Vợ “siêu nhân” khiến tôi lo lắng mình là người thừa, một ngày nào đó có thể bị đá ra khỏi nhà
Nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3, tôi muốn kể về cô vợ “siêu nhân” của mình.
Cuộc sống hàng ngày của tôi chẳng khác nào một cuốn tiểu thuyết, nơi mà nhân vật chính – cô vợ của tôi – luôn thể hiện mình như một “siêu anh hùng” không ngừng nghỉ. Cô ấy có một công việc tốt với mức lương 30 triệu/tháng, và thường xuyên nhận được thêm khoản thưởng kha khá từ doanh thu cao. Trong khi đó, tôi chỉ là một nhân viên văn phòng với thu nhập khiêm tốn, 10 triệu mỗi tháng.
Công bằng mà nói, tôi không thể không ngưỡng mộ cô ấy. Vợ tôi không chỉ giỏi giang trong công việc mà còn là một người phụ nữ đảm đang, tháo vát trong gia đình. Cứ mỗi lần chứng kiến cô ấy quản lý công việc ở công ty một cách xuất sắc, rồi về nhà lo toan việc nhà cửa, chăm sóc con cái một cách khéo léo, tôi lại cảm thấy mình kém cỏi, thậm chí là thừa thãi.
Lấy ví dụ điển hình, mỗi sáng thức dậy, tôi thường chỉ kịp chuẩn bị đồ đạc để đi làm, nhưng vợ tôi, cô ấy không những chuẩn bị sẵn sàng cho mình mà còn kịp dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà và đưa con đi học mà không một câu than vãn.
Hay như khi có việc gì đột xuất ở công ty yêu cầu phải làm thêm giờ, tôi thường chỉ biết xoay xở với những bản báo cáo, còn vợ tôi, cô ấy có thể vừa giải quyết công việc hiệu quả, vừa sắp xếp thời gian để giúp con cái làm bài tập, thậm chí lên kế hoạch cho kỳ nghỉ cuối tuần của gia đình.
Video đang HOT
Bận rộn đến đâu, cô ấy vẫn dành thời gian để nghiên cứu và lên kế hoạch cho mỗi chuyến đi. (Ảnh minh họa)
Còn nếu nói về các kỳ nghỉ, mỗi lần như vậy, tôi thường chỉ nghĩ đến việc nằm nghỉ ngơi. Nhưng vợ tôi, cô ấy lại khác. Dù cho công việc có bận rộn đến đâu, cô ấy vẫn dành thời gian để nghiên cứu và lên kế hoạch cho mỗi chuyến đi, từ việc đặt phòng khách sạn, chuẩn bị hành lý cho đến việc tìm hiểu những địa điểm thú vị để cả nhà có thể thăm thú.
Và khi mọi người trong nhà đều mệt mỏi sau một ngày dài, cô ấy vẫn nhanh nhẹn chuẩn bị bữa tối, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc con cái một cách chu đáo, để mọi người có thể nghỉ ngơi và sẵn sàng cho ngày mới.
Với mỗi tình huống cô ấy xử lý, tôi cảm thấy mình càng nhỏ bé và vô dụng. Tôi tự hỏi có phải mình đã trở nên thừa thãi trong cuộc sống của cô ấy hay không, khi mà cô ấy tự mình có thể làm tất cả mọi thứ một cách xuất sắc. Đôi khi tôi muốn giúp đỡ vợ nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nữa. Có lần tôi lau nhà xong thì vợ đi lau lại vì cô ấy cảm thấy chưa sạch. Tôi muốn dạy con làm bài tập nhưng mỗi lần hướng dẫn con là một lần đầu óc tôi muốn tăng xông, thế nên tôi bỏ cuộc.
Tôi rất lo sợ, cứ thế này một ngày nào đó vợ không cần tôi nữa, liệu có khi nào cô ấy nghĩ tới chuyện ly hôn chưa? Tôi nên làm gì để khiến vợ cần mình hơn đây?
