Vợ chồng cùng đi ăn bữa cuối cùng trước khi ly hôn, bỗng nhiên có một cuộc điện thoại: nghe máy xong có quyết định bất ngờ
Tưởng là dấu chấm hết của một cuộc hôn nhân, tôi không ngờ cuộc điện thoại của mẹ chồng lại khiến cục diện thay đổi hoàn toàn.
Đó là một ngày buồn, khi vợ chồng tôi đang chuẩn bị ăn bữa tối cuối cùng trước khi ly hôn. Ánh đèn mờ ảo của nhà hàng phản chiếu thêm nỗi cô đơn của mỗi chúng tôi trong cuộc hôn nhân này. Vốn tưởng, đây sẽ là điểm kết thúc của một gia đình, nhưng không ngờ đến phút cuối, cục diện đã hoàn toàn thay đổi vì một cuộc điện thoại.
Một ngày trước khi ra tòa ly hôn, vợ chồng tôi hẹn nhau đi ăn bữa tối chia tay ở một nhà hàng quen thuộc. Không gian và những món ăn vẫn thế, hương vị quen thuộc, nhưng tiếng cười ngày xưa đã không còn nữa. Cả bữa ăn chìm trong không khí im lặng, lòng tôi ngập tràn sự tiếc nuối. Cuối bữa ăn, chồng đi thanh toán, còn tôi ngồi đợi tại bàn.
Lúc này, điện thoại di động trên bàn của anh đổ chuông. Liếc nhìn màn hình, tôi thấy cuộc gọi từ mẹ chồng. Nghĩ rằng anh sẽ gặp rắc rối với mẹ vì chuyện ly hôn nên tôi nhấc máy thay.
“Mẹ ơi”, tôi cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
“Tiểu Mẫn, bây giờ con đang ở đâu?”, giọng mẹ có chút gấp gáp.
“Chúng con đang ở một nhà hàng và sẽ xong việc sớm thôi,” tôi trả lời.
“Là thế này, trong nhà đột nhiên xảy ra chuyện. Con và Quảng Di có thể nhanh chóng về nhà được không?”, giọng mẹ chồng đầy lo lắng.
Tôi vô cùng bối rối. Nhà mẹ chồng cách nơi chúng tôi ở 2 tiếng lái xe, chắc hẳn trong nhà có chuyện gì thật sự. Cuối cùng tôi cũng đồng ý. Cúp điện thoại xong, tôi nhanh chóng nói với chồng. Anh lưỡng lự nhưng vẫn quyết định về nhà với tôi.
Video đang HOT
Khi về đến nhà, chúng tôi thấy mẹ chồng đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, sắc mặt tái nhợt và một gói đồ bên cạnh. Khi thấy chúng tôi quay lại, bà ấy nhanh chóng đứng dậy và đưa gói đồ cho chồng.
“Đây là cái gì?” Chồng tôi nghi ngờ hỏi.
“Đây là chìa khóa phòng tân hôn mà mẹ đã chuẩn bị cho con khi các con chuẩn bị lấy nhau. Nhưng sau khi cưới các con liền lên thành phố ở. Từ đó tới nay cũng chưa từng ngủ lại nhà. Bao nhiêu năm qua, mẹ biết các con chạy khắp nơi kiếm sống, chưa từng ở trong đó. Mẹ mong các con một lần nữa trở lại căn phòng tân hôn ngày đó”, mẹ chồng nói, trong giọng có chút cầu xin.
Nhìn chiếc chìa khóa trước mặt, vợ chồng tôi sững sờ. Lúc này, tôi nhận ra rằng chúng tôi đã mâu thuẫn, đòi ly hôn vì cái tôi của mình nhưng chúng tôi đã bỏ qua tầm quan trọng của gia đình này. Bước vào căn phòng tân hôn ngày ấy, mọi thứ vẫn như cũ, bức ảnh cưới hạnh phúc, đồ đạc vẫn được giữ nguyên. Chúng tôi bỗng nhớ lại lí do đến với nhau, những kỉ niệm hạnh phúc từng có… Vậy tại sao, mọi chuyện lại tới hồi tan vỡ thế này?
