Xấu hổ vì chị gái làm mẹ đơn thân
Nghĩ đi nghĩ lại, chuyện chị tôi làm mẹ đơn thân thật sự khiến tôi cảm thấy có chút gì đó ái ngại.
Ái ngại là mỗi lần bạn bè đến chơi nhà, họ đều hỏi về chuyện của chị tôi, hỏi là ông xã của chị tôi đâu, rồi hỏi đứa cháu của tôi là con của ai, giống bố hay giống mẹ.
Trước đây, nghe nói chuyện làm mẹ đơn thân, tôi thấy rất phản cảm. Tôi thường không thích những người phụ nữ nuôi con một mình, nếu như họ bỏ chồng thì không nói làm gì, vì chuyện đó là ngoài ý muốn. Nhưng một người không lấy chồng mà đi xin con của bất cứ người đàn ông nào, tôi thật sự cảm thấy ái ngại. Vì chuyện đó hiện tại ở quê tôi, hàng xóm láng giềng, họ hàng vẫn chưa thể chấp nhận được. Vì đó là chuyện đối với họ mà nói, không đẹp mắt chút nào.
Gia đình tôi có hai chị em gái. Bố mẹ tôi rất thương hai chị em nên cho hai chúng tôi học hành đàng hoàng. Gia đình tôi không nghèo nhưng cũng không giàu có, chỉ thuộc hàng khá giả. Nói chung, bố mẹ cũng phải cố gắng nhiều về kinh tế. Hai chị em là niềm tự hào của bố mẹ, vì họ luôn hi vọng con cái sau này ra ngoài, học hàng đàng hoàng và kiếm được công việc tốt, có một người chồng tốt.
Nhiều lần bố mẹ thúc giục chị em tôi, bảo đứa nào lấy trước cũng được nhưng tôi thì muốn chị cưới trước. (ảnh minh họa)
Chị tôi học trước tôi, ra trường và đi làm. Công việc của chị tạm ổn. Nhưng lạ thay, đến 29 tuổi, chị vẫn chưa lấy chồng. Bố mẹ có hai cô con gái nên sốt ruột. Với lại, tôi cũng kém chị tôi có 2 tuổi, nếu tính ra lấy chồng cũng là muộn rồi. Người ở quê không lấy chồng muộn như thế. Chúng tôi mang mác học hành nên có thể thông cảm phần nào, tuy vậy 29-30 mà vẫn chưa thấy gì thì đúng là một việc đáng bàn.
Nhiều lần bố mẹ thúc giục chị em tôi, bảo đứa nào lấy trước cũng được nhưng tôi thì muốn chị cưới trước. Giục nhiều quá, chị tôi không về nhà vì áp lực, không muốn nói chuyện chồng con. Nhiều khi tôi cố gắng tâm sự, động viên chị, bảo chị nghĩ cho bố mẹ, bố mẹ cũng chỉ mong con cái ổn định, yên bề gia thất, ông bà có cháu bế là vui cửa vui nhà. Nhưng chị tôi không hiểu sao không tính toán chuyện đó. Cứ mỗi lần đề cập chuyện chồng con là chị lại không nghe.
Video đang HOT
Rồi, gần 1 năm sau, chị mang cái bụng bầu to tướng về nhà. Chị nói với bố mẹ rằng, chị sẽ sinh đứa con này ra mà tự nuôi con khôn lớn, không cần lấy chồng. Bố mẹ tôi sốc nặng. Mẹ tôi vì chị mà ốm một trận gần tháng, bố tôi thì điêu đứng. Ông không tiếp xúc với hàng xóm láng giềng vì ông hiểu, người ta đang xì xào sau lưng ông.
Giờ đây, tôi thật sự thấy giận chị, giận quyết định của chị, thật ích kỉ và không nghĩ tới những người thân, nhất là bố mẹ tôi. (ảnh minh họa)
Đau khổ vì con gái nhưng ông chỉ biết câm nín, còn làm gì được. Còn tôi, thực sự tôi cảm thấy ái ngại vì chị vô cùng. Tôi không hiểu tại sao chị lại khiến bố mẹ tôi buồn và thất vọng như thế. Giờ thì chị sinh con ra, bố mẹ tôi chăm sóc cháu mà không biết mặt con rể, cũng không thể tổ chức một cái đám cưới công khai với hàng xóm láng giềng.
