Vợ chồng nào “hễ mở miệng là cãi nhau” tuyệt đối đừng bỏ qua bài viết này!
Vợ chồng chung sống với nhau là cả đời cả kiếp, không thể chỉ nhìn vào cái tốt mà yêu thương, hết thảy phải học cách yêu cả những điều chưa tốt.
Hãy cũng đọc câu chuyện ý nghĩa sau
Có một cô gái ở phương Nam và một anh người miền Bắc lấy nhau, khẩu vị của cô gái thanh đạm, còn anh chồng thì ngược lại, không có ớt thì anh không nuốt được cơm.
Cô gái thường đi đến nhà bố mẹ đẻ ăn cơm. Một hôm, bố cô gái nấu thức ăn hơi mặn, nhưng mẹ cô không nói gì, chỉ mang đến một cốc nước, khi gắp thức ăn bà nhúng vào cốc nước trước mặt sau đó mới cho lên miệng. Bỗng nhiên, cô gái thông qua hành động của mẹ đã hiểu ra được điều gì đó.
Ngày hôm sau, cô gái ở nhà nấu cơm, làm thức ăn mà chồng cô thích ăn. Đương nhiên mỗi loại thức ăn cô đều cho ớt. Chỉ khác biệt là trên bàn ăn có để sẵn một cốc nước. Chồng cô nhìn cô ăn thức ăn đã nhúng qua cốc nước nhưng vẫn có vẻ rất ngon miệng, khiến anh rưng rưng nước mắt.
Sau đó, anh cũng tranh nấu cơm. Nhưng trong thức ăn không còn nhìn thấy ớt nữa. Chỉ khác là trên bàn có thêm một đĩa tương ớt.
Vì tình yêu, cũng vì bản thân mình, hai vợ chồng 1 người ôm một đĩa ớt, 1 người ôm một cốc nước. Nhưng quan trọng hơn, họ hiểu được thế nào để ôm giữ được một tình yêu vĩnh cửu.
Câu chuyện tuy ngắn nhưng hàm chứa những ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Vợ chồng đến với nhau không ai là hoàn hảo hay hoàn toàn phù hợp, có điều phải biết giữ cái tôi cá nhân và chấp nhận những thứ không phù hợp với bản thân mình.
Video đang HOT
Trong cuộc sống chung, mâu thuẫn vợ chồng là điều không tránh khỏi. Đôi khi họ thường xuyên cãi vã dù trong lòng còn rất yêu nhau. Không nhất thiết lúc nào cũng phải yêu thương, đầm ấm mới là hạnh phúc bởi lẽ nếu như có mâu thuẫn phát sinh, họ thường rất khó để biết cách giải quyết và chấp nhận nên thường dẫn tới chia tay. Nếu như việc cãi nhau mà bạn có thể nhận ra quan điểm sống mỗi người, biết cách dung hòa nó cũng như tự biết mình sai, mình có lỗi ở đâu để sửa thì đó là một việc rất tốt.
Vì thế nên mới nói, không phải cứ hay tranh cãi là bất đồng, là mâu thuẫn không giải quyết, không chung sống với nhau được. Quan trọng là cách bạn giải quyết mâu thuẫn và tiếp thu những gì từ những mâu thuẫn đó đem lại.
Hoặc thậm chí, hôn nhân sứt mẻ từ những điều vô cùng nhỏ nhặt. Có người vợ không chấp nhận nổi thói bừa phứa của chồng, hay có ông chồng chán ngán vợ chỉ vì cái tật nói nhiều của vợ, Nếu ai cũng muốn thắng, cũng găng lên bằng được để ăn thua với đối phương thì rất dễ khiến đối phương tổn phương. Hãy nhớ, trong mỗi cuộc cãi vã hôn nhân, người thắng chính là kẻ thất bại.
Vì thế người ta mới nói, đã là vợ chồng thì chớ có làm khó dễ đối phương, chớ có bắt bẻ đối phương, chớ có chỉ trích đối phương! Hãy cứ làm vẻ ngốc nghếch mà đi cùng đường với nhau.
