Chồng mất, thủ tiết 5 năm chăm sóc bố mẹ chồng, nào ngờ ông bà tặng ‘món quà sinh nhật’ khiến tôi chân tay run rẩy
Từ ngày chồng mất, tôi hết lòng chăm sóc bố mẹ chồng, tôi xem họ như người thân của mình.
Tôi cũng chưa từng có ý định đi bước nữa.
Tôi là đàn bà góa chồng từ năm 26 tuổ.i, đến nay tôi đã 36 tuổ.i. Sau khi chồng sớm, nhiều người khuyên tôi nên dọn ra ngoài sống riêng để tự do thoải mái hơn. Nhưng tôi có sống một mình thì cũng chẳng có cha mẹ họ hàng gì, tôi vốn là trẻ mồ côi. Cũng vì tôi thương bố mẹ chồng đã lớn tuổ.i lủi thủi một mình không con cái chăm sóc. Dù sao tôi cũng xem họ là bố mẹ ruột của mình.
Suốt 10 năm, tôi sống với bố mẹ chồng rất hòa hợp, chưa từng lớn tiếng với nhau. Thấy tôi một mực đi bước nữa, mẹ chồng tôi thủ thỉ: “Thôi con vậy cũng đã trọn nghĩa với bố mẹ, lâu quá rồi, hay là con đi tìm người nào phù hợp để nương tựa”. Nhưng tôi im lặng như một lời từ chối. Vì tôi thấy mình có lỗi khi để ông bà già cả sống đơn chiếc hương khói cho con trai đã mất sớm.
Thời gian gần đây, tôi gặp lại người yêu cũ. Anh l.y hô.n vợ đã 3 năm. Chúng tôi nói chuyện hỏi han nhau như những người bạn cũ. Tôi và anh cũng nhiều lần đi cà phê, mua sắm với nhau. Mẹ chồng tôi cũng biết điều này, dù tôi chưa từng chủ động kể qua.
Hôm đó là sinh nhật của tôi. Mọi năm, tôi cùng bố mẹ chồng ăn một bữa cơm vui vẻ. Nhưng lần này, mẹ chồng tôi lại hẹn tôi đến một nhà hàng. Đến nơi, tôi ngỡ ngàng tới mức tay chân run rẩy khi thấy chỉ có người yêu cũ của mình ở đó. Anh trông chẳng có gì ngại ngần như đã được sắp xếp từ trước. Dù sao anh cũng đã đến, tôi đành dùng bữa với anh. Khi ăn xuống xong, anh ngỏ lời muốn quay lại với tôi, muốn cho tôi một chỗ dựa.
Đến nơi, tôi ngỡ ngàng tới mức tay chân run rẩy khi thấy chỉ có người yêu cũ của mình ở đó – Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Khi tôi về nhà, bố mẹ chồng vẫn thức đợi tôi ở phòng khách. Họ ôn tồn nói đã đến lúc họ phải lo cho tôi có một gia đình khác, để con trai ở nơi suối vàng cũng có thể yên tâm. Tôi phải sống cho mình, đừng chôn thân ở bên ông bà già như họ nữa.
Tôi thật sự khó nghĩ. Thời gian qua, tôi xem bố mẹ chồng như người thân, vừa yêu thương vừa có trách nhiệm. Tôi muốn chăm sóc ông bà thật tốt, như báo hiếu thay cho chồng mình, cũng là làm tròn nghĩa con cái. Nếu tôi đi bước nữa thì ai lo cho ông bà đây?
Còn chuyện với người yêu cũ, dù tôi cũng có tình cảm nhưng chưa đủ chín muồi. Có lẽ tôi cần thời gian nhiều hơn, hoặc là cần suy nghĩ thêm. Tôi nên cho mình thời gian và cho anh ấy một cơ hội phải không?
Chồng tôi qua đời vì ta.i nạ.n, nghe lỏm cuộc trò chuyện của bố mẹ chồng tôi bật khóc hối hận
Nghe những lời bố mẹ chồng nói mà mắt tôi đỏ hoe và bắt đầu cảm thấy hối hận vì những gì mình đã nói trước đó với bố mẹ.
Chớp mắt, chồng đã bỏ tôi mà đi hơn nửa năm. Chồng tôi là người đàn ông rất tốt, tuy xuất thân ở nông thôn nhưng lại chín chắn, vững vàng, và dám nghĩ dám làm.
Khi yêu, anh đặt mục tiêu mua được nhà mới cưới vợ và anh đã không làm tôi thất vọng. Vì điều kiện nhà anh không có, anh lại mới dồn hết tiề.n để mua nhà nên khi cưới nhà tôi không thách cưới nữa, gia đình anh đưa bao nhiêu thì tùy.
Vì đã có nhà riêng nên sau khi cưới vợ chồng tôi không sống cùng bố mẹ. Năm đầu tiên sau khi lấy chồng, tôi cũng không qua lại nhiều với nhà chồng vì còn nhiều điều bỡ ngỡ, sợ mối quan hệ nhà chồng nàng dâu nên nghĩ rằng càng ít tiếp xúc càng tốt. Mãi tới khi tôi sinh con trai đầu lòng, mẹ chồng muốn giúp đỡ hai vợ chồng nên mới tới ở cùng.
