Bất ngờ mẹ tôi trả lại váy cưới ngay trước ngày tái hôn
Dù là cưới lần 2 ở lưng chừng cuộc đời nhưng mẹ tôi cũng nhất quyết không để mình mất thể diện.
Mẹ tôi là một người phụ nữ bất hạnh đường tình duyên. Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi tôi biết nhận thức mọi thứ xung quanh, tôi luôn thấy mẹ ở một mình. Tôi còn quên luôn gương mặt cha ruột trông như thế nào vì ông ấy bỏ rơi mẹ con tôi quá sớm.
Ảnh minh họa.
Bà ngoại tôi kể lại là ngày xưa bố mẹ về ở với nhau không đám cưới cũng chẳng đăng ký kết hôn. Cuộc sống chốn quê nghèo cách đây mấy chục năm rất khắc nghiệt, mẹ tôi chấp nhận thiệt thòi như thế cũng vì muốn có một chỗ dựa, có thêm người cùng cày ruộng kiếm ăn. Sau vì quá khổ cực nên bố tôi bỏ đi xa, từ bấy đến nay hơn 20 năm ông bặt vô âm tín.
Mẹ tôi là người phụ nữ ít nói, giỏi cam chịu nên bà không kêu than lời nào. Ngần ấy năm chỉ có mẹ và tôi sống cùng nhau. Mẹ làm đủ nghề để kiếm sống, từ nuôi gà nuôi lợn, đạp xe bán ngô khoai trên thị trấn, may vá, gặt lúa thuê… Thậm chí có đợt mẹ còn đi phụ hồ để có tiền cho tôi ăn học.
Dù đầu tắt mặt tối như thế nhưng mẹ tôi lại rất xinh đẹp. Dường như nắng gió cuộc đời chẳng ảnh hưởng đến mẹ mấy, vóc dáng bà lúc nào cũng thon thả như thiếu nữ. Ngoài những vết chai tay ra thì ở tuổi 45 mẹ tôi vẫn tràn đầy sức sống, khiến bao người ngấp nghé muốn hỏi về làm vợ.
10 năm trước mẹ con tôi đã dọn lên thị trấn ở. Hàng xóm đông đúc hơn nên thị phi cũng nhiều hơn, khác hẳn cuộc sống êm đềm dưới chân núi lúc trước. Mẹ tôi mở một quán giải khát kiêm tạp hóa bé xíu, thu nhập đủ để hai mẹ con sinh hoạt thoải mái hơn. Hết cấp 3 xong tôi đi học gội đầu làm móng. Mẹ đầu tư cho tôi bộ đồ nghề với cái giường gội kê ngay sau quầy tạp hóa. Gần nhà có cái chợ lớn nên khách khứa ghé thăm cũng khá đông, tôi kiếm được bao tiền đều đưa cho mẹ giữ cả.
Dần dần mẹ tôi cũng nhàn hạ hơn. Trừ lúc bán nước ra thì mẹ đều rảnh rỗi, nằm võng xem điện thoại và chơi với bọn trẻ hàng xóm. Khách đến quán suốt ngày trêu chọc tôi bảo lấy chồng đi, nhưng tôi bận rộn kiếm tiền nên chẳng có thời gian quen ai cả.
Có rất nhiều đàn ông lẫn thanh niên ghé quán của mẹ con tôi. Đa số họ đều không nghiêm túc, toàn buông lời cợt nhả rất thô. Mẹ con tôi biết bán quán như này thì không tránh khỏi phức tạp, nhưng lâu nay chúng tôi làm ăn tử tế chẳng đụng chạm đến ai nên điều ra tiếng vào đều bỏ ngoài tai hết.
Thật lòng thì tôi cũng để ý vài người. Cơ mà nói chuyện được một thời gian thì lại không hợp. Tôi bận rộn không trả lời tin nhắn một lát thôi họ cũng khó chịu, tỏ thái độ cục cằn nên tôi sợ chẳng dám yêu đương.
Rồi chuyện gì đến cũng đến. Đùng cái mẹ tâm sự với tôi rằng bà muốn tái hôn! Tôi tưởng mình mới là người đến tuổi cập kê nhưng cuối cùng mẹ lại âm thầm có người thương trước.
Bố dượng tương lai của tôi là chú ở ngõ bên. Chú ấy bán vật liệu xây dựng, từng qua một đời vợ nhưng chưa có đứa con nào. Thi thoảng chú sang nhà tôi mua thuốc lá, uống cốc bia và chuyện trò dăm ba câu. Trông chú cũng hiền lành chất phác, ấy thế mà tẩm ngẩm tầm ngầm lại tán đổ được mẹ tôi.
