Bữa tiệc BBQ “nướng luôn người” của Kí Sinh Trùng: Dù giàu hay nghèo đều bị “xiên” như nhau?
Cái kết khiến ai nấy đều “nín thở” của Kí Sinh Trùng gây ám ảnh, rùng mình trong tư tưởng mỗi người về hiện thực xã hội ngày nay.
XIN LƯU Ý BÀI VIẾT CÓ TIẾT LỘ NỘI DUNG PHIM, ĐỘC GIẢ CÂN NHẮC TRƯỚC KHI TIẾP TỤC ĐỌC.
Plot twist là một trong những yếu tố khiến khán giả yêu thích thể loại điện ảnh có chiều sâu, tạo được cảm xúc mạnh. Với Kí Sinh Trùng, cái kết của bộ phim thậm chí còn vượt xa định nghĩa của “plot twist”. Không chỉ g.ây s.ốc, xoắn não người xem, bữa tiệc BBQ của giới nhà giàu là chi tiết đắt giá nhất, thể hiện góc nhìn của đạo diễn. Nó cứ khiến người ta ám ảnh mãi, và phải tự đặt ra những câu hỏi về thực trạng xã hội. Liệu là do giàu nghèo, hay bản chất con người lúc nào cũng xấu xa đến như vậy?
1. Bữa tiệc đổ m.áu bất ngờ, “nằm mơ” cũng không đoán được
Kí Sinh Trùng tổng hợp của nhiều thể loại phim khác nhau, nhưng không phải kiểu “nồi lẩu thập cẩm” rối tung. Đó là tác phẩm nghệ thuật giao thoa giữa nhiều yếu tố, được tạo nên dưới bàn tay tuyệt vời của đạo diễn Bong Joon Ho.
Bộ phim dẫn dắt khán giả tới với vô vàn cung bậc cảm xúc. Phần đầu tràn ngập những câu thoại “thô” nhưng chân thật khiến ai nấy đều bật cười. Họ cười vì nó quá đúng với thực tế, không phải kiểu hài nhảm, đó là sự thật trần trụi trong cuộc sống. Tiếp theo sau đó, bộ phim lại tạo ra những khoảnh khắc khiến người ta đi từ cảm động, nghẹn ngào, nín thở trước cái nghèo không thể tưởng được. Cuối cùng, “Kí Sinh Trùng” dẫn dắt người xem đi tới kết cục mà thậm chí khán giả không biết phải phản ứng như thế nào. Khi chứng kiến các nhân vật sẵn sàng đ.ánh đổi tất cả chỉ bởi hai từ giàu – nghèo.
Cả phân cảnh ba bố con nhà Ki Taek quay về nhà, phát hiện nó ngập trong làn nước cống thối rình. Cô con gái Ki Jung bình tĩnh ngồi lên nắp bồn cầu, mặc bao nhiêu thứ bẩn thỉu rác rưởi trồi lên, đốt một điếu thuốc. Nó khơi dậy cảm xúc nghẹn ngào của khán giả khi chứng kiến cái nghèo đeo bám, hủy hoại con người ta thế nào. Ki Jung thậm chí chẳng còn quan tâm tới cái hiện thực rằng đây thậm chí chẳng phải “cái nhà” nữa.
Để rồi tất cả đều nín lặng chứng kiến cái kết đẫm m.áu ở bữa tiệc sinh nhật của Da Song. Bắt đầu từ khoảnh khắc Ki Woo quyết định cầm tảng đá xuống hầm, gã điên sống dưới đó thắt cổ cậu, đuổi theo với khuôn mặt dính đầy m.áu. Sau đó, hắn cầm tảng đá đ.ập liên tiếp hai lần thật mạnh vào đầu Ki Woo, trả thù cái c.hết của bà vợ quản gia Moon Gwang.
Hắn ta đi ngang qua căn bếp, lựa ngay con dao sắt. Cảnh hắn từ từ bước đi lững thững trước khung cửa sổ tràn ngập tiếng cười nói của những con người giàu có ăn mừng ngoài sân, khiến người xem thực sự ám ảnh, cứng đờ người. Cái khoảnh khắc bạn biết điều gì xấu đang chuẩn bị xảy tới, nhưng không thể làm gì và chỉ chờ đợi nó diễn ra.
