Cầm 500 ngàn đồng chồng dúi vào tay tôi trước phòng khám thai mà nước mắt tôi tuôn ào ạt
Đang đứng lóng ngóng trước phòng khám thai thì tôi nghe tiếng Quân gọi giật lại. Khi tôi còn chưa trấn tĩnh thì Quân đã dúi vào tay tôi tờ 500 ngàn đồng.
Cũng như bao người phụ nữ khác sau khi lấy chồng, tôi ước mơ được làm mẹ. Thế mà sau 3 năm lấy nhau, điều tôi nhận được lại là tờ giấy kết luận bị vô sinh của chồng. Tôi chết lặng, Quân cũng vậy. Sau khi đi khám và nhận kết quả, tôi thấy anh ngồi đốt thuốc cả đêm ở ban công, còn tôi thì nằm khóc ở trong phòng ngủ. Tôi yêu Quân, chúng tôi cũng đã trải qua những tháng ngày tình nghĩa mới đến được với nhau, nhưng cái kết quả độc ác kia lại giống như một căn bệnh giết chết tôi dần dần.
Mẹ chồng tôi thấy tôi mãi không có thai thì xỉa xói liên tục. Bà bảo tôi buông tha cho Quân để Quân đi tìm hạnh phúc mới. Bà không biết rằng chính con trai bà mới là nguyên nhân gây ra cơ sự đó. Tôi thương Quân nên cắn răng chịu đựng, không nói cái sự thật đau đớn ấy ra, mỗi lần thấy mẹ mắng chửi tôi thậm tệ, Quân luôn đứng ra bảo vệ tôi, nhưng chính anh cũng không có can đảm nói với mẹ rằng, chính anh mới là người không thể sinh con được.
Trong những ngày tháng chán chường ấy, tôi gặp lại Vương – mối tình đầu của mình. Vương vẫn chưa lấy vợ. Lúc anh bỏ tôi là lúc anh quyết định ở lại lập nghiệp ở nước ngoài. Nhưng rồi bố anh mất, anh lại quyết định trở về quê hương để sống cùng mẹ. Gặp tôi, Vương vẫn nhẹ nhàng như ngày nào, chúng tôi nói rất nhiều chuyện và lần nào Vương cũng hỏi han về cuộc sống của tôi.
Tôi háo hức với việc được làm mẹ nhưng sự thật lại khiến tôi đau lòng (Ảnh minh họa)
Có lần đang ngồi uống cà phê, Vương bỗng hỏi tôi, nửa đùa nửa thật:
- Sao em không sinh con luôn? Anh nhớ trước kia khi nào em cũng đòi sinh con với anh mà.
- À, có một số chuyện không phải cứ đòi là được anh à.
- Sao thế? Em với chồng có chuyện gì à?
Video đang HOT
- Không, em với anh ấy vẫn tốt, chỉ có điều không thể sinh con thôi.
Nói xong, tôi thấy Vương im lặng, từ lúc nào, bàn tay ấm áp của anh đã nắm lấy tay tôi.
Có lẽ, cuộc đời tôi cứ sống trong sự cam chịu như thế nếu không có cái ngày ấy. Lúc đó, tôi vừa đi làm về, Quân thì đi công tác 3 ngày, mẹ chồng tôi thấy tôi vừa dựng xe thì cầm luôn túi rác có chứa đồ ăn bẩn quăng luôn ra chỗ tôi đứng, giọng xỉa xói:
- Cái nhà này vốn sạch sẽ từ lâu, sao bây giờ lại có rác nhiều thế không biết. Chắc phải dọn cho sạch thôi.
Tôi đứng ngoài, nước mắt tuôn rơi. Mẹ chồng tôi nhìn thấy tôi đứng đó thì hét lên:
- Sao cô còn đứng như trời trồng thế? Tối mịt rồi còn không vào chuẩn bị cơm nước cho bố mẹ chồng đi. Đã đẻ không được thì cũng gắng mà làm cái thứ gì có ích đi cho người ta nhờ chứ? Hay cô muốn cút khỏi nhà này luôn? Ờ, giỏi thì cút đi cho tôi nhờ.