Video đang HOT
Bữa cơm gặp mặt lần đầu tiên diễn ra khá gượng gạo. Cả tôi lẫn chú hàng xóm đều ngại chẳng biết nói gì. Mẹ ngồi giữa cứ liên tục gắp đồ ăn và gợi chuyện cho không khí đỡ căng thẳng. Nghe mẹ chia sẻ thì có vẻ họ để ý đến nhau đã lâu, nhưng chú kia không giỏi ăn nói nên mất mấy tháng mới bày tỏ được. Chú chủ động nhắn tin cho mẹ tôi qua mạng, ban đầu giả vờ hỏi han trên trời dưới đất xong sau chú lấy hết dũng khí mới dám thổ lộ rằng chú mến mẹ.
Mẹ tôi thì thích chú ở tính chăm chỉ, tốt bụng, không rượu chè. Chú ấy tu chí làm ăn chứ cũng không lê la hóng hớt như hội đàn ông khác quanh đây. Chú còn mỗi mẹ già đã 70 tuổi, nhà cao cửa rộng sẵn rồi, ô tô xe máy cũng đủ, thu nhập cao so với mặt bằng chung ở thị trấn. Có lẽ mẹ tôi làm vợ chú sẽ không phải chịu thiệt thòi.
Được tôi ủng hộ nên chú hàng xóm mừng lắm. Chú cũng đã dắt mẹ tôi sang gặp mẹ chú, bà cụ có vẻ rất ưng nàng dâu lớn tuổi này. Mẹ tôi vừa hiền lại vừa trẻ trung xinh đẹp, việc gì cũng biết làm lại tự kiếm được tiền, còn chỗ nào để chê nữa đâu.
Loanh quanh thế nào chú hàng xóm thông báo 1 tháng sau cưới luôn. Vì mẹ tôi chưa được mặc váy cô dâu bao giờ nên chú muốn tổ chức hôn lễ đàng hoàng cho mẹ, dựng rạp thật to và mời hết xóm làng xung quanh tới. Cỗ bàn sơ sơ cũng hơn trăm mâm, tôi nghe mà mừng thay cho mẹ. Sắp đến tuổi ngũ tuần rồi mà gặp được người trân trọng đối xử tốt như thế cũng may mắn chứ. Tôi luôn mong mẹ sẽ được hạnh phúc suốt phần đời sau này, bù đắp cho thời thanh xuân khổ cực.
Bà ngoại và họ hàng biết tin thì xúc động lắm. Mẹ bảo lớn tuổi rồi không muốn rườm rà nên ăn hỏi gộp nhanh gọn với lễ cưới, thuê dịch vụ nấu cỗ đến chuẩn bị tại nhà luôn. Suốt 2 tuần tôi hộ tống mẹ đi thử áo dài với váy cưới, tìm thợ trang điểm làm tóc. Riêng bộ móng thì tôi tự tay làm tặng mẹ.
Mọi thứ gần như xong xuôi chỉ chờ đến ngày trọng đại. Tuy cô dâu chú rể là “rổ rá cạp lại” nhưng cũng không nghe làng xóm xung quanh bàn tán gì. Có lẽ bởi mẹ tôi với chú kia đều độc thân nên đến với nhau chẳng có gì để xì xào cả.
Chiều hôm qua tôi với mẹ mang ít đồ sang nhà chú. Hai mẹ con đang tung tăng vui vẻ thì đến cổng nhà chú bỗng nghe thấy tiếng trò chuyện nhỏ to.
“Mai mẹ sẽ trao cho nó 5 cây vàng, nhưng tượng trưng thôi nhé, sau đấy đòi lại luôn chứ không cho nó được đâu”.
“Gái đơn thân thì báu bở gì mà cứ đâm đầu vào. Lấy nó về xong không được chia cho tí tài sản nào đâu nhé, tích cóp cả đời xong tự nhiên khiêng nó về hưởng. Bỏ tiền ra tổ chức đám cưới xong phải bắt nó chia đôi, còn tiền mừng mình thu hết về, chứ hơi đâu tự nhiên lại mất cả đống tiền cho nó”.
“Mẹ không thích con gái nó làm gội đầu với sơn móng gì gì đấy đâu. Chả đứng đắn gì, lại còn suốt ngày mặc váy bó với nhuộm tóc, cười nói với trai. Đừng cho nó ở chung không là mẹ khó chịu lắm”.
“Vâng, lúc nào cưới xong con bảo cô ấy. Thì con cũng nghĩ lấy cô ấy về để chăm sóc mẹ, chứ lúc mẹ ốm đau con bận việc cũng khó. Đỡ phải tốn tiền thuê giúp việc”.
