Vì chuyện tình dục, tôi mất cả chồng lẫn bồ
Khi biết bị ‘cắm sừng’, chồng tôi nhất quyết ly thân. Tôi đành gài bẫy để mang thai với người tình trẻ và giữ chân anh.
ảnh minh họa
Năm nay tôi 42 tuổi và là một phụ nữ thành đạt. Tôi đã có chồng và một con gái 18 tuổi. Chồng tôi khả năng đàn ông rất kém nên chỉ được mỗi khoản đem tiền về hàng tháng cho vợ và tận tụy lo chuyện gia đình. Dường như chồng tôi nghĩ việc đó có thể bù đắp cho tôi. Nhưng xin nhắc lại rằng tôi là mẫu đàn bà hiện đại, có nhan sắc: mắt lá dăm, gò má cao, thắt đáy lưng ong. Đó là chưa kể bước vào gần 40 tuổi thì những khao khát càng nổi lên, khiến chồng tôi phải viện cớ đi công tác nước ngoài dài hạn để khuất mắt trông coi cuộc sống riêng của tôi ở Việt Nam.
Đúng lúc đó, tôi gặp người tình. Anh ta trẻ hơn tôi 8 tuổi và là khách hàng của tôi trong một lần giao dịch. Anh ta không giàu có nhưng rất chịu chơi, đặc biệt trong chuyện phòng the. Các trò tai quái của anh ta khiến tôi mê mệt, quên hết mọi thứ, kể cả những người tình trước đó. Anh ta vừa có sức trẻ lại vừa đem đến cảm giác mới lạ nên tôi tưởng như mình đang sống lại thời hừng hực con gái, mặc dù chưa bao giờ anh ta nói yêu tôi. Tôi cứ nghĩ bằng sự tận tụy và hết mình, anh ta sẽ phải chịu sự quản lý của tôi.
Tôi cung phụng “phi công” nhưng anh ta không thể ở với tôi lâu dài. Sau 3 năm đầu qua lại với tôi, anh ta bắt đầu hẹn hò với nhiều cô gái bên ngoài trẻ đẹp hơn, rực rỡ hơn. Rồi một ngày, anh ta nói tôi hãy buông tha để anh ta lấy vợ bởi nhà chỉ có một mình anh là con trai và bản chất cuộc sống của tôi quá rắc rối nên anh ta muốn chia tay. Tôi như con thú bị thương, lồng lộn lên và đập phá tất cả. Tôi đã làm kế gài để có thai với anh ta. Cũng khó cho anh ta khi trong hai năm quan hệ, tôi đã đặt vòng nhưng khi biết anh ta có ý định chia tay, tôi tháo vòng ra từ trước và tạo một chuyến đi du lịch để căn đúng ngày rụng trứng.
Quá trình tôi mang thai là những tháng ngày tủi nhục nhưng đáng ra, tôi có thể im lặng để mọi người tưởng đó là cốt nhục của chồng. Chồng tôi cũng ngậm đắng nuốt cay chấp nhận. Người tình và gia đình anh ta yêu cầu tôi phá thai nhưng tôi nhất định sẽ giữ nó để hành hạ anh ta, để anh ta sống dở chết dở, không ngóc đầu dậy được. Tôi quyết tung tin anh ta là thằng đểu cáng, bạc bẽo, “tham vàng bỏ ngãi” với tất cả bạn bè, gia đình liên quan.
Video đang HOT
Chồng tôi dù thế nào nhưng vẫn là đàn ông nên khi nỗi nhục bị cắm sừng đến thì anh không chịu được nữa và quyết tâm ly thân với tôi. Người tình thì giữ im lặng và khẳng định sẽ không chấp nhận bất kỳ việc gì tôi làm. Anh ta có quyền sở hữu cuộc sống riêng nên chúng tôi cắt đứt liên lạc.
Tôi sinh một cháu trai trong cô đơn khi chỉ có mấy người bạn gái qua thăm hỏi. Họ không tỏ ra thương hại tôi nhưng tôi biết họ đều cho rằng những việc tôi làm không hề hay ho. Tôi phải làm gì để con tôi có cha khi chính đứa con lớn của tôi giờ đây cũng mất đi người cha đẻ? Chồng tôi đã rời bỏ gia đình bởi không thể ngóc đầu gặp ai. Tôi phải làm gì để đối mặt với dư luận và xã hội khi năm nay, tôi đã hơn 40 tuổi, sức khỏe không còn tốt mà một mình chăm sóc hai đứa nhỏ.
