Cả đời tận tụy vì học sinh: Người thầy chuyên “trị” học sinh chưa ngoan
Thời kỳ nào cũng có những câu chuyện đầy xúc động về tình thương của thầy cô dành cho học trò, thể hiện sự tận tâm với sự nghiệp trồng người.
Thay vì bắt phạt, la rầy mỗi khi học sinh phạm lỗi, ông lại ngồi uống trà, tâm sự với các em như một người thân trong gia đình.
Thầy Trần Ngọc Minh – Ảnh: M.L
Thầy Trần Ngọc Minh – nguyên Hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Hữu Thọ (Q.4, TP.HCM), nay là hiệu trưởng của Trường THPT Nguyễn Văn Tăng, Q.9 – là một người như thế.
Kể về 8 năm làm hiệu trưởng tại Trường Nguyễn Hữu Thọ (2003-2011), ông cho biết có quá nhiều kỷ niệm đáng nhớ, nhất là với những học sinh chưa ngoan. “Ban đầu, nhận được phân công về trường này, tôi thật sự lo lắng. Vì trường khi đó nằm ngay “khu xóm rác”, dân cư rất phức tạp, chuyện đánh nhau diễn ra như cơm bữa. Hơn thế, đầu vào của trường cũng thuộc dạng thấp nhất thành phố”, thầy Minh chia sẻ.
Video đang HOT
Chuyện học sinh “choảng” nhau diễn ra nhiều đến mức mỗi tháng, trường phải họp hội đồng kỷ luật đến 2 lần. “Có khi, một ngày học sinh đánh nhau mấy lần, đánh trong trường, ngoài đường, lôi cả giang hồ vào đánh”, thầy Minh cho biết. Vấn đề nhức nhối trong thời điểm đó là giáo viên mới rất sợ về trường này dạy. “Hầu như giáo viên chỉ dạy khoảng 1-2 tuần là xin nghỉ vì không chịu nổi sự quậy phá của học sinh. Tôi chỉ còn cách cố gắng động viên: Nếu dạy được ở trường này thì có thể dạy được ở bất cứ nơi đâu”, thầy Minh nói.
Trước khi về Trường Nguyễn Hữu Thọ, thầy Minh mày mò tìm tài liệu về giáo dục tâm lý cho học sinh chưa ngoan. Từ những kiến thức có được, ông vận dụng vào việc giáo dục học sinh. “Tôi nhớ có trường hợp khi tôi mời một học sinh lên phòng làm việc, thái độ em này rất bất cần. Sau khi tâm sự với em, tôi mới biết hoàn cảnh của em rất đáng thương (cha mẹ ly tán, phải ở nhờ nhà người thân). Câu chuyện cứ tiếp diễn và rồi em này khóc nức nở khi nói về gia đình mình”, thầy Minh kể. Từ những lần như vậy, ông thường tìm việc cho những học sinh hư: khi thì thông tin cho thầy những vụ ẩu đả, lúc giữ vai trò là trật tự viên trong các buổi lễ, văn nghệ… Theo thầy Minh, việc làm này sẽ giúp các em tự có trách nhiệm với bản thân, xóa dần tính quậy phá.
Nói về phương pháp giáo dục học sinh chưa ngoan thành ngoan, thầy cho biết mình ví học sinh như “hạt nhân”. Nếu dùng vào mục đích sản xuất điện thì nó có ích, tạo bom hạt nhân thì có hại. Vì vậy, thầy đã cho thành lập hàng loạt câu lạc bộ: âm nhạc, hội họa, võ thuật… và tìm cách tuyên truyền để học sinh chưa ngoan tham gia. “Khi học sinh tiêu hao năng lượng trong hoạt động vui chơi thì còn sức đâu để quậy phá, đánh nhau”, thầy Minh đúc kết.
