Viết ước mơ từ ngọn lửa truyền thống
Đến bây giờ, Đại úy Hoàng Xuân Biên, trợ lý công tác quần chúng, Phòng Chính trị, BĐBP Quảng Trị vẫn còn nhớ như in lời bố dặn trước ngày lên đồn nhận nhiệm vụ:
“Con bây giờ đã trở thành sĩ quan, lên đơn vị phải luôn nhớ mình là con của cựu chiến sĩ Công an nhân dân vũ trang với hơn 35 năm công tác nơi biên giới và cái tên mà cha đặt cho con cũng xuất phát từ tình yêu biên cương của bố”.
Tuổi trẻ Đồn Biên phòng CKQT La Lay và các thầy, cô giáo Trường mầm non A Ngo xây dựng sân chơi cho các cháu mẫu giáo. Ảnh: Thành Phú
Nhập ngũ tháng 10-2002, từ khi đang còn là một binh nhì, Biên đã nuôi dưỡng ước mơ được nối nghiệp người bố thân yêu, bởi vậy, ngoài những giờ huấn luyện trên thao trường vất vả, anh lại “trốn” chỉ huy, tìm chỗ để “dùi mài kinh sử”. Sau thời gian huấn luyện tân binh, về đơn vị công tác, anh vẫn luôn dành thời gian cho việc ôn tập.
Năm 2004, Biên dự thi và trúng tuyển vào Trường Trung cấp Biên phòng tại Bà Rịa – Vũng Tàu. Sau 2 năm học tập, tốt nghiệp, Biên được điều động về công tác tại BĐBP thành phố Đà Nẵng. Tuy nhiên, chí hướng phấn đấu để trở thành người sĩ quan Biên phòng trong Biên vẫn luôn thôi thúc anh cố gắng. 4 năm vừa phấn đấu công tác, vừa tiếp tục học ôn, năm 2010, anh đã được nhập học tại Học viện Biên phòng.
Tốt nghiệp, Hoàng Xuân Biên được điều động về nhận công tác tại Đồn Biên phòng CKQT La Lay với chức vụ Đội trưởng Đội Vận động quần chúng. Hằng ngày, anh thường xuyên có mặt ở những bản làng xa xôi sát đường biên giới thực hiện “Bốn cùng” với người dân để hiểu về cuộc sống, suy nghĩ của họ. Từ đó, anh tham mưu cho Đảng ủy, chỉ huy đồn cũng như cấp ủy Đảng, chính quyền địa phương đề ra chủ trương, giải pháp phù hợp nhằm từng bước giảm bớt khó khăn và nâng cao đời sống cho nhân dân.
Phát hiện Biên có năng khiếu về công tác thanh niên nên cấp ủy, chỉ huy đồn đã giới thiệu cho tổ chức Đoàn của đơn vị bầu Biên giữ chức Bí thư Đoàn cơ sở, tháng 9-2013. Gắn bó với phong trào của tuổi trẻ, anh đã có nhiều sáng kiến phối hợp với tổ chức cơ sở Đoàn của địa phương và các đơn vị cùng đứng chân trên địa bàn xây dựng các công trình thanh niên ở những bản làng xa xôi. Từ sự năng động của người Bí thư nên nhiều năm liên tục, Đoàn cơ sở Đồn Biên phòng CKQT La Lay luôn dẫn đầu và đạt danh hiệu “Tổ chức cơ sở Đoàn xuất sắc” của BĐBP tỉnh cũng như của Tỉnh đoàn Quảng Trị.
Khi tôi hỏi Hoàng Xuân Biên về quyết tâm phấn đấu trở thành người sĩ quan Biên phòng thì anh tâm sự: “Bố em là một cán bộ quân y của Công an nhân dân vũ trang (nay là BĐBP). Năm 1994, ông về nghỉ hưu với quân hàm Đại úy. Từ khi còn bé, bố đã nhiều lần cho em theo đến các đồn Biên phòng nơi ông công tác, chắc vì thế mà em đã “kết” các chú bộ đội. Mỗi khi em đòi bố kể chuyện cho nghe là y như rằng ông kể toàn chuyện về BĐBP, nên tình yêu lực lượng BĐBP đã lớn dần trong em và em đã viết ước mơ của mình từ ngọn lửa truyền thống của người bố, của các thế hệ cha anh”.
