Chết lặng khi nghe con kể: “Bố nói cô ấy chính là mẹ của con!”
Anh ta sẵn sàng làm mọi cách để phủi sạch những lỗi lầm, để con trai không hận anh, để nó không ghét người tình của anh.
Chị là viên chức nhà nước, học hết đại học thì đi làm luôn. Vì công việc quá bận rộn lại thêm phần kỹ tính nên phải đến gần ba mươi chị mới lấy chồng. Anh ấy là chủ một hiệu tạp hoá gần cơ quan mà chị hay đi qua, cửa hiệu làm ăn buôn bán tốt, sau hai năm anh mở thêm một chi nhánh ở quận Thanh Xuân. Mỗi ngày gặp nhau mấy bận, mưa dầm thấm lâu thế là nên duyên.
Cưới nhau được khoảng hơn một năm thì chị có thai, đến nay bé đã được bốn tuổi. Hằng ngày chồng chị ở nhà kinh doanh, bán hàng và chăm con, chị thì vẫn làm nhà nước. Ở cơ quan ai cũng bảo chị sướng, vì không phải lu bu con cái như mấy người phụ nữ khác. Chị nghe vậy chỉ biết mỉm cười.
Dạo gần đây chồng chị hay đưa con đi chơi, mỗi lần về hai người đều rất phấn khởi. Chồng chị thường bảo ra ngoài nhiều nên tinh thần thoải mái. Con trai chị cũng vui nhiều. Nó được mua đồ chơi mới, được ăn ngon, được dẫn đến các khu vui chơi. Đứa trẻ nào mà chẳng mong muốn như vậy.
(Ảnh minh họa)
Cứ hết giờ học, hai bố con lại đèo nhau đi trên chiếc xe Vespa màu vàng. Chị thì vẫn đi xe cũ, trở về nhà lo cơm nước chờ bố con về ăn. Đôi lần chị đã nghĩ cuộc sống cứ thế mà êm đềm trôi qua. Chị không định có thêm đứa con nào nữa. Ở tuổi ngoài ba mươi, sinh đẻ cũng thật khó khăn. Nếu trời cho thì chị nhận, còn lại, chị cũng không muốn cố.
Một buổi tối trời mưa, chồng chị không đưa con đi chơi được, nhưng anh nói anh phải ra cửa hàng có chút việc. Chị đi lấy cái áo mưa và dúi cho chồng, nhưng anh lại cười bảo anh sẽ đi taxi. Chị nhắc nhở anh về sớm, anh gật đầu hứa cửa hàng nghỉ lúc 10 giờ 30 phút, anh sẽ về nhà lúc 11 giờ.
Trời cứ thế đổ mưa giông như đang báo hiệu chuyện gì đó, trong lòng chị bồn chồn không yên. Chị ngồi chơi với con trai, nó bi bô hát một bài gì đó của người lớn. Không biết là nó học ở đâu, bởi chị không hay ở nhà nên không biết, có lẽ các cô giáo ở trường mầm non đã bật hoặc nó nghe ở khu vui chơi.
Đột nhiên thằng bé ngẩng đầu lên hỏi rằng: “Mẹ ơi có phải con có hai mẹ không?”
Chị nhíu mày, lắc đầu hỏi: “Con chỉ có một mẹ là mẹ thôi chứ, sao lại có hai mẹ được?” Rồi chị như nhớ ra. “À, ý con là cô giáo cũng là mẹ thứ hai của con phải không?
“Không ạ, cô bạn của bố. Mỗi lần tới gặp cô ấy, bố đều nói con gọi cô ấy là mẹ. Bố bảo, cô ấy cũng chính là mẹ của con.”
(Ảnh minh họa)
Trời đùng đoàng nổ sấm sét, trong lòng chị cũng bắt đầu một trận giông bão. Con chị nói như vậy là sao? Chẳng lẽ ngoài chị ra, chồng chị đã có người đàn bà khác? Anh còn dẫn con trai anh đi theo sao? Chị quyết định đợi anh trở về để hỏi cho ra lẽ.
