Yêu chồng cũ phát điên mà không dám quay lại
Thời đại học, chồng cũ của tôi đã rất nổi bật với vẻ ngoài đẹp trai và giọng hát tuyệt vời. Anh thường xuyên xuất hiện trong các hoạt động ngoại khóa của trường chính vì thế có rất nhiều cô gái dành tình cảm cho anh, trong đó có tôi. Cũng vì thần tượng anh tôi đã bỏ qua nhiều lời tỏ tình của nhiều chàng trai khác. Còn anh lúc đó chỉ coi tôi như bạn bè bình thường.
Khi tốt nghiệp, chúng tôi ít gặp nhau nhưng tôi vẫn âm thầm theo dõi cuộc sống của anh. Thông qua facebook tôi biết được anh đang yêu một cô gái học ngành thời trang. Nhìn những bức ảnh họ chụp chung tôi biết họ đang yêu nhau say đắm. Tôi buồn lắm vì không còn cơ hội nào cho mình nhưng tôi vẫn thầm cầu chúc cho anh hạnh phúc.
Thế rồi anh đột ngột anh đóng cửa facebook, những dòng status cuối cùng khiến tôi cũng mang máng hiểu vấn đề: “Người ta đã ra đi thật rồi, chẳng còn gì nữa, người ấy chọn cơ hội và sự nghiệp chứ không phải chọn tôi”.
Chắc anh buồn lắm khi phải chia tay tình yêu đầu của mình. Tôi nghĩ anh cần ai đó chia sẻ lúc này. Tôi gọi điện cho anh hỏi han, động viên, an ủi. Sau đó chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau hơn, còn hẹn nhau đi chơi cuối tuần nữa. Thời gian trôi qua, tôi thấy anh đã phấn chấn lên nhiều và anh ngỏ lời muốn tôi làm bạn gái của anh. Tất nhiên là khi đó tôi vui biết bao nhiêu vì tôi đã chờ anh nói câu này từ lâu lắm rồi. Đám cưới cũng chúng tôi cũng diễn ra ngay sau đấy không lâu.
Khi đó tôi tưởng rằng mình là người hạnh phúc nhất. Điều mà tôi mong ước bấy lâu về ngôi nhà hạnh phúc với anh đã thành sự thực. Tôi đồng ý về làm vợ anh mà chẳng may may suy nghĩ điều gì. Tôi thường tưởng tượng ra cuộc sống hoàn hảo của hai vợ chồng tôi sau hôn nhân: Tôi muốn được mỗi sáng được thức dậy cùng anh, cùng anh đánh răng, ăn sáng. Tối tối được ôm chồng ngủ và nói đủ thứ chuyện trên đời. Cuối tuần cùng nằm dài trên sofa mà xem một bộ phim lãng mạn…
(Ảnh minh họa)
Thế nhưng tôi hoàn toàn bị sốc thực tế hoàn toàn trái ngược. Ngay đêm tân hôn tôi đã phải nằm ngủ một mình trên chiếc giường cưới vì anh đi đâu đó uống đến say khướt tận gần sáng mới về.
Nỗi niềm bất hạnh và những chuỗi ngày tủi thân của một cô dâu mới bị chồng lạnh nhạt bắt đầu từ ngay cái hôm ấy. Từ ngày lấy anh về tôi chẳng bao giờ thấy một nụ cười hiếm hoi của anh. Chồng tôi đi làm từ sáng đến tối muộn mới về. Về đến nhà, nếu không chui vào phòng chơi game đến khuya thì cũng ngồi lỳ xem bóng đá.
Anh tìm mọi cách tránh mặt tôi. Tuy ngủ chung giường mà chồng tôi cứ như khúc gỗ, mỗi người quay một hướng. Cả năm trời anh chẳng đụng chạm đến tôi. Tôi là một người đàn bà bình thường. Tôi cũng có khao khát được chồng yêu thương như bao người phụ nữ khác. Tôi không quá coi trọng chuyện tình dục, chỉ cần tối tối vợ chồng cùng nói chuyện với nhau, ôm ấp quan tâm hỏi han nhau thôi cũng đủ rồi, đằng này….
Có hôm tôi đánh liều chủ động vòng tay ôm chồng thì bị chồng tôi giãy nảy lên như đỉa phải vôi còn quát rằng:”Cô làm gì đấy, cô còn làm vậy nữa tôi sang phòng khác ngủ đấy”. Cảm giác vừa xấu hổ, vừa tủi thân dâng trào trong tôi. Tôi không hiểu tại sao chồng tôi lại đối xủ với tôi như vậy.
