Vợ tôi chưa bao giờ đòi quà chồng
Yêu nhau 3 năm, cưới nhau 18 năm, nhưng vợ tôi chưa bao giờ biết đòi hỏi ở chồng một điều gì…
Tôi thấy phụ nữ trẻ bây giờ đa số các bạn đều có suy nghĩ giống như bạn Hà Nhung, lúc nào cũng đòi hỏi chồng phải lãng mạn, phải biết tặng hoa, tặng quà nhân ngày nọ ngày kia, rồi lúc nào cũng muốn chồng kiếm ra nhiều tiề.n, để hưởng thụ cuộc sống. Thấy chồng thua kém người nọ người kia thì ganh tị, so sánh, thậm chí đay nghiến chồng…
Yêu nhau 3 năm, cưới nhau 18 năm, nhưng vợ tôi chưa bao giờ biết đòi hỏi ở chồng một điều gì…
Nghĩ đến phụ nữ bây giờ mà tôi thấy sợ quá, may mà vợ tôi là phụ nữ ở thế hệ cách các bạn gần 20 năm, nên cô ấy không thực dụng như thế, càng nghe các bạn than trách chồng mình, tôi càng cảm thấy mình may mắn và yêu thương, tôn trọng vợ tôi nhiều hơn.
Nói có thể các bạn không tin, nhưng yêu nhau gần 3 năm và cưới nhau đến nay đã là 18 năm, nhưng chưa một lần nào vợ tôi đòi hỏi ở chồng bất cứ điều gì. Chưa bao giờ vợ tôi phàn nàn chồng kiếm ra ít tiề.n hơn một người đàn ông khác, hay chê trách chồng thiếu quan tâm đến vợ con, không quan tâm đến việc nhà.
Video đang HOT
Vợ tôi là con gái Thủ đô, còn tôi là một chàng trai tỉnh lẻ, ngày còn yêu, tôi cứ nghĩ cô ấy là con gái thành phố, nên thích hình thức, lãng mạn, nhân dịp ngày lễ, ngày sinh nhật tôi cũng tặng quà người yêu. Nhưng chỉ duy nhất được một lần đầu tiên, lúc đó tôi tặng cô ấy một chiếc khăn len, rồi những lần sau đó, cứ gần đến ngày lễ, ngày sinh nhật hay kỷ niệm gì của hai đứa là cô ấy lại nói với tôi rằng cô ấy không cần quà cáp gì cả, chỉ cần tôi yêu cô ấy và hiểu được tình yêu cô ấy dành cho tôi là tốt rồi.
Cô ấy còn nói, bố mẹ tôi ở quê thu nhập thấp, để nuôi tôi ăn học các cụ phải vất vả nhiều lắm, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc. Nên thay vì mua quà cho cô ấy nhân dịp ngày lễ, ngày sinh nhật, thì tôi hãy mang tiề.n đó mua quà về biếu bố mẹ để bố mẹ vui. Tôi cảm động rơi nước mắt vì lời khuyên đó của người yêu nên chẳng dám mua quà tặng cô ấy nữa.
Lời khuyên của cô ấy cũng cho tôi hiểu rằng, đây là một người phụ nữ rất sâu sắc, cô ấy không những không nghỉ cho bản thân mình mà luôn nghĩ cho tôi và những người trong gia đình của tôi.
Đến khi cưới nhau, hai vợ chồng kinh tế còn khó khăn, mấy năm đầu ngày lễ tôi chẳng dám mua gì tặng vợ, nhưng chưa bao giờ cô ấy trách móc một lời. Thậm chí, cô ấy còn động viên tôi, vợ chồng mình khó khăn, nên em chẳng cần hình thức, chỉ cần hai vợ chồng luôn yêu thương và hiểu nhau là hạnh phúc rồi.
Bây giờ kinh tế hai vợ chồng đã khá hơn, nhưng đồng nghĩa với đó công việc của tôi lại nhiều hơn. Nhiều lần tôi còn quên cả ngày lễ tình nhân, hay ngày cưới của 2 vợ chồng. Nhưng vợ tôi chưa bao giờ trách móc hay giận hờn với chồng. Có lần biết tôi quên ngày kỷ niệm, cô ấy không trách móc mà còn tự tay chuẩn bị một bữa tiệc nho nhỏ như để nhắc tôi nhớ lại những kỷ niệm của hai đứa.
Theo Đất Việt
Chia tay rồi anh lại muốn quay về để lợi dụng tôi
Anh bảo chẳng thể dứt khoát với tôi được, thật sự không còn yêu nữa nhưng cảm giác dành cho tôi vẫn còn.
Chuyện tình của tôi kéo dài hai năm rưỡi, không quá dài nhưng đủ lâu để có thể cảm nhận được một sự mất mát đau lòng. Anh là người tôi không bao giờ nghĩ sẽ yêu, anh không cao lớn, chẳng đẹp trai, không tiề.n tài, không học thức. Anh là một con cưng trong gia đình giàu có, không có ý thức về chuyện công ăn việc làm. Anh đến và yêu tôi. Tôi là đứa con gái cá tính, ngang tàng, xinh đẹp và giỏi giang. Tôi đôi khi nghĩ rằng anh may mắn lắm mới có được mình nhưng anh quá tốt trong tình cảm, một người luôn quan tâm, lo lắng, chăm sóc, vỗ về. Bên anh tôi thấy mình nhỏ bé và yên bình, rồi tôi yêu anh.
