Xuất tinh sớm, nỗi lo đàn ông
Bị “cướp cò”, chưa đến chợ đã tiêu hết tiền, cái chết ngoài biên ải… là những từ hay dùng khi nói về tình trạng xuất tinh sớm.
Tên gọi trong y khoa của xuất tinh sớm hay xuất tinh nhanh là Premature Ejaculation – PE – tình trạng không chỉ khiến nam giới phiền muộn (vì không biết làm sao để hoàn thành nhiệm vụ) mà còn làm các chị em lo lắng (vì không biết người thân bệnh gì, hoặc sức khỏe có vấn đề gì không mà sao không được như xưa hay chưa bao giờ được như người ta nói…).
Xuất tinh sớm là gì?
Đó là tình trạng xuất tinh rất nhanh chỉ với một kích thích tối thiểu trước hoặc bắt đầu quan hệ; trong khi đang thực hiện khúc dạo đầu, hoặc chỉ thời gian rất ngắn khi đưa dương vật vào âm đạo và tình trạng này tái diễn nhiều lần trong một thời gian dài.
Ảnh minh họa: Sheknows.
Vì sao như thế?
- Do tâm lý: Đa phần bệnh nhân gặp ở dạng này. Những thanh niên thường bị áp lực rất lớn khi chưa từng làm “chuyện ấy” và khi quan hệ vài lần đầu, họ luôn lo sợ, thậm chí bị xuất tinh trong thời gian tính bằng tích tắc. Họ càng lo lắng thì lại càng xuất nhanh. Thường việc điều trị đối với nhóm này cũng dễ đáp ứng.
- Do thực thể:
Giảm ngưỡng kích thích đầu dương vật.
Biên độ rộng của thần kinh lưng dương vật và khả năng gợi cảm giác bản thể ở đầu dương vật.
Rối loạn vùng hạ đồi – tuyến yên (khá hiếm).
Video đang HOT
Yếu tố nguy cơ nào sẽ thúc đẩy xuất tinh sớm?
- Thường gặp ở những bệnh nhân dưới 40 tuổi.
- Người bệnh gặp khó khăn trong khi cương, ham muốn tình dục hay gợi tình.
- Lúc bắt đầu hoạt động tình dục có sự khó khăn khi quan hệ, xung đột giữa hai người.
- Càng căng thẳng, càng muốn kiềm chế, càng nôn nóng lại càng xuất tinh sớm.
- Không có điều kiện hoặc chưa thể thực hiện việc quan hệ đều đặn sẽ làm quá trình xuất tinh sớm kéo dài.
Phân biệt xuất tinh sớm với chứng rối loạn cương:
Xuất tinh sớm có thể đi liền với rối loạn cương hoặc không, và tùy từng trường hợp, việc điều trị cũng khác. Nhiều người thường nhầm lẫn khi “cứ yếu yếu là dùng Viagra” mà không biết phải xác định thật rõ tình trạng bệnh của mình trước khi điều trị.
Rối loạn cương giống như hình ảnh bánh xe đạp bị xì, còn xuất tinh sớm giống như người đạp chiếc xe không đủ sức để nhấn bàn đạp để đưa xe đi về phía trước…, hệ quả cuối cùng là hình ảnh chiếc xe không di chuyển. Tuy nhiên, nếu cứ thấy xe không chạy là đem bơm bánh cho căng thì nhiều khi vô ích, thậm chí còn gây hại (bơm quá gây nổ bánh vì thực tế bánh đang thật căng rồi). Thế nên khi biết rõ bánh xẹp thì ta phải bơm bánh trước khi chạy, bánh đã cứng rồi mà sức không đủ hay chưa quen đạp thì ta phải luyện cho công lực lên cao, sức khỏe đầy đủ để cho xe chạy “đi đến nơi về đến chốn”.
Những câu hỏi bệnh nhân cần quan tâm liên quan đến xuất tinh sớm:
Xuất tinh sớm mới xuất hiện hay kéo dài từ lâu?