Ở đâu tôi không biết, nhưng ở quê tôi, thực sự đó là một chuyện đáng xấu hổ. Bạn bè tôi tới nhà đều tò mò về con chị. Nói chung, tôi cũng cảm thấy ngại lây. Nhiều khi vì chị tôi như thế mà họ nghĩ, sau này khéo tôi cũng giống chị tôi vì 27 tuổi chưa lấy chồng.
Giờ đây, tôi thật sự thấy giận chị, giận quyết định của chị, thật ích kỉ và không nghĩ tới những người thân, nhất là bố mẹ tôi. Rồi hàng xóm sẽ nói sao, bố mẹ tôi sẽ sống sao và tôi cũng thật sự khó đối mặt với người ngoài…
Theo VNE
Chia sẻ: Muốn có con nhưng chẳng cần chồng
Bạn ơi, hoàn cảnh gia đình của mình khá giống bạn, nhưng không phải vì thế mà mình ham muốn có con mà không cần chồng.
Bạn cũng biết, khi 1 đứa con sinh ra đời mà không có đủ cha, đủ mẹ cùng sánh bước từ thời ấu thơ cho tới lớn thì quả thật rất tội nghiệp. Có mẹ không cũng chưa chắc đủ hết về mọi mặt, nhất là ảnh hưởng khá sâu về mặt tâm lý. Rồi khi lớn lên, đứa trẻ đó bỗng hỏi bạn về người cha của nó, bạn trả lời như thế nào? Và nó bảo bạn tìm cha cho nó, bạn nghĩ sao? Chẵng nhẽ bạn tìm cha của đứa trẻ trên google hay trong bệnh xá?
Rồi chưa kể chuyện này sẽ ảnh hưởng tới mối liên hệ về sau, con của bạn, con của người đàn ông giấu mặt, sau này chúng gặp nhau như thế nào? Huyết thống ra sao? Mình khuyên bạn nên sống 1 mình, mẹ của bạn mong bạn có con, mong có cháu bồng, chứ còn mẹ của mình chỉ muốn mình buôn bán nho nhỏ gì đó rồi sống cùng mẹ thôi. Chứ mẹ không đòi hỏi phải lấy chồng, phải có con.
Người ta hay nói xa nói gần với mẹ mình rằng, "mai mốt đây con cô đi lấy chồng cô sống với ai. Họ hàng những người em ruột so đo tính toán, họ từng đối xự tệ với cô, làm em mà lại ăn hiếp cô, khi cô có tiền mấy người đó gọi cô là "chị hai", còn khi không có, họ xem cô như người dưng vậy, thậm chí kêu bằng bà này bà nọ. Họ đối xử tệ như thế với mẹ mình, tình nghĩa mờ mờ ảo ảo, thân thuộc thế đấy thì làm sao mình nỡ bỏ mẹ đi lấy chồng?
Mình không biết sao để khuyên bạn, nhưng nếu không có người nào thích hợp thì bạn nên ở vậy. (ảnh minh họa)
Mình có mấy bà dì, là dì ruột của mẹ ở bên quận 7, suốt cuộc đời họ đâu có tấm chồng nào đâu, bây giờ sống về già cũng tốt mà. Khi xưa, nhà ngoại của mình là hội đồng, là tá điền ở Mỹ Tho, Gò Công, nhà bà ngoại rất giàu, có đến mười mấy người con gái, vài người con trai. Khi mấy bà dì lớn đến tuổi lập gia đình, họ chọn được người ưng ý nhưng ông bà cố ngoại thì không cho. Nên cho đến tận bây giờ họ chẳng có 1 người đàn ông nào bên cạnh, cho dù như vậy thì họ vẫn sống rất tốt và sống thọ nữa.
