Về làm dâu 4 năm nhưng mẹ chồng vẫn chỉ coi tôi là người dưng, khi biết nguyên nhân, tôi phải cúi đầu xấu hổ: Lặng im cũng là tác nhân chia rẽ mẹ chồng con dâu
Những lời mẹ chồng nói khiến lòng tôi đau thắt.
Tôi lấy chồng xa quê, nhà chồng cách nhà tôi gần 200 cây số. Lúc quen và yêu chồng hiện tại, tôi cũng vấp phải sự phản đối của chính bố mẹ đẻ vì không muốn con gái đi lấy chồng xa. Thế nhưng, thời điểm đó, tôi vẫn nhất quyết chạy theo tiếng gọi của tình yêu. Cuối cùng, sau nhiều lần thuyết phục bố mẹ đành chấp nhận cho chúng tôi tổ chức đám cưới.
Về phần nhà chồng tôi, cả bố và mẹ đều là giáo viên về hưu, nên rất chú trọng và khắt khe về nề nếp sống. Nhất là mẹ chồng tôi, mặt bà khá khó tính lại ít nói, nhưng một khi đã nói điều gì thì rất chuẩn mực nên mọi chuyện trong nhà dù lớn hay nhỏ đều do bà quyết định. Làm dâu một gia đình gia giáo, nề nếp như vậy quả thật không dễ dàng.
Bởi vậy sau đám cưới, tôi sợ ở chung gia đình sẽ xảy ra mâu thuẫn nên dù nhà chồng chỉ cách công ty khoảng 20km nhưng tôi vẫn bàn với chồng thuê nhà trên đó và lấy lý do là tiện cho công việc, tránh phải đi lại nhiều.
Dù không sống chung nhưng tôi vẫn luôn cố gắng hoàn thành trách nhiệm của người con dâu. Những lần về thăm, bố mẹ có nói gì thì tôi vẫn nhẫn nhịn nghe theo, bởi tôi luôn muốn gia đình hòa thuận. Biết bố mẹ già, tiền sinh hoạt cũng chỉ phụ thuộc vào lương hưu nên hàng tháng tôi đều gửi về cho ông bà 5 triệu để chi tiêu.
Thời gian tôi mang thai con đầu lòng, cứ thấy tôi về là mẹ lại chuẩn bị rất nhiều món ăn dinh dưỡng cho tôi. Tuy nhiên, món mẹ nấu không hợp khẩu vị nên tôi ăn rất ít. Thậm chí, có lần tôi phải lén nấu lại, điều chỉnh cho phù hợp với khẩu vị của mình không là không thể nuốt nổi. Dù không thích đồ ăn của mẹ chồng nấu nhưng tôi chưa bao giờ phàn nàn với mẹ nửa câu. Bởi tôi nghĩ, mẹ chồng là người khó tính và khắt khe bà chăm sóc tôi như vậy đã là quý rồi. Tôi nên đón nhận bằng thái độ biết ơn, chứ không nên phàn nàn để gia đình không vui, tình cảm mẹ con rạn nứt.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Ấy thế mà trong một lần vợ chồng tôi đưa con về quê chơi, tôi đã nghe chính miệng mẹ chồng nói với cô hàng xóm rằng tôi chỉ là người dưng. Hôm đó, cô hàng xóm qua chơi, thấy tôi đang dọn dẹp nhà cửa cô liền khen mẹ chồng tôi có nàng dâu tốt, không bù cho nhà cô có nàng dâu nói nhiều, cô làm gì cũng bị con dâu cấm cản, góp ý.
Lúc ấy, mẹ chồng tôi thở dài mà nói: “Con dâu muốn tốt cho bà thì nó mới góp ý. Chứ con dâu nhà tôi tuy hiếu thảo, ngoan ngoãn nhưng cứ như người dưng. Từ ngày về làm dâu đến nay, nó luôn giữ khoảng cách với vợ chồng tôi, tôi có làm sai nó cũng không góp ý, cả tháng không về cũng chẳng đả động gọi điện hỏi han mẹ chồng lấy một câu”. Đứng ngoài nghe được những lời mẹ chồng nói, lòng tôi đau thắt, liền vào phòng chốt cửa lại rồi khóc bên trong.
Chiều hôm ấy, tôi đem những ấm ức trong lòng ra nói với chồng. Chồng tôi nghe xong liền gọi bố mẹ đến ngồi lại nói chuyện thẳng thắn, sau đó anh kể lại chuyện tôi đã nghe được mẹ chồng và cô hàng xóm nói chuyện khiến cả tôi và mẹ phải xấu hổ.
Anh kể ra những đóng góp của tôi cho gia đình và việc tôi nhẫn nhịn để gia đình được yên ấm chứ không phải như bà nghĩ. Anh còn trách mẹ không nên nói xấu con dâu với người ngoài khiến tôi vô cùng cảm kích.
Chồng tôi nói xong, mẹ chồng liền quay sang xin lỗi vì đã nói những điều không hay về tôi. Mẹ cũng nói vì ông bà chỉ có một người con trai nên luôn mong có con dâu để tâm sự, nhưng tôi lại giữ kẽ quá khiến bà buồn rầu mà lỡ lời. Nhìn thấy mẹ chồng thật thà chia sẻ, tôi cũng phải xấu hổ xin lỗi mẹ.
Sau khi tháo gỡ được khúc mắc, chồng tôi mới nói rằng: “Chúng ta đã là người một nhà thì cứ tự tin, thoải mái mà trò chuyện tâm sự cùng nhau. Có gì khó chịu thì cứ nói thẳng ra để tìm cách giải quyết, như vậy mình vừa thoải mái mà người kia cũng biết đường sửa đổi”.