Hiện nay, Hoàng Xuân Biên đang là trợ lý công tác quần chúng của BĐBP tỉnh. Anh luôn tích cực tham mưu cho chỉ huy Phòng Chính trị và Bộ Chỉ huy BĐBP tỉnh triển khai thực hiện tốt những phong trào của tuổi trẻ như “Thanh niên BĐBP Quảng Trị rèn đức, luyện tài, xung kích, sáng tạo, quyết thắng”; “Tuổi trẻ BĐBP tỉnh chung sức xây dựng nông thôn mới”… đạt nhiều kết quả tích cực. BĐBP tỉnh cũng phối hợp với Hội Khuyến học tỉnh khởi công xây dựng 2 mái ấm khuyến học trị giá 120 triệu đồng, trao tặng 60 suất học bổng trị giá 60 triệu đồng; tổ chức xây dựng và bàn giao 1 công trình “Sân chơi cho em” trị giá 20 triệu đồng cho Huyện đoàn Đắkrông; cùng với tuổi trẻ BĐBP tỉnh tổ chức tuyên truyền, phổ biến, giáo dục pháp luật cho gần 2.412 lượt người dân; triển khai thực hiện mô hình “Tiết học biên giới” để tuyên truyền về biên giới, lãnh thổ cho hơn 1.500 em học sinh trên các địa bàn.
Hưởng ứng hoạt động “Ngày thứ 7 tình nguyện”, “Ngày Chủ nhật xanh”, “Ngày Chủ nhật tình nguyện làm sạch biển”, tổ chức Đoàn các đồn Biên phòng đã phối hợp với Đoàn thanh niên địa phương tổ chức nạo vét 5,2km kênh mương, thu gom 3 tấn rác thải, trồng hơn 1.500 cây xanh các loại; khởi công xây dựng và bàn giao 7 căn nhà Tình nghĩa trị giá 450 triệu đồng.
Tuổi trẻ BĐBP tỉnh còn thực hiện có hiệu quả mô hình “Ổ bánh mì tình thương nơi biên giới”, “Tay kéo Biên phòng”, cắt tóc cho 928 cháu học sinh trên địa bàn đóng quân, trao tặng 1.200 ổ bánh mì sữa cho các cháu học sinh nghèo. Thực hiện chương trình “Nâng bước em tới trường”, trong năm 2018, BĐBP Quảng Trị đã hỗ trợ cho 76 cháu, với tổng số tiền là 342 triệu đồng; phối hợp với Tỉnh đoàn Quảng Trị, Hội Chữ thập đỏ, Hội Khuyến học tỉnh tổ chức chương trình “Tháng Ba biên giới” năm 2018 tại xã Hướng Lập, huyện Hướng Hóa; trao tặng quà, công trình, khám bệnh, phát thuốc miễn phí với tổng trị giá gần 200 triệu đồng…
Video đang HOT
Trong quá trình công tác của mình, Đại úy Hoàng Xuân Biên đã có 3 năm đạt danh hiệu “Chiến sĩ thi đua” cấp cơ sở; 2 lần được Trung ương Đoàn tặng Bằng khen; Thường vụ Tỉnh ủy Quảng Trị tặng Bằng khen về thành tích xuất sắc trong thực hiện Quy định 07-QĐ/TU, ngày 9-7-2012 của Tỉnh ủy Quảng Trị, cùng nhiều phần thưởng khác của các cấp, các ngành.
Nắm chặt tay tôi lúc tạm biệt, Đại úy Hoàng Xuân Biên khẳng định: “Bây giờ và mãi mãi về sau, em vẫn tiếp tục viết ước mơ của mình từ truyền thống của thế hệ cha anh để xứng đáng là con của một cựu quân nhân Biên phòng”.