“Mẹ, chúng con sai rồi, trong khoảng thời gian này mẹ đã lo lắng nhiều rồi”, tôi không khỏi bật khóc, ôm chặt mẹ chồng.
“Vâng mẹ, chúng con đã hiểu ra rồi. Sau này nhất định chúng con sẽ sống tốt”, chồng tôi cũng đỏ mắt, ôm cả mẹ và tôi.
Sau buổi tối hôm đó, 2 vợ chồng dành thời gian để trao đổi về tất cả mọi chuyện đã xảy ra. Chúng tôi thêm hiểu cho nhau và hiểu hơn về chính mối quan hệ này. Chúng tôi đã từ bỏ ý định ly hôn và cùng bắt đầu lại. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn, nhưng chúng tôi đã học được cách trân trọng lẫn nhau và vun vén gia đình chung bằng cả trái tim.
Chồng yêu cầu vợ chọn lựa hoặc ly hôn, cô vợ liền đi đến một quyết định bất ngờ
Hoài từng đã có thời làm dâu, làm nội trợ và bán hàng online kiếm thêm thu nhập tại nhà.
Cuộc sống bình lặng như vậy người ngoài nhìn vào gọi là 'làm dâu hào môn' chỉ biết ăn và đẻ hoặc chỉ việc ở nhà chồng nuôi. Nhưng Hoài không cảm thấy sung sướng như cách người ta nhìn vào.
01
Hoài có khát vọng, có ước mơ và muốn được làm công việc mình yêu thích. Cô học xong Đại học Mỹ thuật nhưng lại đang ở nhà lo cơm nước, chăm con nhỏ và bán mỹ phẩm online. Hoài đóng vai nội trợ nhưng phải ba đầu sáu tay để lo được tất cả những việc nhà và cả kiếm tiền mưu sinh. Cô cũng không hề được chồng nuôi như người ta nghĩ vì thu nhập của cô thậm chí đủ nuôi sống cả gia đình.
Công việc làm ở nhà không tên và không có công sở khiến cô phải chịu nhiều điều tiếng từ gia đình bên chồng. 24/24 giờ ở nhà cùng mẹ chồng không làm cho tình cảm mẹ con khăng khít hơn mà khiến họ nhìn nhau có phần chán ngán hơn. Có hôm con ốm, cả đêm chăm con đến sáng không thể dậy sớm được mà cả nhà chồng nói ra nói vào: "Nàng dâu ngủ trưa đợi mẹ chồng nấu xong bữa mới dậy".
Chính vì tất cả những điều này, khiến Hoài dù không phải chịu bi kịch công sở, không phải sấp ngửa đi làm sớm nhưng áp lực hơn cả người bươn bả lo cơm áo gạo tiền. Hoài nghĩ về giấc mơ của mình, về ngôi nhà riêng tư mà cô có thể xây dựng một cuộc sống độc lập, sống không phải nhìn nét mặt người khác...
02
Hoài là người nghĩ được làm được. Cô đã có cú lội ngược dòng ngoạn mục khi trong vai bà mẹ bỉm sữa vẫn kết nối công việc để có thể "thoát ly" khỏi vai nàng dâu an phận, sung sướng. Hoài quyết tâm rời quê để lên Hà Nội làm việc. Cô quả quyết nói với chồng: "Em muốn chúng ta có thể tự lo cho cuộc đời mình và thoát khỏi những ánh nhìn, những lời dị nghị. Em cần anh ủng hộ. Nếu chúng ta ở với bố mẹ chắc cả đời cũng không trưởng thành được".
Chồng cô bao nhiêu năm vẫn ăn nồi cơm ấy, nhìn cái trần nhà ấy và được mẹ chăm bẵm như thế tất nhiên không muốn rời đi. Nhưng cuối cùng trước sự quả quyết của Hoài anh cũng nghe theo.
