Vợ mới khắc nghiệt với con chồng, tôi định ly hôn rồi phải khóc nấc ân hận
Khoảng hai tiếng sau tôi nhận được cuộc gọi từ số máy của vợ mà lại là một người lạ lên tiếng. Họ bảo cô ấy và con tôi bị tai nạn, đề nghị tôi đến hiện trường ngay lập tức.
Tôi lấy Hân khi đã từng ly hôn và đang nuôi một cô con gái riêng. Vợ cũ muốn có cuộc sống mới nên cô ta chấp nhận để con lại cho tôi nuôi.
Tôi và vợ cũ không hòa hợp tuy nhiên tôi rất thương con. Khi tái hôn, tôi đặt tiêu chuẩn vợ mới phải hòa hợp với con gái mình lên hàng đầu. Hân là người phụ nữ hiền lành, có lòng bao dung, lại yêu quý trẻ nhỏ nên tôi rất quý mến và quyết tâm cưới cô ấy bằng được. Tôi hi vọng Hân sẽ đối xử với con tôi chẳng khác gì con gái ruột.
Hân chưa từng kết hôn tuy nhiên nhà tôi khá có điều kiện, còn gia đình Hân rất bình thường. Bởi thế cô ấy lấy tôi cũng chẳng thiệt thòi chút nào. Tôi sẽ không tiếc gì vợ, chỉ cần cô ấy chăm lo cho con gái tôi thật tốt, biết vun vén gia đình, có hiếu với bố mẹ chồng là được.
Cô ấy luôn miệng bảo muốn rèn giũa, uốn nắn con tôi trở thành một đứa bé ngoan. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng khi về chung sống thì Hân lại khiến tôi phải chán nản. Con gái tôi thiếu thốn tình cảm của mẹ từ nhỏ nên bố mẹ và tôi thương nó lắm. Còn Hân lại muốn đưa nó vào khuôn khổ, đối xử một cách rất khắc nghiệt và nghiêm khắc quá mức với con chồng. Cô ấy luôn miệng bảo muốn rèn giũa, uốn nắn con tôi trở thành một đứa bé ngoan.
Tuy nhiên tôi lại nghĩ khác. Có mà cô ấy ghen tị, chướng mắt vì đó là đứa bé tôi sinh ra với người phụ nữ khác. Cho nên kiếm cái cớ tỏ vẻ đàng hoàng đó hành hạ con tôi thì đúng hơn. Con bé mới 6 tuổi đầu, vẫn còn quá nhỏ, cần được nuông chiều.
Video đang HOT
Tôi và Hân cãi nhau nhiều lần vì chuyện này. Cũng vì thế mà ban đầu mẹ tôi khá vừa ý Hân nhưng dần dần bà cũng có thành kiến với cô ấy. Còn tôi thì rất thất vọng về vợ sau gần một năm chung sống.
Tôi chán nản, dù con gái đã 6 tuổi nhưng tôi vẫn chưa có ý định sinh con chung với Hân. Thậm chí trong lòng tôi còn có ý định ly hôn, khi chưa có gì ràng buộc thì đôi bên dễ dàng tìm cho mình hạnh phúc mới hơn. Tuy nhiên cũng may là tôi chưa kịp nói ra ý định đó.
Hôm vừa rồi, cuối tuần Hân bảo chở con gái tôi ra ngoài chơi. Khoảng hai tiếng sau tôi nhận được cuộc gọi từ số máy của vợ mà lại là một người lạ lên tiếng. Họ bảo cô ấy và con tôi bị tai nạn, đề nghị tôi đến hiện trường ngay lập tức.
Tôi bủn rủn cả chân tay, cùng mẹ vội vã lao đến nơi. Đến địa điểm xảy ra tai nạn, tôi bần thần nhìn cảnh tượng trước mắt. Hân đang ôm chặt con gái tôi vào lòng, con bé khóc khản giọng vì sợ, còn cô ấy thì liên tục động viên và dỗ dành. Hân bị thương khá nặng, cả một bên đùi và cánh tay phải của cô ấy đều đang chảy máu. Vậy nhưng Hân không để ý, chỉ một mực an ủi, nựng nịu con gái tôi.
Tôi lập tức chạy đến bên vợ con. Lúc ấy nghe người qua đường kể lại tôi mới biết biết Hân đã ôm trọn lấy con gái, che chở cho con bé, hứng trọn hết thương tổn về mình, nhờ vậy mà con tôi mới không hề hấn gì.
