Bỏ 1 tỷ chữa bệnh cho chồng, xuất viện anh tuyên bố một điều khiến tôi sốc lên sốc xuống
Cứ ngỡ chồng sẽ vui và cảm kích bởi những điều vợ làm cho mình, thế nhưng không hiểu sao từ ngày ở viện về tâm trạng anh rất khác lạ.
Ban đầu chồng chối, cuối cùng anh mới thú nhận một sự thật khó bề tưởng tượng nổi.
Tôi năm nay 32 tuổi, lấy chồng từ tuổi 27. Hiện nay vợ chồng tôi đã có một bé gái đầu lòng lên 3. Hai năm nay chồng tôi mất việc ở nhà, cũng do tình hình kinh tế khó khăn chung. May mắn là công việc của tôi vẫn tốt, trước đó lương tôi gấp đôi chồng, hiện tại kinh tế khó khăn nhưng thu nhập của tôi vẫn tăng lên.
Thấy chồng xin việc mãi không được, tôi mới hỏi anh có thể ở nhà chăm con, làm việc nhà hay không. Anh đi làm, tôi đi lại phải thuê người giúp việc. Tất nhiên tôi không bắt ép chồng vì hiểu đàn ông rất sĩ diện. Song tôi thấy anh xin việc khó khăn quá, mà thu nhập chẳng được bao nhiêu, quan trọng là công việc không có tương lai. Yêu nhau và kết hôn từng ấy năm, dù mình kiếm được nhiều tiền hơn chồng nhưng tôi chưa bao giờ có ý nghĩ coi thường anh.
Cuối cùng, chồng tôi đồng ý. Hai năm qua anh ở nhà chu toàn con cái và việc nhà để tôi yên tâm làm việc. Tôi ý thức rất sâu sắc đàn ông có lòng tự trọng cao nên không bao giờ đả động tới chuyện tiền nong với chồng. Lúc nào tôi cũng đưa cho anh tiền tiêu dư dả, anh muốn gì tôi cũng chiều miễn là trong khả năng. Được cái chồng tôi cũng chu đáo và khéo léo nên anh chăm con, nấu nướng, làm việc nhà rất chu toàn.
Hai năm qua anh ở nhà chu toàn con cái và việc nhà để tôi yên tâm làm việc. (Ảnh minh họa)
Năm nào tôi cũng chi tiền cho cả nhà khám sức khỏe tổng quát. Đợt khám sức khỏe định kỳ vừa rồi, chồng tôi bàng hoàng phát hiện mắc ung thư gan giai đoạn 1. May mắn là phát hiện ra bệnh ở giai đoạn sớm, chỉ cần điều trị tích cực thì triển vọng cũng rất tốt.
Tôi lập tức tìm người giúp việc để chăm con, rồi liên hệ bác sĩ giỏi, đặt phòng bệnh tốt đồng thời tìm hiểu các loại thuốc nhập ngoại hiệu quả cao cho chồng. Nói thật những năm qua tôi cũng tích góp được số tiền đáng kể, sức khỏe của chồng thì tôi chẳng tiếc gì cả.
Video đang HOT
Sau 4 tháng điều trị, cuối cùng chồng tôi cũng được xuất viện trong sự mừng rỡ của tất cả mọi người. Số tiền tổng cộng tôi bỏ ra chữa bệnh cho anh lên đến 1 tỷ đồng. Tế bào ung thư trong cơ thể anh được kiểm soát hoàn toàn. Từ bây giờ, chỉ cần anh có chế độ ăn uống sinh hoạt hợp lý và đi khám lại đều đặn thì cũng không có quá nhiều lo ngại. Tất nhiên là tương lai khó nói trước điều gì nhưng được như vậy là mừng lắm rồi.
Chồng xuất viện về nhà nhưng tôi vẫn giữ người giúp việc vì tôi muốn anh được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Cứ ngỡ chồng sẽ vui và cảm kích bởi những điều vợ làm cho mình, thế nhưng không hiểu sao từ ngày ở viện về tâm trạng anh rất khác lạ. Ban đầu chồng chối, cuối cùng anh mới thú nhận một sự thật khó bề tưởng tượng nổi.
- Anh xin lỗi nhưng anh đã đem lòng yêu người khác mất rồi. Anh nhận ra cô ấy mới là người phù hợp với mình, em rất tốt, đối xử với anh không có chỗ nào để chê nhưng anh không thấy hạnh phúc khi ở bên em. Những ngày qua anh vẫn giấu vì thương con, sợ mình ly hôn thì con phải thiếu thốn tình cảm…
Hóa ra trong thời gian ở viện anh đã phải lòng người phụ nữ khác. Cô ta cũng là bệnh nhân điều trị trong viện thời gian đó, tất nhiên ở phòng bệnh khác vì chồng tôi nằm phòng VIP đắt tiền, điều kiện kinh tế của cô ta thì rất bình thường.
