Bực bội vì bị coi là “máy in tiền”, lời bao biện của em chồng khiến chị dâu choáng váng suýt ngất
Tôi bị em chồng gây sự, vu vạ đến mức chưa dám có bầu vì sợ trầm cảm sẽ ảnh hưởng tới con.
Cuộc sống hôn nhân của tôi đẹp như mơ khi hai vợ chồng sau vài năm đã sớm có những thứ mình muốn, đó là có nhà riêng ở thành phố, tiền bạc chi tiêu không phải suy nghĩ do có thu nhập cao. Nhưng thật không may, lúc tôi mong đợi có con thì lại phải hoãn chỉ vì có sự xuất hiện của cô em gái chồng từ dưới quê lên ở lại trong thời gian học đại học.
Chuyện cũng chẳng có gì nếu như tôi và em ấy hòa hợp, hỗ trợ nhau trong việc nhà. Đằng này, em chồng xuất thân từ nông thôn nhưng lại được nuông chiều từ nhỏ, không biết làm thứ gì cả, đến việc cắm cơm bằng nồi cơm điện mà vẫn chọn sai chế độ nấu. Không biết có cố tình hay không, chứ sau vài lần bị lỗi là em ấy kiếm cớ không cắm cơm nữa.
Chuyện giặt quần áo, quét nhà hay nấu cơm rửa bát thì dĩ nhiên em chồng tôi mặc định đó là việc của chị dâu. Đúng là lười nhác có khác, nghĩ đủ cách để không phải làm việc nhà thì rất giỏi, lúc thì nói là bận học bài, khi thì mệt, đau tay…
Mỗi lần có anh trai ở nhà, cô em chồng tươi cười, nói chuyện với chị dâu cứ như là thân thiết lắm. Còn đòi tranh làm việc nhà với chị, tôi biết thừa là cứ “nói mồm” cho có lệ, chứ để cho nhặt mớ rau, quét cái nhà chắc mất cả tiếng đồng hồ. Đằng nào tôi cũng phải làm nên từ chối luôn cho khỏi mất thời gian.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi không có nhà, nhất là đi công tác dài ngày thì em chồng tôi hiện nguyên hình là một kẻ lười nhác, xảo trá. Tôi nhắc nhở em chồng đi học về giầy dép cất gọn vào tủ giầy, quần áo bẩn để vào máy giặt đừng chất đống trong phòng hoặc treo ở nhà tắm… vậy mà lát sau chồng tôi ở xa gọi điện mắng vợ: ” Em nó lên ở một thời gian, sao em cứ bắt nó làm đủ thứ thế? Anh đối xử với bên nhà em chu đáo như vậy, sao lại cứ nạt nộ người nhà anh?”.
Nghe chồng nói mà tức tối phát điên, nhưng không thể nào cãi lại được vì anh ấy đang ở xa, không muốn làm ảnh hưởng tới công việc nên đành nín nhịn. Em chồng tôi lại càng được đà, lôi cả đám bạn về nhà tụ tập ăn uống, lục lọi đồ đạc của tôi và ăn cắp vặt nữa. Đi làm về thấy nhà cửa bừa bộn, tôi chụp lại ảnh gửi cho chồng thì anh ấy gọi điện về mắng: ” Em đừng có mà vu oan, nó nói với anh là đi học cả ngày, không ở nhà chút nào. Em tự quăng đồ ra nhà rồi đổ điêu cho nó à?“.
Em chồng suốt ngày mua sắm quần áo, giầy dép đắt tiền… Ngày nào cũng lượn lờ mua sắm, buôn chuyện ở mấy hàng cafe, trà sữa… Thấy xót vì suốt ngày em chồng xin tiền, toàn khoản lớn, tôi có khuyên can thì nhận được câu trả lời khiến tôi choáng váng suýt thì ngất: ” Tiền của chị cũng là của anh trai em thôi. Anh ấy làm ra nhiều tiền nuôi cả chị đấy. Cho mấy đồng thôi mà bày đặt kêu ca, dạy đời. Anh em mà tức lên, chị chỉ có nước ra đường“.
Thảm nhất là mỗi lần về quê chồng, tôi bị mẹ chồng, họ hàng bên chồng trách móc: ” Sao nỡ chèn ép, bắt em chồng làm người giúp việc thế?“, ” Em nó học hành vất vả, xin có mấy đồng đóng học mà sao không cho nó?“… Tôi đến mất mặt, không biết giải thích ra sao vì em chồng nói xấu, đổ tiếng ác.
Tôi bị căng thẳng mỗi ngày khi đối diện với em chồng, bị gây sự đủ kiểu, đến mức chưa muốn mang bầu vì sợ mệt mỏi, trầm cảm làm ảnh hưởng tới con. Tôi phải làm gì để em chồng chăm chỉ, tôn trọng chị dâu? Tôi có nên lén đặt camera để bóc mẽ em chồng?
Em chồng thường xuyên đến nhà ăn cơm, tôi cố tình nói bếp hỏng nhưng khi mở cửa ra thì im lặng
Không ngờ nửa tiếng sau tôi nghe thấy tiếng nổ lách tách trong bếp, tò mò tôi đi xuống dưới xem. Khi đẩy cửa bếp ra, tôi chỉ biết im lặng.