4 năm về làm dâu tôi luôn nhún nhường vì sợ bố mẹ chồng khó tính khắt khe, giờ muốn thay đổi thật không dễ dàng. Nhưng chồng tôi nói đúng, phải cởi mở, biết chia sẻ thì gia đình mới êm ấm được.
Mẹ chồng muốn 'mượn' lại vàng cưới đã trao cho con dâu để tặng con gái, lời nói của tôi khiến bà xấu hổ
Nhưng giờ mẹ chồng đã nói như thế, tôi cũng không thể làm gắt với bà, không lợi lộc gì cho tôi cả.
Tôi chỉ nhẹ nhàng nói với bà:
Tôi được mẹ chồng vui vẻ trao vàng ngày cưới, bà còn nói tôi cứ giữ lấy làm của cho vợ chồng sau này. Ban đầu, tôi thật sự cảm thấy mình may mắn khi có có mẹ chồng tâm lý như thế, tôi cũng rất nể trọng bà. Bà cho chúng tôi tự do quản lý vàng cưới, tôn trọng riêng tư của vợ chồng tôi. Bà không muốn lấy quyền người lớn trong nhà để quản lý tiền bạc, tài chính của chúng tôi.
Nhưng có lẽ tôi đã kết luận quá sớm về mẹ chồng. 4 tháng sau khi cưới, em chồng của tôi cũng chuẩn bị theo chồng. Bỗng mẹ chồng gọi tôi vào phòng, rồi nhẹ giọng hỏi mượn lại số vàng bà đã trao vào ngày cưới để... tặng cho em chồng. Bà chỉ nói tại bà "lười" đi làm lại một bộ mới.
Tôi sốc tới mức cứng người trước những gì mẹ chồng nói. Ban đầu tôi nghĩ hay là vì mẹ chồng không có tiền, nhưng chẳng lẽ con gái về nhà chồng bà lại không có thứ gì cho con? Nhưng không phải, rõ ràng vài tuần trước tôi còn nghe mẹ chồng nói với các dì vừa mua một mảnh đất cơ mà?
Nhưng giờ mẹ chồng đã nói như thế, tôi cũng không thể làm gắt với bà, không lợi lộc gì cho tôi cả.
Tôi chỉ nhẹ nhàng nói với bà:
"Mẹ ơi, con thật sự rất quý trọng món quà cha mẹ tặng con ngày cưới. Con sẽ giữ thật kỹ để truyền lại cho con cháu sau này. Bởi vậy mẹ đừng giận vì nghĩ con ích kỷ, cùng là người nhà mẹ thiếu tiền tụi con sẵn sàng bù thêm vào. Còn nếu mẹ ngại đi đánh lại bộ mới thì để con đi giúp mẹ. Con giúp mẹ trả tiền công luôn, mẹ cứ giao cho con. Em gái đi lấy chồng thì tụi con cũng phải chuẩn bị cho em chút ít, cũng phải ra tiệm vàng mà".
Sau khi nghe tôi nói những lời này thì mẹ chồng thẹn chẳng đáp lại được gì. Bà không bắt bẻ được gì qua cách nói của tôi. Tôi vừa thể hiện thái độ quý trọng món quà cưới của cha mẹ, còn muốn giữ lại làm của cho con cháu sau này. Tôi cũng sẵn sàng giúp bà trả tiền đi đánh bộ vàng mới tặng con gái, cũng nói rõ vợ chồng tôi sẽ tặng vàng cho em gái, thế thì bà còn có thể làm gì khác, nói được gì tôi?
Có lẽ chính mẹ chồng sau khi nghe tôi nói thế cũng cảm thấy xấu hổ vì muốn lấy lại chút vàng cưới đã tặng cho con dâu. Trong khi con dâu lại thể hiện thái độ tôn trọng mẹ chồng, rộng lượng với gia đình chồng. Với cách nói đó, tôi vừa không phải trả lại vàng cưới được tặng, vừa khiến mẹ chồng nể trọng hơn.
Sau đó, mẹ chồng tôi cũng không còn nhắc tới việc trao vàng cưới cho con gái đi lấy chồng. Bà cũng tự đi đánh bộ vàng khác tặng em chồng, cũng không bảo tôi bù tiền gì cho bà. Mẹ chồng còn tỏ vẻ yêu thương, thân thiết với tôi hơn trước đây.
Quả thật tôi thở phào sau chuyện này, vì tôi vừa không muốn trả lại vàng cưới, vừa không muốn làm quan hệ mẹ chồng nàng dâu căng thẳng. Dù lúc đó tôi chỉ nhanh nhẹn ứng phó lại mẹ chồng nhưng rõ ràng đã đủ "cảm hóa" được bà bằng sự chân thành, yêu thương rộng lượng của mình. Vì tôi tin những gì thật tình trao đi cũng sẽ nhận được sự thấu hiểu cảm thông. Quan hệ mẹ chồng nàng dâu cốt vẫn là nên bắt đầu từ những gì chân thành như thế thì mới hòa hợp chung sống bên nhau lâu dài được.
Mệt mỏi nên xin nghỉ làm 1 hôm, đang ôm vợ ngủ nướng một lúc thì tôi 'giận run người' vì chứng kiến việc này Tầm 5 giờ sáng tôi thấy vợ đột ngột thức giấc. Kéo vợ lại ngủ thêm, tôi bảo cô ấy không cần dậy sớm làm gì vì chẳng mấy khi tôi được nghỉ ở nhà với vợ thế này. Vợ ngần ngừ một lát rồi cũng nằm xuống ôm chồng ngủ tiếp. Tôi và vợ cưới nhau được 4 năm và có một...