Nguyễn Thành Phú
Theo bienphong.com
Vì biển đảo thiêng liêng của đất nước: Mang "con chữ" ra nơi đầu sóng
Ngày trước, khi nhắc đến những hòn đảo - những dải đất chủ quyền nơi đầu sóng người ta sẽ nhớ ngay đến cái vị mặn mòi, khắc nghiệt của nắng gió.
Nhưng với tôi thì khác, trong những chuyến hải trình vượt qua muôn trùng sóng, đến với biển đảo quê hương tôi còn thấy được sự sẻ chia ngọt bùi của những người đang đứng nơi tuyến đầu, bảo vệ vẹn toàn chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc. Đặc biệt hơn, trên những vùng đất thiêng liêng ấy, tình yêu đôi lứa, yêu quê hương, yêu con chữ, yêu trẻ nhỏ... cứ quyện vào nhau như chất kết dính vững chắc giúp xây dựng nên một hậu phương vững chắc để người lính chắc tay súng bám đảo.
Kỳ 1: Những câu chuyện "trồng người"
Giữa trùng khơi sóng gió, ở những hòn đảo vùng địa đầu Đông Bắc Tổ quốc khi nhìn bất kỳ điều gì tôi cũng thấy thật đặc biệt. Và trong một hải trình tìm đến đảo Trần và Trà Bản (tỉnh Quảng Ninh), sự đặc biệt, xen lẫn cảm xúc ngạc nhiên trong tôi càng nhân lên gấp bội.
Vượt qua những khó khăn
Trong hải trình đó, tôi đã ghi, đã thấy những con người kỳ lạ. Họ là những người thầy sẵn sàng từ bỏ những điều kiện, chế độ đãi ngộ tốt đẹp dành cho bản thân để thầm lặng thực hiện sứ mệnh cao cả của mình, hy sinh cả tuổi thanh xuân để mang con chữ đến với học sinh nơi đảo xa. Bình minh một ngày chớm nắng, cái hanh hao, khắc nhiệt và vị mặn mòi của biển dường như đến sớm hơn.
Trên chuyến tàu nhẹ sóng đến tuyến đảo Trần (xã Thanh Lân, huyện Cô Tô) và đảo Trà Bản (xã Bản Sen, huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh) xen lẫn những chiếc tàu thuyền đánh bắt cá đang tấp nập cập bến Cái Rồng là những chiếc tàu chở khách đến các đảo nhỏ.
Thấy tôi tần ngần ngắm nhìn khung cảnh thơ mộng trên những dải đất ẩn trong muôn trùng sóng, một chiến sĩ thuộc Đoàn công tác của Bộ Tư lệnh vùng 1 Hải quân lại gần bắt chuyện. Anh bảo, ở các xã đảo thường khi bước vào cao điểm mùa khô tình trạng thiếu nước ngọt sinh hoạt lại tái diễn.
Dù lớp học có rất ít học sinh nhưng các cô giáo vẫn bám đảo, bám lớp.
Thế nên từng có thời điểm, do đặc thù các đảo nằm xa cách nên hệ thống trường lớp và sự dạy học bài bản trên các đảo là bài toán khó. Người ta thường hay ví chuyện đem con chữ đến đảo cho trẻ nhỏ vất vả như mùa khô khát và khó khăn như ra khơi mùa biển động. Tuy nhiên, mọi sự giờ đây đã khác.
Quả thực, có đến mới thấy, giữa tiết trời đầy gió, những nếp nhà ngăn nắp, chắc chắn của người dân hiện ra ngay trước mắt. Chia sẻ về những ngày tháng khó khăn, ông Lê Hồng Phương - Chủ tịch UBND xã Bản Sen cho biết, để có được như hiện tại là cả một hành trình dài, đong đầy mồ hôi, nước mắt cùng cố gắng của tất thảy những người sinh sống trên đảo. Điều kiện tự nhiên trên các đảo này vô cùng khắc nghiệt. Hiếm khi nào vùng biển này lặng gió.