Tôi giận bỏ sang phòng khác ngủ chồng tôi cũng chẳng thèm quan tâm. Tôi chia sẻ suy nghĩ của mình thì chồng tôi bảo rằng: “Tôi chưa quên được cô ấy (người yêu cũ). Tôi không có tình cảm thì làm sao làm được chuyện ấy. Cô muốn thì đi tìm thằng nào đó mà giái quyết nhu cầu. Đừng ép tôi”. Tôi tát cho anh một cái như trời giáng vì dám xúc phạm tôi. Tôi vừa tủi hổ vừa đau lòng khi nghe những lời lẽ đó. Nếu không có tình cảm với tôi thì tại sao lại muốn cưới tôi rồi hành hạ tinh thần tôi như vậy. Tôi có già xấu gì cho cam, trước đây tôi cũng có khối người theo đuổi.
Không chỉ riêng chuyện chăn gối mà trong sinh hoạt hàng ngày anh đối với tôi còn chẳng bằng người dưng mặc dù hàng tháng anh vẫn đưa tôi tiền sinh hoạt phí. Hai vợ chồng tôi một ngày không nói với nhau quá 20 từ. Nhiều hôm tôi bỏ cả ngày chủ nhật để đi chợ, nấu nướng cả một bàn ăn chờ anh về chỉ mong nhận được nụ cười của anh. Nhưng thay vì điều đó chồng tôi chỉ liếc qua mâm cơm thịnh soạn với cái nhìn dửng dưng với tôi và đi vào phòng thay đồ còn bảo “lần sau đừng nấu nhiều cho phí sức, không ai ăn đâu”. Mình tôi ngồi ăn mà mắt đẫm lệ.
Có người mách tôi “dùng mưu” lừa chồng sinh lấy một đứa. Có con biết đâu anh ấy sẽ thay đổi. Thế là tôi mua thuốc kích thích sinh lý nam về cho vào cốc nước cho chồng tôi uống. Đúng là thuốc rất hiệu quả. Đêm đó anh lao vào tôi như con thiêu thân và đó cũng là lần đầu tiên vợ chồng tôi làm chuyện ấy kể từ khi lấy nhau.
Video đang HOT
Sau lần đó tôi có thai. Tôi hạnh phúc biết bao nhiêu khi biết tin thì anh lại phản ứng gay gắt bấy nhiêu. Anh nói rằng: “Cô dùng trò hèn hạ để lừa tôi. Tôi không muốn có con. Nếu cô muốn sinh nó ra tôi cũng sẽ không nhận nó.” Khi nghe những lời đó tôi gần như choáng váng. Anh ruồng bỏ chính giọt máu của mình. Dù sao tôi cũng là vợ hợp pháp của anh thì có con với anh có gì là tội lỗi
Tôi không ngờ anh là con người nhẫn tâm như vậy. Trên đường đi làm về tôi cứ nghĩ ngợi về chuyện xảy ra nên xe của tôi tông vào xe đi đằng trước lúc nào không hay. Khi tôi tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trong bệnh viện. Tôi hốt hoảng sờ lên bụng mình. Bác sĩ nhìn tôi ái ngại nói rằng cái thai đã không dữ được. Tôi đau khổ còn chồng tôi thì vui mừng lắm còn nói những lời chua chát “Đúng là trong cái họa có cái may. May là cái thai không còn nữa.”
Tôi hất cả cốc nước vào mặt chồng ngay lúc đó. Từ hôm ấy tôi không nói với chồng tôi câu nào. Cuộc sống của chúng tôi vốn dĩ đã thảm hại lại càng trôi đi một cách tẻ nhạt, chẳng khác gì như hai kẻ xa lạ. Một lần trong đêm tôi thấy anh ra ngoài nghe điện thoại của ai đó.Tôi thấy anh nói với người đầu dây bên kia những lời tình tứ, ngọt ngào. Hôm sau, có người bạn cho hay là người yêu cũ của anh đã trở về và họ đã từng hẹn gặp nhau.
Tôi linh tính sắp có chuyện gì đó sắp xảy ra. Và rồi cái ngày đó đã đến. Anh nói rằng muốn ly hôn với tôi. Tôi vẫn còn yêu chồng nhưng nghĩ đến cuộc sống hôn nhân lạnh lẽo của mình và những gì anh đã đối xử với mẹ con tôi, tôi đồng ý ly hôn.
