Yêu thật nhiều… anh vẫn là của người ta
Em sẽ không dùng dằng lần lữa với anh nữa…
Bởi vì dù anh có nói trăm ngàn lần rằng ” Xin lỗi em…Cuộc đời anh từ khi có gia đình chưa một ngày anh biết mùi hạnh phúc, anh lấy cô ấy vì…” hàng hà sa số những lý do anh nêu ra để biện minh cho cuộc tình sai trái của chúng ta. Em biết anh muốn em có cảm giác như chúng ta không phải là những người có tội, dù trên thực tế chúng ta đang ngoại tình, dù là anh chỉ muốn an ủi em và an ủi chính anh thì em vẫn luôn nghĩ rằng, người đến trước em vẫn là người chính danh, và cô ấy xứng đáng hơn em gấp vạn lần để anh nói lời xin lỗi…Không phải em đang tỏ ra cao thượng gì, chỉ là với những thứ vốn không thuộc về em mà em phải trộm từ người khác, em luôn thấy có lỗi với họ, tình yêu của anh với em cũng không ngoại lệ.
Bởi vì dù anh có nói “Anh yêu em, hơn cả…” cái từ “hơn cả” anh vẫn thường ví với người đàn bà đang có tên trên tờ hôn thú cùng anh, ấy là vợ anh… thì em vẫn thấy nao nao nơi lồng ngực, không phải vì em thấy đau cho cuộc tình không lối thoát của chúng ta, mà tự dưng đôi khi em nghĩ đến ba cái phận đời bi thảm. Em, anh, và người ta…Cái lối thoát nào cho cả ba người, khi mà ai cũng muốn những thứ tốt đẹp nhất thuộc về mình?
Mỗi khi anh nói “Anh rất muốn li hôn, nhưng …” em vẫn thường im lặng trước câu chuyện đó, vì tự thấy mình không có tư cách để đòi hỏi anh phải bỏ hết những gì anh có, để xây mới lại cuộc đời mình, bởi biết đâu lần đập bỏ và xây mới này lại chẳng thể như chúng ta tưởng tượng? Những vỡ mộng về nhau, cuộc sống hôn nhân chẳng bao giờ là màu hồng, khi tình yêu kết thúc thay thế vào đó là trách nhiệm và nghĩa vụ, rồi bỗng dưng lại có những cơn gió lạ khiến anh xao lòng…Vậy là cái bi kịch hôn nhân lại luân hồi ngay trong kiếp này…Em vạn lần không muốn thế, vậy nên em im lặng trước quyết định của anh. Vì em thực sự cần tỉnh trí trong cơn mê mộng sai lầm này…
Bởi vì khi yêu anh, em đã chấp nhận miệng đời cay nghiệt “kẻ cướp chồng người”, không phải vì em mặt dày vô sỉ mà không biết đến chữ danh dự, tự trọng. Em cũng chẳng muốn đổ lỗi cho cảm xúc, bởi em biết nếu mình đổ lỗi cho bất cứ điều gì thì mình vẫn chính là kẻ có tội, yêu người đàn ông của người ta…Cảm xúc lấn át lý trí, danh dự lẩn đi để hùa theo cái mà người ta thường gọi là “con tim mách bảo”, dù biện minh thế nào thì em cũng là người sai…
Và bởi vì em sai, nên đôi khi em lại phủ định chính mình, muốn mình trở thành người đúng. Thế nên em đã gặp người đàn bà danh chính ngôn thuận của đời anh: Vợ anh! Người có quyền năng hơn em về tất cả, em muốn tranh luận, muốn dụ dỗ, muốn nói lý lẽ, thậm chí là đe dọa, cầu xin nếu cô ấy không rời bỏ anh. Em vẫn nghĩ là cô ấy đày đọa anh…Và em lại tiếp tục vỡ mộng…
Người đàn bà của anh đã dạy em biết cách yêu một người đàn ông là gì? Cô ấy nói cô ấy biết chúng ta ngoại tình, và cô ấy chấp nhận điều đó! Em đã cười vào mặt cô ấy và nói cô thật giả tạo, em đã nghĩ mình sắp thắng đến nơi rồi, anh sắp thuộc về em thật rồi! Nhưng…
Video đang HOT
Người đàn bà của anh nhìn em như một người bạn, à không! Có lẽ cô ấy nhìn em giống một kẻ đáng thương, giống như cô ấy chăng? Cô ấy nói “Trong tình yêu, người nào yêu đối phương nhiều hơn thì người đó sẽ chịu tất cả nghiệp chướng, và vì cô ấy yêu anh nhiều hơn nên cô ấy chấp nhận tất cả mọi điều thuộc về anh!”.
