Cái giá phải trả của người chồng bỏ vợ cưới người tình
Tôi từng có một gia đình nhỏ đầy hạnh phúc nhưng tôi đã đánh mất gia đình của mình chỉ vì sự tham lam của bản thân.
Tôi đã ngoại tình , đã chán vợ, đã đổ mọi lý do cho sự tan vỡ hạnh phúc gia đình lên đầu cô ấy. Tôi và người tình đã tổ chức đám cưới linh đình ngay sau đấy. Nhưng giờ đây, tôi đang phải hứng trọn hậu quả.
Khi lấy về rồi, người tình của tôi chẳng vẹn toàn như tôi từng nghĩ, ngoài việc “yêu” giỏi thì việc gì cô ấy cũng vụng về, lười nhác. Trước kia chỉ gặp nhau vụng trộm và thời gian ngắn nên cô ấy cho tôi ăn đồ ăn sẵn, hoặc ăn hàng, tôi thấy đấy cũng là bình thường để tiết kiệm thời gian.
Khi ấy, cô ấy thường xuyên nũng nịu rằng, “chẳng thể nấu được cho anh bữa cơm gia đình đầm ấm”, tôi lại dâng lên niềm hạnh phúc và mơ ước xa xôi.
Ấy vậy mà khi làm vợ, cô ấy mới bắt đầu hiện “nguyên hình”. Cô ấy vụng về trong tất cả mọi việc, cơm nước chẳng bao giờ vừa miệng nên thường xuyên mua đồ ăn sẵn ở ngoài.
Khi tôi góp ý thì cô ấy khóc lóc bảo rằng, cũng phải đi làm, cũng bận bịu, rồi lấy cô ấy về làm vợ chứ không phải làm nội trợ… Tôi đành im lặng mà nhớ tới người vợ hiền lành khi xưa, chưa bao giờ để tôi phải phật ý trong những bữa ăn. Lúc này, tôi dần thấm thía sự sai lầm của bản thân.
Rồi cô ấy suốt ngày chỉ lo làm đẹp, nhà cửa bẩn thỉu, bừa bộn, không thèm thu dọn. Tôi cố gắng nhắc nhở bóng gió, hoặc nói thẳng thừng thì cô ấy nhấm nhẳng bảo rằng “chồng sang vì vợ”, giữ sắc đẹp dáng chuẩn, eo thon cũng là để cho chồng ngắm chứ cho ai. Rồi cô ấy bảo mình làm vợ chứ không phải làm ô sin. Tôi thật sự không biết phải làm sao?
Vợ mới cũng không bao giờ chuẩn bị bữa sáng cho tôi mà tôi còn phải làm cho cô ấy ăn. Ăn xong, bao giờ cô ấy cũng kêu mệt nhọc, chóng mặt nên tôi lại phải rửa bát, dọn dẹp nhà cửa. Nhìn căn bếp ngày càng nguội lạnh, tôi nhớ tới hình ảnh của vợ cũ chăm chút cho tôi từng bữa ăn trong căn bếp ấy mà nước mắt trực trào.
Rồi khi mẹ chồng ốm, tôi bảo cô ấy nghỉ vài ngày về chăm, cô ấy kêu công việc bận bịu không thể nghỉ được, rồi lấy cớ thoái thác, bảo tôi đi thuê người chăm sóc. Tôi giận tím mặt mà không thể làm gì được, lúc này tôi càng nhớ vợ cũ nhiều hơn.
Cũng có lần tôi đi công tác xa, mẹ tôi ốm mà em chủ động vừa lo việc gia đình, con cái, vừa chăm mẹ chồng vẹn hiếu. Em gầy rộc sau khoảng thời gian ấy. Giờ thì chính tôi đã đuổi một người vợ hiền, dâu thảo ra khỏi nhà mình.
Video đang HOT
Mọi thứ dường như đảo lộn hết, tôi ức chế với vợ mới, với mọi thói hư chẳng trọn đạo làm dâu, làm vợ của cô ấy nhưng chẳng lẽ lại bỏ vợ một lần nữa?
Tôi nhớ đến người vợ trước, cô ấy thường xuyên dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho tôi, rồi lặng lẽ chờ tôi trong những đêm về muộn. Quần áo, nhà cửa tôi thường để bừa bộn, người dọn dẹp lại là cô ấy… Tự nhiên tôi thèm cảm giác được vợ chăm sóc, tôi thèm cảm giác đi làm về có vợ con quây quần ở bên, bỗng nhiên thấy có lỗi vô cùng, thấy hối hận về sự phản bội của bản thân.