Đã trải qua nhiều khó khăn vất vả khi bươn chải ngoài xã hội nhưng đứng trước tình huống đó tôi vẫn thật sự bị sốc. Tôi hỏi chồng đã quyết định chắc chắn chưa thì anh gật đầu chắc nịch.
Tôi có nên cố chấp níu kéo chồng ở lại hay để anh tự do đến với người phụ nữ kia? (Ảnh minh họa)
Tôi còn biết thời gian qua dù đã về nhà nhưng anh vẫn lén lút liên lạc với người phụ nữ kia. Cô ta cũng từng ly hôn, do ốm yếu bệnh tật nên bị chồng ruồng rẫy. Thật đáng thương, chồng tôi bảo tìm được sự đồng cảm khi ở bên người phụ nữ đó. Anh thấy mình mạnh mẽ, bản lĩnh, là chỗ dựa vững chắc cho cô ta. Còn ở bên tôi thì chồng cảm giác anh bị coi thường, lúc nào cũng phải ngước mắt lên nhìn tôi.
Vậy ra tôi giỏi giang kiếm ra tiền, lo cho cả nhà, lo cho chồng những thứ tốt nhất cũng là một cái tội hả mọi người? Theo mọi người bây giờ tôi nên làm thế nào? Thực lòng tính tôi rất quyết liệt và cũng có lòng tự trọng cao, chồng không cần dĩ nhiên tôi không níu kéo. Nhưng tôi thương con gái nhỏ. Thời gian qua con gái ở nhà với bố nên rất quấn quýt, chồng tôi cũng biết chăm con nên con càng quý bố.
Tôi có nên cố chấp níu kéo chồng ở lại hay để anh tự do đến với người phụ nữ kia? Để anh lo cho cô ta, thể hiện bản lĩnh đàn ông? Nhưng sao tôi thấy nực cười quá. Có phải chồng tôi quá ngây thơ hay không? Bản thân anh lúc này còn không thể tự lo cho mình thì lấy đâu tự tin để bảo bọc cho người phụ nữ cũng yếu đuối và khó khăn như anh?
Chị dâu ham ăn lười làm nhà chồng vẫn quý như vàng, biết nguyên do tôi "há hốc miệng"
Sức khỏe yếu gì mà trắng nõn phây phây béo tốt hơn cả tôi thế kia? Trong nhà, một người làm hết mọi việc, người kia thì rong chơi, thử hỏi ai chấp nhận được.
Nhà chồng tôi có hai anh em trai, anh trai chồng và chị dâu đã sống chung với bố mẹ được 7 năm nay. Nhà thì không quá chật chội nhưng đông người phức tạp, tôi cứ nghĩ kiểu gì bố mẹ chồng cũng sắp xếp cho một trong hai người con trai ra ở riêng.
Vậy nhưng khi về làm dâu tôi mới ngã ngửa khi ông bà tuyên bố không đứa con nào được ra ở riêng cả, phải ở chung hết với ông bà. Bố mẹ chồng, anh chị chồng và hai đứa con nhỏ, nhà tôi mà sinh thêm hai con nữa thì đủ biết ầm ĩ thế nào. Tôi hỏi chồng, anh bảo bố mẹ quyết định như vậy, nếu cứ nằng nặc đòi ra ở riêng thì ông bà sẽ từ mặt.
Bố mẹ chồng cũng bình thường không đến nỗi khắt khe, khó tính. Anh trai chồng biết đối nhân xử thế, nhà chồng lại không quá nghèo khó. Duy chỉ có chị dâu, tức là vợ anh chồng là khiến tôi khó chịu và chướng mắt.
Duy chỉ có chị dâu, tức là vợ anh chồng là khiến tôi khó chịu và chướng mắt. (Ảnh minh họa)
Từ khi tôi về làm dâu, chỉ thấy chị ấy ở nhà ăn chơi hưởng thụ không hề làm bất cứ việc gì. Không đi làm kiếm tiền cũng không làm việc nhà, đến chăm con cũng do bố mẹ chồng đỡ đần. Chỉ thi thoảng chị ấy cầm chổi lên quét được cái nhà, nấu được vài món ăn hoặc rửa mấy cái bát mà thôi.
