Bị bạn trai ghen tuông và lăng mạ, tôi vẫn còn phải nhịn
Lúc cãi nhau anh chửi thề với tôi rất nặng, xưng mày tao, bảo tôi biến đi, cút đi, thứ này thứ kia…
ảnh minh họa
Tôi là người con gái không tốt, xinh xắn, dáng người nhỏ nhắn, năng động. Tôi chưa bao giờ cảm thấy yêu ai, cứ thấy thích thích rồi lại quen hết người này tới người khác, dần thành một thói quen khó bỏ. Quen người này nhưng tôi vẫn quen người khác, đôi khi quen 2-3 người một lúc nhưng chỉ gặp nhau, ăn uống, không có gì “bậy bạ” xảy ra. Rồi tôi gặp và yêu anh, thói quen cũ tôi vẫn đi chơi với người này người kia. Chúng tôi chia tay, đối với tôi cũng cảm giác buồn đôi chút, nhưng tự nghĩ rồi sẽ đâu vào đấy. Vậy mà không như thế, tôi khóc rất nhiều khi thiếu vắng anh. Rồi một người bạn đã giúp chúng tôi quay lại với nhau. Anh tha thứ, tôi tự nhủ mình sẽ yêu anh thật lòng.
Tôi hoạt bát, thẳng tính, lại rất thân thiện, thời gian còn đi học tôi rất ngỗ nghịch, toàn chơi với con trai, nên bạn thân là con trai cũng nhiều. Giờ anh cấm tôi không được tiếp xúc với con trai dù là bạn thân từ lúc nào không cần biết. Tôi rất khó chịu và thực sự cảm thấy đó là một sự gò bó lớn. Dù tôi có như thế nào, bạn trai cũ vẫn tìm đến tôi để nói chuyện tâm sự như một người bạn thân. Đối với mọi người tôi là con người hòa đồng, chưa bao giờ để một ai phải giận hoặc thù hằn điều gì. Anh nói tôi phải biết suy nghĩ cho anh, đừng quá vì bạn bè. Tôi khép mình lại vì sợ anh buồn, lén lút liên lạc với bạn bè, tôi có yahoo riêng, số điện thoại riêng nhưng tất cả chỉ là để liên lạc với bạn bè, không có muc đích gì khác.
Anh không như tôi nghĩ, ghen tuông một cách vô lý mà tôi còn không thể nào giải thích nổi. Cứ lần này tới lần khác, mỗi lần cãi nhau không biết vì lý do gì anh cũng nói chia tay. Từ lúc đó tôi đã không còn là một con người hoạt bát nữa, cũng chưa bao giờ trách anh. Những người bạn cũ tìm đến tôi, họp lớp tôi là một thành viên không thể thiếu, tôi xin anh cho đi. Anh hỏi hết lần này tới lần khác cuối cùng lộ ra tôi có yahoo và số điện thoại riêng. Anh chia tay, nói tôi lừa dối. Tôi khóc rất nhiều, cố giải thích nhưng anh cũng không hiểu.
Sắp tới sinh nhật anh, tôi tặng bánh tự làm, cố giải thích thêm, anh tha thứ và nói không muốn tôi dính dáng gì đến những người bạn đó nữa. Năm thứ hai quen nhau, cũng vô cùng sóng gió. Tính anh vô cùng kỳ cục, nằm mơ không tốt về tôi anh cũng khó chịu, cộc cằn khi gặp tôi. Tôi ăn mặc cũng phải theo ý anh, ở nhà làm gì cũng phải nhắn tin báo cáo: tắm, ăn, đi toilet, đi ra ngoài mua gì… Đôi lúc ra ngoài mua đồ lâu một tí anh cũng bảo tôi nói dối.
Video đang HOT
Một người bạn thân đi du học, tôi trốn anh để đi ăn tiệc chia tay. Mọi chuyện diễn ra êm xuôi, đến khi một người bạn vô tình up những tấm ảnh đó lên trang Facebook cách sinh nhật anh hai ngày, và chúng tôi chia tay. Tôi giải thích, thậm chí những người bạn cũng lên tiếng, nhưng anh chửi bới tôi thậm tệ bằng những ngôn từ không thể tưởng tượng được. Vì yêu anh tôi bỏ ngoài tai lời mọi người nói, năn nỉ van xin anh. Một tháng sau, anh tha thứ và bắt tôi hứa.