Tình trạng có diễn biến dồn dập?
Tình trạng này có thể xuất hiện tạm thời với đối tượng nhất định nào đó?
Bệnh nhân có tự kiềm chế được hay không?
Bạn đã thử dùng các loại thuốc hay điều trị gì chưa?
Có rối loạn về tình dục nào khác ở bạn và bạn tình? Chất lượng mối quan hệ giữa hai người thế nào?
ánh giá các phương tiện hỗ trợ khi quan hệ, thủ dâm hoặc các hoạt động tình dục khác.
Để điều trị hiệu quả, bạn cần làm gì?
- Việc lên lịch trình để quan hệ đều đặn sẽ giúp bạn quen dần với những thử thách mới: chuyển từ thủ dâm qua quan hệ với một đối tượng thực tế sẽ có cảm giác hoàn toàn khác biệt và cần có một thời gian để quen, làm chủ được nó (đối với các bạn trẻ bắt đầu quan hệ tình dục).
- Với những người đã lập gia đình, bạn cần lên kế hoạch để có được sự đều đặn, khả năng chăn gối sẽ tăng dần lên và cảm giác khống chế thời gian xuất tinh mới đầy đủ.
- Việc quyết định dùng thuốc cần tham khảo ý kiến của các bác sĩ chuyên khoa để thuốc được dùng đúng liều, có kiểm soát và hồi âm về tác dụng phụ cho bác sĩ điều trị khi gặp phải các triệu chứng không mong muốn lúc đang dùng thuốc.
Bệnh nhân không nên tự ý nghe bạn bè mách điều trị bằng cách dùng theo một bài thuốc, một loại thuốc gì đó để uống, xịt mà không biết gì về loại thuốc đó, hay liệu thuốc sử dụng có phù hợp với bệnh lý, hoàn cảnh hoặc nghề nghiệp của mình không…
Theo VNE
Đôi khi kỷ niêm bất chợt tìm về
Hà Nội những ngày này buổi tối người ta nắm tay nhau đi trên phố nhiều lắm... Hà Nội đã chuyển sang mùa hè, những ngày này thời tiết cứ thay đổi thất thường, sáng nắng, chiều mưa giống hệt như tâm trạng của một cô nàng tiểu thư đỏng đảnh.
Mới đây thôi bầu trời còn trong veo, nắng chói chang đến mức khiến cho da thịt bỏng rát, ấy vậy mà bỗng chốc mây đen chẳng biết ở đâu cứ ùn ùn kéo tới. Và thế là mưa!
Ngồi trong quán cà phê nhìn ra ngoài trời đang đổ mưa ràn rạt, thấy những cánh hoa màu tím thẫm của cây bằng lăng nơi góc phố rụng rơi lả tả, bất chợt vài ký ức xưa cũ lại hiện về. Em cảm thấy buồn, nỗi buồn cứ miên man không biết đâu là điểm đầu và điểm cuối. Cũng phải thôi, bởi nếu biết được thì em đã tóm lấy hai điểm đầu cuối ấy, đem buộc thật chặt lại để nỗi buồn chẳng còn lối nào thoát ra ngoài và nhấn chìm em trong cảm giác cô đơn giống như lúc này.
Chẳng biết giờ này anh đang làm gì, ở nơi đó trời đang mưa hay nắng. Đã bao năm tháng trôi qua kể từ ngày hai đứa cùng gật đầu đồng ý chấm dứt cuộc tình ấy, vậy mà cứ mỗi khi ngoài trời mưa rơi thì nỗi nhớ anh lại theo đó mà ùa về. Em vẫn còn khắc cốt ghi tâm những lời mà ngày mới quen nhau anh đã nói, rằng anh sợ lắm mỗi khi trời đổ mưa, rằng sống một mình ở nơi đất khách quê người, những cơn mưa làm anh cảm thấy cô đơn và nhớ quê hương, nhớ cảm giác ấm cúng bên gia đình hơn bao giờ hết...
