Về quê 2 tháng lên mẹ chồng ngăn không cho vào, tôi muốn ngất với cảnh tượng trong nhà
Tôi giả vờ đồng ý với mẹ chồng là sẽ quay sang nhà chị chồng xem chị ấy có việc gì gấp.
Nhưng ngay khi bà vừa quay đi thì tôi chạy xộc vào các phòng để tìm kiếm thứ mà bà muốn giấu giếm mình.
Tôi nghỉ làm từ lúc mang thai. Sau đám cưới hơn một năm thì tôi có bầu. Từ lúc đó đến giờ, vợ chồng tôi vẫn sống chung với mẹ chồng.
Sở dĩ tôi nghỉ làm là do bị dọa sảy lúc 2 tháng. Chồng tôi lương cũng khá, mẹ chồng thì có lương hưu, điều kiện kinh tế không quá khó khăn nên mọi người đều ủng hộ tôi ở nhà dưỡng thai chờ sinh con. Chồng yêu thương, mẹ chồng cũng đối xử rất tốt, tôi thầm thấy bản thân mình may mắn.
Nghỉ ngơi 3 tháng, tức là khi tôi mang bầu 5 tháng thì thấy sức khỏe ổn thỏa rồi. Được sự cho phép của bác sĩ, tôi quyết định về quê ngoại chơi một thời gian. Sợ rằng ít nữa bụng to không đi lại được. Mẹ đẻ cũng bảo về quê ở 1, 2 tháng để bà bồi dưỡng cho. Vì là cháu nội đầu tiên của mẹ chồng nên chắc chắn tôi phải ở cữ nhà chồng rồi.
Tôi về quê ngoại ở đúng một tháng rưỡi thì quyết định lên thành phố. Phần vì nhớ chồng, phần vì lên còn chuẩn bị sắm đồ và các thứ cần thiết cho việc sinh nở.
Tôi về quê ngoại ở đúng một tháng rưỡi thì quyết định lên thành phố. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Vậy nhưng khi tôi gọi điện báo tin thì chồng cứ bảo vợ ở lại chơi thêm, chưa cần phải lên vội. Mấy bữa nữa anh sẽ thuê xe về đón tôi. Mẹ chồng cũng khuyên tôi không cần lên, chẳng mấy khi về quê với mẹ đẻ. Sinh xong con còn nhỏ sợ rằng 1, 2 năm đầu cũng không thể về quê được đâu. Nghe hai người nói thế, tôi cũng xuôi xuôi, nghĩ rằng đến lúc bầu 8 tháng lên thành phố vẫn được.
Song chẳng hiểu sao mấy hôm sau tôi cứ nóng ruột vô cùng. Và tôi quyết định một mình trở lại thành phố, thuê taxi đi cho an toàn chứ không đi xe khách chen lấn. Khi đứng trước cổng nhà, mẹ chồng nhìn thấy con dâu thì giật mình kinh hãi. Bà giật giọng hỏi tôi tại sao lại trở về, chẳng lẽ không nghe lời bà với chồng hay sao? Nghe giọng điệu của mẹ chồng thì hình như rất sợ tôi trở về bất ngờ thì phải.
Đã thế, khi tôi xách hành lý vào nhà, bà vội vàng bảo tôi cứ để đó bà cất cho, hãy sang nhà chị chồng ngay có việc. Hỏi chồng tôi đâu thì bà nói anh đã đi vắng rồi. Thái độ của mẹ chồng vô cùng kỳ lạ khiến tôi nghi ngờ. Bà không muốn tôi vào nhà, rõ ràng có gì giấu giếm!
Tôi giả vờ đồng ý với mẹ chồng là sẽ quay sang nhà chị chồng xem chị ấy có việc gì gấp. Nhưng ngay khi bà vừa quay đi thì tôi chạy xộc vào các phòng để tìm kiếm thứ mà bà muốn giấu giếm mình. Để rồi khi nhìn thấy chồng nằm trên giường trong bộ dạng thảm thương thì tôi đờ đẫn muốn ngất.
Chồng tôi ngồi trên giường xanh xao, anh gầy đi rất nhiều. Điều đáng nói là anh chỉ còn một bên tay trái, bên tay phải từ khuỷu tay trở xuống đã trống rỗng. Tôi chạy ào đến nhào vào lòng chồng khóc lặng người đi. Mẹ chồng cũng chạy lên, hai mẹ con ôm nhau khóc, còn chồng lén quay đi lau nước mắt.