Em đã cười cợt cô ấy “Chị không sợ em cướp chồng chị à?” thì cô ấy bảo “Tại sao em lại phải làm cái điều khó khăn ấy? Yêu mà cũng phải giành giật sao? Em xứng đáng có được nó một cách bình thường mà…” Em đã rất ngỡ ngàng về người đàn bà của anh, em đã nghĩ hoặc là cô ấy quá giả tạo và vờ như mình cao thượng, hoặc là cô ấy thực sự là một người đàn bà nhân hậu như thế, yêu anh hơn chính bản thân cô ấy! Chấp nhận cả những sai lầm của anh…Bỗng nhiên em nghĩ “Nếu em là vợ anh, em sẽ làm gì? Liệu em có thể yêu anh nhiều như thế? Đến mức chấp nhận cả những điều sai lầm mà không phải em gây ra?”
Không! Câu trả lời là không. Em không thể , vì em muốn yêu và chiếm hữu anh, đó là quy luật tất yếu trong tình yêu. Em chưa bao giờ nghĩ đem người đàn ông của mình đi san sẻ cho người khác! Em sẽ …Rồi em lại giật mình nhận ra, em đã quá sai rồi, em quá yếu hèn, xấu xí, nông nhạt trước người đàn bà của anh…Giờ em đã hiểu, tại sao anh luôn nhìn em với đôi mắt buồn u uẩn, anh nói về người ta với một tâm trạng nhè nhẹ, không oán thán , chỉ là buồn thôi…Và em biết, anh đã giằng xé tâm can ra sao khi lựa chọn giữa em và người ta…
Vì thế, em sẽ không dùng dằng lần lữa với anh nữa…Em nhận ra với tình yêu đôi khi cho đi chính là nhận lại, người ta cho anh cả tấm chân tình nên em không thể trả lại cho người ta cay đắng, anh cho em tình yêu nhưng em lại chỉ trả cho anh nỗi dằn vặt, người ta cho anh cả cuộc đời trong khi anh lại muốn trao cuộc đời anh cho em, nhưng cuộc đời anh em làm sao dám nhận? Không phải vì em nghĩ mình không xứng đáng, chỉ là em sợ những phút xao lòng của anh, như đã từng với em, em không giống người ta, em sẽ không thể chấp nhận được cái chuyện anh đang để trong tim một người đàn bà khác, ngoài em…Vì sao ư? Vì trong cuộc tình không có chỗ cho người thứ ba, dù em rất yêu anh nhưng…nếu yêu anh đến độ chấp nhận tất cả những thua thiệt về mình và mong anh hạnh phúc dù là bên người khác thì chỉ có người đàn bà của anh mới làm được điều đó!
Em không đủ cao thượng và tình yêu để cùng anh đi hết con đường mình đã từng mơ mộng, bởi vì anh…bởi vì em…bởi vì người ta…
Vậy thôi, anh về đi…Bởi vì…Anh là của người ta…
Theo Emdep
"Thả thính" chồng bạn thân thì anh đồng ý đi nhà nghỉ, cô gái lén lắp camera
Suýt chút nữa thì chính cô đã tự khiến mình mất đi tất cả, vội vàng thay đồ và bước ra ngoài, vừa đi Trinh vừa nói thầm trong lòng "Cảm ơn anh"
ảnh minh họa
Trinh và Hoa là đôi bạn tri kỷ cùng chơi với nhau từ hồi học mẫu giáo; dù thân nhau là vậy nhưng từ nhỏ Trinh đã luôn ganh ghét, đố kỵ với Hoa vì mọi người đều đem 2 người ra để so sánh và Hoa luôn luôn là người được khen dù ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Những lời nói so sánh " Hoa xinh hơn, đáng yêu hơn Trinh", " Hoa học giỏi hơn Trinh", " Hoa ngoan ngoãn, nhà có điều kiện hơn Trinh" của người lớn đã vô tình reo rắc trong đầu Trinh từ khi còn rất bé về sự ghen ghét, đố kỵ và hậm hực khi đi bên cạnh Hoa.