Mười hai giờ đêm, anh trở về nhà và thấy chị vẫn còn thức, đôi mắt anh thoáng một vẻ lo âu. Chị hỏi anh rằng: “Có phải anh đã có người phụ nữ khác không?”
Video đang HOT
Anh không gật cũng không lắc, như ngầm thừa nhận với chị rằng điều đó là đúng. Anh cũng không muốn giải thích điều gì, sự im lặng của anh như một mũi dao đâm sâu vào lòng chị. Chị cố gắng bình tĩnh lại, nói anh hãy đến ngồi cạnh chị nhưng anh lại ngẩng đầu nói chắc nịch: “Đã hơn một năm rồi, anh không còn cảm giác gì với em nữa.”
Một nhát đâm lại một nhát đâm, lúc này chị mới nhận ra khuôn mặt mình nhạt nhoà nước mắt. Ngoài trời vẫn đổ mưa rơi, chị run run hỏi: “Sao anh lại bắt con chúng ta thừa nhận cô ta?”
Anh nói không chút xấu hổ: “Để nó quen dần đi thì tốt hơn. Không sau này nó sẽ chịu một sự tổn thương mất.”
Lý do thật đầy toan tính và đầy tàn nhẫn. Anh ta sẵn sàng làm mọi cách để phủi sạch những lỗi lầm, để con trai không hận anh, để nó không ghét người tình của anh. Lúc này chị mới nhớ đến lời khen ngợi của đồng nghiệp: “Mày lấy được thằng đó là phúc tổ đấy, vừa thông minh, giỏi giang, chăm con lại khéo, mày có phải làm cái gì đâu.”
Đúng vậy, chị có phải làm gì đâu. Anh ấy quá giỏi, và người đau khổ vẫn chỉ là chị mà thôi.
Theo Afamily
Đưa bạn bè đi ăn nhà hàng thì thấy bố bạn gái đang quét dọn
Ông lao công mỉm cười nhưng Lâm bất chợt cảm thấy quen thuộc vô cùng, không biết đã gặp ông ta ở đâu. Anh ngồi bóp trán suy nghĩ thì chợt nhớ ra điều gì đó, anh kéo người lao công lại hỏi:"Chú ơi...có phải chú là bố của Mai không?"
ảnh minh họa
Yêu nhau đến nay được 5 tháng, tình cảm của Lâm và Mai đang rất mặn nồng khiến ai nấy đều ngưỡng mộ. Đặc biệt là khi Lâm lại là anh chàng tài giỏi, đẹp trai và sinh ra trong gia đình giàu có.
Một hôm, tới phòng trọ của bạn gái chơi, thấy tấm hình Mai chụp chung với bố, Lâm liền cười:
-À, hay hôm nào em dẫn anh về nhà thăm bố mẹ em đi.
Mai bỗng giật mình:
-Thôi anh ơi, xa lắm, cứ từ từ.
-Về quê em có 30 cây số mà xa gì trời, anh muốn gặp bố mẹ để chính thức xin qua lại với em.
Mai gạt đi:
-Không, bố mẹ em kinh doanh bận lắm anh ạ...để...sau này...cưới đã.
Nghe người yêu nói thế, Lâm cũng tin tưởng và chỉ mỉm cười.
Nào ngờ khoảng 1 tuần sau, Lâm vừa được thưởng nóng liền dẫn khoảng 10 người đồng nghiệp trong phòng đi ăn nhà hàng.
Trong lúc đang ngồi chọn món thì thấy 1 người lao công lớn tuổi, giọng ông ta có vẻ mệt mỏi:
-Tôi xin phép lau chỗ này 1 chút.
Mọi người đều không trả lời, chỉ có Lâm ngước lên cười:
-Vâng, chú cứ lau đi ạ, con sẽ nhấc chân lên.