Nhưng vào ngày chúng tôi hẹn nhau ra tòa thì anh bị ô tô cán phải vào nhập viện. Tuy không ảnh hưởng đến tính mạng nhưng phải nằm liệt giường không biết đến bao giờ, việc ly hôn cũng bị hoãn lại. Lần ấy tan giờ làm vào bệnh viện thăm anh tôi thấy người yêu cũ của anh đang ở trong phòng. Tôi nghe rõ mồn một chồng tôi nói với cô ấy.
“Em đừng đi, anh vẫn còn yêu em nhiều lắm, khi nào anh khỏi chúng ta sẽ làm đám cưới được không?”
“Em không thể, không biết đến khi nào anh mới khỏi lại. Em phải đi rồi. Người ta mời em sang đó làm việc. Đây là cơ hội có một không hai”.
Tôi bỗng có cảm giác căm hận người chồng tệ bạc của mình. Cô ta đi rồi, ngay lúc này đây tôi có thể bỏ mặc sự sống chết của anh ta. Tôi muốn trả thù chồng, muốn anh ta phải cô đơn trong lúc ốm yếu. Thế nhưng lương tâm tôi lại không cho phép mình làm như thế. Và hơn nữa tôi biết rằng trái tim tôi vẫn còn yêu chồng nhiều lắm.
Tôi lại âm thầm ở bên cạnh chăm sóc cho anh. Vì anh không đi lại được nên công việc chăm sóc người bệnh vất vả gấp bội lần. Hết giờ làm việc ở cơ quan tôi chỉ chăm chăm về nhà với chồng. Đấy là chưa kể tôi phải chịu những cơn cáu gắt, mắng chửi của anh mỗi khi anh bị cơn đau hành hạ.
Anh vẫn lạnh lùng với tôi. Khi tháo băng tôi, dìu anh đi lại trong công viên mỗi chiều, cùng anh làm vật lý trị liệu. Dần dần sức khỏe anh phục hồi trông thấy. Qua 2 năm anh đã khỏe trở lại. Khi ấy tôi tưởng anh đã quên chuyện ly hôn nhưng anh vẫn nhắc lại chuyện đó. Anh nói không muốn nhận lòng thương hại của tôi, không muốn tôi ở lại một người đã không còn tương lai gì. Tôi nói thế nào anh cũng kiên quyết. Tôi buộc lòng phải chấp nhận ly hôn với anh.
Sau khi ly hôn tôi được cử sang công tác bên Pháp mấy năm. Tôi lao vào công việc để quên đi chồng cũ, quên đi quãng đời đáng buồn. Thế dường như tình yêu đối với chồng cũ chưa bao giờ tắt dù cho trước đó anh có đối xử tệ bạc với tôi thế nào.
Ở bên Pháp tôi quen Lân, là người làm cùng chi nhánh với tôi. Vợ Lân đã qua đời vì bệnh ung thư. Những lúc tôi buồn nhất, cô đơn nhất là y như rằng Lân lại xuất hiện chia sẻ cùng tôi. Bên anh tôi luôn có cảm giác bình yên đến lạ thường. Chắc tại Lân yêu tôi nhiều còn tình cảm mà tôi dành cho anh chỉ là thứ tình cảm kính trọng và yêu quý như một người anh trai.
Nhưng tôi nghĩ như thế cũng tốt. Người ta bảo nên lấy người yêu mình nhiều hơn là gì, quá khứ cũng đã dạy cho tôi một bài học đắt giá vì điều đó. Chúng tôi đã quyết định tổ chức đám cưới ngay sau khi về nước. Nhưng không hiểu sao càng dần đền ngày kết hôn thì tôi lại càng hay nhớ về chồng cũ. Tôi nhớ anh đến phát điên, chỉ muốn được nhìn thấy anh và ôm anh thật chặt nhưng tôi lại không muốn hỏi thăm tin tức về anh.
Thật không ngờ, hôm ấy vừa về nhà ,tôi thấy bóng dáng rất quen hình như đã đứng đó rất lâu rồi. Khi tới gần hơn, tôi nhận ra chồng cũ, anh già đi nhiều so với ngày chúng tôi còn ở với nhau. Anh nhìn tôi không chớp. Bao nhiêu cảm xúc trong tôi dường như lại đang tuôn chảy cuồn cuộn. Những cảm xúc mãnh liệt này tôi chưa bao giờ có với Lân.
Chồng cũ nói với tôi: “Em đẹp ra nhiều quá, sau khi em đi anh mới biết anh yêu em hơn ai hết. Anh đã liên lạc với em nhiều lần mà không được cho đến tận bây giờ. Hãy cho anh một cơ hội được làm chồng của em lần nữa được không?”