Dẫu là như vậy nhưng ngoài Hoa ra thì cô chẳng còn biết chơi với ai nữa, bởi vì nói một cách công bằng thì Hoa luôn là người nhường nhịn, yêu thương và quan tâm đến Trinh. Hai người lớn lên cùng nhau, học cấp 1, cấp 2, cấp 3 cho đến khi học đại học cũng ở cùng nhau luôn. Lớn lên, Trinh lại là người thay đổi và xinh đẹp ra, còn Hoa thì bị võ nét nên có phần xấu đi nhiều; thi thoảng nghe được những lời khen của mọi người, nào là " trông cái Trinh hồi bé xấu vậy mà bây giờ xinh thế nhỉ, còn cái Hoa thì càng lớn càng xấu", " không ngờ 2 đứa nó lớn lên lại hoán đổi cho nhau nhờ, con Hoa hồi bé xinh thế mà giờ xấu quá"...là Trinh lại thấy vui trong lòng. Còn Hoa, lúc nào cô cũng chỉ cười xuề xòa, thậm chí còn nói đùa lại " Con đẹp mãi rồi bây giờ phải xấu tý cho lạ chứ ạ" .
Khi sự đố kỵ về chuyện xinh đẹp, học hành không còn nữa thì Trinh lại chuyển sang ghen với Hoa vì bạn mình luôn may mắn hơn cô. Cùng tốt nghiệp bằng đỏ nhưng Hoa lại xin vào làm được ở công ty ngon lành với mức lương hấp dẫn hơn cô, còn cô thì bị trượt phỏng vấn; rõ ràng là cô xinh hơn, học thức ngang nhau nhưng lại vẫn thua Hoa thì là ở điểm gì. Và câu trả lời cho những thắc mắc của cô, đó là: vì nhìn Hoa có thần thái để thuyết phục khách hàng hơn và cách nói chuyện của Hoa cũng hấp dẫn người khác hơn.
" Thần thái cái con khỉ", Trinh khóc òa lên trong phòng vì bực bội; lại một lần nữa cô lại thua Hoa vì thần thái ư?? Chưa dừng lại ở đó, đến ngay cả trong chuyện tình cảm, Hoa cũng may mắn hơn Trinh. Hoa sắp lấy chồng mà người đàn ông đó chính là mẫu người đàn ông thành đạt lý tưởng trong mắt bao nhiêu người; trong khi đó cô thì lận đận trong chuyện tình cảm vì gặp phải những kẻ không ra gì. Ngày Hoa lên xe bông, Trinh nhìn bạn cười rạng rỡ mà lòng khó chịu vô cùng; Hoa thấy bạn buồn lại tưởng Trinh buồn vì mình đi lấy chồng, nên đã nắm tay cô và nói: " Đừng buồn nha mày, tao đi lấy chồng nhưng không bỏ mày đâu" khiến cho Trinh càng cảm thấy khó chịu hơn.
Những tháng ngày sau đó, Trinh cũng điên cuồng đi tìm những người đàn ông thành đạt để làm quen, nhưng dường như số cô quá lận đận thì phải; dù xinh đẹp là thế nhưng những người cô thích lại không để ý đến cô; họa chăng những người muốn làm quen với cô thì toàn là những kẻ dê già háo sắc. Trinh cứ nhìn thấy những bức ảnh ngọt ngào mà Hoa up lên facebook với chồng mình là lại điên cuồng ghen tỵ; lòng ích kỷ và hẹp hòi của con gái đã khiến Trinh nghĩ ra một kế hoạch điên rồ " cướp chồng của bạn thân"
Trinh lên kế hoạch tiếp cận chồng Hoa, vì 2 người thân nhau nên Trinh đến nhà Hoa chơi thoải mái; thậm chí ngay cả khi lấy chồng rồi nhưng vì thương bạn vẫn cô đơn 1 mình nên nhiều lần, Hoa đã rủ Trinh về nhà ngủ với mình còn đuổi chồng ra phòng khách ngủ.
