhà cửa bề bộn, bẩn thỉu, tôi cũng mặc kệ, chỉ tắm rửa rồi lên giường ngủ. Hai vợ chồng không nói chuyện, không ngủ cùng nhau từ ngày đó.
Gần 1 tháng sau, tôi vừa về tới nhà thì chồng đang ngồi chờ. Anh ấy kéo tôi lại để nói chuyện. Tôi than mệt, muốn đi ngủ, không muốn nói chuyện nhưng anh ấy quỳ sụp xuống xin lỗi tôi và bảo rằng anh đã hối hận, đã nhận ra tầm quan trọng của vợ rồi. Anh ấy xin tôi đừng mải mê kiếm tiền nữa mà hãy quay về chăm sóc nhà cửa con cái.
Tôi không đồng ý và nói rằng giờ tôi đang kiếm được rất nhiều tiền. Tôi sẽ không bỏ công việc này. Anh ấy có thể ở nhà làm nội trợ, tôi sẽ lo tài chính cho cả gia đình. Chồng không đồng ý, anh ôm chặt chân tôi, cầu xin tôi đừng sống như một tháng qua nữa. Anh ấy cảm thấy rất khổ tâm khi nhìn các con buồn rầu, suốt ngày hỏi mẹ đâu? Rồi nhà cửa, anh ấy cũng không thể vun vén, lau chùi được...
Nghe chồng thổ lộ mà tôi cũng buồn. 1 tháng qua tôi cũng nhớ con, cũng xót thương tụi nhỏ lắm chứ. Nhưng tôi không muốn tiếp tục ở nhà ăn bám chồng rồi bị coi thường như trước. Mà công việc hiện tại của tôi đang kiếm được tiền, các mối quan hệ làm ăn cũng tốt, tương lai có thể phát triển hơn nữa nên tôi không muốn từ bỏ. Nhưng con cái thì biết làm thế nào bây giờ? Phải làm gì để không phụ thuộc vào chồng mà vẫn chăm sóc các con được tốt đây?
Mẹ đơn thân tìm bạn đời có công việc ổn định Em là single mom, 30 tuổi, sống và làm việc tại TP HCM cùng con trai 5 tuổi. Công việc của em là kế toán thuế và có thu nhập ổn định. Là một phụ nữ biết lo toan, vun vén cho gia đình, hiền lành, sống biết điều. Từng có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, để lại trong lòng quá...