Hôm trước, trong lễ cưới của một người bạn chung, tôi tình cờ gặp lại người vợ cũ. Em rạng rỡ, xinh đẹp và nổi bật, nụ cười nhẹ nhàng, mê đắm khiến tôi ngẩn ngơ. Em đẹp lên rất nhiều sau khi li dị. Nhận ra tôi, em chủ động lại gần chào hỏi khiến tôi lúng túng. Tôi chưa kịp nói gì thì một người đàn ông cao to, phong trần bế con trai tôi lại gần, đặt tay lên bờ vai mảnh của cô ấy ôm trọn vào lòng như thể khẳng định họ là của nhau.
Người đàn ông dường như đã biết tôi là ai, bắt tay tôi với cái xiết mạnh, còn em nụ cười rạng rỡ, và con trai tôi hạnh phúc trong vòng tay vững chắc của anh ta. Lúc này, tôi biết mình đã vĩnh viễn để mất đi người vợ tuyệt vời, vĩnh viễn mất đi một gia đình hạnh phúc.
Theo Phununews
Chuyện tình đẹp khó tin : 'Dù con liệt cả người, nhưng chỗ đó thì không'
Hết cách để thuyết phục gia đình cô gái cho mình cưới, cũng không thể chia xa sau bao lần nói lời tạm biệt. bất đắc dĩ, Kỳ đành nhờ người "khiêng" mình qua gặp và nói chuyện với bố vợ.
Hai vợ chồng Kỳ hạnh phúc bên "cô công chúa" út của mình
Sống vì mẹ
Sinh ra và lớn lên khỏe mạnh như bao đứa trẻ khác, lên 2 tuổi Nguyễn Bá Kỳ (SN 1990, trú xóm 18, xã Nghi Phong, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) bỗng bị đau chân không đi lại được nữa. Được bố mẹ đưa đi chữa trị, Kỳ khỏi bệnh và đi lại bình thường, nhưng lên 12 tuổi thì căn bệnh này lại tái phát khiến cậu phải nằm một chỗ và gác lại giấc mơ đến trường học.
Vừa bán hàng trên mạng, Kỳ vừa tranh thủ cài lại chiếc máy tính cho khách ngay trên chiếc giường cũ kỹ quen thuộc suốt gần 10 năm qua của mình. Nhờ vợ lau lại chiếc máy tính kỷ niệm, người bố 2 con này cho biết đó là món quà rất quý giá mà cậu nhận được. Đây cung là món quà tinh thân giúp cậu vươn lên số phận nghiệt ngã để tìm lại mục tiêu sống và hạnh phúc cho mình.
Nằm một chỗ, công việc của Kỳ phụ thuộc hết vào máy tính
Số phận nghiệt ngã ập xuống đầu chàng trai trẻ này khi cậu mới lên12 tuổi, chứng viêm đa khớp quái ác cấp tính đã làm một chàng trai trẻ năng động bỗng trở thành gánh nặng cho gia đình. Đôi chân của Kỳ ngày càng teo tóp lại, đôi tay cũng liệt dần. Chính ngay lúc này, người cha của cậu đột ngột qua đời vì tai biến mạch máu não khiến cuộc sống của hai mẹ con Kỳ vốn khó khăn nay càng trở nên thê thảm.
"Lúc đó mình không còn biết phải làm sao nữa. Trong đầu chỉ nghĩ đến cái chết để làm sao giải thoát cho bản thân và để không phải làm mẹ phải vất vả", Kỳ nhớ lại thời gian u ám của cuộc đời mình.
Kỳ cho biết, để kiếm miếng cơm qua ngày, mẹ của cậu phải lăn lội đi khắp nơi tìm kiếm việc làm thêm. Ngày 2 buổi đùm cơm đi làm, tối vệ lại vội vã lo cơm nước cho cậu con trai của mình. Nhìn những giọt mồi hôi còn thẫm đẫm trên người của mẹ mỗi khi vào chăm sóc cho Kỳ ngay sau mỗi lúc đi làm về, rồi những lời động viên không biết mệt mỏi của người mẹ đã khiến cậu có thêm động lực để chiến đấu với bệnh tật.
Tia hy vọng chợt lóe lên trong đầu khiến chàng trai trẻ này có thêm chút niềm tin khi bất ngờ đọc được bài báo viết về một hiệp sĩ công nghệ thông tin. Thế nhưng những dự tính của Kỳ chỉ nằm trong giấc mơ cho đến khi được một nhà hảo tâm tặng cho chiếc máy tính vào cuối năm 2009.
Có "bảo vật" trong tay, Kỳ liền mạnh dạn xin mẹ lắp mạng để kết nối internet để có thể bước ra khỏi căn phòng chật chội bằng một con đường khác. Rồi cậu bắt đầu lang thang lên mạng học hỏi thông tin và đăng ký tham gia bán hàng trên mạng để kiếm thêm thu nhập phụ mẹ mình.
