2h sáng đêm nào vợ cũng vào nhà vệ sinh 1 tiếng, biết rõ nguồn cơn mà tôi khóc nghẹn
Cuối cùng đến ngày thứ năm chứng kiến vợ vào nhà vệ sinh lúc nửa đêm, tôi đã quyết đoán tông cửa xông vào. Cảnh tượng đập vào mắt không hề như tôi tưởng tượng chút nào.
Tôi và vợ yêu nhau 10 năm mới tiến đến hôn nhân. Tình cảm sâu đậm nồng nàn, tình nghĩa giữa chúng tôi không gì có thể đếm hết được. Cả đời này chúng tôi xác định chỉ có đối phương là duy nhất, không ai thay thế nổi.
Vợ tôi sinh dày, 3 năm 2 đứa nên cô ấy ở nhà trông con mấy năm nay. Một mình tôi đi làm lương được gần 20 triệu, gọi là đủ lo cho vợ con không đến nỗi quá thiếu thốn.
Công việc của tôi chẳng nhàn hạ gì, vì thế tôi không có nhiều thời gian dành cho gia đình. Việc nhà cửa và con cái gần như khoán hết cho vợ. Tôi tự thấy mình cũng chưa làm tròn trách nhiệm của người chồng người cha. Nhiều hôm đi làm về muộn, tắm rửa ăn uống xong là lên giường ngủ, thậm chí chẳng hỏi han vợ được nửa lời.
Việc nhà cửa và con cái gần như khoán hết cho vợ. Ảnh minh họa
Dạo gần đây vì có nhiều chuyện áp lực mệt mỏi nên tôi hay bị mất ngủ buổi đêm. Cũng nhờ đó mà tôi khám phá ra một điều bất thường ở vợ.
Đó là gần như đêm nào vào khoảng 2h sáng cô ấy cũng vào nhà vệ sinh khoảng gần 1 tiếng đồng hồ. Ban đầu tôi không nghi ngờ gì nhưng sự việc liên tiếp nhiều lần khiến tôi tôi không thể làm ngơ được nữa.
Tôi bắt đầu theo dõi vợ và bàng hoàng khi đứng ngoài cánh cửa phòng tắm nghe được những tiếng rên rỉ thở gấp của vợ vọng ra. Tôi run rẩy không biết phải phản ứng thế nào. Vợ tôi đang làm gì trong nhà tắm một mình lúc đêm khuya? Có phải tôi dạo gần đây bỏ bê cô ấy? Hay cô ấy đã thay lòng và có người khác?
Bao nhiêu câu hỏi quẩn quanh trong đầu nhưng mấy hôm liền tôi không dám đẩy cửa nhà tắm bước vào vì sợ hãi. Sợ hãi những điều tôi lo lắng sẽ trở thành sự thật, sợ sự bình yên hiện tại không còn nữa, sợ vợ chồng tôi tan đàn xẻ nghé chẳng còn được ở bên nhau.
Video đang HOT
Cuối cùng đến ngày thứ năm chứng kiến vợ vào nhà vệ sinh lúc nửa đêm, tôi đã quyết đoán tông cửa xông vào. Cảnh tượng đập vào mắt không hề như tôi tưởng tượng chút nào. Vợ tôi mặt mày nhăn nhó, cả thân người co quắp, tay ôm chặt lấy bụng rên rỉ.
Tôi hốt hoảng đỡ cô ấy lên hỏi vợ bị làm sao. Sau khi bình tĩnh lại, vợ nói cô ấy bị đau bụng, đã bị từ rất lâu nhưng dạo gần đây những cơn đau trở nên dữ dội hơn. Không muốn làm phiền giấc ngủ của tôi, cô ấy đành vào nhà vệ sinh ngồi tạm một lúc.
Tôi sợ hãi thật sự nhưng là lo cho sức khỏe của vợ. Rõ ràng những cơn đau ấy không bình thường chút nào nhưng cô ấy lại không nói với chồng để tôi đưa đi khám, cố chịu đựng một mình suốt bao lâu nay. Ngẫm lại mới thấy đợt này vợ tôi cũng ăn ít đi hẳn, cả người gầy rộc.
