Vô tình thấy vật lạ trên xe ô tô của chồng, vợ sốc nặng phát hiện ra bí mật khủng khiếp
Người chồng tôi hết mực yêu thương suốt những năm qua lại khiến tôi đau khổ đến tuyệt vọng.
Vợ chồng tôi xuất phát điểm đều từ nông thôn, ra thành phố học tập và bám trụ lại vì công việc ở thành phố nhiều hơn so với ở quê. Với lại, sau mấy năm học đại học, chúng tôi đã quen dần nhịp sống, cảm thấy triển vọng mà nghề nghiệp mình đã học là tương đối lớn. Tôi chọn đi làm thuê ở công ty và cảm thấy ổn định, có thu nhập tốt. Còn chồng dấn thân vào kinh doanh, mới đầu vay mượn, nợ nần nhưng đến lúc thành công lại rất khá.
Yêu nhau từ lúc hai bàn tay trắng, cưới nhau cũng là lúc bước vào cuộc sống khó khăn, nên khi có điều kiện rồi, hai vợ chồng hết sức gắn bó, yêu thương. Ai cũng tấm tắc khen vợ chồng tôi giỏi, hạnh phúc. Nhưng lúc có nhà, có xe ô tô rồi, tưởng như cuộc sống như mơ nào ngờ tôi lại đứng trước bờ vực đổ vỡ.
Nếu như lúc trước còn khó khăn, chồng kiếm được đồng nào là về khoe và đưa cho vợ. Hạnh phúc đơn giản vậy đó, nhưng lúc có t.iền lại là lúc chồng tôi thành con người khác hẳn. Anh ấy đi sớm về khuya, không mấy khi ăn cơm ở nhà. Khi đi thì vui vẻ, lúc về thì khó tính, hơi chút là cáu giận với vợ con. Tôi cứ nghĩ đặc thù công việc làm ăn phải bận, phải giao lưu, gặp gỡ đối tác… nên có ăn nhậu, áp lực mà nóng giận cũng là chuyện dễ hiểu.
Chồng đi biền biệt, hờ hững với vợ con. Thỉnh thoảng anh ấy có đưa t.iền cho tôi, vốn đã không thiếu thốn gì nên tôi không cần những đồng t.iền đó, tôi chỉ mong chồng thường xuyên ở nhà, vui vẻ với vợ con. Nhiều đêm mất ngủ vì tủi thân, thắc mắc chồng vì sao lại thay đổi chóng mặt như vậy. Cuối cùng tôi đã tìm ra câu trả lời cho riêng mình.
Đau khổ khi phát hiện ra bí mật của chồng nhờ thấy một vật trên xe ô tô. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Chồng đi ăn nhậu với đối tác, uống nhiều nên để xe ô tô ở nhà, bắt taxi đi nhà hàng. Tôi vốn không hay để ý xe ô tô của chồng, cũng ít khi đi cùng chồng, nhưng đi tìm đồ của con bị thất lạc, tôi mở xe ô tô của chồng, tìm trên ghế, sàn xe cũng không thấy. Nghĩ đến lúc con quấy khóc đòi đồ của mình, tôi cũng sốt ruột muốn tìm ra thật nhanh.
Mở ngăn trên ghế phụ cạnh ghế lái, tôi tìm kĩ vì con tôi lúc bố đưa đón đi học cũng hay ngồi trên đó, có lần nghịch ngợm mở ra, đóng vào. Lục ở cuối ngăn, tôi thấy có một hộp giấy, mở ra thấy bên trong có hộp b.ao c.ao s.u, vài chiếc quần lót phụ nữ. Tôi bất ngờ, bần thần một lúc, không hiểu những vật dụng này của ai nhưng cất giấu kỹ như vậy, chắc chắn là có liên quan tới chồng tôi rồi.
Đêm hôm đó, chồng tôi về muộn, biết là chồng đang say, nhưng tôi không thể chịu được. Tôi đưa mấy vật dụng tìm được trên xe ra hỏi chồng, anh ấy mới đầu từ chối, còn bảo cho mượn xe nữa nên không biết của ai. Tôi nói là cho ai mượn, cho số để tôi kiểm tra.
Lúc này chồng tôi mới nổi cáu quát tháo: “Cô đừng có mà can thiệp vào cuộc sống riêng của tôi nhé. Tôi ra ngoài cũng chỉ là chơi bời, không làm ảnh hưởng đến cô là được chứ gì. Tôi vẫn trách nhiệm với vợ con, cô còn đòi hỏi gì? Thích thì chia tay đi, cô có tin chỉ cần tôi hô một câu là có đ.ứa t.rẻ đẹp nó về thay cô ngay không?”.
Vậy là chồng tôi thừa nhận chuyện ngoại tình, còn thách thức, dọa dẫm vợ ly hôn. Từ hôm đó đến nay, cũng đã gần hai tuần, chồng tôi đi biền biệt, không chịu về nhà. Tôi đau khổ, tuyệt vọng, không tin nổi trước sự thật phũ phàng. Tôi không biết mình phải làm gì vào lúc này. Tôi có nên tìm cách giữ hạnh phúc gia đình, hay là ly hôn?
Từ chối căn hộ bố mẹ vợ mua cho, tôi nhận được món quà quý giá
Ngày vợ sinh con đầu lòng, bố mẹ cô ấy lên thăm và trao cho chúng tôi một căn hộ chung cư. Tôi rất biết ơn nhưng trong lòng có chút hụt hẫng.
