Yêu đương say đắm, khi tôi có bầu thì anh cũng biến mất luôn
Tôi thực sự không biết nên làm gì bây giờ nữa. Đêm nào tôi cũng chỉ biết khóc, mà anh ở đâu, tôi không biết nữa.
Tôi 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Khi học năm thứ hai, tôi có quen một người ở cùng xóm trọ với tôi, anh không đi học mà đi làm trong một ảnh viện lớn.
Anh thích tôi nên tấn công rất mạnh, với một đứa con gái chưa biết yêu lần nào lại nhận được sự quan tâm của một người như thế, tôi xiêu lòng sau đó không lâu.
Ở gần nhau, không tránh khỏi những lúc hai đứa riêng tư, tôi phần thì rất yêu anh, phần thì tin tưởng anh tuyệt đối nên đã trao cho anh tất cả.
Tình yêu của hai đứa cứ thế trôi đi trong ngập tràn hạnh phúc, anh quan tâm, chăm lo cho tôi rất nhiều,. Thú thực, có những quãng thời gian tôi rất khó khăn, nếu không có anh, chưa chắc tôi có thể vượt qua.
Nhưng ở đời không ai biết được chữ ngờ, yêu nhau gần 1 năm, tôi vô tình biết anh bắt cá hai tay, đang tán tỉnh một cô gái khác ở chỗ làm. Tôi đau khổ vô cùng nên đòi chia tay nhưng anh cầu xin tôi tha thứ, anh nói đó là do anh say nắng nhất thời, chứ tình cảm dành cho tôi chưa bao giờ thay đổi. Tôi lại mủi lòng, lại nhắm mắt cho qua bởi lẽ trong lòng tôi, tình cảm dành cho anh còn nhiều lắm.
Video đang HOT
Thời gian sau đó, tôi thấy anh có vẻ hối cải thật sự, điện thoại anh có khi tôi cầm cả ngày cũng không có bất thường gì, mật khẩu facebook tôi cũng có, cũng không có tin nhắn gì mờ ám. Nỗi buồn trong lòng tôi cứ thế cũng nguôi ngoai dần.
Thế rồi khi tôi vừa tốt nghiệp đại học thì phát hiện mình có bầu. Tôi báo với anh, cứ tưởng anh sẽ rất vui mừng, ai ngờ anh tỏ ra hờ hững, anh cứ ậm ờ mà không nói rõ sẽ giải quyết thế nào. Tôi ép hỏi, anh bảo để anh tính đã.
Thời điểm ấy nhà tôi trên quê có việc nên tôi về nhà 1 tuần. Hôm tôi đi, anh chỉ bảo giữ gìn sức khỏe và đừng nghĩ ngợi nhiều.
Thế nhưng về nhà đến ngày thứ 2, tôi không tài nào liên lạc được cho anh.Facebook thì bị khóa, số điện thoại thì tắt máy. Tôi gần như phát điên, đến ngày thứ 5 vì quá sốt ruột nên tôi xuống Hà Nội.
Hỡi ôi, lúc xuống tôi mới biết anh đã chuyển phòng, không ai biết anh đi đâu. Tôi đến chỗ anh làm thì được báo anh vừa nghỉ việc hôm qua. Tôi hoảng loạn phát điên, không có bất cứ thông tin gì về anh, cũng chẳng biết phải hỏi ai.
Tôi đau lòng muốn chết đi, nhận ra mình yêu phải gã sở khanh, biết tôi có bầu anh ta lập tức quất ngựa truy phong. Giờ tôi đang đau khổ và bối rối vô cùng, chẳng biết xoay sở ra sao nữa, khi mà cái thai trong bụng đã gần 2 tháng. Xin hãy cho tôi lời khuyên với?
Theo Phununews
Bao năm giữ gìn cho bạn gái, cuối cùng cô ấy 'mất' với bạn học chỉ vì say rượu
Nhìn bạn gái bật khóc tôi vừa thương vừa giận. Bao năm yêu nhau, tôi giữ gìn cho cô ấy, để rồi giờ đây cô ấy bị người ta hại vào cái lúc chúng tôi chẳng còn bao lâu nữa là cưới.
Tôi và bạn gái yêu nhau hơn 4 năm trời. Chúng tôi quen nhau từ năm thứ nhất đại học và đều là mối tình đầu của nhau. Hai đứa yêu thương bằng tình cảm chân thành. Chưa bao giờ chúng tôi có ý lợi dụng hay chơi bời với tình cảm. Ngay từ khi mới yêu, cảm thấy hợp nhau, chúng tôi đã luôn xác định sẽ chung thủy và sẽ lấy nhau khi ra trường.