Sao số phận tôi lại bất hạnh thế này? (Ảnh minh họa)
Hóa ra đây chính là lý do mà mọi người không muốn tôi lên vội. Họ sợ tôi không bình tĩnh nổi lại ảnh hưởng đến em bé trong bụng vì có tiền sử dọa sảy thai rồi. Chồng ra nông nỗi này do một tai nạn giao thông bất ngờ. Không ai báo với tôi vì tôi có lên cũng chẳng giúp được gì, bụng to không thể vào chăm sóc anh trong viện. Mọi người định đợi đến khi cái thai khoảng 8 tháng, lúc ấy có vấn đề gì thì em bé cũng chỉ sinh non một chút chứ không nghiêm trọng.
Tôi đau khổ và tuyệt vọng vô cùng. Chồng đã ra nông nỗi này cũng chẳng thể đi làm được nữa, có công ty nào mà nhận một người khuyết tật như anh? Thu nhập của anh không còn, chỉ với vài đồng lương hưu của mẹ chồng thì gia đình chúng tôi biết phải sinh sống thế nào? Sao số phận tôi lại bất hạnh thế này?
Chồng làm tiệc tân gia mừng nhà mới xây tặng vợ, chị hàng xóm "nói đểu" một câu liền bị mẹ chồng tôi dập lại cho tối tăm mặt mũi
Bình thường mẹ chồng tôi không thân thiết với con dâu, nhưng thấy tôi bị bắt nạt nên bà đứng ra bảo vệ khiến hàng xóm nhục mặt phải bỏ về!
Mấy hôm nay bận rộn dọn dẹp nhà cửa, giờ mới có thời gian lên mạng "chém gió" với chị em. Trước giờ toàn đi hóng chuyện mọi người, hôm nay tôi tâm sự cho các mẹ nghe chuyện của chính tôi. Cũng không có gì ghê gớm lắm nhưng tôi muốn lan tỏa niềm vui nho nhỏ của mình đến với mọi người, hi vọng các bạn có thêm lòng tin vào cuộc sống hôn nhân.
Tôi lấy chồng đến nay là năm thứ 4 rồi. Nhà chồng tôi gia cảnh khá éo le, bố mẹ chồng từng là đại gia ở thành phố nhưng sau đó phá sản nên chuyển về quê. Ông bà vất vả lắm mới nuôi 3 đứa con ăn học thành người, chồng tôi là trai cả nên lúc nào cũng gồng gánh mọi việc trong nhà cùng bố mẹ. Cảm mến nghị lực của anh, cộng thêm vẻ đẹp trai phong trần, tôi bất chấp điều tiếng trong làng để theo đuổi. Gia đình tôi phản đối dữ lắm bởi điều kiện nhà tôi hơn hẳn nhà anh, nhưng sau thấy tôi kiên quyết đòi cưới nên bố mẹ đành gật đầu cho con gái đi làm dâu.
Về nhà chồng lúc ấy vẫn là căn 3 gian mái ngói, sân sau còn nguyên cái chuồng lợn to đùng. Tôi làm công chức trên thị xã sáng nào cũng ăn mặc là lượt ra ngoài, có hôm đi công tác cùng đồng nghiệp nhờ đánh xe tạt qua nhà lấy chút đồ, mọi người ngó vào nhà chồng tôi xong cứ nhìn nhau kiểu ái ngại. Tôi hiểu họ nghĩ gì nên cũng chẳng thanh minh, mấy bức tường gạch sao có thể đánh giá được một con người.
Chồng tôi vốn có chí tiến thủ nên anh mày mò kinh doanh đủ thứ, đầu tiên buôn nông sản, sau đến buôn vật liệu xây dựng. Thua lỗ khá nhiều nên anh cũng nản lắm, đợt anh thuê cái nông trường trồng cam tôi còn phải bán hết vàng cưới đưa cho chồng. May mắn là vụ cam đó thắng lớn, lãi được mấy trăm triệu, anh mang về đưa cho tôi hết. Sau đó nghe một người bạn dắt mối khuyên đi buôn vật liệu xây dựng, anh liều mình vay vợ 20 triệu để nhập hàng rồi lại lãi to. Công việc cứ thế phát triển thuận lợi, dần dần vợ chồng tôi cũng tích cóp được một món khá lớn.
