Bố chồng công bố con riêng, bắt vợ chồng tôi nuôi em ăn học
Sau giỗ đầu mẹ chồng, bố chồng mang về một cậu bé 14 tuổi nói là con riêng của ông, giao cho chúng tôi nhiệm vụ nuôi em ăn học cho đến khi tốt nghiệp đại học.
Gia đình tôi những ngày này đang loạn vì chuyện của bố chồng. Vốn bố mẹ chồng tôi chỉ có hai con, chồng tôi là trưởng, dưới có cô em cũng đã lập gia đình. Mẹ chồng tôi mất cách đây hơn một năm vì bệnh hiểm nghèo. Gia đình nhỏ của tôi sống cùng bố.
Bố chồng tôi trước khi về hưu cũng là người khá thành đạt, là giám đốc một công ty nhà nước. Cuộc sống của ông gần như không có điều tiếng gì. Việc sống chung không khó khăn, ngoài việc ông kỹ tính một chút trong ăn uống, sinh hoạt và hơi gia trưởng thì mọi thứ đều ổn, cho đến khi chuyện con riêng của ông khiến cả nhà bàng hoàng.
Sau giỗ đầu của mẹ chồng chừng một tháng, một hôm ông yêu cầu họp gia đình, gọi cả con gái út về. Chúng tôi làm cơm nước xong xuôi, chờ mỏi mắt mới thấy ông về nhà, đem theo một thiếu niên. Nhìn thấy cậu bé này, tôi bỗng nhiên có dự cảm không lành, sau này nghĩ lại tôi nhận ra có lẽ mình đã thấy những nét giống nhau của em ấy với chồng mình.
Bố chồng chỉ giới thiệu tên cậu bé, rồi cả nhà ăn cơm. Bữa cơm gượng gạo vì ai cũng đang chờ đợi những điều bố sẽ nói, chắc hẳn quan trọng thì ông mới gọi con cái về họp. Cậu bé kia thì liên quan gì đến chuyện này, có lẽ đây là câu hỏi hiện ra trong đầu mọi người.
Video đang HOT
Rồi thì bố chồng tôi cũng nói ra khi cơm nước xong xuôi. Ông tuyên bố cậu thiếu niên này là “em trai của các con”.
Hóa ra đó là kết quả mối tình vụng trộm của bố và 14 năm qua ông vẫn âm thầm chu cấp, thỉnh thoảng viện cớ nọ cớ kia để đi thăm. Nay đứa trẻ đã lớn, đang bước vào giai đoạn cần được tập trung bồi dưỡng học hành, ông muốn nó được ra mắt anh chị và trở thành thành viên chính thức của gia đình.
Bố chồng tôi cũng nhận mình có lỗi vì phản bội người vợ quá cố, có lỗi vì giấu giếm các con “nhưng em các con không có tội và nó có quyền lợi như những đứa con khác của bố”.
Điều gây sốc nhất là ông khoán trắng việc nuôi đứa trẻ cho vợ chồng tôi, với lý do “quyền huynh thế phụ”. Theo ông, chồng tôi là người được bố mẹ đầu tư nhiều nhất cho việc học hành cũng như khởi nghiệp, sau này sẽ thừa kế ngôi nhà đang ở, nên có nghĩa vụ thay bố nuôi em ăn học đến khi trưởng thành.
Chồng tôi giận dữ phản đối, nhưng bố nói nếu không đồng ý, chúng tôi phải chuyển ra khỏi nhà, ông sẽ bán nhà này mua một căn khác nhỏ hơn ở cùng con trai út, số tiền còn lại dùng để nuôi em ấy.
Sau hôm đó tôi cố gắng để chồng mình bình tĩnh, tiếp nhận sự thực là nhà có thêm người cũng như cân nhắc yêu cầu của bố. Chồng nói thực ra anh ko tính toán chuyện thừa kế hay tiền nuôi em, anh uất vì sự áp đặt của bố. Ông đã phản bội vợ con nhưng giờ lại đem hậu quả của chuyện ngoại tình ra bắt con cái xử lý, với thái độ ngang ngược như vậy.
Nghĩ đến đứa trẻ, vợ chồng tôi cũng thấy thương cảm vì biết em vô tội và cũng rất tội nghiệp với thân phận con ngoài giá thú. Việc nuôi em ăn học đối với vợ chồng tôi cũng không phải không thể, nhưng sợ rằng tâm lý tiêu cực mà bố mang lại trong chuyện này có thể tạo ra những phản ứng không tốt trong quá trình tiếp xúc, khiến tình thân đâu chẳng thấy, lại ghét nhau thêm.
Vợ chồng tôi đang cảm thấy rối bời, mong quý vị cho lời khuyên, chúng tôi nên làm gì là hợp lý nhất?