Hắn nhìn thấy Ki Jung, lập tức đ.âm một nhát vào ngực cô. Mạch phim được đẩy nhanh lên gấp mấy lần. Không còn những cảnh quay chậm rãi mô tả độ xa hoa, đẳng cấp của bữa tiệc quý tộc. Những con người giàu có biến thành kẻ sợ hãi trước cái c.hết, bỏ chạy tán loạn. Choong Sook chạy tới đối đầu với hắn, b.ị đ.âm c.hém nhiều nhát m.áu ướt cả quần áo. Ki Taek từ bụi cỏ chạy tới ôm lấy Ki Jung đang nằm thoi thóp trên mặt đất.
Gã điên dưới hầm bị khống chế, xiên thịt nướng đ.âm x.uyên thẳng qua người hắn. Hắn gục xuống. Rồi sau đó, Ki Taek từ từ chạy tới cầm nhát dao đ.âm thẳng luôn qua người ông Park. Hắn ngã xuống, người vợ Yeon Kyo ngất xỉu.
2. Đẳng cấp của con người giàu có chỉ dừng ở những “bữa tiệc xa hoa”, bản chất nhân cách lại “hỏng rữa” không tưởng
Giữa khung cảnh đổ m.áu ác liệt, những kẻ tưởng chừng cao sang, địa vị xếp đầu xã hội, trở nên hèn nhát, vô tâm. Ki Jung dù gì cũng là cô giáo trị liệu tâm lý nghệ thuật cho Da Song, đang đấu tranh giành giựt sự sống. Nhưng những gì ông bà Park nghĩ tới chỉ là chìa khóa chiếc Mercedes, để họ có thể nhanh chóng đưa Da Song rời đi.
Ông Park liên tục hét lớn với Ki Taek, kêu ông đứng lên lái xe đưa họ đi. Thậm chí còn nói nếu tới bệnh viện ngay có thể sẽ kịp. Trong khi, nếu nói không ngoa, Da Song chỉ mới ngất xỉu. Còn Jessica thì gần như sắp c.hết. Kiểu suy nghĩ logic của họ mới thật nực cười. Nếu dùng từ “vô tâm” có lẽ còn quá nhẹ so với những con người này, họ đã đạt tới mức độ “mất đi nhân tính cơ bản của con người”.
Điều đó thể hiện rõ nhất khi phân cảnh Ki Taek ném chiếc chìa khóa cho ông Park. Nó rớt xuống kế bên gã điên mới bị “xiên người” xong, cũng đang thoi thóp. Khi ông Park tới, hắn vẫn cười, nói câu “Tôn trọng!”. Gã điên này hàng ngày đều chỉnh đèn khi nghe tiếng bước chân của ông Park trở về nhà. Thần tượng ông, ngưỡng mộ gã giàu có nhân cách không ra gì. Vậy mà, ông Park chỉ lật cái xác đó qua một bên, để lấy chìa khóa, lạnh lùng bước đi. Chẳng quan tâm tới việc hắn ta vừa trút hơi thở cuối cùng.
Ki Taek từng cho rằng ông Park là “người giàu đàng hoàng”.
Chi tiết đáng nhớ nhất phim chắc chắn là khi Ki Taek đưa cái nhìn khinh bỉ, tức giận cho gã nhà giàu ông từng khen ngợi, cho rằng không phải ai giàu có cũng “hống hách”. Thậm chí ánh mắt đó còn “ám ảnh”, in đậm trong tâm trí khán giả hơn lúc Ki Taek găm con dao vô ngực gã.
Sự bàng hoàng nhận ra của Ki Taek rằng gã giàu có này coi những kẻ thấp hèn, nghèo khổ như cỏ rác. Sự quá đáng của hắn trả giá bằng cái c.hết.
3. Sự đáng khinh của tầng lớp tự cho là cao quý
Ki Woo từ khoảnh khắc đứng ngắm nhìn bữa tiệc sinh nhật xa hoa tổ chức ngoài trời, đã tự hỏi liệu mình có hợp với phong cảnh dưới kia.
Chỉ là bữa tiệc sinh nhật của đ.ứa t.rẻ Da Song, nhưng mọi thứ lại mang phong cách phương Tây, trong khi nói trắng ra họ vẫn là người dân của một nước phương Đông. Từ kiểu cách tổ chức như buổi BBQ ngoài vườn, đồ ăn ẩm thực được chuẩn bị bởi các đầu bếp nước ngoài chứ cũng chẳng phải người Hàn, cùng nhau nâng những ly rượu ngoại, thứ âm nhạc cổ điển vang lên như càng đ.ánh bóng cho cái mác “quý tộc” của bọn họ.