Dễ thấy nhất là vào mùa hè, do đón sóng lớn từ gió Nam thổi lại nên bão biển ở đây có sức tàn phá lớn. Một điểm đặc trưng thời tiết khác là vào mùa đông, đây cũng là nơi đầu tiên hứng chịu những đợt gió mùa Đông Bắc "cắt da cắt thịt" tràn về. Thổ nhưỡng khắc nghiệt nên quanh năm đảo ở trong cảnh khan hiếm nước ngọt. Trời nắng thì khô hạn nhưng hễ mưa là úng lụt, khiến cuộc sống sinh hoạt và sản xuất gặp nhiều khó khăn...
Theo lời Chủ tịch UBND xã Bản Sen, những năm qua, được sự quan tâm của các cấp, các ngành, địa phương nên xã Bản Sen đã được đầu tư nhiều về cơ sở vật chất, hạ tầng, giao thông nông thôn, điện lưới quốc gia. Năm 2014, xã Bản Sen lần đầu tiên được đóng điện, chính thức hòa điện lưới quốc gia.
Từ khi có điện, người dân đua nhau sắm các thiết bị điện như: Tủ lạnh, máy giặt, nồi cơm điện, ti vi... Tới nay, người dân có thể sử dụng điện 24/24 giờ mà chi phí còn thấp hơn dùng 2-3 giờ/ngày qua máy phát điện trước đây. Nhờ có điện, nhiều người sống trên đất liền đã xin chuyển ra đảo sinh sống, còn người dân ở đây thì yên tâm bám đảo.
Cô giáo Ngần Thị Minh.
Theo chân một cán bộ địa phương tới thăm Trường Mầm non xã Bản Sen, cá nhân tôi bất ngờ bởi khuôn viên rộng rãi, trường lớp xanh mát, các dãy nhà kiên cố sạch đẹp. Được biết, từ khoảng năm 2013, trường được đầu tư, xây dựng một khu mới với tiêu chí trường chuẩn quốc gia. Năm 2015, trường được công nhận đạt chuẩn quốc gia và cũng được đánh giá theo tiêu chuẩn đánh giá trường mầm non đạt mức 3.
Ở niên khóa 2018, trường có 66 cháu từ lớp nhà trẻ trên dưới 24 tháng đến các cháu 5, 6 tuổi chia thành 5 nhóm lớp, 4 lớp mẫu giáo và một nhóm nhà trẻ. Cả các cháu thôn Bản Sen, vùng bị lũ nặng năm 2015 nhà trường cũng vận động đưa các cháu về điểm trường chính để học. Nhờ sự quan tâm kịp thời này, sự học ở trong vùng đã ít nhiều vơi bớt khó khăn.
Còn tại tuyến đảo Trần thuộc địa phận xã Thanh Lân - nơi được mệnh danh xa xôi nhất vùng Đông Bắc bộ sự khó khăn cũng chẳng hề kém cạnh. Đảo Trần rộng 4,5ha, tuy là núi đất nhưng đất đai khô cằn, lộng gió, thảm thực vật ít khả năng sinh thủy.
Tại đây có 3 đập chứa nước cứ hết mùa mưa lòng hồ trơ đáy, túi nước ngầm chẳng đáng là bao. Giếng khoan đưa được vò nước sạch lên mặt đất quý như đặc sản. Khó khăn và khắc nghiệt là vậy, thế nhưng bằng sự chung sức đồng lòng của những con người nơi đây, trường học Liên cấp đảo Trần được khởi công xây dựng đầu tháng 8/2015.
Đến nay, dãy nhà hai tầng với 7 lớp học đã hoàn thành và đưa vào sử dụng. Cô giáo Ngần Thị Minh (Trường Liên cấp đảo Trần) cho biết: Hiện tại trường có 10 học sinh (6 tiểu học, 4 mầm non). Đầu năm thì có 8 học sinh, vừa rồi có cô giáo chuyển ra, có thêm 2 học sinh là con của cô giáo.
"Tình yêu biển đảo đã níu chân tôi..."
Nhắc về những ngày tháng gieo chữ nơi đảo xa, cô Ngần Thị Minh chia sẻ, bản thân quê gốc ở Sơn La. Cô ra công tác ở tuyến đảo được 6 năm, từ năm 2012. Khi vừa ra trường (Trường Cao đẳng Sư phạm Quảng Ninh, nay là Đại học Hạ Long) là cô Minh xung phong nhận nhiệm vụ ra công tác tại tuyến đảo.