Kể từ đó, tôi biến mất trong mắt mọi người, không bạn bè, chỉ có anh, đôi lúc tôi nghĩ mình đã quá ích kỷ cho bản thân và mệt mỏi khi anh như vậy. Tôi cũng muốn anh hiểu tôi yêu anh rất nhiều và cố gắng vì anh. Tôi học nấu ăn, làm bánh, học ăn nói nhẹ nhàng hơn, học thành một người như anh muốn, thời gian khiến thôi thay đổi thành một người khác, nhưng tôi cũng chỉ là một người con gái bình thường, cũng biết đau buồn và tổn thương với những gì anh làm.
Lúc cãi nhau anh chửi thề với tôi rất nặng, xưng mày tao, bảo tôi biến đi, cút đi, thứ này thứ kia. Tôi như chết lặng khi biết ngoài ra anh cũng có người con gái khác. Anh còn nói tôi là em của anh, rồi bạn thân nhà nghèo anh hay giúp đỡ. Anh cũng liên lạc nhắn tin rất tình cảm với những người cũ, tôi không dám nói gì vì cứ nghĩ tới những lần lầm lỡ trước của mình. Tôi lặng lẽ khóc, đến giờ có lẽ đã 3 năm, trải qua rất nhiều chuyện cùng nhau nhưng anh chưa hề thay đổi tính cách. Anh vẫn chửi thề mỗi khi tức giận, đôi lúc giận vô cớ rồi chửi bới. Thậm chí anh sai tôi mà tôi không làm hay chưa kịp làm anh cũng chửi.
Anh là đàn ông mà mỗi khi cãi nhau tôi gọi không bao giờ bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời. Lúc nào cũng nói tôi sống tệ, sống thất đức với anh, cãi anh, trong khi anh sống tốt với tôi như vậy, dù tôi góp ý thế nào cũng không thấy gì khác. Có lẽ trong mắt anh tôi chưa bao giờ tốt hơn, lúc nào cũng là “cái loại gì đó”. Đôi khi tôi thấy sợ những cái ôm, những câu nói “Anh yêu em “, những lúc anh nói tin tôi…
Tôi yêu anh rất nhiều nhưng anh luôn nói: “Tôi thất vọng về cô. Cô sống tệ”. Rất mong mọi người góp ý. Có phải tôi đã làm sai với anh quá nhiều? Tôi là con người quá tệ? Tôi phải làm sao đây? Chân thành cảm ơn mọi người.
Theo VNE
Chồng lăng mạ tôi để trả thù mất trinh
Tôi không biết là với tình trạng này kéo dài thì chúng tôi có thể sống với nhau được nữa hay không? Nhiều lúc đau xót quá tôi lại nghĩ: "Hay do là tôi có gò má cao nên mới khốn khổ thế này?".
ảnh minh họa
Chồng tôi là người hiểu rõ quá khứ của tôi nhất. Anh ấy biết được rằng tôi đã trải qua một mối tình rất thắm thiết và tôi thậm chí đã từng tự tử khi tình yêu đó tan vỡ. Ngày anh cầu hôn tôi, tôi đã từng là người rất hạnh phúc vì anh biết tất cả về tôi những vẫn yêu tôi và muốn gắn bó với tôi. Quả thật anh chính là người đã hàn gắn vết thương lòng của tôi. Tôi những tưởng sẽ sống yên bình và hạnh phúc trong vòng tay của anh.
Thế nhưng hóa ra tôi đã nhầm. Bây giờ tôi mới thấm thía chuyện vội vàng lấy chồng là như thế nào. Đúng là đàn bà yêu bằng tai, tôi cũng vì những lời đường mật của người đàn ông hiện là chồng tôi đây mà mờ mắt. Nhưng có lẽ, đó là cái giá mà tôi phải trả cho hành động nông nổi của mình.
Hồi còn học đại học, tôi từng có một mối tình đầy sóng gió với người bạn học chung trường. Những tưởng rằng vượt qua bao khó khăn chúng tôi sẽ đến được với nhau. Nhưng không ngờ người ấy không thoát qua được cửa ải mà bố mẹ đặt ra. Bố mẹ người đó chê tôi là người có gò má cao, rồi tướng người gầy gò, mà theo ông bà là không phúc hậu.
Theo bố mẹ anh thì nếu lấy tôi, anh sẽ chết sớm hoặc không có con cái. Trong lúc anh là con cầu tự nên bố mẹ anh dứt khoát không thể nào chấp nhận một người con dâu như tôi. Người đó không đấu tranh nổi với bố mẹ nên đã chia tay tôi. Tôi đau khổ và tuyệt vọng vô cùng. Trong cơn cùng quẫn tôi đã uống thuốc tự tử.