Theo thanh niên
Những nữ giáo viên vượt khó trồng người
Sáng 9/11, Phó Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Thiện Nhân gặp mặt, biểu dương 128 nữ nhà giáo tiêu biểu đang công tác tại vùng biên giới, hải đảo, vùng cao, vùng có điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn.
Theo Phó Thủ tướng, các cô giáo chính là những tấm gương tiêu biểu cho tinh thần vượt khó của ngành giáo dục cả nước.
Đồng thời, Phó Thủ tướng mong muốn mỗi thầy cô giáo chính là một chiến sĩ trên mặt trận trồng người, trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ giáo dục - đào tạo của nước nhà.
Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân biểu dương những đóng góp to lớn của 128 nữ nhà giáo đang công tác tại biên giới hải đảo, vùng cao, vùng có điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn trên mọi miền Tổ quốc.
Vượt khó trồng người
Đó là câu chuyện của cô giáo Hà Thị Hằng, Trường THPT Định Hóa, tỉnh Thái Nguyên về những năm tháng vừa vào nghề còn rất thiếu thốn, đói nghèo, cơm chưa đủ ăn, áo chưa đủ mặc. Điều kiện giảng dạy và học tập là nhà tranh rách nát.
Học sinh hầu hết đều ở xa trường, có em từ nhà tới trường khoảng hơn 20km, với điều kiện sinh hoạt hết sức kham khổ. Ngoài mấy bơ gạo cùng khoai sắn và một ít rau nhà, gần như rất ít khi cô có nổi tiền mua mắm, mỡ, mì chính, đặc biệt thịt cá không bao giờ có trong bữa ăn.
Còn cô giáo Sái Thị Hạnh, Trường Tiểu học Yên Lâm I (Yên Lâm, Hàn Yên, Tuyên Quang) với đã có 34 năm công tác giảng dạy. Vẹn nguyên trong kí ức không thể quên những ngày đầu tiên gây trường, mở lớp.
"Làm sao quên được những tháng ngày nhà tạm gió rét, rồi cả những đêm đông lạnh lẽo, những trang giáo án hiện lên dưới ánh đèn tù mù"- Cô Hạnh chia sẻ.
Đó còn là câu chuyện cảm động của nữ nhà giáo Nguyễn Thanh Thêm, Hiệu trưởng trường Mẫu giáo Đất Mũi (huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau), đã làm đơn tình nguyện xin lãnh đạo Phòng GD&ĐT về Đất Mũi mở trường mẫu giáo.
Khi đó, cô giáo Thêm về xóm Mũi dạy học với hai bàn tay trắng, xin chính quyền xã 23 mét vuông mở phòng học. Sau đó vận động được 24 trẻ tới lớp, cô mừng phát khóc.
"Hàng năm, cứ vào khoảng tháng 10 đến tháng 12, thủy triều dâng ngập lớp học đem theo lớp phù sa kèm các loại rác trôi nổi bập bềnh, đầy những con rắn nước và một số côn trùng.
Phải chờ cho nước rút, tôi mới nhanh chóng quét dọn, lau chùi. chờ khô bàn ghế cô trò mới học được. Do địa hình kênh rạch chằng chịt, giao thông đi lại chủ yếu bằng đường thủy, khó khăn, nên đèn thắp sáng không có, tôi phải thắp bằng đèn dầu để soạn bài trong khi gió biển cứ ào ào thổi"- cô Thêm chia sẻ.
Theo tiền phong
GS-NGND Nguyễn Lân Dũng: "Thế hệ tôi không đòn roi vẫn thành đạt" Trao đổi với VietNamNet, GS-NGND Nguyễn Lân Dũng chỉ ra nguyên nhân khiến thầy dùng đòn roi và trò không phục. Ông nói, không thiếu hình phạt khác thích hợp cho các lứa tuổi khác nhau... Không có cơ sở để nói có "đánh mới dạy được" - Hiện tại, các nhà giáo dục vẫn nói ra rả rằng đòn roi là phương...