Cơ hội đã đến, Trinh liên tục mặc những bộ đồ mát mẻ để khiêu gọi chồng Hoa và có những hành động đụng chạm vô tình, cô không tin với dáng người chuẩn như người mẫu của mình lại không kích thích được chồng Hoa; suy cho cùng thì thằng đàn ông nào mà chả ham của lạ. Thậm chí những lúc mà Hoa đi chợ hay đi tắm cô còn chủ động bật đèn xanh với anh. Và chỉ sau đúng 1 tháng, thì chồng của Hoa đã đổ gục trước sự mời gọi của Trinh; cô cũng không nghĩ rằng chồng bạn mình lại đớp thính nhanh như thế.
2 người họ lén lút nhăn tin qua lại và cô chủ động hẹn anh trong nghỉ, kế hoạch đã thành công một nửa; Trinh ngay sau đó lén đi mua camera mà lắp đặt trước; mục đích của cô chính là quay lại những cảnh mà cô ân ái với chồng Hoa sau đó gửi cho Hoa; Trinh muốn nhìn thấy khuôn mặt đau khổ của Hoa khi phát hiện ra chồng mình ngoại tình ngay với bạn thân. Có thể sau hôm nay, cô sẽ mất tất cả: bạn bè, gia đình, danh dự...nhưng giờ phút này cô chẳng còn quan tâm đến điều đó nữa rồi.
Hẹn chồng Hoa lúc 8h tối, nhưng Trinh đã đến từ lúc 7h đến chuẩn bị; cố tình ăn mặc thật sexy và xịt nước hoa quyến rũ, Trinh nằm sẵn trên giường và chờ đợi. Đúng 8h có tiếng gõ cửa, Trinh cười thầm rồi chạy ra nhanh chóng để mở cửa; nhìn thấy chồng Hoa cô cười rạng rỡ định ôm chầm lấy nhưng đột nhiên đứng sững lại khi nhìn thấy thứ mà anh đang cầm trên tay:
- Anh cầm cái gì thế??
- À anh vừa tan làm nên tiện tạt qua chợ mua ít đồ ăn về nấu cho Hoa, nhớ ra em nên qua gọi em sang ăn cơm luôn. Anh vừa nói vừa cười
- Anh nói gì vậy, anh không biết hôm nay em hẹn anh có chuyện gì à?? Trinh cáu nói
- À em có chuyện gì muốn nói với anh à, em nói luôn đi. Chồng Hoa vẫn cười và coi như không có chuyện gì
- Anh đang cố tình giả ngốc đúng không??
- Có những chuyện nếu như cứ phanh phui ra thì người thiệt thòi sẽ chỉ là mình thôi TRinh ạ, anh nghĩ là gia đình, danh dự đối với anh quan trọng hơn và Hoa mới là người mà anh yêu. Em còn trẻ, xinh đẹp, trẻ trung; em sẽ gặp được người tốt thôi, đùng tự hủy hoại mình như vậy. Anh nhìn thẳng vào mắt Trinh và nói sau đó bỏ về trước.
Xấu hổ, nhục nhã; Trinh ôm mặt khóc rưng rức; lúc này cô đã tỉnh ngộ hoàn toàn rồi; tại sao bao nhiêu lâu nay cô lại cứ đi ghen tỵ, ganh đua với chính bạn thân của mình làm gì?? Cô có những điểm mạnh và sức hút của riêng mình cơ mà?? Suýt chút nữa thì chính cô đã tự khiến mình mất đi tất cả, vội vàng thay đồ và bước ra ngoài, vừa đi Trinh vừa nói thầm trong lòng " Cảm ơn anh"
Theo Blogtamsu
Chiều chồng như thế thì có gì sai mà sao ai cũng nói ra nói vào để chia rẽ tình cảm gia đình tôi Đồng nghiệp của chồng tôi trước mặt thì tấm tắc khen, không ngờ sau lưng tôi lại khích bác chồng tôi để gia đình chúng tôi mất đoàn kết. Biết rằng sống ở đời, không ai có thể làm hài lòng tất cả mọi người. Nhưng chuyện của tôi thì đến lạ các chị ạ. Tôi yêu thương chiều chồng tôi thì có...