Xót xa khi thấy mẹ bồng cháu lủi thủi nghe con rể mắng
Chồng tôi gắt gỏng rồi la lớn chê bai mẹ tôi già lẩm cẩm, dơ bẩn.
Chào mọi người, tôi đang rất đau khổ và hoang mang. Tôi không biết phải làm thế nào khi đứng giữa là mẹ và chồng.
Chồng tôi là bác sĩ nên rất sạch sẽ. Mới hơn 30 t.uổi mà anh đã mua được nhà riêng. Lần đầu tiên đến nhà anh, tôi cũng phải bất ngờ vì căn nhà quá sạch sẽ, quá gọn gàng. Anh tự hào khoe mình lau nhà thường xuyên, nếu hôm nào bận quá thì anh gọi dịch vụ dọn dẹp nhà cửa đến dọn giúp. Anh không chịu nổi khi thấy nhà có một hạt bụi.
Cưới nhau rồi tôi càng thấm thía sự sạch sẽ quá mức của anh. Đi làm đã mệt mỏi nhưng vừa về đến nhà tôi phải lao vào dọn dẹp nhà cửa. Anh quan niệm nhà có sạch thì tinh thần mới thoải mái được. Vì thế chỉ cần nhà có một chút dơ thôi cũng đủ để anh cằn nhằn cả ngày hôm sau.
Vật dụng trong nhà tôi cũng phải luôn ghi nhớ trong đầu để không để nhầm vị trí. Có lần tôi lấy hộp đường trong tủ lạnh ra nấu ăn rồi tiện tay bỏ vào ngăn tủ bếp. Vì đường ngọt nên chẳng mấy chốc kiến đã vào đầy tủ. Khi dọn cơm ăn, chồng tôi thấy cảnh ấy thì giận lắm. Anh mắng tôi một trận sau đó bỏ cơm không ăn nữa vì chê bẩn.
Anh chăm sóc nhưng tôi không thấy hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Thức ăn anh cũng không bao giờ mua ở chợ mà luôn mua trong siêu thị. Dù tôi có góp ý rằng thức ăn trong siêu thị không phải lúc nào cũng tốt. Thậm chí rau còn có vẻ vàng úa hơn bên ngoài. Nhưng chồng tôi vẫn khăng khăng hàng siêu thị là tốt vì đã được kiểm chứng đàng hoàng. Thua lí chồng tôi đành để mặc anh làm gì thì làm. Thế là tối nào anh cũng ghé siêu thị mua thức ăn cho cả ngày hôm sau, tôi chỉ việc nấu nướng.
Video đang HOT
Khi tôi có thai, anh càng sạch hơn gấp bội. Dù anh vẫn quan tâm tôi, chăm sóc tôi nhưng tôi chẳng thấy hạnh phúc. Anh pha sữa cho tôi nhưng phải ngâm cốc trong nước nóng mấy phút mới lấy ra pha để diệt hết vi trùng. Ga giường thì cứ hai ngày anh giặt một lần vì sợ bẩn con dù nó chỉ mới tượng hình trong bụng tôi.
Hai tháng trước tôi sinh con. Mẹ tôi cũng vào viện chăm tôi nhưng chẳng vừa lòng anh. Mỗi lần thấy anh nhăn mặt nhìn mẹ giặt khăn sữa của cháu là tôi chạnh lòng.
Sau khi về nhà, mẹ tôi vẫn giữ thói quen của những thế hệ trước. Mẹ bắt tôi mới sinh conkhông được tắm. Nhưng chồng tôi thì không đồng ý. Anh bảo tôi phải đi tắm đều đặn để sạch sẽ. Vì chuyện này mà tôi cũng đủ đau đầu rồi. Cuối cùng tôi thống nhất với chồng là sẽ đợi mẹ ngủ rồi tắm để mẹ khỏi buồn.
Nhìn mẹ bị con rể mắng mà tôi xót lòng quá. (Ảnh minh họa)
Chuyện chăm con cũng rất khổ. Chồng tôi luôn theo chủ nghĩa sạch sẽ quá mức. Quần áo của con anh giặt riêng. Khăn sữa, khăn mặt, khăn quấn càng phải giặt tay rồi ngâm nước xả cho mềm vải. Dụng cụ hút sữa cũng phải làm sạch, ngâm nước nóng trước khi dùng. Mỗi lần cho con bú, tôi phải ấp khăn nóng vào ngực trước để diệt trùng.
Tôi không phản đối cách làm của chồng vì suy cho cùng anh chỉ muốn tốt cho con. Nhưng tôi chán và buồn cách anh ứng xử với mẹ tôi. Anh xét nét mẹ tôi từng chút một. Như hôm qua, mẹ tôi cầm khăn sữa của cháu lau tay cháu rồi lại đưa lên lau miệng cháu. Chỉ thế thôi mà chồng tôi cáu kỉnh mắng mẹ tôi bẩn. Bà nói lại rằng khăn sữa cũng chỉ để lau trên người cháu chứ bà có lau bậy đâu. Vậy mà chồng tôi vẫn không chịu. Anh mắng bà lẩm cẩm, hậu đậu. Tôi lên tiếng bênh mẹ cũng bị anh mắng luôn.
Tôi buồn quá. Nhìn mẹ bị con rể mắng mà tôi đau xót lòng. Mẹ tôi cũng vì thương con thương cháu nên mới đồng ý ở lại, nếu không bà đã bỏ về từ lâu rồi. Phải góp ý làm sao để chồng tôi bớt sạch sẽ thái quá đây?
Theo Afamily
Bố mẹ đã hy sinh tất cả vì anh, vậy mà anh lại báo đáp bố mẹ thế này sao?
