3 năm nuôi hy vọng tiền bạc, tôi chán nản khi bố mẹ chồng tiết lộ sự thật
Tôi không ôm mộng giàu sang nhưng chính bố mẹ chồng đã tự gieo niềm tin cho con cái.
Vợ chồng tôi kết hôn đã được 3 năm. Đó là quãng thời gian hai vợ chồng phải lăn lộn kiếm tiền để lo cho cuộc sống. Trong khi nhiều người vỡ mộng vì chồng, tôi lâm vào cảnh thất vọng với nhà chồng.
Tôi yêu chồng bằng tình cảm xuất phát từ trái tim, không nghĩ đến chuyện kinh tế hay tiền bạc. So với gia đình tôi, bố mẹ anh có điều kiện hơn. Tuy nhiên, ở thời điểm xác định cưới nhau, tôi 23 tuổi, không có tính toán như nhiều cô gái khác.
Niềm hy vọng của tôi trong những năm qua đã vỡ vụn sau lời nói của bố mẹ chồng (Ảnh minh họa: Freepik).
Bố mẹ mong mỏi tôi đến với anh sẽ có cuộc sống ổn định vì nhà chồng nhìn bên ngoài khá giả. Trước khi cưới, hai bên gia đình gặp mặt, bố mẹ chồng tôi cho biết, cả đời làm lụng vất vả chỉ mong các con có cuộc sống tốt hơn. Trong nhà, đứa con nào cũng được chia đất, hỗ trợ vốn làm ăn. Tuy nhiên, vì chồng tôi là con út nên hai vợ chồng sẽ được bố mẹ ưu tiên hơn.
Bố mẹ chồng tôi tuyên bố, sau khi cưới sẽ cho vợ chồng tôi căn nhà đang ở kèm một mảnh đất bên cạnh. Ngoài ra, ông bà sẽ cho thêm 200 triệu đồng vốn làm ăn và hỗ trợ hết sức trong khả năng có thể.
Nghe nhà chồng nói vậy, gia đình tôi khấp khởi vui mừng. Bố mẹ tôi tỏ ra mãn nguyện vì con gái bước vào gia đình rất thương yêu con cái. Hàng xóm, họ hàng biết chuyện đều tỏ ra ghen tỵ. Bởi hiếm gia đình nào dám tuyên bố như vậy trước khi kết hôn.
Lúc chuẩn bị đám cưới, tôi không nghĩ đến những tài sản bố mẹ chồng nói. Sau khi kết hôn, bước vào cuộc sống chung, tôi đối mặt với vô số áp lực về tiền bạc.
Video đang HOT
Khi đang đau đầu với chuyện kinh tế, tôi nhớ đến lời tuyên bố của bố mẹ chồng trước mặt họ hàng. Tôi nhắc lại câu chuyện này với mẹ chồng, nhiều lần bà đánh trống lảng sang chuyện khác. Tôi bắt đầu nhận thấy, mọi chuyện dường như không giống với kỳ vọng của bản thân.
Khi hỏi bố chồng, tôi được ông giải thích, đó là chuyện của 3 năm trước. Thời điểm đó, kinh tế trong nhà còn dư dả. Vài năm trở lại đây, cuộc sống khó khăn hơn, các anh chị làm ăn thất bát, bố mẹ phải hỗ trợ trả nợ.
Nhiều lần bố mẹ chồng than ngắn thở dài về chuyện cả đời phải vất vả làm ăn, chẳng ai giúp đỡ. Về chuyện hứa cho con cái tiền bạc, đất đai chỉ là nhất thời, không ai bắt buộc phải thực hiện.
Tôi thất vọng về lời nói của bố mẹ chồng. Dẫu rằng trước khi cưới, tôi không ôm mộng giàu sang, nhưng nói chỉ để thể hiện với nhà con dâu mà không có thực lực, quả thật không nên.
Trong 3 năm qua, tôi ấp ủ niềm hy vọng mong manh về chỗ dựa giúp đỡ từ bố mẹ chồng. Tuy nhiên, tất cả chỉ là ảo ảnh do bản thân tự động viên, còn bố mẹ chồng chỉ xem đó là “lời nói gió bay”. Tôi muốn chồng hỏi thêm bố mẹ nhưng anh lắc đầu. Bởi ông bà đã nói vậy có nghĩa là không thể giúp đỡ.
