Vợ đoảng còn hơn vợ hư
Dù sao vợ đoảng còn hơn những người phụ nữ hư hỏng khác, họ khéo xu nịnh người khác nhưng suy đồi, đổ đốn rồi đi ngoại tình…
ảnh minh họa
Tôi cũng cưới phải một người vợ vô tâm, đểnh đoảng vô cùng.
Còn nhớ năm ngoái khi bố tôi phải nhập viện cấp cứu vì một cơn đau thắt ngực, khi gia đình họ hàng biết tin đều đến tận viện để thăm nom, hỏi han động viên cho bố tôi chóng khỏi. Tôi đã bảo vợ đi đến thăm ông, động viên ông xem thế nào, ít ra thì mình cũng là con đầu dâu trưởng phải thể hiện sự ân cần để các em, các con nhìn vào.
Thế nhưng lần nào bảo cô ấy cũng từ chối, lần thì kêu đi làm về mệt cần ngủ một giấc cho đã, hơn nữa cơ quan lại đang có đoàn thanh tra nên phải làm nhiều việc chuẩn bị đón tiếp. Vợ tôi cứ chần chừ mãi vài hôm thì bố tôi khỏe được xuất viện về nhà, cô ấy thì vẫn cứ vô tư chả nghĩ ngợi gì nhưng anh em trong nhà nhìn vào thì cứ thì thào to nhỏ khiến tôi cũng cảm thấy buồn, cảm thấy áy náy. Vô tâm thế nhưng đến khi bố tôi về nhà thì cô ấy hỏi thăm, chăm sóc đâu ra đấy, cơn nước, giặt giũ chu toàn đâu ra đấy.
Nhưng lại vô ý, vô tứ không thể mê được. Ai lại bố chồng vừa đi viện về, trời thì nóng ông. cũng khó ngủ. Được mỗi lúc gần sáng là trời dịu dịu dễ chịu để bố tôi chợp mắt, thì vợ tôi dậy sớm chuẩn bị bữa sàng cứ làm oang oang lên, xoong chảo, va đập vào nhau cứ chan chát. Ầm ĩ thế thì đến tôi đang ở tuổn ăn, tuổi lớn còn mất giấc huống hồ gì người già. Tôi có góp ý nhiền lần thì cô ấy cứ vùng vằng, rồi chỉ bảo tính em nó thế không thể bỏ được.
Video đang HOT
Thôi thì dù sao vợ đoảng còn hơn những người phụ nữ hư hỏng khác, họ khéo xu nịnh người khác nhưng suy đồi, đổ đốn rồi đi ngoại tình. Không chăm lo vui vén cho gia đình, chồng con thì thôi, đằng này lại chạy theo ham muốn bản năng chạy theo trai, cắm lên đầu chồng cái sừng to tướng. Đẩy gia đình đến chỗ tan cửa nát nhà, vợ chồng ly tán, con cái nheo nhóc cực khổ, những người phụ nữ ấy mới không đáng được tôn trọng.
Người ta vẫn bảo vợ chồng là do duyên số, nên có tránh cũng không được. Vì thế tôi cũng đành cam chịu mà sống chung với lũ chứ lấy nhau về rồi không lẽ lại đâm đơn ra tòa ly dị hay sao. Hơn nữa giờ cũng có con cái bảo bỏ là ly hôn được ngay đâu. Mà có ly hôn được thì con cái sẽ phải chịu khổ cực, thiệt thòi trăm đường thì tôi không đành. Bù lại vợ tôi được mỗi cái yêu thương chồng con hết mức, tốt tính, tốt nết với chồng con và gia đình nhà chồng.
Nhưng rồi cũng phải có ngày tôi tìm ra cách dạy cho cô ấy một trận vì cái tội vô ý, vô tứ. Mà anh nào đi trước có bí kíp gì hay thì chia sẻ nên đây để anh em cùng tham khảo nhé. Xin cảm ơn các anh.
Theo VNE
Vợ ơi, anh đang nhớ người cũ!
5 năm làm vợ chồng, hôm nay anh mới thú thực với vợ rằng, anh đang nhớ người cũ.
Đó là cô gái xinh đẹp, dịu dàng, từng là người con gái mà anh rất thần tượng. Cô ấy nhu mì, đáng yêu, hiền thục, nói chung, so với một người con gái thì cô ấy đạt tất cả các tiêu chuẩn. Chỉ là, cô ấy không có cái cá tính của vợ, không giống như vợ, không kiêu ngạo, không ngổ ngáo, cũng không ăn to nói lớn, cười ha hả khi vui vẻ và khóc tu tu khi bực mình. Cô ấy là mẫu người sống khép mình, nội tâm.
Tuy là vợ không có những đặc điểm nhu mỳ giống cô ấy, nhưng anh lại yêu vợ. Anh yêu vì cái cá tính của vợ, chỉ điều duy nhất mà cô ấy không có. Vì thời gian ở bên cô ấy, anh thấy cô ấy quá hiền, đôi khi nhút nhát quá, không dám tiếp xúc nói chuyện với nhiều người. Cô ấy cũng không thổ lộ lòng mình cho anh hiểu, cũng chẳng biết quát tháo ai khi giận, khi hờn. Một người con gái như thế, ban đầu anh rất yêu, rất quý, nhưng lâu dần, anh đã cảm thấy mọi thứ nhạt nhẽo. Tình yêu đến với anh cũng nhanh nhưng rồi nó lại trôi đi khi mọi thứ cứ nhạt nhòa.