Chúng tôi quấn quýt và yêu nhau, anh yêu tôi đến mức những người xung quanh phải ganh tị. Tôi hạnh phúc khi tin anh sẽ là người đàn ông của đời mình. Cho đến một ngày, tôi nói muốn được đi công tác tại Australia xa xôi trong 2 năm, tôi muốn trở thành người phụ nữ thành đạt, để tương lai hai đứa tốt hơn. Anh đồng ý và chúng tôi hứa hẹn rất nhiều điều. Rồi cách đây không lâu, anh đi Mỹ du lịch cùng gia đình trong 3 tháng, thời gian đó chúng tôi nhớ nhau rất nhiều. Ngày trở về, chúng tôi lao vào nhau như hai con thiêu thân, ngày nào cũng gặp, tuần nào anh cũng ngủ lại nhà tôi 3-4 ngày.
Gần 2 tháng từ khi anh ở Mỹ về tôi thấy anh thường nhắn tin với ai đó rất khuya, nhưng vì tin tưởng tuyệt đối mà tôi chẳng nghi ngờ gì. Rồi tôi phát hiện tin nhắn của cô gái đó trên màn hình thông báo Iphone, rằng cảm ơn anh, đi chơi với anh rất vui. Ngay lập tức, tôi tò mò mở ra đọc. Thật bàng hoàng, anh hẹn đi coi phim, cà phê với cô này, lên kế hoạch đi du lịch xa với một cô khác, trong khi vẫn qua và chăm sóc tôi như bình thường, chỉ là khi tôi muốn đi chơi xa thì anh toàn lấy cớ bận rộn. Sau đó chúng tôi nói chuyện thẳng thắn, anh thành thật bảo không còn cảm xúc với tôi như ngày đầu nữa.
Chúng tôi chia tay nhưng quyết định vẫn làm bạn. Anh cũng nói hai cô kia chỉ là bạn, không muốn quen ai nữa vì sợ sau này lại chia tay. Tôi đau khổ và khóc rất nhiều, không hiểu vì lý do gì để tình cảm hai đứa xây dựng vun đắp bao lâu qua lại nhanh chóng vỡ nát như thế. Thế nhưng chỉ sau 2 tuần, anh lại hẹn tôi đi chơi. Vì còn tình cảm và đang rất cô đơn nên tôi đồng ý. Chúng tôi đi chơi rất vui, đêm về anh ấy lại nhắn tin. Chỉ một tuần sau, anh xin ngủ lại với tôi, tôi lại lần nữa không làm chủ được bản thân và đồng ý. Lúc yêu nhau, tôi hỏi anh có nhớ tôi không? Anh bảo nhớ và lo sợ một ngày nào đó tôi sẽ đi mất. Lúc ấy, tôi đã tin rằng anh còn yêu mình nhưng vì tôi sắp đi xa nên anh ấy yếu lòng.
Chúng tôi cứ như thế, không một lời yêu thương nhưng đối xử với nhau như người yêu. Tôi không nghĩ anh quay lại để lợi dụng về thể xác, vì trong hai năm yêu nhau tôi nhận thấy anh không phải loại người đó, không ham mê tìn.h dụ.c. Hơn nữa, những cử chỉ anh dành cho tôi y như ngày đầu, theo bản năng, không giả dối. Tôi cảm thấy và tin là như vậy.
Chuyện của tôi tan vỡ khi một ngày, cô bạn tôi bắt gặp anh hẹn hò với cô gái xinh đẹp (không phải hai cô kia), hai người ngồi với nhau rất tình tứ. Tôi không tin, bao biện rằng đó chỉ là bạn. Vài ngày sau, tôi vào Facebook của một vài người bạn, đột nhiên nhìn thấy một cô gái với avatar chụp với anh, hóa ra cô này là người yêu mới của anh. Tuy đau lòng nhưng tôi nghĩ hai đứa đã chia tay thì việc anh có người mới cũng không có gì là sai. Nhưng vì sao anh lại đối xử với tôi như thế, tôi đâu hề níu kéo anh, chính anh quay lại và quan tâm tôi mà.
Chúng tôi lại ngồi nói chuyện với nhau. Tôi hỏi anh có người yêu mới rồi phải không, anh chối bỏ và bảo chẳng muốn quen ai nữa. Tôi hỏi vậy tôi là gì trong lòng anh, anh trả lời: một người anh từng yêu. Khi tôi đưa cho anh xem tấm ảnh ấy, anh im lặng một lúc lâu và bảo mới quen, hai người đang tìm hiểu nhau. Anh xin lỗi tôi.
Đúng là họ mới quen, theo tôi tìm hiểu thì chỉ mới một tuần. Niềm tin suy sụp, tôi khóc như một đứ.a tr.ẻ. Anh đi thì đi luôn, tại sao quay về làm tôi tưởng mọi thứ đã tốt đẹp trở lại, làm tôi lại mơ về ngày mai. Anh bảo chẳng thể dứt khoát với tôi được, thật sự không còn yêu nữa nhưng cảm giác dành cho tôi vẫn còn. Anh vẫn muốn quan tâm, che chở, bảo vệ tôi.
Tôi phải hiểu anh như nào đây? Mong được mọi người chia sẻ.
Theo Blogtamsu
Nỗi đau mất con chẳng thể nguôi ngoai với mẹ Từ khi mất con với mẹ cuộc sống như địa ngục trần gian, không ăn, không ngủ, ngày hay đêm mẹ chỉ khóc, nước mắt tuôn như suối vô hạn. Cuộc đời này âu cũng là số phận. Có lẽ số phận mẹ sinh ra là để chịu thật nhiều đau khổ, thế là con đã bỏ mẹ ra đi mãi mãi. Mẹ...