“Anh chỉ tán để cho vui thôi…”
Tôi mang trong bụng đứa con lên thăm anh nhưng anh đã đuổi tôi về giữa đêm mưa gió.
Tôi gặp anh tình cờ chỉ vì một câu nói đùa giỡn của gia đình dì tôi (chú anh lấy dì tôi và gán ghép hai chúng tôi với nhau). Mới gặp anh lần đầu tiên, tôi đã có cảm tình với anh ngay tức khắc và chỉ quen nhau ba tháng, tôi đã nhanh chóng nhận lời yêu anh.
Đối với tôi, anh là một người đàn ông hoàn hảo, vui vẻ, dễ gần và lo lắng, quan tâm cho tôi rất nhiều.
Quen nhau được một tháng, tôi tình cờ đoán mò được pass facebook và yahoo anh. Qua đó, tôi biết được tất tần tật về quá khứ của anh. Anh là một người thích vui chơi, tán tỉnh gái gú nhưng bù lại, anh lại là người rất biết lo lắng cho gia đình. Và vì yêu anh, tôi chấp nhận bỏ qua những tật xấu đó của anh và chỉ biết nghĩ đến những điều tốt đẹp đó.
Tôi cũng biết rõ về gia đình anh thông qua em họ tôi, biết trước gia đình chúng tôi sẽ ngăn cản và hai đứa chẳng thể nào đến được với nhau. Chúng tôi cứ thế quen nhau, dù tôi cảm nhận được rằng, anh không hề yêu tôi.
Quen nhau được nửa năm thì anh ngỏ lời yêu tôi. Không còn gì hạnh phúc hơn khi được nghe tận tai người con trai mình yêu thương nhất nói yêu mình. Từ trước tới nay, tôi chưa hề yêu ai nên khi nghe anh ngỏ lời, tôi đã trao cho anh tất cả những gì quý giá nhất. Tuổi 19, cái tuổi vẫn còn những ngây ngô, khờ khạo, cái tuổi chỉ biết sống và yêu theo cảm xúc mà không biết lo toan, tính toán điều gì. Cái tuổi ấy tôi cứ ngỡ rằng, tình yêu đó sẽ là mãi mãi. Và trong suốt một năm trời yêu nhau, chúng tôi chia sẻ với nhau tất cả những buồn vui, chuyện gia đình anh, gia đình tôi… và tôi đã tin chắc rằng, sự cố gắng, tình yêu của mình đã thực sự có kết quả. Bởi khi mới quen tôi, anh vẫn thường xuyên tán tỉnh những cô gái khác… nhưng tôi đã tự an ủi mình rằng, bằng tình yêu của mình, tôi sẽ “khuất phục” được anh.
Năm tôi 20, anh 22 tuổi, anh tốt nghiệp đại học và đi làm xa nhà, tôi đã khóc trong vòng tay anh đêm đó. Anh đi làm xa còn tôi thì vẫn học ở Sài Gòn, thời gian anh đi làm xa tôi ở đây không đi chơi với ai hết dù xung quanh tôi có vài người thích tôi. Yêu xa có lẽ rất buồn nhưng tôi chỉ chờ đợi anh gọi hay nhắn tin cho tôi là tôi vui rồi. Lời nói ngày nào “anh chỉ yêu mình em” hay những lúc anh hỏi: “Có khi nào anh đi xa ở đây em sẽ quen người khác không?”.
Biết anh bạc bẽo nhưng tôi vẫn không thể nào dứt khỏi anh (Ảnh minh họa)
Nhưng anh đi được thời gian ngắn thì không còn quan tâm tới tôi nữa, là con gái tôi nhạy cảm và tìm ra nguyên nhân anh đã có người khác. Tôi tìm đến anh để làm rõ mọi chuyện thì anh xin tôi tha thứ và tôi đã cho anh cơ hội, tôi tin ở anh dù tôi biết anh không phải là người đàn ông chung tình. Yêu anh tôi không cần gì hết, không cần anh sẽ lấy tôi hay gì cả vì sự thật tôi không bằng anh về mặt nào hết, từ học hành, gia đình, công việc.
Cứ ngỡ sóng gió đã qua đi nhưng khi biết mình có thai, tôi đã tìm đến anh, tôi không ngờ anh vẫn còn liên lạc với người con gái ấy. Khi tôi lên thăm, anh đã đuổi tôi về mà không hỏi tại sao tôi lên đây. Chúng tôi cãi vã nhau rồi anh nói chia tay vì tôi làm anh mệt mỏi, vì gia đình tôi không hợp với gia đình anh và tôi đã chạy khỏi nhà trọ anh ra đường khi trời mưa. Một đứa con gái như tôi không biết về đâu, không tiền, không chỗ ở, đi lang thang ngoài đường, tôi từng có ý tự tử nhưng rồi tôi lại về nhà trọ anh nói tất cả.