Cả hai lên Hà Nội và bắt đầu lại những tháng ngày thuê trọ, tự lực cánh sinh mọi thứ. Có những ngày con ốm, công việc đến hạn trả sản phẩm khiến Hoài không còn nhìn thấy ánh mặt trời. Tuy nhiên, Hoài hạnh phúc. Vợ chồng cái con ở trong căn nhà trọ chật hẹp nhưng được sống cuộc đời mình mong muốn, được làm những điều mà mình muốn xây dựng. Chồng Hoài rời xa vòng tay cha mẹ đã ngừng ỉ lại vào sự chăm sóc của cha mẹ và biết chăm sóc người khác. Cả hai vợ chồng đã có những tháng ngày cực khổ nhưng vui vẻ nhất.
Thế rồi dần dần họ cũng ổn định được cuộc sống. Hoài tự nhủ: "Đây mới thực là cuộc đời mình mong muốn. Tuy chưa giàu có nhưng tự do".
03
Tuy nhiên, cuộc sống chẳng có lúc nào xuôi chiều mãi. Số phận lại thử thách Hoài lần nữa khi bố chồng cô yếu hơn. Sau cuộc họp gia đình khẩn, mẹ chồng và anh em họ hàng, cô bác đều đi đến một mệnh lệnh: "Về quê sống để chăm sóc bố mẹ già. Bố mẹ chỉ có duy nhất đứa con trai, không thể ích kỷ lo cho cuộc sống của mình mà "bỏ quên" cha mẹ".
Hoài nêu ý kiến thẳng thắn rằng ông bà có thể lên ở cùng vợ chồng cô vì cả hai còn công việc, còn cuộc sống của chính mình. Hoài sẵn sàng chăm sóc hoặc thuê người trông bố chồng khi cô đi làm, hơn nữa ở Hà Nội y tế tốt hơn. Tuy nhiên, không ai cho rằng ý kiến của cô là đúng.
Hoài bị mắng là nàng dâu ích kỷ, mọi người yêu cầu chồng cô lên tiếng "đừng có kiểu đội vợ lên đầu". Điều Hoài cay đắng nhất là chồng cô nói: "Anh có nghĩa vụ phụng dưỡng bố mẹ. Em chọn anh hay chọn lý tưởng của em?".
Hoài chưa từng hết yêu chồng nhưng sự việc lần này khiến cô phải đứng trước lựa chọn mà rẽ ngả nào cũng là vực thẳm, một là quay về quê, hai là ly hôn. Tuy nhiên, không biết sức mạnh ở đâu, Hoài hít một hơi sâu mà nói trước mặt mọi người: "Con, cháu chưa từng nghĩ rằng cha mẹ già sẽ không chăm sóc. Nhưng khi lập gia đình hãy cho chúng cháu được làm người lớn trước những quyết định và lựa chọn cho cuộc đời mình".
Cô không dám chắc quyết định của mình là đúng. nhưng cô không lựa chọn một cuộc đời chạy theo quyết định của người khác. Hoài nhìn sang chồng: "Em không từ chối chăm sóc cha mẹ. Em cũng không có ý định bỏ anh. Nhưng em sẽ lựa chọn con đường mà em cảm thấy mình muốn sống. Nếu anh cảm thấy ly hôn là điều cần làm em sẽ chấp thuận".
Cuộc sống luôn biết thử thách người ta theo những cách khác nhau và nhiều người phụ nữ phải đứng trước những quyết định đau lòng như thế. Làm dâu nên hiếu nghĩa là đúng, làm vợ phải hiểu thế khó của chồng cũng không sai, nhưng nếu người đàn ông bắt cô phải vào thế khó lựa chọn như vậy, cô phải đưa ra quyết định cho chính mình.
Hôn nhân 15 năm tan vỡ: 'Tất cả là lỗi của tôi' Sau khi bước vào hôn nhân, cuộc đời mỗi người lại rẽ sang một hướng khác. Người biết quản lý hôn nhân thì tự nhiên sẽ hạnh phúc, ngược lại họ sẽ làm tổn thương chính mình và tổn thương đối phương. Gần đây tôi gặp lại Hoa - một người bạn cũ, tôi nghe nói rằng cô ấy đã ly hôn. Ở...