Yeon Kyo thậm chí còn quy định “dresscode”, ai ai cũng ăn mặc như đi dạ hội, đầm váy xúng xính. Thậm chí có người tới dự sinh nhật mà sẵn sàng xách theo đàn vĩ cầm – nhạc cụ âm nhạc vốn mang phong cách quý tộc, ngồi đ.ánh khí thế.
Đến cách xếp bàn tiệc kiểu cánh hạc, Yeon Kyo đặc biệt căn dặn Choong Suk lấy chiếc lều của Da Song làm trung tâm, dàn theo bối cảnh trận chiến của vị tướng vĩ đại thời xưa. Chỉ là buổi tiệc sinh nhật, liệu thực sự có cần phải “lố” như vậy? Họ cho mọi thứ đều xoay quanh mình, rằng họ là những con người đứng trên đỉnh của xã hội.
Thậm chí trò chơi đóng giả thổ dân, cũng không phải văn hóa của Hàn. Mọi thứ đều là sở thích đến từ phương Tây, được “chiếu cố” bởi đám người phương Đông giàu có. Nó mang màu sắc “giả tạo”, chỉ là vẻ bề ngoài đẹp đẽ, kiêu sa hơn người, nhưng thực sự khi khoác lên mình, trông khá gượng ép, và cũng chẳng phù hợp. Chính buổi tiệc đẫm m.áu kia là dấu chấm hết cho “vai diễn” quý tộc phương Tây của đám người Hàn giàu có.
Trailer phim
Theo trí thức trẻ
"Ký sinh trùng": Có gì phía sau siêu phẩm xứ Hàn mà đi đâu cũng thấy nhắc tên, nghe qua tưởng phim... kinh dị?
"Bộ phim mở đầu với nhiều tiếng cười, sau đó thay bằng tiếng gầm gừ rồi kết thúc với tiếng thét tuyệt vọng...".
Tháng 5/2019, tờ Hollywood Reporter đã dành một bài viết khá dài để tôn vinh Parasite (Ký sinh trùng) - bộ phim Hàn Quốc vừa thắng giòn giã tại Cannes. Tờ này mạnh mẽ đ.ánh giá: "Đạo diễn tiêu biểu của Hàn Quốc Bong Joon Ho đã trở lại Cannes với một bộ phim bi hài kịch gia đình đen tối, nơi mà con người còn đáng sợ hơn quỷ dữ".
Trailer phim
Trong khi đó, trên trang trang web đ.ánh giá phim ảnh hàng đầu thế giới thì tác phẩm đến từ xứ củ sâm cũng nhận được số điểm cao ngất ngưởng với 8,6/10 của IMDB, 89/100 từ Metascores và 98/100 từ Rotten Tomatoes.
Tất nhiên, những bảng điểm ấn tượng này chỉ là một căn cứ nhỏ nhoi để nói về thành công của Parasite. Điều quan trọng chính là hiệu ứng khổng lồ mà bộ phim mang tới cho gần 200 quốc gia mà nó trình chiếu.
Ở Việt Nam những ngày này, đi đâu người ta cũng nghe đến Parasite (Ký sinh trùng). Vậy rốt cuộc, sản phẩm đến từ xứ Kim chi khiến nền điện ảnh thế giới phải ngưỡng mộ đó có gì?
Khi Parasite (Ký sinh trùng) chưa ra rạp, chỉ cần nhìn poster phim và cái tên người ta đã đoán già đoán non đây chính là một bộ phim thuộc thể loại Horror (phim kinh dị). Thế nhưng, hóa ra chẳng có ma quỷ nào ở đây cả, Parasite đã đ.ánh lừa khán giả ngay từ cái tên của mình.
Parasite thuộc thể loại dark comedy, hiểu nôm na là hài kịch đen. Ở Parasite, người ta có thể cười mỉm, cười to đến mức đau cổ họng rồi nghèn nghẹn lại đó như những tiếng gầm gừ.