Nhìn bạn bè được gia đình nhà chồng hỗ trợ, tôi không khỏi chạnh lòng. Bây giờ, không còn ai khác giúp đỡ, tự bản thân vợ chồng phải cố gắng để vươn lên và cải thiện kinh tế gia đình.
Giá như bố mẹ chồng tôi hỗ trợ thì đâu đến nỗi hai vợ chồng phải vất vả bươn chải như vậy. Tôi nghĩ trong cuộc sống, nếu không làm được, đừng hứa hẹn những thứ quá tầm của bản thân.
Chăm mẹ chồng liệt giường 2 năm, lúc lâm chung bà cho em trai 2 tỷ, vợ chồng tôi 200 triệu
Tôi chăm sóc mẹ chồng liệt giường 2 năm 9 tháng, vậy mà đến lúc nhắm mắt xuôi tay bà vẫn thiên vị vợ chồng con út, nghĩ mà chạnh lòng.
Tôi và chồng quen nhau khi làm cùng công ty. Anh hiền lành, bố mẹ cũng là người thật thà chất phác nên tôi đã bỏ qua những lời tán tỉnh của những người đàn ông khác mà lấy anh làm chồng.
Trước khi cưới, bố mẹ anh bảo sẽ mua cho vợ chồng tôi căn nhà ra ở riêng. Nhưng khi chúng tôi chuẩn bị kết hôn, em trai anh lại bất ngờ dẫn về nhà một cô gái nói rằng cô ấy đã có thai 3 tháng, cần phải cưới gấp. Cuối cùng bố mẹ chồng phải để cho chú cưới trước, căn nhà tân hôn của vợ chồng tôi cũng chuyển nhượng cho chú luôn.
- Mình là anh là chị, thôi thì nhường cho chú. Vợ chồng mình tạm thời thuê nhà ở, sau này tích cóp rồi tự mua nhà vợ à.
Dù ấm ức nhưng chồng đã nói vậy thì tôi biết nói gì hơn chứ. Dù gì đó cũng là tài sản của nhà chồng, tôi làm gì có quyền can thiệp vào.
Tuy nhiên từ ngày đi lấy chồng, tôi cũng cảm thấy bố mẹ chồng luôn bên trọng bên khinh. Em dâu sinh, mẹ chồng đến tận nhà giúp vợ chồng em chăm con và cho 3 triệu mỗi tháng dù em dâu ở nhà không đi làm. Còn khi tôi sinh con, mẹ chồng chẳng đỡ đần được tí nào, tôi phải ôm con về nhà ngoại ở cữ. Lắm lúc tủi thân nhưng bù lại tôi có một người chồng vô cùng tuyệt vời nên cũng nguôi ngoai đi phần nào.
Lắm lúc tôi thấy rất tủi thân vì mẹ chồng thiên vị vợ chồng chú, nhưng bù lại tôi có một người chồng tuyệt vời. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi mở một quán ăn nhỏ, việc kinh doanh khá tốt, 2 năm đã tích cóp được 700 triệu rồi. Cứ cái đà này, khoảng 2 năm nữa thôi là vợ chồng tôi mua được căn nhà để ở.
Nào ngờ đúng lúc này bố chồng bị tai nạn qua đời, mẹ chồng đau buồn quá độ mà bị nhồi máu não, nằm liệt giường. Trong thời gian bà nằm viện, vợ chồng chú chỉ vào thăm mẹ được đúng 2 lần, ngồi chơi tí rồi về.
Nói thật tôi không hề muốn chăm mẹ chồng, vì từ ngày về làm dâu tôi đâu có được nhờ bà tí nào. Nhà cửa bà cho chú, lúc tôi sinh nở bà cũng đâu chăm sóc tôi được ngày nào, nhưng vì chồng, tôi đành nhẫn nhịn thay anh chăm sóc mẹ.