Cô ấy không bao giờ cau có với anh, cũng không ghen tuông trong khi anh chỉ mong, người yêu của mình có chút giận hờn, hay tra khảo khi anh và cô ấy có gì đó bất hòa. Nhưng không, cô ấy chỉ biết khóc lóc, biết đau khổ một mình, nén hết lại vào trong lòng. Và khi đó, anh gặp em.
Chúng mình đã có thời gian mặn nồng và rồi cưới nhau. Nhiều người khen ngợi vì anh lấy được một cô vợ nhanh nhẹn, cá tính, vui vẻ, lúc nào cũng toe toét. (ảnh minh họa)
Em là một cô gái cá tính, một người con gái có phong cách khác người, nhưng chính sự cá tính đó của em lại khiến anh si mê. Có thể, yêu một người con gái quá hiền lành, quá nhút nhát đến mức nhàm chán, anh đã phải lòng cô gái dám sống, dám làm, dám thể hiện cảm xúc của mình như em. Anh đã dành tình cảm cho em, và yêu em.
Chúng mình đã có thời gian mặn nồng và rồi cưới nhau. Nhiều người khen ngợi vì anh lấy được một cô vợ nhanh nhẹn, cá tính, vui vẻ, lúc nào cũng toe toét. Người ta bảo, vợ anh chắc vô tư, số sướng lắm nên mới suốt ngày thấy cười.
Nhưng ở với nhau rồi, cái cá tính của em dần dần trở thành &'quái tính'. Em thích sai khiến, áp đặt, em lúc nào cũng quát tháo ầm ầm. Em thích nói thẳng thừng mà không hề ngại ngần có người khác đứng bên cạnh, cũng không bao giờ có ý định giữ sĩ diện cho chồng. Có bạn bè tới nhà chơi, em sổ toẹt chuyện chồng em yếu khi lên giường, hay chuyện chồng em suốt ngày &'thả bom' khi ngủ. Dù đùa là đùa nhưng em cũng nên ý nhị, vì dù sao anh cũng là chồng của em, giữ sĩ diện một tí thì tốt hơn.
Em mang chuyện chăn gối vợ chồng kể bô bô với thiên hạ để người ta cười vào mặt anh. Không những thế, em còn nói anh xơi xơi trước mặt người khác, cứ như anh là gã nhu nhược lắm không bằng. Sự vô tư của em lâu dần trở thành vô duyên.
Nếu em cứ tiếp tục như vậy, anh sợ, anh sẽ hết tình cảm với em và cũng không còn yêu em nữa. (ảnh minh họa)
Em không nhu mì, lúc nào cũng đao to búa lớn. Rượu em uống tì tì khi có bạn anh tới nhà, trước đây, anh nghĩ, chuyện con gái uống chút rượu là cá tính. Bây giờ thì anh chẳng thể nghĩ như vậy. Em cho anh một vố đau khi cố tình tố cáo cái thói ở bẩn của anh. Làm vợ, em chẳng chịu nín nhịn chồng cái gì, anh nói gì em cãi nấy, em không bao giờ cho anh cái quyền thắng. Rồi em lại cười như ma làm mà không hề để ý tới cảm nghĩ của anh.
Cái cá tính của em khiến anh cảm thấy khó chịu quá, đặc biệt quá. Em chẳng bao giờ làm theo ý chồng, ý bố mẹ chồng khi em đã làm dâu gia đình anh. Em thích gì làm nấy, đó là thời còn chưa có chồng, còn bây giờ, nên khác rồi em.
Em cứ như thế, anh cảm thấy chán nản lắm. Thú thực, bây giờ, anh đang nghĩ tới ngày mình yêu nhau, anh đã chọn em, từ bỏ người con gái nhu mì hiền lành kia. Anh thực sự thấy nhớ người cũ, cái cảm giác xao xuyến khi nghĩ về hình ảnh cô gái nhu mì, dịu dàng, lúc nào cũng nội tâm. Anh muốn em hiểu, cá tính là một chuyện nhưng cũng đừng thái quá, khi đã có gia đình, có chồng con, mình cũng nên thay đổi. Đừng bảo thủ, đừng coi chồng là trò tiêu khiển, cũng đừng chê bai chồng mình trước mặt người khác.
Nếu em cứ tiếp tục như vậy, anh sợ, anh sẽ hết tình cảm với em và cũng không còn yêu em nữa. Anh đang nhớ người cũ, đó là một dấu hiệu chẳng lành cho cuộc hôn nhân của chúng mình. Chẳng phải anh được voi đòi tiên, cũng không phải anh dọa em, chỉ là, anh muốn nói vài lời với em như thế trước khi mọi chuyện đi quá xa. Em nhé!...
Theo VNE
Tâm sự của đàn ông : Vợ hư mới sướng Lấy vợ hư : Hiếm ông chồng nào muốn vợ ngoan hiền trên giường. Có ông còn tuyên bố "Thích nhất là lấy được vợ máu lửa chốn phòng the". Nỗi buồn mang tên "vợ ngơ ngác" Trúc và Mạnh yêu nhau từ thời phổ thông. Tình yêu của họ khiến bao người phải thèm khát. Tính ra, họ hòa hợp đủ thứ....