Nói rồi, mẹ chồng tôi cầm cái chổi, đuổi tôi như đuổi tà. Hôm đó, tôi không biết đi đâu, đang ngồi một mình trong quán cà phê thì Vương đến, khi Vương cất tiếng hỏi han cũng là lúc bao nhiêu tủi hờn trong tôi đều vỡ ra thành lời. Vương ôm tôi vào lòng, anh đưa tôi về n hà anh , lấy khăn mặt lau cho tôi rồi nấu mì cho tôi ăn. Đêm đó, tôi ở lại nhà Vương, hình ảnh của Quân đêm hôm đó hoàn toàn biến mất khỏi trí óc của tôi.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, 1 tháng sau, tôi phát hiện mình có thai. Tôi thực sự vui mừng, nhưng kèm theo đó là nỗi lo lắng tột độ. Tôi lấy cớ không thể chung sống với mẹ chồng, đòi Quân ly dị rồi lặng lẽ đi khỏi nhà.
Lúc đó, trong người tôi chỉ có được 5 triệu đồng. Tiền tiết kiệm của tôi thì đã đưa hết cho mẹ đẻ chữa bệnh, với đồng lương hàng tháng chỉ có 3 triệu thì tôi thực sự không biết phải sống một mình thế nào. Tôi không liên lạc với Vương và Quân, chỉ lặng lẽ đi thuê nhà trọ sống đợi ngày sinh con. Với tôi lúc này, điều quan trọng là đứa con chứ không phải là việc sẽ chọn ai trong hai người đàn ông tôi yêu.
Tôi đau khổ vô cùng khi cầm 500 ngàn đồng chồng đưa trước phòng khám thai (Ảnh minh họa)
Nhưng không có tiền, cuộc sống của tôi thực sự rất khó khăn. Tôi phải chắt chiu từng tí một, nhưng đang trong thai kỳ, không đượ bồi bổ nên tôi rất yếu. Hôm đó, tôi đi khám thai, trong người lúc đó chỉ còn 400 ngàn đồng, tôi lo lắm, không biết có phát sinh thêm chi phí nào không. Đang đứng lóng ngóng trước phòng khám thai thì tôi nghe tiếng Quân gọi giật lại. Khi tôi còn chưa trấn tĩnh thì Quân đã dúi vào tay tôi tờ 500 ngàn đồng. Anh bảo: “Em cầm xem mua gì mà ăn, dạo này em gầy quá đó. Khi nào ổn định lại tâm trí thì về nhà, anh muốn chăm sóc cho em và con”. Nói xong, Quân phóng xe đi. Tôi biết, lương hàng tháng của anh đều được phân ra từng khoản, mẹ chồng tôi cũng giữ một khoản lớn trong đó.
Cầm tờ tiền trong tay mà nước mắt tôi tuôn ào ạt. Quân vẫn thế, chưa bao giờ nói nặng với tôi một câu nào cả. Có lẽ Quân hiểu cái khao khát được làm mẹ của tôi và cảm thấy bất lực vì không thể cho tôi một đứa con như ý anh muốn. Nhìn cái dáng khắc khổ của chồng mất hút sau dòng người tấp nập mà trái tim tôi chỉ muốn vỡ ra. Tôi khóc vì không thể quyết định được hướng đi cho cuộc đời của mình, chọn bên nào, tôi cũng thấy chông chênh quá. Giờ tôi phải làm thế nào đây?
Theo Một Thế Giới
Sốc nặng khi nghe được lời bác sĩ nói với vợ ở phòng khám thai
Vợ cậu bạn nói vợ tôi sau khi siêu âm còn vào phòng khám nữa nên dặn tôi cứ ngồi đợi. Vợ chồng cậu bạn về trước, tôi đứng ngồi không yên nên vào trong tìm vợ.
Sau khi cưới, tôi vẫn phải đi công tác xa nên tôi chưa xác định có con ngay. Mẹ tôi cũng giục nhưng tôi nghĩ thương vợ. Tôi không có nhà, mình cô ấy chửa đẻ thì vất vả lắm. Đêm tân hôn và lần về nghỉ Tết tôi đã chủ động dùng "bao" khi vợ chồng gần gũi. Tôi đợi hết 2 năm công hiến cho công ty, được về gần thì vợ chồng sẽ sinh con. Chúng tôi vẫn còn trẻ nên tôi nghĩ không có gì ảnh hưởng cả.
Sau nhiều tháng ngày xa vợ cuối cùng tôi cũng trở về bên em. Vợ chồng tôi chìm đắm trong hạnh phúc và không còn phải kiêng cữ gì nữa. Cuối tháng ấy, em báo có tin vui. Không chỉ tôi mà cả nhà tôi mừng rơi nước mắt. Tôi yêu chiều, chăm sóc vợ rất chu đáo. Mẹ tôi cũng không để em động tay động chân vào bất cứ việc gì. Hàng ngày đi chợ bà còn mua rất nhiều đồ ăn về tẩm bổ cho em.