Chồng tôi là người hiếu thảo. Anh lo mẹ lên chăm con dâu chăm cháu nội, bố đã tuổ.i rồi mà lại ở nhà một mình, nhỡ xảy ra chuyện gì không hay nên đã đón luôn bố lên ở cùng.
Anh cũng bảo với tôi, từ nay sẽ sống cùng bố mẹ luôn để tiện chăm sóc, phụng dưỡng vì anh là con trai duy nhất trong nhà. Tôi tuy lo lắng nhưng cũng đành đồng ý.
Sau khi đến nhà chúng tôi, bố mẹ chồng đã bán đất ở quê, hầu hết tiề.n đều đưa cho chúng tôi, ông bà chỉ giữ lại một phần để phòng thân. Kể từ khi bố mẹ chồng đến, tuy chúng tôi chưa xảy ra mâu thuẫn lớn nào nhưng những va chạm nhỏ là điều không thể tránh khỏi.
Suy cho cùng, chúng tôi thuộc hai thế hệ, lối sống khác nhau. Thực ra tôi biết, bố mẹ chồng cũng chẳng dễ dàng gì nên dù có chuyện gì xảy ra tôi vẫn cố gắng kiềm chế bản thân, không để mình mất bình tĩnh. Cái chính là chồng là người đứng giữa biết điều chỉnh mối quan hệ bố mẹ chồng nàng dâu rất tốt. Tóm lại, dù bố mẹ chồng có đến cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến mối quan hệ giữa tôi và chồng.
Vốn dĩ cuộc sống như thế này cũng khá tốt nhưng chỉ 6 tháng trước, chồng tôi đột ngột qua đời trong một vụ ta.i nạ.n ô tô. Cả gia đình suy sụp. Tôi mất chồng, con trai tôi mất cha, bố mẹ chồng cũng mất con trai.
Sức khỏe của bố mẹ chồng xuống dốc sau cái chế.t của chồng tôi. Chồng mới mất, tôi nghĩ mình phải thay anh chăm sóc tốt cho bố mẹ chồng đến cuối đời.
Nhưng trong 6 tháng qua, tôi thực sự cảm thấy áp lực quá lớn nên nảy ra ý định đưa bố mẹ chồng về quê, dù gì ở đó ông bà vẫn còn một căn nhà và cả hai có lương hưu. Suy nghĩ kỹ càng, tôi đã thẳng thắn nói với bố mẹ chồng về ý định này:
- Con cũng muốn thay anh chăm sóc bố mẹ tuổ.i xế chiều, nhưng thực sự cuộc sống quá áp lực, con không thể gồng gánh nổi. Vậy bố mẹ có thể về quê sống được không? Khi chồng con mất được bồi thường 1,7 tỷ đồng, con sẽ đưa cho bố mẹ 700 triệu.
Bố mẹ chồng gật đầu đồng ý nhưng lần lữa mãi chưa thấy ông bà chuyển đi. Hôm vừa rồi tôi đi làm về sớm, bỗng nghe thấy cuộc trò chuyện của bố mẹ chồng.
- Tôi nghĩ chúng ta nên trả lại cho con dâu khoản 700 triệu kia đi. Về quê chi phí cũng không tốn nhiều như thế, chúng ta có lương hưu cũng đủ sống qua ngày rồi. Ở thành phố thì khác, cái gì cũng cần đến tiề.n. Đứa nhỏ đang tuổ.i ăn tuổ.i học, cần nhiều tiề.n lắm.
Mẹ chồng tôi đồng ý. Nghe những lời bố mẹ chồng nói mà mắt tôi đỏ hoe và bắt đầu cảm thấy hối hận vì những gì mình đã nói trước đó với bố mẹ.
Sau đó, bố mẹ chồng đưa cho tôi số tiề.n 700 triệu đó thật. Ông bà cũng không ở lại sống cùng nữa mặc dù tôi có nói lời xin lỗi và xin họ ở lại.
Sau khi bố mẹ chồng đi, tôi cảm thấy thật trống rỗng. Nhìn cuốn sổ tiết kiệm trị giá 700 triệu kia, tôi cảm thấy trong lòng khó chịu vô cùng. Không biết chồng ở trên trời có trách tôi không nữa.
Một lần đi quá giới hạn, tôi cảm thấy có lỗi với chồng đã mất Tôi đã phải sống trong sự mất mát lớn khi chồng đột ngột qua đời. Tôi và chồng yêu nhau được 5 năm, sau đó kết hôn. Cuộc sống của tôi rất hạnh phúc, chồng yêu thương tôi hết mực. Nhà chồng cũng coi tôi như con đẻ. Biến cố đến với tôi vào năm 2021, tôi đã phải trải qua nỗi đau...