Mỗi một người chỉ có thể từ từ mà lĩnh ngộ thôi, bởi vì không có được mấy người có thể làm được tốt, vậy nên đừng có làm người chỉ biết nói mà không biết làm!
“Thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn”. Chuyện không có đúng sai, chỉ có hòa thuận hay không, gia đình hòa thuận mới có thể “vạn sự hưng”!
Không phải mệt mỏi liền chia xa, không phải không hợp nhau liền rời bỏ. Mà là dẫu có mệt mỏi hơn nữa cũng muốn ở cùng nhau, dẫu có không hợp nhau cũng cũng cố gắng bên nhau.
Mệt mỏi là bởi để mắt đến, không thích hợp là vì chưa đủ tình cảm yêu thương, tình yêu thật sự không có nhiều lý do như vậy.
Theo Phunutoday
Sau nhiều lần cơm chan nước mắt, tôi đã 'bật' lại mẹ chồng
Lúc đó tôi đã nghĩ tại sao tôi lại đánh mất hạnh phúc của chính mình mà không thể tranh đấu để giành lại nó? Thế là, tôi rút đơn ly hôn, tự về lại nhà chồng.
Lấy chồng, người phụ nữ không chỉ lấy một người đàn ông mà có khi là lấy cả gia đình họ. May mắn gặp người mẹ chồng tốt, tâm lý, thương dâu thì còn nhẹ nhàng. Xui xẻo gặp đúng bà mẹ chồng soi mói, bắt bẻ, hạch sách con dâu từng chút một thì đời đúng là bi kịch. Nhưng dù mẹ chồng khó khăn thế nào, tôi nghĩ nếu các chị em biết cách nhu cương đúng lúc, thì sẽ vượt qua hết.
Hiện tại, tôi đang có một cuộc sống thoải mái, yên bình. Nhưng trước đó là những đêm gối tôi ướt đẫm, là những bát cơm chan nước mắt và cả hàng chục lần tôi bế con ra khỏi nhà chồng. Tất cả cũng vì mẹ chồng tôi quá khắt khe, bắt bẻ tôi từ những chuyện vụn vặt nhất có thể. Thậm chí, đã có lúc tôi đưa đơn ly hôn vì muốn giải thoát chính mình khỏi cuộc hôn nhân bi kịch với mẹ chồng này. Nhưng tôi đã suy nghĩ và hành động khác sau khi thấy chồng tôi khóc.
Lúc đó, trong đầu tôi bấn loạn. Tại sao tôi lại dễ dàng từ bỏ người đàn ông tôi thương yêu? Tại sao tôi lại chấp nhận đi theo con đường mà mẹ chồng tôi đã vạch ra sẵn? Tại sao tôi lại đánh mất hạnh phúc của chính mình mà không thể tranh đấu để giành lại nó? Thế là, tôi rút đơn ly hôn, tự thu dọn quần áo và ngẩng cao đầu về lại nhà chồng.
Ảnh minh họa
Những ngày đầu không dễ dàng gì. Mẹ chồng thấy tôi về đã ra sức đay nghiến. Bà còn lấy quần áo của tôi vứt ra ngoài sân. Vì đã chuẩn bị tinh thần nên tôi bình tĩnh nhặt lấy. Lúc đi vào, tôi nhìn thẳng mặt bà mà nói đây là nơi chồng tôi ở, nên tôi không đi đâu nữa hết. Và nếu bị bức phải đi lần nữa, tôi sẽ kéo theo con trai bà đi.
Đây là lần đầu tiên tôi bật lại mẹ chồng. Bà cũng bất ngờ đến mức sững sờ. Sau đó, tôi đi nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chồng tôi thấy tôi trở về đối đầu với khó khăn thì mừng lắm.