(Ảnh minh họa)
Sau khi tôi đẻ thằng cu đầu lòng thì chồng tôi mở được công ty nhỏ, mua trả góp thêm cái xe bán tải để chở hàng. Mọi người xung quanh bắt đầu ghen tị với vợ chồng tôi, xì xào kêu không hiểu làm gì mà kiếm lắm tiền thế. Tôi vẫn làm công chức trên thị xã, lương tháng 7-8 triệu thôi nhưng tiêu xài thoải mái chưa bao giờ phải xin chồng.
Cuối năm ngoái vợ chồng tôi chụm đầu kiểm kê tài sản, thấy có hơn 1 tỷ trong ngân hàng rồi nên chồng bảo xây nhà mới tặng vợ. Anh rất thương tôi vì đã cùng chồng đồng cam cộng khổ, không chê anh nghèo khó mà vẫn đồng ý làm vợ anh, từ giờ về sau có gì anh cũng cho tôi hết. Nghe chồng nói vậy tôi vui lắm, vừa ôm con vừa khóc tu tu.
Đập nhà cũ đi xây được 2 tháng thì dịch nên chúng tôi phải tạm ngừng thi công. Chồng tranh thủ thời gian đi kiếm cây cảnh, hoa lá về để làm vườn, tôi thích ăn trái cây nên anh nhờ bạn bè ở xa lặn lội mua cây giống tốt gửi về nhà ươm nữa. Mất 7 tháng mới hoàn thiện được tổ ấm mới, căn nhà 3 tầng khang trang hiện lên như một giấc mơ khiến vợ chồng tôi ôm nhau rơm rớm nước mắt.
Sắp xếp được ít nội thất sơ sơ thì chồng tôi bảo chọn ngày đẹp mở tiệc tân gia. Anh chỉ mời họ hàng làng xóm với vài người bạn thân thiết tới chung vui, nhưng cũng mất gần 20 mâm cỗ. Tôi bận rộn cả ngày chào hỏi chúc mừng, đến tối khi vừa ngồi ăn được miếng cơm thì chị hàng xóm sát vách sang chơi. Nghe chồng tôi giới thiệu là xây nhà để tặng vợ, cảm ơn vợ đã cùng anh nếm mật nằm gai, chị hàng xóm bĩu môi nói câu khiến tôi tức phát ói.
- Úi giời, anh cứ nói quá thế chứ em thấy vợ anh làm gì đâu, cả ngày chỉ ăn diện lên phường ngồi đóng dấu viết giấy tờ linh tinh. Khéo tiền anh xây nhà là tiền các sếp ở phường cho vợ anh kín đáo đấy, đi đâu em cũng thấy chị đon đả với người ta mà.
Tôi giận tím cả mặt chưa kịp nói gì thì mẹ chồng đập đũa đứng dậy:
- Ăn nói cho cẩn thận nhé cháu. Cô không biết cháu làm nghề gì nhưng suốt ngày ra đường đêm khuya, váy thì hở hang cũn cỡn, ban ngày bao nhiêu thằng thợ xây đến đây hỏi cô xem cháu có nhà không. Họ tìm cháu làm gì cô không biết, nhưng bao năm cô chẳng thấy cháu có chồng mà tự dưng lòi ra 2 đứa con nhỉ, chả đứa nào giống mẹ cũng không hề giống nhau. Cái nhà cháu ở cũng nát quá rồi đấy, kiếm người nào tử tế họ xây cho cái mới đi!
Mẹ vừa nói xong thì bà chị hàng xóm nín thở, nghẹn miếng gà quá nuốt không trôi nên đứng dậy bỏ về luôn. Tôi đang tức bỗng buồn cười vô cùng, còn mấy anh hàng xóm thì vỗ tay đen đét khen mẹ tôi "ngầu". Công nhận mẹ chồng tôi ít nói, tôi cũng chẳng thân thiết với bà nhiều nhưng bà ra tay bênh con dâu thật là cao tay!
Thấy chị hàng xóm vứt bỏ túi đồ sơ sinh nên tôi nhặt về, mở ra mà choáng nặng khi thấy một thứ bên trong Nhớ tới bóng dáng gầy guộc của mẹ chồng chị hàng xóm mà tôi thấy xúc động xen lẫn xót xa. Chị hàng xóm nhà tôi mang bầu gần sinh, còn tôi thì cũng có thai được 7 tháng rồi. Hôm trước, mẹ chồng chị ấy từ quê lên chơi mang cho con dâu một bọc quần áo sơ sinh do bà xin...