Ông lao công mỉm cười nhưng Lâm bất chợt cảm thấy quen thuộc vô cùng, không biết đã gặp ông ta ở đâu. Anh ngồi bóp trán suy nghĩ thì chợt nhớ ra điều gì đó, anh kéo người lao công lại hỏi:
-Chú ơi...có phải chú là bố của Mai không??
Ông ta giật mình ngạc nhiên:
-Sao cậu biết con gái tôi??
Những người đồng nghiệp đều ố á nhìn nhau vì họ biết bạn gái Lâm tên là Mai nhưng không ngờ bố vợ tương lai của anh chàng đại gia lại làm lao công.
Lâm liền nắm tay ông:
-Cháu..là bạn của Mai ạ, cháu từng nhìn thấy ảnh chú mấy lần rồi nên nhớ.
Bố Mai mỉm cười:
-Thế à, quý hóa quá.. có anh bạn đẹp trai thế này mà cái Mai nó cấm bao giờ dẫn về nhà chơi, mà chắc là do mẹ nó đang ốm nên nó không muốn dẫn bạn về.
Nghe thế, Lâm vội hỏi:
-Mẹ Mai ốm thế nào ạ??
-Mẹ nó đợt trước lội ruộng trời lạnh nên bị khớp, mấy năm nay chỉ nằm 1 chỗ. À...mà thôi, các cháu cứ ăn uống đi, bác còn phải đi làm nốt việc, cảm ơn cháu nhé. Hôm nào về nhà bác chơi.
Nói rồi, ông lật đật cầm xô chổi đi còn Lâm thì đang choáng váng vì biết Mai đã nói dối anh, trong khi bạn bè nhìn Lâm vẻ ái ngại cứ ngỡ anh sẽ tức giận gọi điện chửi người yêu 1 trận thì Lâm đột ngột kéo tay bố Mai lại:
-Bác có vẻ đói rồi, bác ngồi đây ăn với bọn cháu nhé, cháu mời bác 1 bữa ạ, chả mấy khi có dịp thế này.
-Nhưng...tôi...
Lâm liền gọi người quản lý ra và nói:
-Tôi sẽ trả gấp đôi tiền giờ lao động của bác ấy, anh cho phép bác ấy ngồi cùng tôi chứ.
Người quản lý vui vẻ gật đầu ngay. Bố Mai thì cứ xua tay vì ngại nhưng Lâm nắm chặt tay ông:
-Bác thích ăn gì cháu sẽ mời bác ạ, bác đừng ngại gì cả nhé.
Ăn xong bữa đó, Lâm còn đưa cho bố Mai 5 triệu rồi nói:
-Bác cầm về mua thuốc cho bác gái bác nhé.
Bố Mai vội vã xua tay:
-Không không, cậu ơi, tôi không nhận tiền của người lạ đâu.
Lâm cười:
-Cháu với Mai cũng là chỗ bạn thân thiết, bác cứ nhận đi ạ, nếu không thì sau này Mai làm rồi trả cháu cũng được mà. Số tiền này cũng to tát gì đâu bác.
Vì Lâm nài nỉ quá, bố Mai cũng đành nhận . Nhìn dáng vẻ khắc khổ của bố bạn gái, Lâm bỗng thấy thương hại vô cùng. Tại sao Mai lại nói dối anh là bố mẹ cô có công ty kinh doanh?? Có phải vì Mai tự ti vì hoàn cảnh không?? Vậy thì cô ấy có đáng trách không?? Lâm nên làm gì đây?? Có nên vì chuyện này mà chia tay Mai, nhưng anh thực sự không muốn tuyệt tình như vậy.
Theo Blogtamsu
Chồng thích ăn cơm nhà: hạnh phúc hay bất hạnh? Hạnh phúc không đến từ những bữa ăn mà sự bực dọc vẫn theo suốt đường từ cơ quan về nhà. Hạnh phúc không đến từ những bữa ăn ngày nào cũng như ngày nấy. Hạnh phúc đến từ người biết định nghĩa hai từ cùng nhau. Hầu như phụ nữ, ai cũng tỏ vẻ hạnh phúc khi được người đàn ông của...