Bạn cùng phòng thản nhiên dẫn bạn trai về ‘yêu’ cả đêm
Mặc dù có em ngủ trong phòng nhưng bạn ấy vẫn dẫn người yêu về để qua đêm. Hai người ấy thản nhiên “hành sự” khiến em mất ngủ cả đêm.
Em là sinh viên tỉnh lẻ học đại học ở Hà Nội. Vì điều kiện kinh tế eo hẹp nên em thuê trọ với một bạn cùng quê để chia sẻ gánh nặng tiền nhà. Bọn em khá hợp nhau trong sinh hoạt nên mọi chuyện diễn ra bình thường cho đến khi bạn ấy có người yêu.
Bạn ấy dẫn anh người yêu về ngủ lại 1, 2 lần. Em thấy không vấn đề gì cả, thậm chí em còn thấy vui vì anh ấy cũng khá vui tính, tự nhiên. Anh ấy đến lúc nào cũng pha trò, mua đồ ăn vặt cho bọn em, không khí trong phòng rất vui vẻ. Tuy nhiên nếu mọi chuyện chỉ dừng ở đó thì không có gì đằng này…
Ảnh minh họa
Lúc ngủ vì nhà có khách nên em ngủ trên gác xép còn 2 người ấy ngủ dưới giường. Tính em khó ngủ, tiếng động nhỏ cũng làm em thức dậy. Một lần tỉnh dậy như thế em đã phát hiện 2 người ấy đang quan hệ với nhau. Tiếng sột soạt, rồi những âm thanh của việc ân ái em nghe rõ mồm một. Em không tài nào ngủ nổi.
Vì tế nhị em phải giả vờ đánh tiếng như ho, trở mình…nhưng hai người đấy xem như không có chuyện gì xảy ra, vẫn tiếp tục hành sự. Em đã góp ý một cách vui vẻ với bạn em nhưng bạn ấy vẫn tiếp tục như thế.
Video đang HOT
Vì chuyện này em rất bực mình. Sau một ngày đi học, đi làm căng thẳng em chỉ muốn về phòng được ngủ một giấc thật ngon nhưng những lần như thế em không tài nào ngủ được. Em phải làm thế nào?
(Em gái giấu tên)
Chào em.
Tìm được một bạn ở cùng phòng hòa hợp mọi thứ không phải là chuyện dễ. Hai người với hai cá tính khác nhau mỗi người phải nhường nhịn, dung hòa mới có thể sống lâu dài cùng nhau. Tuy nhiên, trong nhiều hoàn cảnh sự thẳng thắn cũng luôn giúp cho mối quan hệ trở nên chân thật, bền lâu hơn.
Trong câu chuyện của em, 2 em sống hòa thuận là điều rất may mắn. Nhưng bạn em lại dẫn bạn trai về ngủ và quan hệ luôn trong phòng như vậy là không tôn trọng khoảng không gian riêng tư của bạn cùng phòng.
Ngay lần đầu tiên khi cảm thấy khó chịu em nên thẳng thắn góp ý với bạn. Thay vì vui vẻ “đánh tiếng” em có thể đề cập trực tiếp với thái độ nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Em sợ nói ra sẽ làm bạn tự ái nhưng “Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng” em chia sẻ những suy nghĩ và mong muốn của mình mới mong bạn ấy ngừng chuyện dẫn người yêu về phòng quan hệ.
Ngoài ra, em có thể nhờ đến sự tác động, nhắc nhở từ phía người quản lý phòng trọ nơi em ở. Chị biết một số xóm trọ sinh viên có kiểm soát và quy định không cho người lạ ngủ qua đêm và khai báo rõ ràng. Em nên khéo léo lựa lời với chủ nhà để họ có những điều chỉnh giúp em.
Bên cạnh đó, mỗi lần bạn cùng phòng dẫn người yêu về. Dự đoán anh kia lại tiếp tục ngủ qua đêm ở phòng em. Em có thể bí mật nhắn tin nhờ một người bạn gái chung của em và bạn cùng phòng giả vờ đến chơi và ngủ lại qua đêm. Có người lạ chị nghĩ là bạn em không thể tự nhiên “hành sự” như bình thường được.
Nếu những tác động của em đến bạn cùng phòng không có kết quả, em nên lựa chọn phương án dọn ra ngoài để có thể chuyên tâm học hành. Nếu em muốn có được sự thoải mái đầu óc để tập trung cho việc học, phải mạnh dạn thay đổi để tìm một chỗ ở mới thích hợp hơn.
Chúc em giải quyết ổn thỏa và có kết quả học tập tốt.
(Chuyên gia tâm lý)
Theo vietnamnet
Đang mang thai vẫn bị chồng và mẹ chồng đẩy ngã
Nhớ con quá tôi mang đồ vào thăm con nhưng chồng và mẹ chồng không cho bế, đẩy tôi ngã hai lần. Sau đó thản nhiên gọi điện cho bố chồng nói tôi đánh bà rồi giờ nằm lăn ra ăn vạ.
Tôi 28 tuổi, đã lập gia đình được 3 năm, có một bé gái gần 2 tuổi, giờ mang bầu bé thứ hai được 6 tháng.Trước khi cưới, tôi có rất nhiều người theo đuổi và cũng khá tự tin rằng sau này sẽ sống tốt trong gia đình nhà chồng. Thực tế lại không phải vậy, gia đình chồng không khá giả lắm vì bố mẹ chồng chỉ làm ruộng, tôi không quan trọng vấn đề đó vì từ trước đến giờ vẫn nghĩ bản thân sẽ phấn đấu bằng khả năng của mình là chính.