Nghe được một đoạn thì mẹ tôi đánh rơi cả túi đồ. Thấy tiếng động nên chú hàng xóm chạy ra, mẹ tôi ngân ngấn nước mắt bảo dỡ rạp luôn không muốn cưới nữa. Mẹ chú ấy liền chạy ra mắng mẹ tôi, bảo mất tiền thuê rạp rồi đủ thứ chình ình ra đấy rồi lại đòi không cưới nữa.
Biết lòng dạ thật của mẹ con nhà chú kia xong tôi cũng ức. Thấy bà cụ già rồi mà vẫn lớn tiếng quát nạt mẹ nên tôi chẳng nể nang nữa, nói luôn rằng nhà họ coi thường mẹ tôi thì dẹp luôn khỏi cưới. Hóa ra họ lấy mẹ tôi về để bà làm osin, mục đích là hầu hạ bà cụ và dọn dẹp nhà cửa chứ chẳng phải yêu thương quý mến gì.
Đã vậy họ còn sợ mẹ tôi chiếm của nhà họ, chưa thành vợ chồng đã tính kế giấu gia sản đi. Theo như ý đồ của bà cụ thì cưới xong mẹ tôi chỉ được cái danh hão chứ chẳng có chút tiếng nói nào. Bà ấy còn xúi con trai giữ luôn tiền mẹ tôi kiếm được, cái quán nước của mẹ tôi mặc định sẽ thuộc về nhà bà. Chú kia thì nhu nhược, bà cụ nói gì nghe nấy, chẳng bênh vực bảo vệ mẹ tôi được câu nào. Ngoài mặt thì nói thương mà trong lòng thì coi thường. Bảo sao 50 tuổi rồi chẳng ai dám qua lại với chú, chắc sợ bà cụ ấy quá mà.
Về đến nhà mẹ tôi liền đem trả luôn váy cưới với áo dài. Chỉ còn 24h nữa là mẹ được khoác lên mình chiếc váy mơ ước, ấy thế mà hạnh phúc đã vỡ tan như bong bóng xà phòng. Chú kia chạy sang đập cửa đòi nói chuyện nhưng mẹ tôi không chịu. Tôi bảo chú về mà lo dỡ rạp ra chứ mẹ con tôi cũng chẳng ham dính dáng đến nhà chú nữa. Mẹ tôi sống một đời ngay thẳng tử tế, chẳng có lý do gì để bị mất giá như vậy. Thiếu gì người muốn tái hôn với mẹ tôi, dù muộn màng cũng tốt hơn là về nhà chú ấy.
Già thì có sao, một con thì đã sao. Mẹ tôi xứng đáng được hạnh phúc hơn bất kỳ ai khác
Dẫn người yêu đẹp trai, giàu có về ra mắt nhưng bố mẹ nhất quyết bắt chia tay chỉ vì một câu nói
Trước câu nói nửa đùa nửa thật của con rể tương lai, ai nấy trong nhà tôi đều tỏ ra bất ngờ, sửng sốt.
Tôi 29 tuổi, làm trợ lý giám đốc cho một công ty liên doanh nước ngoài. Từ khi ra trường, tôi tập trung vào công việc, phát triển sự nghiệp nên không mấy để ý đến chuyện yêu đương. Một năm gần đây, do bị bố mẹ và người thân thúc giục, tôi mới mở lòng và người yêu hiện tại cũng là người thứ hai tôi yêu, sau mối tình đầu kết thúc từ thời sinh viên.
Người yêu tôi gốc Hà Nội, là con út trong gia đình có 2 chị em. Gia đình anh có truyền thống kinh doanh, nhà cũng thuộc diện có điều kiện. Xét về mọi mặt, từ ngoại hình, gia thế, anh đều hơn tôi. Vì vậy, thú thực, tôi đã từng rất hãnh diện khi có người yêu đẹp trai, giàu có như anh.
Từ ngày biết tôi có người yêu, bố mẹ nhiều lần giục giã tôi dẫn anh về ra mắt. Tôi biết, ông bà cũng nôn nóng có con rể lắm rồi bởi ở quê, với số tuổi của tôi, cũng được coi là "bom nổ chậm" trong nhà.
Ảnh minh họa
Sau khi sắp xếp công việc, thống nhất với người yêu, tuần vừa rồi, tôi có dẫn anh về ra mắt bố mẹ. Khi đến đón tôi, trên xe anh có mua 1 quả dưa hấu và vài ba quả cam để trong chiếc túi nilon. Tôi hỏi thì anh nói, mua về để tráng miệng sau bữa ăn vì đi tay không cũng ngại.
Dù không thật sự hài lòng về món quà đơn giản đến mức khá "xoàng" ấy nhưng tôi cũng không tỏ thái độ gì. Đến đầu làng, tôi bảo anh cho xuống, chạy vào tạp hóa mua thêm vài hộp bánh ngon, mang về thắp hương trên ban thờ.