Tôi vốn là đ.ứa t.rẻ mồ côi được bà nội nuôi nấng cùng sự hỗ trợ của họ hàng. Do vậy từ nhỏ, tôi đã sớm có ý thức chăm chỉ học hành để mong đổi đời và trả ơn nghĩa những người không quản ngại vất vả mà yêu thương, dạy dỗ tôi nên người.
Suốt cả thời sinh viên, tôi phải vừa đi học, vừa đi làm thêm để tự trang trải cuộc sống ở thủ đô. Tôi ra trường với nhiều hoài bão, mơ ước về sự nghiệp phát triển, gia đình hạnh phúc, ngôi nhà xinh đẹp, cô vợ đáng yêu và những đứa con ngoan.
Cuộc sống khó khăn nhưng em luôn vui vẻ, ủng hộ và tin tưởng tôi hết lòng (Ảnh: Freepik).
Tôi biết mình làm được vì tôi tin vào năng lực của bản thân. Nhưng tôi cũng hiểu, với xuất phát điểm này, tôi cần khoảng thời gian đủ lâu để lần lượt thực hiện các ước mơ đó. Tôi ghi danh học lên thạc sĩ quản lý kinh tế và tôi đã gặp được tình yêu của mình ở đó.
Em là con gái Hải Phòng, xinh đẹp và cá tính. Em là con gái thành phố, gia đình khá giả, dễ mến, cởi mở và đặc biệt thông minh. Chúng tôi từ nể nhau mà thành bạn rồi yêu nhau lúc nào không hay.
Sau khi cưới, chúng tôi phải đi thuê nhà. Căn nhà đầu tiên chỉ hơn 10m2, giường đệm đều là của chủ nhà, không có giường hay chăn đệm tân hôn. Vợ chồng bàn nhau tạm thời không cần sắm nhiều, để dành t.iền làm những việc thiết thực hơn như gửi t.iền về quê chăm bà, hoặc tiết kiệm mua nhà.
Cuộc sống khó khăn nhưng em luôn vui vẻ, ủng hộ và tin tưởng tôi hết lòng. Tôi vừa yêu, vừa thương em, tự nhủ sẽ cố gắng hết sức để sớm mua tặng em một ngôi nhà là chốn an cư lập nghiệp, cảm ơn sự tận tâm, hy sinh của em dành cho tôi.
Tôi làm việc rất chăm chỉ, hàng tháng ngoài gửi t.iền về quê, bao nhiêu t.iền kiếm được đều đưa cho vợ cất giữ. T.iền tôi kiếm được không tệ nhưng để mua một căn nhà ở Hà Nội thì không đơn giản.
Em thường ôm lấy tôi, động viên rằng, em chỉ cần tôi khỏe mạnh, vui vẻ, t.iền từ từ khắc có. Tôi biết ơn cuộc đời đã cho tôi người vợ tuyệt vời. Trái tim yêu thương và sự tinh tế của em là động lực để tôi cố gắng hơn trong sự nghiệp của mình.
Ngày vợ tôi sinh con đầu lòng, bố mẹ vợ lên thăm và trao cho chúng tôi món quà đặc biệt: Một căn hộ chung cư rộng 110m2, tiện cho vợ đi làm hàng ngày. Tôi cảm ơn bố mẹ nhưng trong lòng có chút hụt hẫng.
Tôi vui vì được bố mẹ quan tâm, vợ tôi từ nay có căn nhà mà cô ấy mơ ước. Nhưng bên cạnh đó, tôi lại có chút chạnh lòng.
Tôi vẫn muốn tự mình thực hiện lời hứa với em, rằng chính tôi sẽ tặng em căn nhà được mua bằng t.iền do tôi làm ra. Có như vậy, niềm vui của tôi sẽ là cả sự tự hào của người đàn ông trong đó.
Vợ tôi rất tinh ý. Cô ấy ngay lập tức hiểu ra tâm lý của tôi nên đã thay tôi nói với bố mẹ, chúng tôi đã tích cóp được một số t.iền và đang bàn tính tìm mua căn nhà phù hợp.
Nhà bố mẹ cho, đợi khi em bé lớn sẽ để ông bà làm thủ tục tặng cháu, cho con cháu được hưởng phúc lộc của ông bà. Ông bà ngay lập tức hiểu ra tâm ý của vợ chồng tôi. Mẹ khen ngợi chúng tôi và nói hoàn toàn tin tưởng khi giao cho tôi đứa con gái mẹ yêu thương nhất.
Tôi ôm mẹ xúc động. Tôi là đ.ứa t.rẻ mồ côi từ nhỏ, thực lòng tôi yêu quý ông bà như bố mẹ của tôi: "Con mới phải là người nói câu cảm ơn bố mẹ. Giờ con hiểu tại sao vợ con lại trở thành cô gái tử tế, đáng yêu như thế.
Chính là vì cô ấy đã được nuôi dưỡng bởi sự tốt đẹp, hiểu biết của bố mẹ. Con cảm ơn mọi người đã luôn yêu thương và tin tưởng con".
Chạy t.iền cho chồng đi xuất khẩu lao động, ngày về anh đưa đề nghị xót xa Tôi không tin người chồng mình hết mực yêu thương, dành cả thanh xuân để chờ đợi lại đối xử tệ bạc như vậy. Tôi lấy anh - người đàn ông gia cảnh bình thường, ngoại hình cũng không xuất sắc. Công việc của anh không ổn định, thu nhập không cao. Bố mẹ nhiều lần góp ý tôi nên tìm người đàn...