Parasite kể về cuộc sống của hai gia đình, đại diện cho 2 tầng lớp cố hữu trong xã hội đó chính là giàu và nghèo. Nếu gia đình họ Ki sống trong căn hầm ẩm thấp, thường xuyên phải "câu trộm" wifi thì nhà họ Park lại ở biệt thự rộng thênh thang với khoảng sân vườn đầy nắng. Có lẽ vì thế, cảnh quay ở nhà họ Ki lại tăm tối như t.iền đồ của họ vậy.
Công việc hàng ngày của vợ ông Park là ngồi ngoài sân rộng, đợi chồng mang t.iền về và thưởng thức món đồ ăn đắt t.iền, tắm ánh nắng mặt trời còn gia đình nhà họ Ki thì vật lộn trong đồng mùi thôi của khu lao động nghèo, ngày ngày gấp hộp pizza để kiếm những đồng bạc lẻ.
Có một điều đặc biệt, trong cái căn nhà nghèo nàn của ông Ki, đôi vợ chồng nhem nhuốc cùng 2 đứa con lúc nào cũng vang tiếng cười. Còn ở căn nhà rộng lớn nằm trên sườn dốc kia lại lạnh lẽo đến bất ngờ. Sự khác biệt giàu nghèo được diễn tả một cách tinh tế qua hình ảnh đối lập và tương phản dữ dội.
Những tưởng, 2 gia đình này sẽ chẳng liên quan gì đến nhau, họ sẽ sống trong cái thế giới của riêng mình, một bên ngập tràn ánh nắng và hương thơm hóa chất đắt t.iền còn một bên tăm tối cùng thứ "mùi nghèo".
Như một cơ duyên, Ki-Woo - cậu con trai thi Đại học 4 lần không đậu của nhà ông Ki được làm gia sư cho con gái của một gia đình thượng lưu rồi sau đó, cô con gái thất nghiệp nhưng giỏi thiết kế cũng bước chân vào căn biệt thự sang trọng đó.
Và cũng từ đó, những câu chuyện cứ lần lượt hiện ra, như bóc vỏ một củ hành, đủ để người ta cay mắt.
Về nội dung chi tiết của phim, xin hãy tới rạp để cảm nhận đủ những cung bậc mà phù thủy Bong Joon Ho mang đến bởi mọi ngôn ngữ đều không thể nào diễn tả một cách trọn vẹn. Trong nội dung bài viết này, người viết chỉ xin nói về những ý nghĩa đặc biệt phía sau câu chuyện Parasite - thứ ký sinh trùng bám rễ vào xã hội này.
Parasite tập trung khai thác nỗi thống khổ của người nghèo tại xã hội Hàn, cuộc sống của những kẻ "ăn bơ thừa, húp sữa cặn".
Đạo diễn người Mexico, ông Alejandro G. Iárritu, trưởng Ban giám khảo Cannes 2019 đã từng có những phát biểu khá dài về Parasite, đại ý rằng: "Cái hay của phim này là nói lên vấn đề chung của cả thế giới nhưng lại chỉ gói gọn trong cuộc sống của một gia đình tại một quốc gia. Tất cả chúng tôi thật sự cảm thấy choáng ngợp khi xem bộ phim này, g.iải t.hưởng được trao là rất xứng đáng".
Bằng những thủ pháp nghệ thuật của mình với từng chi tiết, lát cắt, đạo diễn Bong Joon Ho đã châm biếm sâu cay xã hội phân tầng lớp giàu nghèo để làm cho phim vừa bi vừa hài, càng cười nhiều thì càng khóc nhiều.
Nhân vật chính trong Ký sinh trùng có lẽ chỉ đơn giản bao gồm 2 đối tượng: vật chủ (Gia đình giám đốc Park giàu có) và loài ký sinh (những kẻ nghèo khổ hút m.áu vật chủ để sinh tồn).
Bằng sự thông minh và tinh quái của mình, gia đình họ Ki - những con ký sinh trùng quái kiệt đã từng bước đưa các thành viên của mình bước chân vào nhà họ Park giàu có. Từ cả gia đình thất nghiệp, họ đã có công việc, có t.iền và thậm chí làm chủ căn nhà khi "Vật chủ" đi vắng.
Nhưng thành công của "ký sinh trùng" nhà ông Ki lại trở thành mối nguy hại của một nguồn ký sinh trùng khác đó là bà quản gia cũ và người chồng dưới căn hầm ở căn biệt thự. Và khi hai loại ký sinh trùng gặp nhau, chúng bắt buộc phải chiến đấu để sinh tồn, để cho mình cơ hội được bám vật chủ.