Tôi vừa giận vợ lại thương cô ấy vô vàn, đồng thời cũng tự trách mình chưa đủ giỏi giang để cáng đáng tất cả. Ảnh minh họa
Ngay hôm sau tôi đưa vợ đi khám và nhận được kết quả khiến vợ chồng chúng tôi đều khiếp hãi. Vợ tôi bị nhiễm vi khuẩn HP nặng. Cũng bởi thế mà vợ tôi mới bị đau bụng dai dẳng và gần đây khi tình trạng bệnh nặng lên thì những cơn đau khủng khiếp tới mức khó chịu đựng như thế.
Sau khi khám bệnh mua thuốc về nhà, tôi hỏi vợ tại sao không nói cho tôi biết. Vợ rơm rớm nước mắt bảo rằng cô ấy không muốn trở thành gánh nặng cho tôi. Bình thường một mình tôi đã đi làm nuôi vợ và hai đứa con. Mấy tháng trước bố tôi ở quê gặp tai nạn, tôi phải chạy vạy vay mượn lo cho ông, trên lưng hiện tại còn đang gánh một khoản nợ.
Tôi vừa giận vợ lại thương cô ấy vô vàn, đồng thời cũng tự trách mình chưa đủ giỏi giang để cáng đáng tất cả. Nhưng tôi chẳng dám trách cô ấy nửa lời, chỉ ôm chặt vợ vào lòng dặn cô ấy từ giờ có bất cứ vấn đề gì dù là nhỏ nhất cũng phải nói với tôi.
“Nếu em làm sao thì anh cũng chết theo đấy”, tôi nói vậy, phần muốn dọa cô ấy phần cũng chính là tiếng lòng thật sự của tôi. Chỉ cần vợ chồng mạnh khỏe, vui vẻ bên nhau, khó khăn vất vả có đáng là gì!
Vợ đẻ 1 tuần chồng mới đi xa về, nhìn cảnh trong nhà tắm tôi tức giận dọn đồ ngay
Con vẫn đang ngủ say, tôi đặt thằng bé trở lại giường rồi đi quanh nhà tìm vợ. Nghe được tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, để rồi khi đẩy cửa toilet, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng không thể ngờ nổi.
Tôi không nghĩ vợ lại sinh sớm hơn ngày dự sinh nên đã lên đường đi công tác theo chỉ thị của sếp. Sếp bảo kết thúc chuyến công tác này, đến khi vợ đẻ thì tôi sẽ được nghỉ phép để chăm cô ấy.
Ai ngờ tôi vừa đi được 2 hôm thì vợ đau bụng nhập viện và sinh sớm hơn dự định 3 tuần. Cũng may sức khỏe cả mẹ cả con đều ổn định và hồi phục tốt.
Công việc đang dang dở, tôi không thể bỏ về với vợ để cùng cô ấy trải qua quá trình vượt cạn. Cũng không được là người đầu tiên bế con, tôi rất nuối tiếc nhưng hoàn cảnh đã vậy cũng chẳng biết làm thế nào.
Ở chỗ công tác hễ rảnh là tôi lại gọi video về cho mẹ để ngắm vợ ngắm con. Vợ tôi mới sinh không được dùng điện thoại nhiều nên tôi không gọi cho cô ấy.
Cũng may vợ tôi có mẹ chồng chăm sóc chu đáo nên tôi cũng yên tâm. Mẹ đẻ cô ấy đã mất rồi. Bố vợ tôi và vài người họ hàng thân thiết có đến thăm nhưng vợ xuất viện về nhà thì chỉ còn mẹ tôi một tay lo liệu cho con dâu và cháu nội.
Ai ngờ tôi vừa đi được 2 hôm thì vợ đau bụng nhập viện và sinh sớm hơn dự định 3 tuần. Ảnh minh họa
Một tuần sau ngày vợ sinh, cuối cùng thì tôi cũng được về với vợ con. Cũng do tôi làm ngày làm đêm, kết thúc công việc sớm, nếu không phải 3 hôm nữa mới được về với vợ.
Đến cửa nhà mà tôi hồi hộp vô cùng, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Đứa con mà tôi và vợ mong ngóng bao lâu nay, tôi sắp được gặp mặt nó rồi. Hít một hơi thật sâu, tôi bước vào nhà nhưng trong phòng khách vắng tanh chẳng có ai cả.