Tôi yêu chiều, chăm sóc vợ rất chu đáo. Mẹ tôi cũng không để em động tay động chân vào bất cứ việc gì. (Ảnh minh họa)
Lần vợ đi khám thai đầu tiên, tôi đã chủ định chở vợ đi nhưng đến hôm ấy, sếp gọi gấp nên tôi không đi được. Để vợ đi một mình, tôi cảm thấy có lỗi lắm. Tối về tôi hỏi thăm vợ tình hình thế nào thì em bảo không có gì cả, bác sĩ dặn phải giữ gìn vì thấy sức khỏe của vợ tôi hơi yếu.
Sau đó tôi và mẹ mình lại càng chăm sóc tẩm bổ cho vợ cẩn thận hơn. Mọi người ai cũng bảo vợ tôi có số sướng nhưng tôi thấy điều đó rất bình thường, ai chẳng lo cho sức khỏe của vợ con mình.
Lần đi khám thai ở tuần thứ 12, tôi xin nghỉ hẳn làm 1 ngày để đưa vợ đi dù vợ tôi bảo không nhất thiết phải như thế. Cô ấy được chăm sóc kỹ quá, ít vận động có khi lại không tốt cho mẹ và con. Nhưng dù vợ có nói thế nào lần này tôi nhất quyết đưa cô ấy đi.
Lần đầu đến phòng khám thai, tôi hoa hết cả mắt khi thấy toàn những bà bụng bầu bế bụng đi đi lại lại. Tôi đang đứng đợi vợ làm thủ tục vào khám thì gặp cậu bạn cũng đưa vợ đi. 2 thằng đều ngố ngố như nhau nên hai bà vợ giục 2 ông chồng ra ngoài ngồi đợi. Vậy là tôi và bạn ra ngoài uống nước.
Nhưng khi vợ bạn đã ra rồi mà vẫn chưa thấy vợ tôi thắc mắc hỏi. Vợ cậu bạn nói vợ tôi sau khi siêu âm còn vào phòng khám nữa nên dặn tôi cứ ngồi đợi. Vợ chồng cậu bạn về trước, tôi đứng ngồi không yên nên vào trong tìm vợ.
Lúc đó tôi vẫn chưa nhìn thấy vợ đâu nên bước tiếp nhưng vừa mới bước được mấy bước thì nhìn thấy vợ tôi đi ra từ chính căn phòng ấy. Vợ nhìn thấy tôi thì tái mặt. (Ảnh minh họa)
Lúc đi qua 1 cái phòng khám, tôi nghe thấy giọng bác sĩ nói với một người phụ nữ nào đó: "Cô vừa mới sảy thai xong mà đã có bầu luôn thì phải hết sức cẩn thận đấy nhá. Sức khỏe của cô rất yếu, nếu không biết giữ gìn thì rất dễ say như lần đầu đấy".
Lúc đó tôi vẫn chưa nhìn thấy vợ đâu nên bước tiếp nhưng vừa mới bước được mấy bước thì nhìn thấy vợ tôi đi ra từ chính căn phòng ấy. Vợ nhìn thấy tôi thì tái mặt. Suốt chặng đường về 2 chúng tôi không nói với nhau câu nào.
Tối ấy tôi đã tra hỏi vợ, cô ấy không thể giấu được nữa đành thú nhận cái lần vào nhà nghỉ với 1 cậu đồng nghiệp và có thai và khi vợ tôi chưa kịp xử lý nó thì đã bị sẩy. Tôi sốc nặng, người vợ tôi tin tưởng là thủy chung với chồng lại như thế sao ? 2 năm nay thương em nên tôi đã không muốn em chửa đẻ 1 mình, vậy mà vợ lại có thể cặp bồ với người khác. Tôi chán nản vô cùng, chẳng thiết tha làm việc gì nữa. Không biết liệu rằng tôi còn bị vợ lừa dối những gì nữa, tôi mất niềm tin vào cô ấy rồi.
Theo Motthegioi
Câu chuyện giữa 2 người đàn ông ở phòng khám thai Trên mặt anh vẫn còn vương nụ cười hạnh phúc và ánh nhìn trìu mến dành cho người vợ tuyệt vời của cuộc đời mình. Tôi đã nghe và chứng kiến khá nhiều câu chuyện ngoại tình, phụ bạc ở ngoài đời thực. Đặc biệt, thời điểm được cho là đàn ông dễ ngoại tình nhất là khi vợ mang bầu. Rồi xung...