Tôi có nên tấn công gã người tình của tôi để buộc anh ta phải chấp nhận mẹ con tôi bởi tôi không còn đường về? Hiện tại, anh ta cũng vin cớ vì công việc và sang Mỹ định cư nhưng tôi biết chắc lý do nằm ở sự tồn tại của đứa nhỏ. Tôi không thể để anh ta hạnh phúc được khi đã bỏ mẹ con tôi và anh ta vẫn có cơ hội yêu rồi lấy người khác. Đó là điều tệ nhất tôi không thể chấp nhận được. Xin mọi người cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
4 năm cho một lời hứa
Anh và em đến với nhau bằng một con số 0 hạnh phúc và kết thúc bằng một con số 0 đau khổ.
"Em xin lỗi! Anh hãy sống thật tốt nhé. Anh hãy hận em thật nhiều...Anh à, em đã đính hôn rồi, tay em đã đeo nhẫn của người ta rồi"... Anh xót xa lắm khi nhận được những tin nhắn của em, trái tim anh như bị nghìn mũi kim đâm. Anh dường như đã chết lặng không thể nào tin vào những điều này.
Em còn nhớ ngày em vào nhà anh chơi không? Khi đó chúng ta vẫn là bạn mà sao lại yêu nhau từ lúc nào. Tai sao em lại ôm anh lúc đó để bây giờ anh phải yêu em nhiều thế này. Em có biết lúc đó anh hạnh phúc như thế nào không? Tình yêu của mình thật đẹp và lãng mạn em nhỉ.
Khi tình yêu của chúng ta chớm nở anh lại phải xa em, anh biết em rất buồn và tim anh như nghẹn lại. Rồi thời gian cũng trôi qua, anh được về với em, khi đó thực sự rất hạnh phúc. Dường như khoảng thời gian đó là thử thách của hai ta hoặc là sự dự báo cho những trắc trở sau này nhưng anh vẫn mặc kệ. Anh yêu em rất nhiều, em là cả thế giới với anh.
Anh nhớ khoảng thời gian chúng ta bên nhau đã 3 năm rồi, tình yêu giữa anh và em vẫn êm đềm và hạnh phúc. Cho dù chúng ta cũng có những phút giây giận hờn nhưng lại làm lành rồi yêu nhau hơn. Em còn nhớ kỉ niệm em giận anh mà bỏ cả ăn để đi học không? Lúc đó bên ngoài anh rất cứng rắn nhưng trong lòng lại đau lắm, rồi anh lên căng tin trường cùng em ăn trưa cho dù lúc đó đang ở giữa buổi chiều. Anh kể vậy không biết em còn nhớ không?
Khoảng thời gian đại học, em biết điều anh thích nhất là gì không? Đó là được cùng em đi uống cafe mỗi cuối tuần, cùng nắm tay em đi ăn khuya. Có một lần anh với em cùng đi chợ nhưng đi hai xe máy, anh giận em nên đã về trước, khi đó em biết lòng anh rất lo sợ, không biết em về có được không. Anh mừng như một đứa con nít khi em chạy xe về, em biết những lúc như vậy anh lại yêu em hơn bao giờ hết. Những kỉ niệm đó anh không bao giờ quên được. Anh nghĩ khoảng thời gian đại học là lúc tình yêu đẹp nhất, nhiều hương vị nhất.
Khi ra trường anh hứa sẽ cưới em, anh đã cố gắng làm để thực hiện lời hứa này. Anh biết lúc đó hai đứa mình lại xa nhau, hình như đây là một thử thách nữa đúng không em? Anh đã rất cố gắng giữ lửa cho tình cảm hai ta. Anh không thể ra thăm em liên tục vì đồng lương của anh quá ít ỏi. Anh muốn dành dụm tiền để làm đám cưới cho chúng mình. Em hay nói với anh là phải cố gắng vượt qua mọi thứ để chúng ta có thể ở bên nhau, đừng bao giờ bỏ rơi em... Đối với anh chỉ cần nghe như vậy là anh hạnh phúc biết chừng nào. Em như là niềm tin của anh. Niềm tự hào lớn nhất với bạn bè mà anh có chính là em, em biết không.
Anh luôn ao ước được cùng em đi chơi mỗi cuối tuần, cùng em đi dạo mỗi tối. Anh hạnh phúc và tự hào khi em đứng sau lưng anh. Mỗi tối anh đi làm ca đêm, nhìn những người yêu nhau trên đường lòng anh lại buồn nhưng đó như thêm quyết tâm để anh thực hiện lời hứa với em. Có lẽ anh đã sai khi quá chú tâm thực hiện điều đó mà quên rằng em đang cô đơn chờ đợi. Thời gian lâu quá khiến em mệt mỏi rồi đúng không? Lời hứa của anh sao mà lâu vậy.