Lúc ấy tôi chỉ biết đứng chết lặng. Trong tôi bao cảm xúc bộn bề. Tôi phải làm gì đây khi đứng giữa ngã ba đường. Tôi sẽ phải chọn ai giữa chồng cũ và Lân khi một người cho tôi những cảm xúc mãnh liệt, cồn cào còn một người cho tôi cảm giác bình yên hiếm có? Tôi còn yêu chồng cũ nhiều lắm nhưng liệu tôi có nên đánh đổi sự bình yên hiện tại để trở về với anh hay không?
Theo VNE
Chồng già cuồng ghen hành vợ mỗi đêm
Hễ thấy đàn ông đứng nói chuyện với vợ, Dương xông ra tát bôm bốp đối thủ vì nghi họ gian díu.
Ai cũng biết, "có yêu thì mới ghen" nhưng cái sự ghen tuông như thế nào để vừa đủ chứng tỏ tình yêu là cả một nghệ thuật. Nhiều cặp đôi sau mỗi lần ghen tuông thêm hiểu về tình cảm của đối phương hơn. Nhưng trái lại cũng có không ít những hoàn cảnh bi thương chỉ vì ghen tuông vô lối gây ra.
Câu chuyện về ghen tuông không hề mới nhưng nỗi đau của những người phải hứng chịu cảnh cuồng ghen của người bạn đời thì không bao giờ là cũ. Họ không những mất dần đi tình yêu mà còn phải chịu những tra tấn, cực hình về tâm lí khi chồng hành hạ, nhiếc móc:
Chồng già cuồng ghen hành vợ mỗi đêm
Lấy chồng già hơn mình 16 tuổi, ai cũng nghĩ chị Liên sẽ được chồng chiều phải biết. Vậy mà có ai ngờ, những vết bầm tím trên mặt chị, đôi mắt thâm quầng, thân thể gầy mòn của chị lại là "món quà" từ sự ghen tuông của chồng chị mang lại.
Chị Liên ngậm ngùi chia sẻ: "Ngày mới cưới chồng mình không như vậy, cuộc sống hai vợ chồng khá hạnh phúc, êm đềm. Chỉ từ khi anh ấy không còn đủ sức khỏe cho "chuyện ấy" nữa, anh ấy mới sinh ra ghen tuông vô lí như vậy chỉ vì sợ mình đi ngoại tình với người khác".
Hơn vợ nhiều tuổi nên giai đoạn chị Liên "sung mãn" nhất lại là lúc anh đi vào thoái trào. Mỗi lần chồng chị Liên dẫn vợ đi liên hoan cùng bạn bè về là y như rằng tối đó chị bị anh hành hạ. Bạn bè mỗi người chỉ hún vào một câu: "Vợ mình giờ mới hồi xuân còn mày là lão già hết sức rồi, nếu không cẩn thận vợ cắm sừng lên đầu đấy" là y như rằng anh trút mọi cơn tủi hờn lên vợ. Thực ra ở tuổi của anh cũng chưa đến mức xuống sức nhanh như vậy nhưng vì anh mắc bệnh nên chuyện tình dục mới không được như ý muốn.
Một phần hậm hực vì tuổi chưa đến lúc mà đã phải "dè chừng" chuyện tình dục, phần thì thấy vợ vẫn còn trẻ trung nên anh sinh ra ghen tuông vô cớ. Tối nào anh cũng uống rượu để giải sầu. Rượu vào anh không còn kiểm soát được mình nữa. Anh mang chị ra để ép phải "yêu" nhưng khi không thành, anh chuyển sang đánh đập vợ cho hả cơn bực tức. Cứ như vậy, cuộc sống gia đình trở thành địa ngục bởi những cơn ghen không có nguồn cơn của anh.
Khi được hỏi về việc có ý định ly hôn hay không, chị Liên cho biết: "Mình biết anh ấy đau khổ vì bị bất lực nên mới sinh ra ghen tuông như vậy. Mình sẽ cố gắng khuyên nhủ anh dần dần vì nghĩ ly hôn thì quá tội nghiệp cho anh"
Vì nghĩ như vậy nên không ai biết được những vết bầm tím trên người chị là do chồng đánh. Cũng không biết được rằng chị sẽ chịu đựng được tới khi nào trước những trận đòn không đầu, không cuối của chồng.