Thấy chúng tôi về, cả nhà ai nấy đều mừng ra mặt, nhất là bố mẹ tôi. Mẹ tôi đon đả nói chúng tôi rửa ráy chân tay rồi vào ăn cơm, ông bà đã chuẩn bị từ sáng sớm. Bữa ăn diễn ra vui vẻ, ấm cúng. Mẹ tôi có hỏi về công việc, gia đình của người yêu. Bà cũng tế nhị, dừng lại ở mức nói chuyện nhẹ nhàng chứ không mang tính chất tra khảo.
Bố tôi trầm tính hơn. Ông không nói quá nhiều nhưng tôi biết, ông có mắt nhìn người rất chuẩn. Và thời điểm đó, tôi cũng khá háo hức đợi ông "chấm điểm" con rể tương lai.
Bữa ăn hôm đó, bố mẹ tôi mời cả hai người cô ruột của tôi đến dự. Vợ chồng cô út đến từ sớm còn cô thứ 2 bận đi dọn nhà cho người ta nên mãi giữa bữa ăn, cô mới tranh thủ về được.
Lúc biết cô tôi là giúp việc, đã từng ly hôn chồng, người yêu tôi lại thay đổi thái độ, anh tỏ ra khá khinh thường cô. Dù là phận cháu nhưng trong lúc nói chuyện, anh không dùng kính ngữ với cô. Thậm chí, anh còn sai cô tôi đi bổ dưa, bóc cam cho cả gia đình chẳng khác nào quan hệ chủ - tớ trong nhà.
Chưa hết, trước khi bữa ăn kết thúc, người yêu tôi nói nếu cô tôi cần công việc lương cao hơn thì lên Hà Nội làm giúp việc cho nhà anh. Bố mẹ anh cũng cần người cơm nước, dọn dẹp. Nếu cô làm tốt thì ngoài lương cứng sẽ được thưởng thêm và chắc chắn khoản tiền nhà anh trả sẽ không khiến cô thất vọng.
Điều đáng ngại nhất là bạn trai tôi còn nói có khi lên Hà Nội lại giúp cô tôi có cơ hội kiếm được ông chồng giàu có, tử tế, đỡ phải một mình bươn chải mưu sinh nuôi con.
" Biết đâu cô lại giống cháu gái mình. Kiếm được ông chồng 'ngon' như cháu, thế có phải là đổi đời luôn không".
Trước câu nói nửa đùa nửa thật của con rể, cháu rể tương lai, ai nấy trong nhà tôi đều tỏ ra bất ngờ. Mẹ tôi nhanh chóng chuyển chủ đề sang chuyện khác. Song sự ái ngại trên gương mặt cô tôi đã khiến bố tôi không vui, ông im lặng hồi lâu. Từ khoảnh khắc ấy, tôi thấy bố khang khác.
Chiều hôm đó, mẹ bảo tôi ở nhà, ông bà có chuyện muốn nói. Tôi biết những câu nói trêu đùa của người yêu khiến bố mẹ không vui. Song tôi không nghĩ, bố mẹ bắt tôi phải chia tay ngay lập tức, nhất quyết không cho cưới dù người yêu và nhà anh có giàu có thế nào đi chăng nữa.
Mẹ tôi nói bà cảm nhận con rể tương lai không thật sự coi trọng con gái bà. Trong câu nói của anh ta đều hàm ý mình là cửa trên và buộc người khác phải mang ơn. Bà lo tôi sẽ khổ về sau khi phải sống cuộc sống chạy theo chồng.
Về phía bố tôi, ông chỉ nói ngắn gọn, ông không muốn có một thằng con rể gia trưởng, khinh thường người khác, thích "ngồi lên đầu nhà vợ" như thế. Giờ chưa lấy nhau đã vậy, sau lấy về sẽ còn như thế nào nữa.
Trước sự phản đối gay gắt của bố mẹ, tôi vô cùng khó nghĩ. Tôi cũng không hài lòng với cách ứng xử của người yêu trong lần đầu về ra mắt nhà bạn gái. Tuy nhiên tôi nghĩ những cái đó có thể góp ý sửa được. Đâu đến mức nghiêm trọng phải cấm đoán như vậy.
Giờ tôi nên làm thế nào để bố mẹ hiểu chứ tôi không muốn phải chia tay người yêu...
Đến phòng bạn gái chơi, tôi phát hoảng khi nhìn thấy một thứ Tôi đã trải qua vài cuộc tình, không xa lạ gì những thứ vừa nhìn thấy. Nhưng thấy chúng ở phòng cô gái mình đang tìm hiểu, bỗng tôi có chút ngạc nhiên liền hỏi một câu: "Những thứ này của em à?". Tôi năm nay 27 tuổi, bạn gái tôi vừa sinh nhật tuổi 25. Tôi và cô ấy quen nhau khi...