Riêng tại đảo Trần, cô Minh bắt đầu công tác từ đầu năm học 2018 - 2019. Nghe kể, đáng lẽ sau khi dạy 1 học kỳ tại đây thì cô được điều động về, thế nhưng tình yêu nơi đảo nhỏ cứ níu giữ, chẳng thể dứt, cô lại xin ở lại nơi đây để tiếp tục gắn bó công tác. "Khi chưa ra đảo bao giờ, lúc đầu có một chút gì đấy e dè vì cuộc sống ở biển đảo theo mình nghĩ đơn giản sẽ có một chút gì đó nguy hiểm.
Tuy nhiên khi ra rồi mới thấy ở đây thật sự rất cần những người thầy, người cô ra đây để cống hiến. Những năm gần đây, tuyến đảo được cấp trên quan tâm rất nhiều nên về điện, đường, trường, trạm cũng được quan tâm và hỗ trợ kịp thời. Mình nghĩ trong tương lai mình sẽ gắn bó với đảo lâu dài" - cô giáo Ngần Thị Minh chia sẻ.
Hỏi ra mới biết, kỳ thực thời gian đầu, khi đang công tác tại Hà Nội, khi biết ý định ra công tác tại tuyến đảo của cô Minh, người thân trong gia đình, đặc biệt là mẹ và bà ngoại phản đối quyết liệt.
Bởi nếu ra ngoài đảo công tác, sự khó khăn vất vả sẽ nhân lên bội phần, nhất là với phận nữ cần sự yên ổn, chở che. Trước sự quyết liệt ấy, cô Ngần Thị Minh phải mất hơn 1 tuần để thuyết phục những người thân trong gia đình.
"Mình còn trẻ thì mình sẽ cống hiến, gắng hết sức để sau này không phải hối hận. Nếu ai cũng ỷ lại, ngại khó ngại khổ, ai cũng muốn ở Thủ đô, ai cũng muốn ở những nơi sung sướng thì ngược lại những nơi biển đảo, vùng núi, vùng sâu, vùng xa các cháu sẽ thiệt thòi rất nhiều. Mình tình nguyện ra đây và tới thời điểm hiện tại cũng không hề thấy hối hận về quyết định này" - cô Minh quả quyết:
Cũng giống như cô Minh, cô giáo Nguyễn Thị Hợi (sinh năm 1966), cũng vẹn nguyên tình yêu và sự quyết tâm bám đảo. Cô Hợi hiện đã có 30 năm công tác ngoài xã đảo. Hiện cô đang là giáo viên Trường Phổ thông cơ sở Bản Sen, xã Bản Sen. Theo lời của cô Hợi, ngày mới ra đảo dạy học mọi thứ khó khăn cũng bủa vây đủ bề. Điện, đường không có, nước sạch cũng không, khó khăn thiếu thốn khiến việc dạy - học của thầy và trò càng thêm khó khăn vất vả.
Nhiều học sinh muốn bỏ học để theo bố mẹ đi biển, cô đã phải trực tiếp "đi từng ngõ, gõ từng nhà" để tuyên truyền, vận động các em đến trường. Ngay bản thân cô cũng đã có những lúc nản lòng và định bỏ cuộc. Nhưng rồi sự hồn nhiên, vô tư và hiếu học của các em học sinh đã níu chân cô lại và cô đã gắn bó với vùng đất đảo này cho đến ngày hôm nay.
Phạm Thảo
Theo laodongthudo
"Ngọn hải đăng" ở đảo Hòn Chuối dẫn lối tri thức mang tên Trần Bình Phục Gần 10 năm cặm cụi, miệt mài gieo con chữ cho những đứa trẻ ngây thơ, gần như hoàn toàn xa lánh, tách biệt với cuộc sống bên ngoài..., thầy giáo mang quân hàm xanh Trần Bình Phục như một "ngọn hải đăng" dẫn lỗi tri thức cho đám trẻ ấy, nhờ cái tâm sáng của mình. Lớp học 4 hướng "không giống...