Bước vào phòng ngủ, quả nhiên tôi đã được nhìn thấy đứa con trai đầu lòng yêu quý. Tôi bế nó lên ngắm nghía, cưng nựng mà trong lòng vỡ òa hạnh phúc. Nhưng có một điều lạ là vợ tôi lại không ở trong phòng với con. Cô ấy vừa sinh được 1 tuần, vẫn đang trong thời gian ở cữ, không biết vợ đi đâu. Ban đầu tôi nghĩ cô ấy đi vệ sinh nhưng mãi không thấy vợ quay trở lại.
Con vẫn đang ngủ say, tôi đặt thằng bé trở lại giường rồi đi quanh nhà tìm vợ. Nghe được tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, để rồi khi đẩy cửa toilet, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng không thể ngờ nổi. Vợ tôi đang giặt đồ cho con bằng tay không!
Vợ thấy tôi về bất ngờ thì hốt hoảng đứng dậy chào hỏi. Nhưng điều tôi quan tâm lúc ấy là tại sao vợ tôi lại giặt quần áo, thậm chí còn dùng nước lạnh? Cô ấy quên rằng cô ấy mới sinh được một tuần hay sao? Tôi tức giận chất vấn thì cô ấy ấp úng không thể đưa ra được câu trả lời.
Vừa hay tôi nghe được tiếng mẹ ngoài phòng khách, có vẻ bà vừa ra ngoài về:
- Ra lấy đồ ăn vào nấu cơm đi này. Vẫn chưa giặt xong quần áo à? Có mỗi chậu quần áo cho con mà giặt mãi vẫn chưa xong, cô lề mề quá đấy! Tôi nói cho cô biết nhé ngày xưa tôi đẻ được 2 ngày là đã xuống giường làm đủ mọi việc rồi. Đằng này cô được nghỉ hẳn 5 ngày trên giường còn gì nữa. Mà tôi nói trước nhé, đừng có gọi điện mách lẻo với chồng cô đấy, không là không yên thân với tôi đâu!
Bây giờ tôi về rồi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy cẩn thận và chu đáo. Ảnh minh họa
Bà vừa nói hết câu thì tôi bước ra, nhìn thấy tôi mẹ lập tức im lặng, lúng túng không biết phải chữa cháy thế nào.
- Mẹ ơi mỗi thời buổi mỗi khác chứ. Khi xưa điều kiện còn khó khăn, thiếu thốn thì phụ nữ buộc phải chấp nhận thiệt thòi. Bây giờ mọi thứ khác rồi, người ta chăm sóc cho vợ và con dâu chỉ sợ không đủ chu đáo thôi, bao nhiêu tốt cũng không đủ. Ai lại đi so sánh với cái thời ăn còn không đủ no hả mẹ?
Mẹ tôi im lặng không biết đáp trả thế nào. Tôi bảo vợ vào phòng với con, bản thân tôi thì nhanh tay thu dọn đồ đạc hành lý của hai vợ chồng và con trai. Tôi quyết định đưa vợ ra ở riêng ngay hôm đó. Dù chưa có sự chuẩn bị trước nhưng một người bạn của tôi mới chuyển nhà nên vẫn để trống căn nhà cũ. Tôi có thể đưa vợ con đến đó ở, thuê lại của cậu ta.
Bây giờ tôi về rồi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy cẩn thận và chu đáo. Bố mẹ tôi, cả hai ông bà vẫn còn khỏe mạnh, họ hoàn toàn có thể tự chăm sóc cho nhau. Với tư tưởng và suy nghĩ như mẹ tôi thì sau này mẹ chồng nàng dâu sẽ còn mâu thuẫn nhiều. Tốt nhất là ở riêng hay từ lúc này để vợ tôi được thoải mái về tinh thần! Nghe nhiều chuyện bị trầm cảm sau sinh mà tôi thấy sợ hãi và lo lắng lắm.
Bước lên xe hoa thì chồng ngăn lại đưa 1 thứ, tôi bật khóc cảm ơn anh cả đời Tôi khóc suốt trên đường về nhà chồng, cảm giác như mọi thứ trước mắt là một giấc mơ. Nhưng hai bàn tay nóng ấm và mềm mại đó đã cho tôi biết rằng tất cả là sự thật, không hề là giấc mộng nào cả. Tôi quen và yêu Định gần hai năm thì tiến đến hôn nhân. Định là người đàn...