Tạm biệt tình yêu lớn nhất, tạm biệt mối tình đầu (Ảnh minh họa)
Hà Nam, có lẽ đây là nơi mà anh không thể quên được, không phải nó đẹp mà vì ở nơi đây anh đã mất em. Chuyến đi này nữa là anh và em có thể ở bên nhau, anh hi vọng nhiều biết chừng nào. Miệng anh bắt đầu đắng, lòng anh bắt đầu đau, tim anh bắt đầu nhói, niềm tin bắt đầu mất. Một sự bắt đầu mà anh không thể chịu nỗi. Anh dường như mất tất cả. 4 năm 2 tháng - con số này chẳng còn ý nghĩa gì nữa, tình yêu của chúng ta đã dừng ở đây. Anh và em đến với nhau bằng một con số 0 hạnh phúc và kết thúc bằng một con số 0 đau khổ.
Em à, ở đây lạnh lắm nhưng anh thấy vẫn ấm hơn trái tim của anh bây giờ. Anh nhớ em rất nhiều. Anh không thể nào chịu được cái cảm giác khi nghĩ tới cảnh em đã đính hôn. Anh không tin được sự thật này. Giờ đây, anh rất sợ cảm giác ngồi một mình, anh rất sợ buổi trưa, sợ lúc đi làm về, sợ lúc đêm khuya... bởi khi đó anh lại nhớ em và cô đơn.
Anh dường như chết lặng khi em nói đã đính hôn, anh không khóc nhưng anh lại đau, nỗi đau không thể nào diễn tả được. Em yêu người ấy đã bao lâu rồi sao lại đính hôn nhanh vậy? Sao em không chờ đợi anh? Em biết mục đích anh đi làm xa là gì không?... Những câu hỏi ấy nó cứ xoáy mãi trong tâm anh, anh đã cố gắng tìm câu trả lời cho lòng mình nhưng vẫn không được. Sao không chờ anh về, chỉ còn một vài tháng nữa là anh và em sẽ ở bên nhau. Em biết anh đã rất sung sướng và hạnh phúc khi nghĩ tới điều này không. Anh đã định tết này anh về sẽ đeo nhẫn cưới cho em nhưng điều anh cố gắng lâu nay đã không còn ý nghĩa gì nữa. Em đã có một chiếc nhẫn khác, chắc em hạnh phúc và sung sướng lắm đúng không. Người đó chắc cũng như vậy nhỉ. Anh xin lỗi vì không thể chúc mừng niềm vui này của em bởi một lý do là anh không thể. Anh xin lỗi em vì anh đã không mang đến cho em cái mà em cần, em chờ đợi...
Lúc này anh chỉ mong em hạnh phúc, mong em luôn tươi cười. Em nhớ ăn thật nhiều vào đấy, mập lên em sẽ xinh hơn. Có lẽ anh sẽ không còn nhiều cơ hội để nhắc em chuyện này nữa. Sẽ không còn những tin nhắn em ăn cơm chưa, em đã ngủ chưa, nhớ anh không... em nhỉ. Và anh cũng không còn được nghe "anh ơi" nữa. Anh nhớ tiếng nói của em quá. Anh nhớ nụ cười em, anh thèm được ôm em, thèm được em làm nũng... Nhớ lắm em biết không. Anh đã xóa số em trong danh bạ nhưng làm sao mà quên. Anh đã rất khổ sở, nó giống như anh đang cầm dao đâm vào mình vậy. Anh cũng định xóa những tấm hình mà anh kì công chỉnh sửa để mỗi khi nhớ em anh lại mở ra nhìn nhưng anh lại không thể làm được và anh đã giữ lại em à.
Đừng bao giờ khóc, đừng bao giờ buồn em nhé và cũng có thể đừng nghĩ tới anh. Em cứ vui vẻ, cứ hạnh phúc, anh luôn ở bên em và theo dõi cuộc sống của em. Anh sẽ không bao giờ hứa với ai nữa. Anh đã mất đi một nửa của mình rồi, sẽ không còn anh như trước nữa. Anh sẽ là một con người mới. Bây giờ, anh sẽ làm việc thật nhiều để đỡ nhớ em. Anh sẽ không quên em - tình yêu đầu tiên và đẹp nhất của anh. Hãy liên lạc với anh khi em buồn. anh mãi yêu em. Tạm biệt tình yêu lớn nhất, tạm biệt mối tình đầu. Xin lỗi em vì anh đã không thể thực hiện lời hứa. Yêu em!
Theo VNE
Nỗi đau sau sống thử Thủy sợ hãi nghĩ đến cảnh Toàn trốn việc ở cơ quan đi "bóc bánh trả tiền" bên ngoài. Vốn là một cô gái năng động và dễ thương, Thủy - một nhà thiết kế trẻ đã nhanh chóng kết thân và yêu Toàn - anh đồng nghiệp khá điển trai và ga lăng. Sau 2 năm hẹn hò, hai người quyết định...