Vì yêu và tin tưởng nhau nên tôi đặc biệt tôn trọng cô ấy. Cô ấy từng nói với tôi rằng không muốn đi quá giới hạn trong tình yêu, chờ đợi đến bao giờ cưới. Tôi hiểu tâm nguyện của cô ấy, tôi đồng ý vì không muốn bạn gái mình phải khó xử. Hơn nữa, nếu chúng tôi thật lòng yêu nhau thì sớm muộn gì cô ấy cũng là của tôi, tôi không cần phải lo lắng về điều đó.
Cô ấy từng nói với tôi rằng không muốn đi quá giới hạn trong tình yêu, chờ đợi đến bao giờ cưới. Tôi hiểu tâm nguyện của cô ấy, tôi đồng ý vì không muốn bạn gái mình phải khó xử. (Ảnh minh họa)
Trong suốt 4 năm yêu nhau, tôi cảm thấy hài lòng về bạn gái. Cô ấy lúc nào cũng đúng mực, yêu thương tôi hết sức. Hai đứa chúng tôi đều cố gắng học tập, làm việc phấn đấu cho tương lai. Theo dự định, đợi sau khi ra trường, cô ấy ổn định công việc thì chúng tôi sẽ cưới.
Tôi thực sự thấy tình yêu của mình đáng quý và bạn gái tôi cũng vậy. Chúng tôi hạnh phúc khi bên nhau, lại được hai bên gia đình ủng hộ hết mình. Điều duy nhất còn lại là chúng tôi chỉ chờ thời gian để thành vợ thành chồng. Thế nhưng, cái chuyện tồi tệ đó đã xảy ra khiến tình yêu của chúng tôi phải đứng trước một bờ vực nguy hiểm.
Cô ấy đi liên hoan đám bạn hồi đại học. Hôm đó cô ấy muốn tôi đi cùng để giới thiệu với bạn bè về chồng sắp cưới, nhưng vì quá bận nên tôi không thể đi. Thế là cô ấy giận. Tôi cũng biết mình nên thu xếp vì cô ấy thông báo lâu rồi nhưng tại tình huống khách quan nên tôi đành phải thất hứa. Bạn gái tôi vì giận nên đã đi một mình, và chính cái tâm lí đó đã khiến cô ấy phạm sai lầm.
Đến chỗ hẹn, cô ấy uống rượu, uống bia say khướt. Trong đám đó lại có người từng theo đuổi cô ấy nên hắn cũng tìm cách tiếp cận. Khi hỏi có người yêu chưa, vì giận tôi nên cô ấy bảo chưa, thế là hắn càng được thể. Hôm đó cô ấy uống quá nhiều, say mèm, mất kiểm soát. Điều gì đến cũng phải đến, gã bạn đó đưa cô ấy vào nhà nghỉ và hai người đã đi quá giới hạn.
Thử hỏi một người đàn ông bao lâu nín nhịn, giữ gìn cho bạn gái để rồi bị cướp đi một cách đau đớn như thế trước khi cưới không lâu liệu có chấp nhận nổi không? (Ảnh minh họa)
Cả tối hôm đó tôi gọi điện cho cô ấy không được. Tới sáng hôm sau cô ấy mới mở máy và người nhấc máy là gã kia. Tôi giận sôi máu hỏi đang ở đâu thì cậu ta cũng ớ người ra vì không biết tôi là chồng sắp cưới. Phải tới một lúc sau bạn gái tôi mới hốt hoảng nghe máy, khóc như mưa như gió.
Tôi tới nơi đón cô ấy về. Gần 1 tuần nay cô ấy trốn không dám gặp tôi. Nghe bạn thân của cô ấy nói ngày nào cô ấy cũng khóc và nói muốn chia tay với tôi. Thú thật, tâm trí tôi cũng hỗn độn lắm. Tôi biết đây là sự ngoài ý muốn nhưng nếu bạn gái tôi chỉn chu hơn thì có lẽ đã không xảy ra chuyện này. Thử hỏi một người đàn ông bao lâu nín nhịn, giữ gìn cho bạn gái để rồi bị cướp đi một cách đau đớn như thế trước khi cưới không lâu liệu có chấp nhận nổi không?
Tôi nên làm gì đây? Có nên tha thứ cho bạn gái hay không?
Theo Phununews
Với cuộc hôn nhân này, em còn đứa con làm lãi Ngày dọn đồ ra khỏi nhà anh, tôi bình tĩnh nhìn anh và chỉ nói rằng: "Dù sao trong cuộc hôn nhân này em vẫn lãi, lãi một đứa con. Kể từ giờ phút này, chúng ta là người xa lạ. "Em sẽ nuôi con và nó có quyền không gọi anh là bố nếu nó muốn". Anh sững người nhìn tôi và...