Quyết định chia tài sản của bố chồng khiến tôi bàng hoàng, anh chồng thì đập bàn đòi từ mặt em trai
Bố mẹ chồng họp gia đình để phân chia tài sản. Lần này, ông bà quyết định lập luôn di chúc để thuận tiện việc làm giấy tờ.
Vợ chồng anh chồng sống chung với bố mẹ chồng, vợ chồng tôi ở riêng nhưng vẫn thường xuyên qua lại, thăm nom ông bà. Anh chồng tên Giản, là người hay soi mói và khó tính. Hồi trước, anh ấy can ngăn chồng tôi lấy tôi làm vợ vì cho rằng tôi chỉ là công nhân, không xứng đáng với em trai anh là thạc sĩ và đang là giảng viên trường cao đẳng. Mỗi lần về nhà chồng, đối diện với sự soi mói của anh ấy, tôi lại thấy áp lực.
Mỗi tháng, tôi đều gửi bố mẹ chồng 2 triệu để chi tiêu, ông bà muốn mua sắm gì thì cũng có tiền mua. Anh chồng lại nói tôi là thảo mai, cho tiền ông bà để lấy lòng. Chị dâu cũng không thương tôi, luôn đề phòng và nói những điều không tốt về tôi với hàng xóm. Chị nói mỗi lần tôi về đều thủ thỉ với bố mẹ chồng, hình như muốn chia chác tài sản. Bác hàng xóm nói lại mà tôi giận tái mặt. Tôi đã ở riêng và chưa bao giờ dòm ngó vào tài sản của nhà chồng.
Tháng trước, mẹ chồng tôi bị bệnh nhưng anh chồng không đưa bà đi khám. Đến khi bà bị nặng quá, đau nhức không ngủ nổi mới gọi điện cho vợ chồng tôi đến chở đi viện. Sau khi thăm khám, bác sĩ cho bà nhập viện để điều trị hơn 1 tuần. Vợ chồng anh chồng biết chuyện nhưng lại phân chia ngày chăm sóc mẹ rõ ràng. Họ nhận chăm sóc từ 6 giờ chiều đến 10 giờ đêm mỗi ngày, còn lại thì vợ chồng tôi tự xoay xở.
Bố chồng tuyên bố để lại nhà đất cho vợ chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Anh chồng còn nói tôi là công nhân nên xin nghỉ việc dễ dàng chứ vợ chồng anh đều làm nhà nước, rất khó nghỉ. Biết là vậy nhưng việc tôi túc trực suốt ở bệnh viện là quá vô lí khi anh mới là người nhận đất đai, nhà cửa.
Sau khi xuất viện, bố mẹ chồng thường gọi tôi về chơi. Có lần, ông bà nói phong thanh chuyện chia chác tài sản nhưng tôi đều giả lơ vì không muốn mang tiếng tranh giành. Vậy mà tối qua, bố mẹ chồng vẫn tổ chức họp gia đình rồi phân chia tài sản. Ông bà tuyên bố sẽ để nhà đất cho vợ chồng tôi và yêu cầu anh chồng thu xếp xây nhà riêng. Ông bà sẽ cho vợ chồng anh 200 triệu làm vốn, ngoài ra phải tự lo liệu. Sau lần mẹ chồng đau bệnh, ông bà mới nhận ra đứa con nào thật sự hiếu thảo, biết quan tâm bố mẹ. Còn anh chồng chỉ chăm chăm đến tài sản mà thiếu trách nhiệm, thiếu tình nghĩa. Bố chồng còn mắng anh ấy một trận vì tội coi thường em dâu. Quyết định của bố chồng khiến chúng tôi sửng sốt, bàng hoàng vì không nghĩ ông lại "mạnh tay" trừng phạt con trai cả như thế.
Nhưng anh chồng cũng không chịu nhịn mà đập bàn đòi từ mặt vợ chồng tôi. Anh ấy nói tôi tâm cơ xảo trá, thường về nhà thủ thỉ với bố mẹ chồng cũng vì mục đích đất đai. Tôi thật tình không biết phải giải thích thế nào cho anh ấy hiểu nỗi lòng của mình. Chồng tôi vì giận anh trai nên cũng to tiếng tranh cãi lại, cả 2 còn suýt đánh nhau. Giờ tôi không biết có nên nhận phần đất đó không hay thôi, từ chối cho yên lành?
Tôi trách móc con dâu không biết đẻ và nhận về cái kết khó ngờ Mới đây, con dâu dõng dạc tuyên bố chúng tôi được lên chức ông bà. Nụ cười của tôi chưa kịp tắt, con dâu nhanh chóng đưa ra một bức ảnh khiến tôi chết lặng. Vợ chồng tôi chỉ có duy nhất một người con trai. Con trông khôi ngô, tuấn tú, lại học giỏi, tài năng, luôn là niềm tự hào của...