Người ta nói đời người có 2 lần con nít, một là khi còn nhỏ, hai là khi về già, nhưng mẹ chồng tôi lại khác, bà không hề đòi hỏi cái nọ cái kia. Thậm chí để giảm bớt gánh nặng cho tôi, bà còn hạn chế uống nước để bớt đi tiểu tiện. Vậy nên sự oán giận trong tôi cũng tiêu tan từng chút một, tình cảm mẹ chồng nàng dâu được cải thiện ít nhiều.
Về phần vợ chồng chú thím, thi thoảng mới về thăm mẹ được một chốc một lát rồi đi. Thiết nghĩ là con cái ai cũng có trách nhiệm chăm sóc bố mẹ lúc về già, ốm đau bệnh tật, nhưng khi vợ chồng tôi đề cập đến tiền sinh hoạt phí của mẹ chồng, em dâu lại khóc than:
- Em không có công ăn việc làm ổn định, lương của chồng mỗi tháng có 7-8 triệu nuôi 3 miệng ăn. Tính ra còn chẳng bằng 1/3 lãi của cửa hàng vợ chồng anh chị. Biết là con cái cần chăm sóc bố mẹ, không góp công thì góp của nhưng em thì con nhỏ, lương chồng thấp, giờ chị đòi tiền em cũng chẳng biết lấy đâu đưa cho anh chị nữa.
Nghĩ mà ngao ngán, nhưng đòi nhiều lần vợ chồng chú thím không đưa cũng đành chịu chứ biết làm sao giờ.
Mẹ chồng nằm liệt giường mà vợ chồng chú chẳng chăm bẵm được ngày nào. (Ảnh minh họa)
Đêm đó mẹ chồng tôi đột ngột đổ bệnh. Trước khi qua đời mẹ chỉ vào chiếc hộp cũ cất trong ngăn tủ. Biết ý tôi liền lấy ra thì thấy bên trong có 2 chiếc túi, một cái đưa cho vợ chồng chú thím, một cái đưa cho vợ chồng tôi.
- Mẹ trước có làm 2 cuốn sổ tiết kiệm, giờ mẹ hấp hối mới giao cho các con. Mẹ cho vợ chồng con út cuốn sổ tiết kiệm 2 tỷ, vợ chồng anh cả 200 triệu.
Nói xong thì mẹ chồng trút hơi thở cuối cùng. Tôi nghe mà sửng sốt. Tôi chăm sóc mẹ chồng liệt giường 2 năm 9 tháng, vậy mà đến lúc nhắm mắt xuôi tay bà vẫn thiên vị vợ chồng con út, nghĩ mà chạnh lòng. Tôi chẳng buồn nhìn, cất gói đồ trong tủ rồi lo hậu sự cho mẹ chồng.
Đến sáng 3 hôm sau, khi chồng đi lấy quần áo thì sơ ý làm rơi túi đồ mẹ chồng đưa nên anh mới mở ra xem. Bên trong là cuốn sổ 200 triệu cùng giấy tờ nhà đất và một bản di chúc, có lẽ mẹ chồng đã nhờ ai đó viết hộ bà.
Căn nhà cũ của bố mẹ chồng đã bị bán đi từ lâu vì năm xưa cần tiền chạy chữa cho bố chồng. Sau đó mẹ chồng đổ bệnh thì về căn nhà đi thuê của vợ chồng tôi ở. Chúng tôi cứ tưởng số tiền bán nhà mẹ đã tiêu hết hoặc cho riêng em chồng, nhưng nào ngờ mẹ lại âm thầm mua một căn nhà khác để bù đắp cho vợ chồng tôi. Sợ vợ chồng chú thím tị nạnh nên mẹ mới giấu giấu giếm giếm đưa cho hai vợ chồng chứ không nói thẳng. Biết lòng mẹ, tôi bật khóc vì đã hiểu nhầm bà.
Sống không yên với mẹ chồng chỉ tìm cách bòn rút tiền bạc, chèn ép công việc làm ăn của con dâu Đi làm ở công ty, mở cửa hàng kinh doanh thêm, nhưng tôi chẳng khác nào cỗ máy kiếm tiền cho mẹ chồng. Tôi năm nay 32 tuổi, đã kết hôn được 6 năm. Sau cưới tôi về sinh sống ở nhà chồng với bố mẹ chồng. Biết phận con dâu, tôi luôn cố gắng mỗi ngày để làm tốt nhiệm vụ của...