Trên xe về quê, bố mình thở dài và nói có lẽ bố sẽ không bao giờ lên thành phố nữa, bố không hợp với nơi ồn ào thế này.
Mình sinh ra trong gia đình thuần nông, bố mẹ đều vất vả mới có thể nuôi mình và anh traikhôn lớn. Anh trai mình là người thông minh và học giỏi, hiện nay anh đã là 1 bác sĩ có tiếng về chuyên môn. Mình học kém hơn anh, vì thế học xong lớp 12, mình đi làm cho công ty ngay gần nhà vừa phụ anh t.iền ăn học vừa đỡ đần bố mẹ.
Anh mình học y. Để trở thành 1 bác sĩ quả thật không dễ. Lịch học của anh luôn kín mít, tối đến lại phải trực ở bệnh viện. Anh không có thời gian đi làm thêm. Chỉ nuôi anh ăn học thôi cũng khiến bố mẹ mình hao tổn rất nhiều công sức. May mắn là mình đi làm nên có thể chu cấp đỡ được cho anh.
Ngày ấy mỗi lần anh gọi điện về đều nói sau này làm bác sĩ nhất định sẽ đón bố mẹ lên thành phố, trả t.iền ăn học cho mình. Nhưng mình và bố mẹ chưa từng trông chờ anh làm những điều đó, chỉ mong anh sẽ có cuộc sống tốt và có hiếu với bố mẹ sau này.
6 năm ăn học vất vả, đổi lại anh mình đã có được tấm bằng bác sĩ và công việc đáng mơ ước. Anh mình kết hôn với 1 cô gái thành phố giàu có, sau đó vợ chồng anh cũng mua nhà ở thành phố sinh sống.
Mỗi lần về quê, chị dâu của mình lúc nào cũng tỏ thái độ không ưng ý. (Ảnh minh họa)
Từ ngày có vợ, anh ít gọi điện về hỏi thăm bố mẹ. Có lần bệnh đau khớp của bố mình tái phát. Anh trai chỉ gọi điện hỏi qua loa rồi nhắn tin cho mình đơn thuốc cần mua. Mình phải lặn lội từ quê lên thành phố để mua thuốc cho bố.
Cả năm anh đưa vợ về thăm bố mẹ được 1,2 lần trong đó đã có 1 lần là Tết. Mỗi lần về quê, chị dâu của mình lúc nào cũng tỏ thái độ không ưng ý. Chỉ có bố mẹ mình là hết lòng cung phụng để con dâu hài lòng.
Sống ở thành phố gần 10 năm, đây là năm đầu tiên anh mình đưa bố mẹ ra thành phố chơi. Bố mẹ mình phấn khởi lắm, trước khi đi còn tranh thủ khoe với hàng xóm xung quanh về anh trai mình. Hôm qua anh nói đưa bố mình đi mua đôi giày mới. Nhưng đi đến nơi thì chị dâu mình gọi điện bắt anh phải đến công ty đón chị vì trời trời lạnh lại tối nên chị không muốn về xe máy.
Anh đã đưa t.iền cho bố rồi để bố tự vào trung tâm thương mại mua giày. Anh đã để mình bố đứng lóng ngóng không thể sang đường vì chưa quen với xe cộ chen chúc nơi thành phố. Nếu anh đưa bố đi cùng rồi chọn ngày khác đưa bố đi mua đồ thì có sao đâu? Vậy là mình và mẹ ở nhà chờ tới khi anh chị về rồi mà chưa thấy bố đâu. Hỏi ra thì anh mình cuống lên gọi điện cho bố mới biết bố vẫn đứng ở trước cửa trung tâm thương mại. Bố không biết cách mua hàng trong trung tâm, cũng không biết cách gọi taxi để về.
Đó là lần đầu tiên mình to tiếng với anh. (Ảnh minh họa)
Tối hôm đó mình đã cãi nhau với anh. Đó là lần đầu tiên mình to tiếng với anh. Khi anh suýt tát mình, bố mẹ đã ra can ngăn. Sáng nay bố mẹ và mình về quê sớm. Có lẽ bố mẹ đã rất thất vọng với người con trai mà bố mẹ luôn tự hào. Trên xe về quê, bố mình thở dài và nói có lẽ bố sẽ không bao giờ lên thành phố nữa, bố không hợp với nơi ồn ào thế này. Mình biết bố lấy lý do vậy thôi chứ bố nhận ra bố mẹ không được con trai và con dâu chào đón.
Bố mẹ đã hy sinh cho anh bao nhiêu? Mỗi lần anh gọi điện về quê xin t.iền là mỗi lần mẹ phải đi vay mượn khắp nơi. Bố sức yếu nhưng vẫn phải đi làm thợ xây cả thứ bảy chủ nhật, tất cả cũng đều vì anh. Mình là người ít học nhưng cũng hiểu được những điều đó, tại sao anh trai mình có học thức và thành đạt như vậy lại không thể nhận ra? Chẳng lẽ phải đợi đến khi bố mẹ qua đời anh mới hiểu đối xử tốt với bố mẹ khi còn sống quan trọng thế nào hay sao?
Theo Afamily
Em đã bỏ đi ngay trong đêm tân hôn vì câu nói xúc phạm của chồng Quá bất ngờ trước câu nói của chồng, em chạy vào nhà tắm xé toác chiếc váy ngủ rồi mặc quần áo và chạy ra khỏi nhà. Đêm nay là đêm tân hôn của em. Đáng lẽ bây giờ em đang được sống trong những giờ phút hạnh phúc nhất của cuộc đời. Nhưng không, trong khi chồng em đang ở nhà thì...