Bố mẹ chồng còn bận chăm hai đứa con nhỏ giúp chị dâu nên mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều đến tay tôi. Đi làm về lại hì hục nấu nướng, dọn dẹp, chị dâu thì ngồi xem tivi khiến tôi tức nghẹn. Tất nhiên là tôi phải ý kiến ngay với nhà chồng nhưng ông bà hết mực bênh vực chị ấy, bảo rằng sức khỏe chị dâu yếu cần nghỉ ngơi.
Sức khỏe yếu gì mà trắng nõn phây phây béo tốt hơn cả tôi thế kia? Trong nhà, một người làm hết mọi việc, người kia thì rong chơi, thử hỏi ai chấp nhận được. Nếu chỉ có mình tôi thì đã đành.
Tôi ấm ức phát khóc tố khổ với chồng nhưng anh chỉ bảo tôi cố gắng chịu đựng, chung quy cũng chỉ là vài việc vụn vặt trong nhà. Tôi kêu nhiều quá thì chồng trách tôi ích kỷ, suốt ngày tị nạnh với anh chị em nhà chồng. Mọi người nghe như vậy có lọt tai không?
Cho đến hôm vừa rồi, vợ chồng cãi nhau to cũng chỉ vì chuyện chị dâu ham ăn lười làm, còn tôi thì phải gánh mọi công việc nhà chồng một cách bất công vô lý. Tôi mới đùng đùng đòi ly hôn, tuyên bố nếu không ra ở riêng thì tôi cũng không cần chồng nữa.
Lúc ấy anh mới thở dài kể lại mọi chuyện về chị dâu và nguyên do khiến cho bố mẹ chồng đối xử với chị ấy như hiện tại. Hóa ra anh trai chồng có bệnh thận, đã chạy chữa nhiều, cách đây 2 năm thì anh phải tiến hành ghép thận mới mong giữ lại được mạng sống. Và người hiến cho anh một bên thận chính là chị dâu.
Chị tự nguyện làm điều đó khiến nhà chồng vô cùng cảm kích, biết ơn. Lúc đó họ đã sinh được 2 con rồi. Nhờ có thế mà anh chồng mới được sống khỏe mạnh bên bố mẹ, vợ con thêm nhiều năm. Lo sợ chị dâu sức khỏe suy sút sau khi hiến thận nên bố mẹ chồng bắt chị nghỉ việc ở nhà, không cho chị làm gì, hầu như chỉ ăn chơi bồi dưỡng.
Chị tự nguyện làm điều đó khiến nhà chồng vô cùng cảm kích, biết ơn. (Ảnh minh họa)
Sở dĩ bố mẹ chồng không cho chúng tôi ra ở riêng vì sẽ không còn ai làm việc nhà. Ông bà còn chăm cháu, thời gian đâu mà phục vụ cơm nước, dọn dẹp cho cả gia đình. Vậy là tôi thành người chịu trận, gánh hết vất vả khổ sở.
Tôi đờ người khi biết lý do thật sự phía sau. Thực lòng tôi rất khâm phục và ngưỡng mộ chị dâu vì đủ quyết đoán, hi sinh để làm điều đó cho chồng. Nếu bản thân mình rơi vào hoàn cảnh ấy, tôi cũng không chắc là có làm được như chị ấy không.
Vậy nhưng đó là chuyện của vợ chồng họ, tình nghĩa vợ chồng anh chị ấy thắm thiết thế nào thì cũng đừng lôi người không liên quan vào. Tại sao tôi phải là kẻ ôm hết việc nhà cho chị dâu? Bất mãn nói với chồng thì anh bảo bố mẹ sẽ không để chúng tôi phải thiệt thòi. Ông bà cũng có chút của ăn của để, tôi cứ cho đi vô tư rồi sẽ nhận lại xứng đáng.
Tôi cần gì chút tiền của bố mẹ chồng. Chưa nói đó cũng chỉ là một lời hứa suông, một miếng mồi để dụ tôi bán sức lao động mà chưa biết cuối cùng có chia cho tôi thật hay không. Bây giờ tôi muốn ra ở riêng, vậy phải làm thế nào để bố mẹ chồng chấp nhận mà không ngăn cấm nữa?
Mang thai nhà chồng chẳng đoái hoài, ngày sinh bố chồng đưa 1 thứ khiến tôi bật khóc tại chỗ Cho đến hôm tôi đưa con xuất viện về nhà, tối muộn bố chồng bỗng xuất hiện. Nhưng ông đi một mình mà chẳng thấy mẹ chồng đâu. Tôi mới kết hôn năm ngoái, hai vợ chồng thuê nhà sinh sống và làm việc trên thành phố, còn bố mẹ đôi bên thì đều ở quê. Công việc bận rộn nên tôi và...