Tôi nói rằng tôi muốn phá thai và tôi hận anh, hận anh đối xử với tôi như vậy, tôi từng hy vọng ở người đàn ông này sẽ cho tôi một gia đình hạnh phúc, nhưng anh không hề có ý lấy tôi. Tôi nghĩ hay là tôi cứ giữ đứa bé và ép anh lấy nhưng liệu tôi có hạnh phúc không khi lấy một người không yêu tôi mình. Khi đó anh sẽ hận tôi, hận tôi phá huỷ tương lai anh vì bây giờ anh đang phát triển sự nghiệp của mình.
Video đang HOT
Mấy ngày sau anh xin lỗi tôi và muốn quay lại, tôi đã đồng ý vì trong tôi, tình yêu dành cho anh quá lớn. Nhưng năm thứ 2 quen nhau anh không hề thay đổi, anh quen người nay đến người khác ở nơi anh làm, dù cho tôi ở đây chờ đợi anh thay đổi.
Khi tôi hỏi quan hệ giữa anh và những người kia thì anh bảo rằng, “chỉ tán cho vui thôi” và tôi lại tha thứ. Tha thứ 1 lần, 2 lần rồi 3 lần… Tôi không biêt tại sao tôi không chia tay anh và yêu một ai khác, trong tôi tình yêu quá lớn đến nỗi tôi có thể chấp nhận anh dù biết anh như vậy, biết anh nói chuyện vui vẻ với người con gái khác, còn tôi thì anh nói chuyện với giọng điệu bực bội khó chịu. Anh còn yêu tôi không? Còn tôi chỉ yêu mình anh, cố gắng ở bên anh dù có như thế nào…
Tình yêu là mù quáng, là cố chấp phải không? Thật sự tôi sợ mất anh lắm, mất người mà tôi yêu hơn cả bản thân mình…
Có lẽ giờ đây tôi chỉ là người tình với anh, trải qua rất nhiều chuyện tôi đã từng mong rằng anh sẽ vì yêu tôi mà thay đổi nhưng có lẽ anh quá xa với tôi. Bây giờ tôi chỉ mong ở bên anh giúp anh vượt qua khó khăn tiền bạc bây giờ. Tôi là con gái thì làm sao tôi chấp nhận được chuyện phải chia sẻ tình càm với ai, dù anh nói đó chỉ là vui chơi?
Tôi sẽ ở bên anh đến khi nào tôi không chịu đựng được nữa, đến khi nào anh thành công và mọi chuyện về anh tốt đẹp tôi sẽ đi thật xa và để anh tìm một người con gái xứng với anh hơn tôi.
Theo Ngoisao
Âm mưu ẩn sau đôi tất đàn ông bỏ quên trong xe của vợ
Hưng chẳng bao giờ dùng tất màu trắng. Anh điên tiết đóng sầm cốp xe, ném thẳng đôi tất vào mặt vợ.
&'Đây mẹ nhé, chứng cớ rành rành ra đó mà cô ấy còn chối cãi. Đúng là lòng dạ đàn bà'.
Hưng tức tối tuôn ra một tràng dài trước mặt vợ và mẹ vợ. Duyên - vợ Hưng chẳng biết phân trần ra sao khi vật chứng lù lù ra đó.
Đang yên đang lành, chẳng hiểu sao mà đôi tất của đàn ông lại nằm ngay ngắn trong cốp xe của cô được chứ.
Miệng á khẩu, cô đành ôm con vào nhà mặc cho chồng vùng vằng phóng xe máy ra khỏi nhà.
Tối đó chồng không về nhà, mẹ cô thủ thỉ: &'Duyên à, cố mà giải thích cho chồng hiểu. Đàn ông ai chẳng ghen ngất trời, đang yên đang lành lại có đồ đàn ông. Mẹ tin mày không bao giờ ngoại tình nhưng thằng Hưng thì khác'.
Duyên nghẹn ngào. Hơn 3 năm sống chung, có với nhau một mặt con nhưng chồng cô vẫn không bỏ được tính khí ghen tuông đó, vẫn nói bóng nói gió mỗi khi cô đi sớm về khuya.
Ngày trước lấy Hưng, ai cũng khuyên can Duyên vì Hưng trông &'dừ' hơn cô nhiều.