Lấy lòng bố vợ
Đang nằm loay hoay dùng bàn tay phải click chuột để bán hàng qua mạng cho một công ty ở TP.Hồ Chí Minh, nghe tiếng cười rộn rã của vợ con đang chơi ngoài sân, Kỳ từ ngoái đầu ra ngoài cửa sổ nhìn vợ con rồi mỉm cười trong hạnh phúc. Kỳ bảo "hai nàng công chúa của tôi xinh và ngoan lắm" và cho biết để có được mái ấm như ngày hôm nay, hai vợ chồng anh đã phải chống đối lại tất cả quyết định của mọi người.
Kỳ kể, ngày ấy, khi cậu lập một trang mạng để kết nối những người tật nguyền lại với nhau để có thể cùng chia sẻ với nhau những chuyện thầm kín, những điều mà chỉ có cùng hoàn cảnh mới hiểu được cho nhau.
Những lần tâm sự thật lòng đó đã dần đưa cậu đến với cô nữ sinh mới ra trường Phan Thị Nga (SN 1990, trú xã Cổ Đạm, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh). Từ những lần nói chuyện với nhau, Nga quyết định nghỉ việc ở Hà Nội để về với Kỳ.
"Ban đầu, chúng em chỉ xác định làm bạn cho vui thôi nhưng càng ngày chúng em càng thấy hợp nhau và có thể chia sẻ với nhau tất cả mọi chuyện. Càng nói chuyện bọn em càng quý mến, yêu thương và hiểu nhau hơn. Nhiều lúc anh ấy cũng e ngại và không tự tin về hoàn cảnh của mình nhưng rồi chúng em hợp sức thì mọi chuyện cũng trôi qua một cách êm đẹp", Nga tâm sự.
Nga hạnh phúc nô đùa bên con gái
Tin cô con gái một của mình bỏ việc để về quê lấy một người đàn ông liệt giường như sét đánh ngang tai đối với gia đình của Nga. Mọi người đều quyết liệt phản đối và ngăn câm hai người gặp nhau vì sợ cuộc hôn nhân này sẽ gặp vô vàn khó khăn, hơn nữa không ai dám nghĩ là họ có thể gắn bó với nhau lâu dài.
Sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, Kỳ quyết định nói lời chia tay người yêu nhưng mỗi lần như vậy đều không quá được một tuần. Hết cách, đậu đánh liều nhờ người "khiêng" mình qua nhà ngoại để nói chuyện. Người bố 2 con này vẫn còn nhớ như in câu nói quyết định khiến nhà vợ nhượng bộ.
Kỳ bảo, do hết cách thuyết phục, bố vợ lại hỏi "không chỉ lo cho tương lai hai đứa nếu lấy nhau, mà cháu bị như vậy thì làm sao được", Kỳ đáp "con bị liệt cả người nhưng chỗ đó thì không. Con vẫn có thể sinh con, cháu cho bố mẹ được".
Không lâu sau câu nói này, một đám cưới như câu chuyện cổ tích diễn ra giữa vùng quê nghèo khiến ai nấy đều nể phục và hết lời chúc phúc cho hai vợ chồng trẻ. Cũng xe hoa rước dâu nhưng thay vì nắm tay nhau bước vào hôn lễ, Kỳ lại phải nằm trên chiếc giường di động, được cô dâu đẩy đi phía sau. Chứng kiến cảnh này, ai nấy đều nể phục tình yêu mãnh liệt của đôi trẻ.
Kỳ cho biết dẫu cuộc sống hai vợ chồng còn gặp vô vàn khó khăn khi công việc của mình ngày càng ít khách, thu nhập mấy đồng bán hàng qua mạng cũng chẳng thấm vào đâu cho cả gia đình 5 thành viên. Khó khăn là vậy nhưng nụ cười và hạnh phúc luôn tràn ngập trên khuôn mặt đôi vợ chồng trẻ, nhất là từ ngày có hai đứa con.
"Cuộc sống là vậy, nhiều khi được cái này thì mình sẽ mất cái kia. Ông trời cho tôi gánh nặng về thể xác nhưng lại bù đắp cho tôi một mái ấm hạnh phúc. Chỉ cần con người ta cố gắng, tôi tin mọi chuyện có thể vượt qua được", Kỳ chia sẻ.
Theo vcmedia
Tờ 500 ngàn đồng cũ trong phong bì mừng cưới của bố vợ khiến ai nấy phục lăn Khi thấy ông đưa ra một cái phong bì, mọi người đã nghĩ đó hẳn là giấy tờ lô đất hoặc căn nhà nào đó. Mọi người đã rất hồi hộp... Hoa và Hùng yêu nhau gần 2 năm thì đi tới hôn nhân. Nói chung để có được đám cưới diễn ra thì cả hai cũng phải kiên trì lắm vì lúc...