Đôi khi em mỉm cười tự hào bởi mình đã thực hiện được lời hứa năm nào rằng sẽ không khóc (Ảnh minh họa)
Giờ thì chắc chắn anh không bao giờ cảm thấy cô đơn nữa dù cho ngoài trời mưa có rơi nặng hạt và dai dẳng đến thế nào, bởi vì bên cạnh anh đã có tổ ấm hạnh phúc với người vợ hiền dịu và một đứa con thơ. Giấc mơ ngày ấy dở dang nay đã có người thay em cùng anh viết tiếp, chỉ có điều có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ biết rằng ở nơi này vẫn có một người con gái ngốc nghếch thường hay lặng lẽ ngồi vùi mình trong những chuỗi kỷ niệm mỗi lúc cơn mưa giăng kín bầu trời.
Em cứ tự hỏi mình rằng tại sao tạo hóa trớ trêu cứ mang quá khứ trở về làm gì khi mà tâm hồn em đã gần như nguội lạnh, để rồi lại nhớ, lại bị tâm trạng, lại buồn vì một cái kết thúc không hề viên mãn do chính mình tạo ra. Ngày ấy cả em và anh đều chấp nhận buông tay, một tình yêu nhẹ nhàng được chấm dứt theo cái cách cũng rất đỗi nhẹ nhàng, bởi vậy nên đã chẳng có quá nhiều những giọt nước mắt.
Rất lâu sau ngày ấy em mới dám đưa bước chân của mình ngang qua những con đường chứa đầy kỷ niệm. Đôi khi em mỉm cười tự hào bởi mình đã thực hiện được lời hứa năm nào, rằng sẽ không khóc, cũng không đau khổ khi hai đứa có duyên mà chẳng có phận với nhau. Liều thuốc thời gian đã giúp cho vết thương của em liền sẹo, ấy vậy nhưng đôi khi chẳng hiểu sao kỷ niệm vẫn cứ bất chợt tìm về.
Em đang học cách bình thản nhất để đối diện với những điều đã chẳng thể thay đổi được gì (Ảnh minh họa)
Hà Nội những ngày này buổi tối người ta nắm tay nhau đi trên phố nhiều lắm, nhưng cũng không phải chỉ có riêng em lẻ bước một mình. Nhìn người tay trong tay, miệng nói nói cười cười, mắt trao cho nhau những ánh nhìn âu yếm, em đã chẳng còn cảm thấy chạnh lòng giống như hồi mình mới chia tay. Đôi khi em cũng thầm ước ao có một chàng bạch mã hoàng tử từ trong truyện cổ tích bước ra và nắm tay em dạo chơi tung tăng giữa phố, để rồi lại tự cười thầm cho những suy nghĩ ngốc nghếch của chính mình.
Ngày hôm nay vô tình những điều có liên quan đến anh lại xuất hiện trong tâm trí. Em không cố gắng xua đuổi chúng, chỉ là đang học cách bình thản nhất để đối diện với những điều đã chẳng thể thay đổi được gì. Xa anh, em đã biết tự chăm lo thật tốt cho bản thân, biết làm cho những người xung quanh yên tâm về mình và còn biết mang lại nụ cười cho kẻ khác. Em là một ngọn cỏ dù mỏng manh nhưng lại rất giàu sức sống, bởi vậy nên anh không cần phải bận tâm đâu nhé, vì tự em sẽ biết cách cân bằng cuộc sống của chính mình.
Theo Eva
Phải chăng em là người bại trận? Em nói lời chia tay mà trong thâm tâm lại có cảm giác mình là một kẻ bại trận. Cuối cùng thì em đã chấp nhận buông tay , chẳng phải em hết yêu anh mà chỉ đơn giản vì em biết rằng mình đã không còn sự lựa chọn nào khác. Tại tầng ba của quán cà phê quen thuộc nơi mà...