Anh hơn cô hẳn 1 giáp, thế nên mọi người cứ kháo nhau &'chồng già, vợ trẻ con', có người độc mồm độc miệng bảo rồi có ngày Hưng sẽ bị &'cắm sừng' cho mà xem.
Mặc kệ thiên hạ đàm tiếu, Duyên vẫn quyết định kết hôn với Hưng. Cô thương anh gần đến tuổi tứ tuần mà vẫn một mình lẻ bóng.
Nhưng đến bây giờ cô mới hiểu, sự chênh lệch về tuổi tác cũng có thể là trở ngại lớn trong đời sống hạnh phúc của gia đình.
Làm về bất động sản buộc cô phải suốt ngày phơi mặt ra đường mời chào khách hàng mua bán căn hộ.
Gần 2 tháng nay bận chăm con cái, cô chẳng bán được căn hộ nào, giám đốc cũng nói ra nói vào khiến Duyên thấy mệt mỏi.
Thế là Duyên gọi ngay cho mẹ lên chăm thằng cu, cô lao đầu vào công việc bất kể ngày đêm.
Điện thoại thì luôn để chế độ mở 24/24 vì sợ đánh mất cơ hội, khách có gọi vào đêm khuya, cô cũng bật dậy để nhận cuộc gọi.
Dạo này Duyên lại hay xúng xính váy áo, son phấn trang điểm nên máu ghen trong Hưng càng bộc phát, nghi vợ có bồ bịch bên ngoài.
Đỉnh điểm là chiều hôm nay, hai vợ chồng đi làm về, xe máy bị hỏng nên Hưng có mượn xe vợ đi đánh bóng với bạn.
Đang lúi húi mở cốp ra lấy ví cho vợ, đột nhiên Hưng sa sầm mặt mày vì thấy một đôi tất lạ, màu trắng trong cốp xe.
Hưng chẳng bao giờ dùng tất màu trắng, đương nhiên đó cũng không phải là của vợ anh. Anh điên tiết đóng sầm cốp xe, ném thẳng đôi tất vào mặt vợ.
&'Cô... Cô, cái này ở đâu ra? Là của thằng nào? Chẳng thế mà dạo này cứ tô son trát phấn, bỏ bê việc nhà rồi đi suốt ngày à?', Hưng chửi thẳng vào mặt Duyên.
Mẹ Duyên ra trông cháu chẳng nói được điều gì. Bà muốn bênh con lắm nhưng không biết phải nói thế nào khi Hưng đang nổi cơn tam bành.
Mãi đến khuya, đợi cửa mà không thấy Hưng về Duyên thu mình trong góc phòng, nước mắt lăn dài.
Duyên không hiểu sao bỗng nhiên lại có đôi tất lạ trong cốp xe. Xe là của cô, hai vợ chồng làm cùng cơ quan nhưng vẫn đi hai xe, cô có cho ai mượn xe đâu nhỉ?
Rồi đột nhiên cô nhớ ra, trưa nay lúc đi ăn, đồng nghiệp tên Thu có mượn xe cô, bảo tạt qua chợ mua chút hoa quả.
Làm cùng phòng với nhau nên Duyên gật đầu đồng ý ngay. Chẳng lẽ là Thu?
Duyên thoáng rùng mình. 30 tuổi nhưng Thu vẫn chưa lập gia đình, thỉnh thoảng Duyên có gặp Hưng ở cầu thang trêu đùa, nói chuyện với Thu.
Mỗi khi hai vợ chồng đi ăn trưa, cô ấy cứ vô tư &'xin ngồi ké' hoặc xin đi cùng. Và tất nhiên, cô ta leo lên xe chồng cô ngồi.
Càng nghĩ Duyên càng thấy rối rắm. Liệu họ có đang cặp kè với nhau? Có phải đó là kế hoạch của Thu và chồng vạch ra để Hưng đổ lỗi cho cô hay không?
Duyên mê man trong những dòng suy nghĩ, rồi cô thiếp đi mà không hay biết rằng, chồng cô đang say đắm với người tình, không ai khác chính là Thu.
Cả hai đang thấy mãn nguyện vì Hưng đã lật ngược lá bài, đổ vấy tội cho cô vợ ngoan hiền tội nghiệp.
Theo VNE
Lúc nào cần "giải tỏa" anh lại gọi tôi vào khách sạn Đến khi về, anh không một lời hỏi han, xem như không hề quen biết. Biến mất vài ngày sau, anh cần thì mới lại gọi tôi. Đây không phải là lần duy nhất tôi viết những lời tâm sự để gửi đến chuyên mục. Mỗi lần là một câu chuyện buồn. Và lần này tôi xin chia sẻ về mối tình ngắn...