Chồng ghen với cả... em trai
Từ ngày yêu, chị Giang đã biết bạn trai có máu ghen tuông trong người. Nhưng lúc đó chị bao biện cho sự ghen tuông của anh là vì hai người ở xa nhau, chị lại chưa là vợ anh nên anh yêu quá mà sợ mất. Vì thế, ngay cả những khi anh điện thoại chửi chàng lớp trưởng hay cậu bạn học cùng chỉ vì vô tình nhìn thấy họ nhắn tin vào máy của chị, chị cũng bỏ qua cho anh vì nghĩ anh ghen quá. Yêu anh hơn 2 năm cũng là lúc chị tạm biệt với những mối quan hệ xã giao (dù là đi chơi với bạn gái chị cũng không dám vì biết bạn trai sẽ không tin điều đó). Chị chỉ hi vọng rằng sau khi hai người cưới nhau, chị đã là vợ anh rồi thì sự ghen tuông đó sẽ không còn nữa.
Anh Tuấn chồng chị Giang đi làm xa nhà. Anh chỉ được về nhà vào cuối tuần. Sự xa cách đó càng làm cho tính ghen tuông của anh nhiều hơn. Khi yêu anh, chị hầu như đã mất hết bạn bè nhưng nghĩ anh yêu thương mình thật lòng, không ai yêu chị nhiều như anh, hơn nữa, bố mẹ anh quý mến chị, anh cũng có điều kiện tốt nên chị chấp nhận đánh đổi. Chị cho rằng trong cuộc sống điều gì cũng có giá của nó cả: "Mình hạn chế quan hệ linh tinh cũng tốt, vừa tập trung lo cho gia đình, chồng con, vừa khiến chồng không phải nghi ngờ. Anh ấy đi làm xa, niềm tin là cần thiết lắm". Nhưng sự cam chịu, nhẫn nhịn của chị cũng không thể nào khiến anh bớt ghen đi vì đó là bản tính chất chứa trong anh rồi.
Cưới nhau về, mặc dù đi làm khá xa nhưng anh nhất quyết bắt chị phải sống cùng bố mẹ chồng vì sợ chỉ ở bên ngoài lại... hư hỏng. Biết tính chồng, chị ngoan ngoãn ở cùng bố mẹ chồng và cậu em trai mới học lớp 12. Trong những ngày anh xa nhà, hầu như anh điện thoại cho chị theo từng giờ một. Chị làm gì cũng phải báo cáo anh. Anh như người giám sát, căn ke từng giờ, từng phút một. Hễ anh gọi điện mà chị không nghe máy là anh lồng lộn lên gọi điện cho cả nhà hỏi xem chị đi đâu. Nhiều hôm đi làm về muộn hơn dự định, hoặc tắm lâu hơn một chút không kịp nghe máy là y như rằng cả tối đó chị phải nghe tra khảo từ chồng.
Ghen tuông, nghi ngờ vợ "có tư tình" với em trai (Ảnh minh họa)
Mặc dù rất khó chịu nhưng chị cố nín nhịn cho yên cửa yên nhà. Vợ chồng mới cưới, chị không muốn có gì bất đồng xảy ra. Hơn nữa, bản tính chị cũng là người cam chịu nên không muốn gây gổ với chồng. Nhưng rồi trong một lần tình cờ, vì chị bị hỏng xe đạp nên đi nhờ cậu em trai ra đầu ngõ, chỉ có thế thôi nhưng đúng lúc chồng chị đi bộ về tới nơi nhìn thấy và... anh ghen. Anh nghi ngờ chị có "tình ý" với cậu em đang tuổi ăn, tuổi lớn. Quá uất ức trước sự ghen tuông vô lối của chồng, chị khóc ngất đi.
Sau vụ đó, anh bắt chị thuê nhà ra ở riêng để tránh "họa gia đình". Chồng muốn thế nào, chị làm thế. Ấy vậy mà anh vẫn không hài lòng. Chị ra ngoài ở một mình anh cũng không yên tâm. Anh chỉ sợ những tối anh không có nhà chị lại "tằng tịu" với ai đó. Cơn ghen như một nỗi ám ảnh với anh khiến anh lúc nào cũng tưởng tượng ra cảnh vợ mình ngoại tình. Không an tâm, anh quyết định nghỉ làm chỗ đó về gần vợ, mở cửa hàng ở nhà để dễ bề quản lí. Những tưởng như vậy là đủ để chồng tin tưởng, ai dè anh vẫn chứng nào tật nấy.