Tôi kết hôn với chồng đã được 5 năm. Những năm đầu mới cưới, tình cảm vợ chồng tôi luôn rất tốt. Tôi và chồng đều có công việc ổn định, thu nhập khá, lẽ ra cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc nhưng hạnh phúc ấy hiện giờ đang bị lung lay bởi em chồng...
Em chồng kém chồng tôi 3 tuổi. Vì là em út trong nhà nên từ nhỏ đến lớn cậu ấy được bố mẹ chồng hết mực yêu thương, không bao giờ phải làm việc nhà, thay vào đó, chồng tôi phải làm hết mọi việc. Cũng bởi sự nuông chiều này nên em chồng có tính ỷ lại, lười biếng từ khi còn nhỏ.
Ba năm trước, em chồng tốt nghiệp đại học và ở lại thành phố lập nghiệp. Vì nghĩ lúc đó cậu ấy chưa xin được việc làm ổn định nên tôi đồng ý cho về ăn ở nhờ, dù gì cũng là em trai của chồng, giúp nhau cũng là chuyện bình thường.
Năm ngoái, qua vài người mai mối, em chồng cũng đã tìm được bạn gái. Quen nhau chưa được bao lâu thì 2 người phải cưới gấp vì em dâu lỡ dính bầu. Sau khi kết hôn, để giúp chú út ổn định cuộc sống ở thành phố này, mẹ chồng không chỉ lấy gần hết tiền tiết kiệm mà còn vay chồng tôi 300 triệu để mua một căn nhà ở khu phố bên cạnh chúng tôi.
Tôi cứ nghĩ rằng sau khi lấy vợ, em chồng sẽ không đến nhà tôi thường xuyên nữa. Không ngờ cậu ấy lại lấy lý do không biết nấu ăn, vợ đang mang bầu, không ăn được đồ mua ngoài hàng nên muốn đến nhà tôi ăn uống. Thực ra, tôi cũng không phải người tính toán, em chồng đã nói vậy thì tôi cũng đồng ý nấu thêm cho vợ chồng họ vì dù sao cũng chỉ thêm bát thmê đũa thôi chứ không nhiều nhặn gì. Nhưng điều khiến tôi chán nản là mỗi lần vợ chồng em chồng đến đây đều rất tự nhiên đến mức khá vô duyên. Mọi thứ trong nhà tôi, họ đều tự ý sử dụng mà không cần hỏi ý kiến anh chị.
Lấy ví dụ như lần trước, tôi đi công tác nước ngoài, khi về có mua thêm vài hộp sản phẩm dinh dưỡng nội địa để tặng sếp. Nào ngờ, còn chưa kịp xem sản phẩm ra sao thì em dâu đã nhanh tay lấy ra một hộp ăn rồi. Thực sự lúc ấy tôi tức lắm, nhưng phải cố nén cơn tức lại vì nghĩ em dâu đang mang bầu, tính tình thất thường cho qua chuyện.
Hôm qua, khi vừa về đến nhà, tôi nhận được điện thoại từ em chồng, nói muốn qua nhà tôi ăn tối. Lúc nghe chú ấy nói vậy, không nỡ từ chối thẳng nên tôi đã khóa bình ga lại rồi nói dối là bếp ga bị hỏng chưa kịp sửa để vợ chồng họ đừng sang nữa. Nhưng không ngờ em chồng không quan tâm điều đó, còn nói rằng đang đi gần đến nơi rồi.
Không còn cách nào khác nên khi chào hỏi xong, tôi nói mệt rồi lên phòng nghỉ trước. Nghĩ ở nhà không có gas, không đun nấu được thì chắc họ sẽ bỏ về. Không ngờ nửa tiếng sau tôi nghe thấy tiếng nổ lách tách trong bếp, tò mò tôi đi xuống dưới xem. Khi đẩy cửa bếp ra, tôi chỉ biết im lặng.
Tôi thấy bếp từ ở nhà đã được bật lên, em dâu tôi đang chiên trứng, bên kia là em chồng nấu mì với phích nước sôi tôi đun lúc sáng để pha sữa cho con. Nhìn thấy sự lộn xộn trong bếp, tôi giận quá nên đã mắng vợ chồng em dâu một trận khiến họ bỏ đi.
Vì chuyện này mà chồng nói rằng tôi đã đi quá xa, chuyện cơm nước trong nhà không có gì to tát, chưa kể đó là em ruột của anh ấy, làm vậy khác nào không coi anh ấy ra gì. Anh trách tôi sao lại đối xử với họ như thế? Theo mọi người, tôi có quá đáng như chgồn mình nói không?
thuhien...@gmail.com
Em chồng từ nhà bạn trai khóc lóc chạy về, đóng cửa phòng tôi mỉm cười kế hoạch thành công Cuối tuần vừa rồi, em chồng xúng xính váy áo, trên tay xách giỏ hoa quả nhập khẩu đến nhà bạn trai ăn cơm. Mẹ chồng tôi vui vẻ tiễn đưa con gái. Vừa mới về nhà chồng làm dâu nửa năm nhưng tôi cũng đã khốn khổ với cô em chồng vừa lười biếng, không có ý thức lại sống hai mặt....