Bố chồng là người gia trưởng và cực kỳ tiết kiệm, những gì ông nói luôn đúng, dù sai vợ con không được phép nói lại. Ông là người cầm kinh tế, việc chợ búa một tay ông lo, mẹ chồng từ trước đến giờ đều nhất mực nghe lời ông, tuy nhiên bà là người không biết nói những lời hay ý phải, toàn nói bậy, nói tục. Ngày mới bước chân về làm dâu tôi thật sự thấy sốc và bị khủng hoảng mất một thời gian dài. Lúc mang bầu bé lớn do không hòa hợp được nên vợ chồng tôi đã chuyển xuống gần công ty chồng ở trọ. Chuyển xuống được 3 hôm, do chưa quen người, quen môi trường và đang mang bầu được 3 tháng nên tôi không xin được việc. Bố mẹ chồng biết thế mắng tôi là đồ ăn bám, phá hoại. Sau đó, với sự giúp đỡ của bố mẹ đẻ, tôi đã thuê lại một cửa hàng quần áo để buôn bán qua ngày.
Khi biết tin bố mẹ chồng rất khó chịu vì sợ tôi làm ăn thua lỗ sẽ ảnh hưởng đến ông bà. Chồng đi làm công nhân nên cũng không giúp đỡ được nhiều, cứ cuối tuần được nghỉ ông bà lại gọi điện báo về quê có việc (thực tế chẳng có việc gì quan trọng). Tôi toàn phải một mình đi lấy hàng, vác hàng. Mặc dù rất giận nhưng toi vẫn nhịn để cho gia đình êm ấm. Gần ngày sinh, mọi người khuyên nên về nhà chồng để ông bà nội ngoại tiện chăm cháu (haigia đình cũng gần nhau). Nghe lời mọi người tôi chuyển nhượng cửa hàng về quê, toàn bộ số tiền làm được tôi đưa cho chồng để nhờ bố chồng gửi ngân hàng vì biết ông rất nặng về vật chất. Tiền ăn uống trong thời gian nằm cữ tôi đều chủ động bảo chồng đưa cho ông bà để ông bà không phải lo và để cho dễ sống.
Thời gian nghỉ ở nhà chăm con ông bà vẫn so sánh tôi không được 18 triệu tiền chế độ nghỉ sản như mấy chị hàng xóm. Biết thân phận nên tôi vẫn hỗ trợ bố mẹ chồng việc đồng áng. Khi con được 5 tháng, bố mẹ chồng bắt tôi đi làm chứ không cho ở nhà trông con nữa. Tháng lương đầu tiên tôi đã biếu ông bà tiền tiêu vặt và còn lại lo chi tiêu trong gia đình. Sau đó tôi và chồng đã thống nhất lương của tôi sẽ dùng để chi tiêu cho cả gia đình, còn lương của chồng để tiết kiệm. Có buổi tôi đi làm về muộn gần 9h bố chồng chửi "mày đi làm gì mà giờ này mới về", còn mẹ chồng khóa cửa không cho vào nhà, trong khi con gái đẻ của bố mẹ cũng tăng ca đến 9,10 h tối. Tôi vừa khóc vừa gọi điện cho chồng (chồng làm ca đêm không ở nhà). Hôm sau mọi người coi như không có chuyện gì, còn tôi cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm và tình cảm với bố mẹ chồng không còn được như trước .
Chồng tôi không lô đề, cờ bạc, rất chăm chỉ, chịu khó nhưng an phận và không có chính kiến, nhất mực nghe lời bố mẹ. Rất nhiều lần bố mẹ chồng mắng nhưng anh mặc kệ tôi và thường xuyên lảng tránh, bỏ đi khi tôi và bố mẹ anh xảy ra mâu thuẫn. Cách đây 3 tháng, bố mẹ chồng không trông con cho tôi đi làm, thường xuyên bảo tôi nay xin nghỉ, mai xin nghỉ để ở nhà trông con. Tôi nói với chồng nhưng anh chỉ im lặng, ở luôn dưới công ty không về nhà mấy ngày liền. Uất ức quá tôi bỏ đi thuê nhà ở riêng, khi về đón con thì nhà chồng không cho đón.
Cảm thấy không tiếp tục sống như thế này trong khi bản thân còn đang bụng mang dạ chửa nên tôi đã để con lại nhà chồng và về nhà mẹ đẻ ở. Thời gian đầu cứ cách một ngày tôi lại vào thăm con, được mọt thời gian thì gia đình chồng và chồng không cho thăm, liên tục chửi bới, xúc phạm tôi và bố mẹ tôi. Sau đó còn đi nói xấu, bịa chuyện, bôi nhọ danh dự bố mẹ đẻ tôi. Hôm trước, nhớ con quá tôi mang đồ vào thăm con nhưng chồng và mẹ chồng không cho bế con, đẩy tôi ngã hai lần ra sân, sau đó thản nhiên gọi điện cho bố chồng nói rằng tôi vào đánh bà rồi giờ đang nằm lăn ra ăn vạ. Đến giờ phút này tôi vẫn còn thấy sợ, thương con nhưng không biết có nên trở về ngôi nhà đó nữa không. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi đang rất đau khổ.
Theo iBlog
Cưới được 3 tháng, chồng thản nhiên gọi vợ là "mày" Chồng thản nhiên gọi bằng mày sau khoảng 3 tháng cưới nhau. Nếu giờ tôi ly hôn, người ta có nghĩ tôi dại quá không? Tôi vốn không phải là người đòi hỏi quá cao hay khắt khe với chồng. Có những chuyện người khác coi là mục tiêu cao nhưng tôi lại không đặt nặng. Tôi chưa bao giờ bắt những ngày...