Mình không biết sao để khuyên bạn, nhưng nếu không có người nào thích hợp thì bạn nên ở vậy. Sinh con nuôi cũng được nhưng lớn lên nó bỏ mình ra đi thì buồn. Thật ra, trong lòng mình cũng muốn lấy chồng, 50% là muốn, 50% còn lại thì không, cũng như bạn nói đó. Không biết là do xã hội hay thời thế mà người đàn ông bao đời nay, hễ có vợ con rồi thì xem như tôi đòi, sai khiến này nọ, có chăm chút đấy nhưng họ hay gia trưởng áp đặt "gái phải theo chồng". Đối xử không khoa học, rồi say khướt tỉnh mê trong quán nhậu cho là sành điệu, kí kết hợp đồng xung quanh nhiều gái đẹp họ cho là hợp thời. Đó là người biết kiếm ra tiền, còn không kiếm ra tiền, họ biện họ cho việc nhậu nhẹt với mấy cô, về tối mịt đánh đập vợ con. Không thấy mặt mũi thì họ cho là "vợ ơi, anh buồn đời nên mới thế, em không biết tâm lý của anh mỗi thời mỗi lúc là gì nên anh khóc đây, để cho vợ cảm thương mà tha thứ hết lần này đến lần khác vợ nhé !!! Anh yêu vợ nhất trên đời sau mẹ của anh thôi mà"....
Điệp khúc xã hội, điệp khúc mơ hoang của các đấng mày râu. Bạn cũng biết đó, thời nay phụ nữchúng ta thật khổ, cả ngày đi làm, chịu bao nhiêu áp lực, lúc chưa có chồng thì có thể giúp đỡ cha mẹ việc này việc nọ, lấy chồng rồi thì cũng phải đi làm, tối mịt về nhà, phải chăm bẵm con cái, tắm rửa cho con, đút con ăn, rồi kiểm tra học hành. Còn chồng nữa chứ, nấu ăn, rửa bát, lau nhà, chà sàn, giặt giũ, chưa kể những lúc bệnh có ai bên cạnh không nữa, rồi chưa kể bản thân chăm sóc cha mẹ già yếu ra sao. Không làm tròn thì lại bị cho là đứa bất hiếu, sau này không dạy con cái được.
Thến nên, mình khuyên bạn, nếu muốn có con thì cứ lấy chồng, còn không, nếu muốn ở vậy thì hãy ở vậy thôi, đừng có con làm gì cho con khổ ra. (ảnh minh họa)
Rồi chồng con bù khú bạn bè đi nhậu đi đá banh, đi tìm hiểu cách nói chuyện thú vị của các cô. Chưa kể việc chăm chút bản thân cho thơm tho trước khi lên giường không mấy ông chồng bèn bày ra nhiều cách để chê này chê nọ, để kiếm ở với mấy cô nàng style body ở bên ngoài. Đúng là trần gian này cái gì cũng có hết đó, tuy nhiên bản thân mình nên tìm cách nào bỏ bớt hay giảm bớt tình tiết cuộc sống. Sinh ra trên đời, lo toan hết 1 cuộc đời rồi, còn chi đâu mà thảnh thơi.
Thà rằng không có chồng, không con cái, chứ có con bên cạnh mà chồng không bên cạnh thì tâm lý người phụ nữ thường hay bất ổn, áp lực những chuyện nho nhỏ lên đứa con.
Mẹ của mình và một người dì cũng có đứa con gái, con một, đều trải qua những tháng ngày tinh thần lúc này lúc khác, buồn tủi, sống thờ chồng đấy thôi. Mẹ của mình thì lấy chồng người miền Trung, còn dì ruột mẹ mình lấy chồng người Bắc, 2 dì ruột đều bị gia đình phản đối, không thích....
Thến nên, mình khuyên bạn, nếu muốn có con thì cứ lấy chồng, còn không, nếu muốn ở vậy thì hãy ở vậy thôi, đừng có con làm gì cho con khổ ra. Nuôi cháu và phụng dưỡng cha mẹ cũng được. Lấy chồng cho ra chồng, nếu không ra chồng thì chỉ có nước ly dị mà thôi. Khi đó, có con rồi thì ít ra, con còn biết mặt cha.
Chúc bạn sống vui và hạnh phúc!
Theo VNE
Tôi không hối hận vì đã bỏ chồng Giờ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc vì đang nuôi con một mình. Con ngoan, biết nghe lời mẹ lại càng khiến tôi thấy hạnh phúc! Ít ra tôi cũng được an ủi phần nào cho quãng thời gian cô đơn của tôi. Tôi và chồng đã ly hôn được hai năm. Thời gian đầu, tôi đau khổ tột cùng vì bị chồng...