Hình ảnh gia đình nhà ông Ki nằm bẹp dưới gầm bàn, lắng nghe những âm thanh từ cuộc ân ái của ông bà chủ cùng câu chuyện về thứ mùi nhà nghèo khiến nhiều người phải chua xót. Có lẽ vì thế, chi tiết mùi nhà nghèo liên tục xuất hiện trong bộ phim.
Theo ông Park, ở ông Ki luôn có một thứ mùi, thứ mùi của dân lao động, nó ám vào cơ thể dù ông gột rửa bằng nhiều loại xà bông cũng chẳng thể nào hết được. Nó là thứ "mùi nghèo", thứ mùi mà ông Ki luôn xấu hổ.
Điều đó chứng tỏ, trong suy nghĩ của những kẻ giàu có, dù thế nào đi chăng nữa, họ vẫn luôn dành cho những người nghèo khó sự phán xét và khinh miệt riêng của mình. Dù lúc đó, ông Park có khẳng định: "Ông ta chưa bao giờ đi quá giới hạn...".
Trong Parasite, trong các cuộc nói chuyện cùng ông Park, ông Ki luôn hỏi về chuyện: "Chắc ông chủ rất yêu bà chủ". Thế nhưng, đáp lại câu hỏi của ông Ki, ông Park luôn ngập ngừng, thậm chí là lảng tránh.
Câu chuyện ở đây chẳng phải là có yêu hay không mà đó là cách thể hiện tình yêu hoàn toàn khác nhau của kẻ giàu người nghèo.
Người giàu, họ luôn sợ để lộ điểm yếu của mình, chuyện bản thân mình yêu ai đó cũng vậy. Chính vì thế, họ thường chẳng bao giờ nói rõ bộc bạch lòng mình. Kẻ nghèo thì khác, họ có gì đâu để mất, tình yêu thương cứ bỗ bã mà nói ra.
Người ta nói rằng, t.iền là một thứ dược liệu, nó có thể làm mờ đi tất cả các nếp nhăn. Đúng như cách ông bà Park sinh sống, sự giàu có không cho phép cuộc đời họ bị vấy bẩn, thậm chí là một chút nhăn mũi vì thứ mùi khó chịu.
Thế nhưng, họ không nghĩ rằng bản thân mình lại chính là kẻ ích kỷ, ban cho mình thứ quyền lợi đáng sợ lên những "đối tác" nghèo đói của mình.
Mỉa mai vì thứ mùi của ông Ki nhưng phu nhân của ông Park vẫn thản nhiên gác chân lên thành ghế khi ngồi sau xe của người tài xế. Đôi khi, để sống, con người ta cần kỹ năng của một người thợ đồng hồ để giữ con lắc cảm thông cân bằng giữa cái khổ đến nghẹt thở của người nghèo và cuộc sống đủng đỉnh đến đáng ghét của người giàu.
Một trong những thứ âm thanh chát chúa đặc trưng của Ký sinh trùng không phải là thứ nhạc giao hưởng sang chảnh ở căn biệt thự bên sườn dốc mà nó là tiếng của xã hội nghèo khó, tiếng của những người dân bất lực chạy cứu những đồ vật còn sót lại sau cơn giông. Nó là âm thanh của cuộc đời, âm thanh đậm chất nguyên sơ.
Đó cũng như cái kết đầy ám ảnh của bộ phim, với một sự thật buồn bã rằng: "Hút m.áu nhà giàu sẽ thỏa mãn cơn đói khát tạm thời, nhưng rồi đói vẫn hoàn đói, mà nghèo vẫn hoàn nghèo".
Theo helino.vn
Câu hỏi "Anh có yêu vợ không?" trong Kí Sinh Trùng rốt cuộc nghĩa là gì? Không chi môt, ma tơi tân hai lân ông nha ngheo hoi ông nha giau co yêu vơ không trong Kí Sinh Trùng. Co le chi tiêt đê lai nhiêu thăc măc cho khan gia khi xem Kí Sinh Trùng (Parasite) la chi tiêt ông Ki Taek hoi không nhưng môt, ma tân hai lân ông chu Park vê viêc liêu ông ta...