Hơn 1 năm sau chị quyết định ly hôn. Lúc đó anh chị vẫn chưa có con. Chị nghĩ nên giải thoát như vậy là tốt hơn vì chị không thể chịu đựng thêm một giây phút nào với người chồng mắc bệnh ghen như vậy.
Hay ghen, lấy vợ xấu cho chắc
Cái tin chị Thảo bỏ chồng khiến ai cũng bất ngờ. Từ trước tới nay, trong mắt mọi người ai cũng nói chị "vớ bở" khi lấy được chồng vừa ít tuổi hơn, lại đẹp trai ngời ngời, gia đình có điều kiện. Trong khi đó, xét về nhan sắc, chị thuộc vào top "yếu kém", lại còn già hơn chồng mấy tuổi. Ai có thể ngờ rằng chị lại là người đòi ly hôn bằng được với người chồng "đẹp như tranh vẽ" ấy khi mà chị đang mang bầu 7 tháng.
Trước chị Thảo anh Dương đã yêu tới 4, 5 cô. Cô nào cô ấy đều xứng đôi với anh vì xinh như hoa hậu. Nhưng rồi những cuộc tình đó đều tan vỡ, không ai hiểu vì sao. Chỉ tới sau này, khi đã trở thành vợ của anh rồi, chị Thảo mới hiểu họ bỏ nhau vì anh quá ghen tuông.
Những cô gái xinh đẹp kia đều hãi hùng trước kiểu ghen tuông bệnh hoạn của anh nên không chịu được mà chia tay. Bản thân anh sau khi "khổ sở" vì yêu gái đẹp, anh quyết định lựa chọn chị Thảo vì... an toàn. Anh tin rằng vợ xấu, vợ già thì mình sẽ không lo mất, không lo bị vợ cắm sừng. Bởi thế mà anh cưới chị trong sự ngỡ ngàng của nhiều người và của chính bản thân chị.
Cưới nhau về chị mới thấm thía cái khổ của những cô gái trước kia yêu anh. Anh theo sát vợ 24/24. Hai vợ chồng chỉ ở nhà kinh doanh nên anh có rất nhiều thời gian. Nhà bán hàng nhưng chị đi chợ là anh đóng cửa hàng đưa vợ đi, theo sát từng bước chân. Đứng bán hàng, khách nữ thì không sao chứ khách nam tới là anh đuổi vợ vào trong, đứng hằm hè bên ngoài để bán khiến khách chết khiếp. Anh sợ vợ đứng đó bán rồi lại có ai đó "đong đưa".
Cái ghen của anh nổi tiếng cả khu phố, có người còn tếu táo gọi là anh là "thiên hạ đệ nhất ghen tuông". Mà cái ghen của anh thường đi kèm với bạo lực. Có hôm vô tình thấy vợ đứng nói chuyện với một người nam giới, anh nhảy bổ ra tát bôm bốp vào mặt đối phương. Một lát sau hỏi ra mới biết đó là ông anh con nhà bác ở trong nam mới về. Lần khác anh còn bị công an xã gọi lên vì tội hành hung người chỉ vì anh thấy mua hàng của vợ lâu quá, nghi có "gian díu" nên lao vào đánh người ta không thương tiếc.
Hành hạ người khác chưa xong, anh còn hành hạ vợ mình. Khi chị mang thai, anh ngồi tính toán, dở sổ ra đếm đếm, căn ke ngày cuối quan hệ so với ngày thai xem có đúng con mình hay không. Chị cay cực vô cùng khi thấy chồng nghi ngờ vợ như vậy. Gần 7 tháng chị mang bầu, không một tháng nào anh không vặn vẹo vợ: "Anh hỏi thật, đứa bé có phải con anh hay không, em phải nói thật, nếu để anh phát hiện ra điều gì em đừng có trách". Đến mức đường cùng, chị quyết định ly hôn vì không thể chịu đựng thêm được nữa: "Biết là có lỗi với con khi con chưa chào đời mà đã không có gia đình trọn vẹn nhưng mình không thể chịu đựng thêm được nữa" - chị Thảo ngậm ngùi chia sẻ.
Theo VNE
Chồng xé nát váy và gọi tôi là 'chúa dâm' Từ một ngày định mệnh, chỉ vì một phút cuồng ghen mà sau này mọi hành động bình thường nhất của tôi đều bị anh quy kết vào tội dâm đãng. Người ta vẫn bảo "có yêu mới ghen". Tôi cũng từng tâm niệm như thế nên dù lúc yêu đương anh có thể hiện sự ghen tuông có phần thái quá thì...