Hàng ngày, tôi vẫn đi làm. Về nhà, tôi chăm sóc con, dọn dẹp, nấu nướng và phớt lờ mẹ chồng. Nói chung, tôi làm hết toàn bộ công việc mà không thèm nhờ vả bà một câu, dù cho con có khóc bên cạnh. Có đêm, tôi lên giường khi đã gần 11 giờ khuya. Nhưng tôi không than vãn, không bực bội với chồng, càng không thể hiện thái độ đá thúng đụng nia nữa.
Tôi tập nói chuyện lại với bố chồng để gây dựng lại không khí gia đình. Đi chợ, tôi luôn mua đồ nhắm cho bố lai rai vài ly bia mỗi chiều. Mối quan hệ giữa tôi và bố chồng cải thiện rõ rệt. Và ông bắt đầu đứng về phía tôi trong mỗi trận chiến với mẹ chồng. Điều đó có nghĩa tôi đã cắt được một đồng minh của bà.
Mẹ chồng thấy tôi nhẫn nhịn thì bước tới. Bà mắng tôi từ chuyện cầu thang còn bụi, đến chuyện quần áo chưa phơi kịp trước khi tôi đi làm. Hay con tôi bệnh cũng là nguyên nhân để bà mắng mỏ tôi.
Có những chuyện tôi vẫn nhịn. Nhưng có những chuyện tôi vùng dậy. Như khi con gái tôi nằm viện suốt một tuần, mẹ chồng tôi chỉ vào ngó nghiêng chục phút rồi về. Thế nhưng, tôi còm cõi chăm sóc con bé từ viện về, đã bị bà nhào ra tát cho vài cái xây xẩm. Bà chửi tôi là thứ đàn bà hư, chăm sóc con cũng không nên. Con bé nằm viện, chịu đau đớn là do tôi. Tôi là con mẹ tồi tệ.
Ảnh minh họa
Tôi đứng dậy, nhìn thẳng bà và hét lên: 'Vậy tại sao mẹ không giữ nó giúp con. Con đi làm, phải đem con bé gửi từ hồi 6 tháng. Con bé 4 tuổi, mẹ đã mua cho cháu nó cái bánh hộp sữa nào chưa? Con bé nằm viện cả tuần, mẹ có vào nhìn nó một lần. Mẹ thương nó, thương đến mức nó có chết mẹ cũng chẳng quan tâm. Vậy mẹ lấy quyền gì mà đánh con'. Mẹ chồng tôi cứng họng. Bố chồng và chồng tôi cũng lên tiếng trách bà vô trách nhiệm.
Còn vài đợt như vậy nữa. Nhưng khi cãi lại, tôi cố gắng hạn chế to tiếng hết mức. Tôi cũng không nói những từ hỗn để khỏi bị mang tiếng. Ngoài ra, tôi vẫn mua quần áo cho bà, dù bà không mặc. Tôi mua sách, báo cho bà đọc. Bà bệnh, tôi nghỉ làm đưa đi khám và chịu toàn bộ chi phí. Nhưng tôi vẫn rất lạnh nhạt với bà. Tôi chỉ làm hết bổn phận con dâu, để nếu bà cố tình mắng tôi, tôi có cớ bật lại.
Cố gắng nhu cương suốt 1 năm, cuối cùng, cũng có kết quả. Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của tôi tốt lên trông thấy. Hiện tại, cuộc sống của tôi rất thoải mái. Mẹ chồng tôi cũng không còn soi mói, bắt bẻ tôi nữa mà còn phụ giúp tôi việc nhà và trông cháu. Nếu chị em nào rơi vào hoàn cảnh giống tôi, thì cũng thử áp chiêu xem sao!
Theo Netnews
Khổ sở vì bạn trai bắt bẻ và đòi hỏi đủ kiểu trên giường Nhiều lần Quỳnh tỏ vẻ không hề hào hứng với những ý tưởng của Thiệu, thế là anh quay sang châm chích cô: "Em không vui sao? Không thích sao? Sao em chán và nhạt nhẽo quá vậy?". ảnh minh họa Thiệu là bạn trai Quỳnh và đồng thời cũng là giám đốc của một công ty chứng khoán. Ở Thiệu rất hội...