Từ bây giờ tôi sẽ cố gắng chuộc lỗi với vợ. (Ảnh minh họa)
Kiểm tra vết thương tôi mới phát hiện một bên chân của Hân bị thương rất nặng, cô ấy không đi nổi nữa. Sau đó vào viện khám mới biết cô ấy bị nứt xương ống chân. Tôi nghẹn ngào bật khóc, áy náy và ân hận, cảm thấy có lỗi với vợ vô cùng. Vợ tôi thực sự coi con gái chồng như con ruột, sẵn sàng hy sinh bản thân mình để bảo vệ con bé bình an. Vậy mà tôi…
Trong thời gian Hân ở bệnh viện, có một chuyện xảy ra lại càng khiến tôi thấy hổ thẹn với cô ấy. Nhà hàng xóm phản ánh rằng con gái họ bị mất một con búp bê yêu thích, mà ngày hôm đó chỉ có con gái tôi đến chơi. Tôi giận điên người mắng họ nhưng sau đó thật sự tìm được con búp bê đó trong phòng con gái mình. Lúc bấy giờ tôi mới nhận ra gia đình đã chiều chuộng con bé quá mức và việc rèn giũa của Hân là hoàn toàn cần thiết, thậm chí còn quan trọng cấp bách.
Từ bây giờ tôi sẽ cố gắng chuộc lỗi với vợ. Kể câu chuyện của mình, tôi chỉ muốn nhắn nhủ với những người đàn ông có hoàn cảnh như tôi, phải nhìn nhận mọi việc thật khách quan, đừng bao giờ nghĩ xấu về vợ, kẻo tới lúc hối hận cũng không kịp.
Vợ cũ đồng ý để tôi nuôi con với điều kiện phải sang tên sổ đỏ cho đứa nhỏ, 4 năm sau tôi cay đắng phát hiện âm mưu nham hiểm của cô ấy
Vợ cũ đã lừa tôi một vố quá đau, tôi cay đắng lắm mà không làm gì được.
Tôi đã qua một đời vợ, hiện đang sống với vợ mới, có một con gái chung và con trai riêng là con tôi 6 tuổi. Vợ tôi cũng biết vun vén gia đình nhưng cô ấy không ưa con riêng của tôi.
Nhiều lần tôi để ý, vợ chỉ tốt với con riêng khi có chồng bên cạnh. Còn những lúc không có tôi, cô ấy trở mặt rất nhanh làm thằng bé vô cùng sợ mẹ kế. Tôi biết tất cả nhưng chỉ im lặng không muốn làm lớn chuyện.
Cách đây một tháng vợ chồng tôi chuẩn bị xây nhà mới. Trong lúc dọn dẹp nhà cũ, bất ngờ vợ phát hiện cuốn sổ đỏ của ngôi nhà. Cô ấy thắc mắc, tại sao mảnh đất lại đứng tên con trai tôi?
Tôi bảo là trước khi ly hôn, vợ cũ chỉ chấp nhận cho tôi nuôi con với điều kiện sang tên sổ đỏ cho con. Mảnh đất đó có tiền của cả 2 vợ chồng nên tôi đã tán thành ý kiến của vợ cũ.
Sau khi biết mọi chuyện, vợ ấm ức lắm và bảo sẽ không bỏ một đồng nào để xây nhà. Tiền cô ấy có để dành tiết kiệm về già, kẻo sau này con tôi đuổi ra đường lúc nào không hay.
Ảnh minh họa
Vậy là kế hoạch xây nhà bị trì hoãn vô điều kiện, vợ chồng tôi cũng lục đục từ hôm đó đến nay.
Hôm trước, bất ngờ vợ tôi đi đâu về và vui ra mặt. Cô ấy đưa một tờ giấy và bảo tôi đọc. Tôi bàng hoàng khi biết con trai và tôi không có cùng huyết thống.
Trong khi, tôi chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa thì vợ nói: "Từ lâu em đã nghe thấy hàng xóm bàn tán về con của anh, nhìn chẳng giống bố cũng chẳng giống mẹ. Em sinh nghi nên quyết thử xét nghiệm một lần cho rõ ràng. Không ngờ em đã phán đoán đúng, nếu không cả đời này chúng ta bị lừa".
Vợ cũ đã lừa tôi một vố quá đau, tôi cay lắm mà không làm gì được. Vợ bảo bây giờ mang con trả cho vợ cũ, đòi công chăm sóc đứa nhỏ 4 năm nay, nếu không trả thì giữ lại sổ đỏ.
Ngày hôm qua tôi hỏi khắp nơi về tung tích vợ cũ nhưng không tìm được. Bố mẹ của vợ cũ đã qua đời cả rồi, anh em thì chẳng có ai. Vợ bảo nếu không tìm được vợ cũ thì sẽ mang con cho người ta nuôi hay cho vào trại trẻ mồ côi.
Dù gì con đã sống với tôi nhiều năm nay, tôi rất thương con, không đành lòng bỏ rơi lúc này được. Theo mọi người tôi phải làm sao đây?
Đang vứt hết quần áo của vợ, tôi cay xè mắt khi thấy một thứ văng ra, càng hối hận hơn khi nghe câu nói của mẹ mình Tôi cầm đôi nhẫn lên, nghẹn ngào vì quá thương vợ mình. Tôi đi làm ăn xa suốt 5 năm nay. Lúc tôi đi, con gái còn chưa tròn 1 tuổi. Dù xa vợ, tôi vẫn giữ trọn trách nhiệm của mình. Mỗi tháng, tôi đều gửi 2/3 tiền lương về cho vợ, phần còn lại thì giữ để chi tiêu cá nhân....