May mắn cho tôi là hôm đấy chồng tôi qua nhà chơi nên phát hiện ra. Chính chồng tôi là người đã chìa cánh tay giúp tôi vượt qua cái hố trầm uất mà tự tôi đã gieo mình vào.
Tôi đem lòng yêu anh từ những sự quan tâm chăm sóc và cả những lời khuyên mà anh dành cho tôi. Tôi thấy mình trở thành một người khác từ khi gặp anh và yêu anh. Tôi hạnh phúc và tin rằng mình cũng sẽ đem lại hạnh phúc cho chồng tôi.
Thế nhưng ngay đêm tân hôn, chồng tôi phát hiện ra tôi không còn trinh tiết thì thái độ anh khác hẳn. Anh trở nên cáu gắt và trầm ngâm hơn. Tôi biết là lẽ ra mình nên nói rõ ràng với anh mọi chuyện nhưng từ trước tới nay tôi nghĩ là anh hiểu và đã biết chuyện đó rồi. Anh chính là người ở bên tôi trong giờ phút tôi đau đớn nhất khi tình yêu đầu tan vỡ. Nên tôi cứ mặc nhiên cho rằng đã là đàn ông thì cũng phải hiểu đàn ông, và chuyện đó là chuyện đương nhiên.
Thế nhưng không phải vậy. Anh trở thành con người khác kể từ khi chúng tôi lấy nhau được 6 tháng. Chồng tôi trở thành người cộc tính và nóng nảy vô cùng. Trước mặt bạn bè tôi, anh có thể nổi xung lên và mắng tôi vì những lý do không đâu.
Mới đây, trong cuộc họp mặt hội sinh viên cùng học ở trường đại học cũ, anh mời mọi người đến nhà chơi, trong đó có cả người yêu cũ của tôi. Cũng như mọi lần, anh kiếm cớ sai mắng tôi. Nhưng lần này, anh giơ tay lên tát tôi cái như trời giáng trước mặt bạn bè của tôi, bao nhiêu người chứng kiến khiến tôi không biết chui đi đâu cho hết nhục nhã.
Tôi biết là anh đang tìm mọi cách để bêu xấu tôi, làm cho tôi thấy nhục nhã và xấu hổ. Anh đang kiếm cớ để trả thù tôi chuyện tôi từng quan hệ với người yêu cũ. Có thể trước cặp mắt của người yêu cũ của tôi, anh thấy quá chua xót vì mình là người đến sau nên tỏ thái độ như vậy. Đến giờ thì tôi hoàn toàn không nhận ra anh của ngày xưa nữa.
Anh đày đọa tôi vì những gì mà tôi đã làm trước đây. Tại sao nếu không yêu tôi thì anh lại đến bên tôi trong lúc tôi khốn khó nhất làm gì? Với anh đấy là tình yêu hay chỉ là anh đang cố làm ra vẻ trượng nghĩa, làm ra vẻ cao thượng.
Tôi đã từng yêu anh, từng cám ơn trời đất đã đưa anh đến với tôi và bây giờ tôi thấy mình thật hối hận. Đành rằng tôi yêu rồi không được lấy người mình yêu, bị ngăn cấm nhưng điều đó đã là quá khứ. Tôi chưa làm gì có lỗi với anh, cũng không tòm tem ngoại tình hay tơ tưởng tới người cũ. Vậy thì anh sao lại hành hạ tôi như thế này?
Đến thời điểm này chúng tôi vẫn chưa có con. Tôi không biết là với tình trạng này kéo dài thì chúng tôi có thể sống với nhau được nữa hay không? Nhiều lúc đau xót quá tôi lại nghĩ: "Hay do là tôi có gò má cao nên mới khốn khổ thế này?".
Theo VNE
Tâm sự anh thường xuyên lăng mạ tôi Hiện tại tôi đang theo chồng sinh sống ở Đức. Tôi chỉ mới qua đây được hai tháng nhưng tôi cảm thấy cuộc sống quá ngột ngạt, mâu thuẫn giữa hai vợ chồng ngày càng lớn. Trước khi qua đây, tôi nghĩ mình có thể nhịn và chia sẻ mọi thứ với chồng, có một cuộc sống hạnh phúc nhưng giờ đây, hạnh...