Trước khi mất, mẹ tôi muốn nhìn thấy con yên bề gia thất, bí quá tôi mượn tạm người yêu của bạn thân về ra mắt, không ngờ lại vượt kế hoạch
35 tuổi chưa lập gia đình nên mẹ rất lo lắng cho tôi, biết không thể sống lâu nữa nên mẹ mong muốn tôi đưa bạn trai về ra mắt.
Mẹ tôi bị bệnh nặng nằm liệt giường cả năm nay rồi, trong khi các anh chị đã lập gia đình hết thì tôi 35 tuổi vẫn có mảnh tình vắt vai khiến mẹ lo lắng không yên.
Một tuần trước, mẹ gọi điện nói là sức khỏe đang rất yếu, nguyện vọng trước lúc mất của mẹ là muốn nhìn thấy tôi đưa bạn trai về ra mắt. Thương mẹ lắm nhưng tôi không muốn lập gia đình nên làm gì có người yêu mà đưa về giới thiệu.
(Ảnh minh họa)
Tôi tâm sự khó khăn với một người bạn thân, cô ấy hào phóng cho mượn bạn trai một ngày sau đó phải hoàn trả nguyên vẹn. Thật may mắn bạn trai của bạn tôi cũng rất vô tư nên đã đồng ý với kế hoạch của chúng tôi.
Vừa bước chân vào nhà tôi, anh ấy luôn miệng khen ngợi căn biệt thự của gia đình nhà tôi tráng lệ. Trước khi gặp mẹ, tôi đã dẫn anh ấy đi vòng quanh căn biệt thự để giảm căng thẳng tránh tạo ra sai sót khiến mẹ tôi nghi ngờ.
Nhìn thấy bạn trai của tôi, mẹ đã gật đầu đồng ý ngay, mẹ căn dặn chúng tôi sau khi cưới nhau phải sống hạnh phúc và sinh những đứa cháu kháu khỉnh, mẹ đưa ra cho tôi một quyển sổ đỏ và hai cuốn sổ tiết kiệm. Mẹ bảo sau khi chúng tôi cưới thì về sống trong căn nhà đứng tên tôi.
Mẹ nói không biết bà còn có thể sống được đến ngày tôi cưới để tặng của hồi môn cho hai con không, mẹ đưa hai cuốn sổ tiết kiệm trị giá 5 tỷ đồng cho tôi cầm và dặn nhờ người lên trao tặng trong ngày cưới.
Những lời căn dặn của mẹ khiến tôi không cầm được nước mắt, mẹ lo lắng cho tôi là thế, còn tôi thì lại lừa dối mẹ, mang bạn trai của người khác về.
Thấy tôi khóc, anh ấy ôm tôi và hứa như đinh đóng cột với mẹ tôi là sẽ thương yêu tôi cả đời. Lúc đó tôi nghĩ anh ấy nói cho vừa lòng mẹ tôi nhưng khi tiễn ra đến cổng, anh nói rằng cảm động vì tình cảm tôi dành cho mẹ nên thấy tôi là một cô gái tốt, anh muốn chăm sóc tôi như đã hứa với mẹ tôi. Anh nói sẽ chia tay bạn tôi và sớm đến bên tôi.
Tôi thẳng tay tát vào mặt anh ấy và cấm hai người chia tay nhau. Anh ấy ôm mặt nói:"Anh chưa bao giờ yêu cô ấy, người anh yêu thầm là em, vì muốn tiếp cận với em nên anh đã đồng ý làm bạn trai cô ấy".
Không biết anh ấy thực lòng yêu tôi hay là vì của hồi môn của tôi mà tham đây, mọi người cho tôi lời khuyên với?
Biết tôi có thai, bạn trai thú nhận chuyện lâu nay cố tình giấu giếm Cầm tờ giấy khám thai trên tay, tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì mình sắp có con, lo vì không biết bạn trai có cùng cảm nhận giống tôi hay không. Nhưng mọi chuyện sau đó còn tệ hơn nhiều nỗi lo lắng ấy. Tôi năm nay 33 tuổi, nhan sắc chỉ đạt điểm trung bình, có công việc tốt với thu...