Mệt mỏi nên xin nghỉ làm 1 hôm, đang ôm vợ ngủ nướng một lúc thì tôi ‘giận run người’ vì chứng kiến việc này
Tầm 5 giờ sáng tôi thấy vợ đột ngột thức giấc. Kéo vợ lại ngủ thêm, tôi bảo cô ấy không cần dậy sớm làm gì vì chẳng mấy khi tôi được nghỉ ở nhà với vợ thế này.
Vợ ngần ngừ một lát rồi cũng nằm xuống ôm chồng ngủ tiếp.
Tôi và vợ cưới nhau được 4 năm và có một cô con gái nhỏ. Vợ tôi nghỉ làm ở nhà từ khi mang bầu cho đến nay. Phần vì thu nhập của tôi cũng khá, đủ để lo cho cả nhà, phần vì tôi thường xuyên đi công tác xa. Nếu vợ cũng đi làm nữa thì tôi không yên tâm cả về con nhỏ lẫn mẹ già.
Mẹ tôi là người phụ nữ tốt, rất thương con quý cháu, tính bà lại chăm chỉ, chịu khó từ xưa. Tôi tin chắc vợ sống với mẹ sẽ rất thoải mái và sung sướng. Những năm qua không hề thấy vợ và mẹ phàn nàn gì về đối phương nên tôi cũng thầm yên tâm. Công việc bận rộn và thường xuyên đi công tác nên chuyện nhà chuyện cửa tôi giao phó hết cho vợ và mẹ.
Hôm vừa rồi đáng lẽ tôi sẽ có chuyến công tác kéo dài khoảng 3 tuần. Thế nhưng đêm ấy sếp tổng đột ngột thông báo chuyến công tác của tôi bị hoãn lại đến tháng sau. Chẳng những thế sếp còn cho tôi nghỉ vài ngày để có thời gian dành cho gia đình. Vậy là sáng hôm sau tôi sung sướng ôm vợ ngủ nướng, con gái thì đã về chơi bên bà ngoại từ mấy hôm nay.
Tầm 5 giờ sáng tôi thấy vợ đột ngột thức giấc. Kéo vợ lại ngủ thêm, tôi bảo cô ấy không cần dậy sớm làm gì vì chẳng mấy khi tôi được nghỉ ở nhà với vợ thế này.
Vợ ngần ngừ một lát rồi cũng nằm xuống ôm chồng ngủ tiếp.
Video đang HOT
Ai ngờ vợ chồng tôi vừa nằm thêm được khoảng 15 phút thì cánh cửa phòng bỗng bị đậ.p mạnh dữ dội. Rồi tôi nghe được những tiếng mắng chử.i chát chúa từ bên ngoài vọng vào:
“Giờ này mà còn chưa dậy, ngủ trương xác ra thế hả em dâu? Dạy nấu bữa sáng cho mẹ ăn đi chứ, làm dâu mà để mẹ chồng nhịn đói bữa sáng à? Có phải hôm qua hai vợ chồng chia tay nhau mệt mỏi quá hay không mà đến giờ còn chưa lết xác dậy được?”, không ngờ lại là giọng nói của chị gái tôi.
Chị tôi đem con về nhà chơi từ hôm qua. Tối qua trong bữa cơm tôi đã thông báo với mọi người về chuyến đi công tác của mình. Theo kế hoạch là 4h sáng tôi đã phải ra sân bay nên có lẽ chị gái nghĩ rằng tôi không ở trong phòng.
Vợ nghe được tiếng chị chồng thì giật thót người cuống quýt ngồi dậy nhưng tôi nắm chặ.t ta.y vợ kéo lại, ra hiệu cho cô ấy im lặng. Chị tôi gọi thêm mấy câu không thấy em dâu lên tiếng thì lao xuống dưới nhà. 5 phút sau cả mẹ tôi cũng lên đậ.p cửa phòng chúng tôi.
“Mấy năm nay về làm dâu nhà tao mày chẳng làm được tích sự gì, chỉ ăn với chơi. Mày đừng tưởng có chồng chiều là tao không dám làm gì mày. Bây giờ mày muốn làm phản rồi phải không? Sáng bảnh mắt ra còn không chịu dậy cơm nước dọn dẹp. Con thì tống về nhà ngoại, mày đúng là đồ đàn bà ích kỷ và lười biếng…”, giọng mẹ tôi cay nghiệt vang lên.
Trời ơi tôi thật sự không thể tin được thường ngày vợ sống ở nhà với mẹ chồng thêm cả chị chồng thường xuyên qua chơi thế nào. Tại sao chỉ một sáng cô ấy dậy muộn gia đình tôi đã chử.i mắng, chỉ trích cô ấy tới mức này. Mà nào có phải vợ dậy muộn, tôi nhìn đồng hồ cũng mới 5h30 sáng.
Mẹ tôi dứt lời thì vợ không dám im lặng nữa, lật đật mở cửa. Cô ấy vừa ló mặt ra đã lĩnh trọn cái tát như trời giáng của mẹ chồng vì tội hỗn láo, mẹ chồng gọi khản cả cổ mà không thèm đáp lời. Tôi cứ tưởng vợ ở nhà sung sướng lắm nhưng hóa ra những thứ mà cô ấy phải chịu thật quá sức tưởng tượng của tôi. Cũng may qua chuyến công tác bị hoãn đột xuất này tôi mới phát hiện bí mật động trời ấy ngay trong chính nhà mình.
Tôi bật dậy lao ra chắn trước mặt vợ. Mẹ và chị gái nhìn thấy tôi xuất hiện thì họ tái mét mặt, lắp bắp hoảng hốt không nói nên lời.
“Con thật sự thất vọng về mọi người, không nghĩ mẹ và chị lại đối xử với vợ con như vậy”, tôi bỏ lại một câu cho hai người rồi kéo vợ ra ngoài ăn sáng, uống cà phê. Cả sáng ấy tôi hỏi han vợ về tất cả mọi chuyện để rồi càng thương cô ấy vô cùng.
Hóa ra mấy năm qua vợ luôn nín nhịn và cam chịu vì không muốn để tôi lo lắng mà yên tâm làm việc. Mẹ và chị gái như người hai mặt, trước và sau lưng tôi thì họ đối xử với vợ tôi khác hẳn nhau. Tôi chỉ muốn ở riêng để mẹ chồng nàng dâu khỏi xích mích và vợ tôi được thảnh thơi, nhẹ nhõm.
Em chồng l.y hô.n mang con về nhà mẹ đẻ sống, chồng tôi còn nhường máy lạnh để tôi bầu bì chịu nóng và cái kết khiến ai cũng giật mình
Tôi im lặng làm hết trách nhiệm của mình. Có hôm về nhà tôi thấy quần áo của tôi và con bị nhét vào một xó.
Hóa ra vì thiếu móc lên nó lấy hết móc đang móc quần áo của mẹ con tôi rồi vứt đó để móc quần áo của nó.
Gia đình chồng tôi có một cô em gái lấy chồng được 2 năm thì l.y hô.n. Nó xách con về nhà mẹ đẻ sống và ăn bám luôn. Nó không đóng góp gì đã đành, đi làm cũng thả con cho mẹ chồng tôi, không làm bất cứ việc gì trong nhà. Mẹ chồng tôi không những chẳng nói mà còn dung túng, chiều chuộng nó hết mực. Có lẽ ai cũng hiểu vì sao nó bị chồng bỏ rồi.
Nó không đóng góp gì đã đành, đi làm cũng thả con cho mẹ chồng tôi, không làm bất cứ việc gì trong nhà
Tôi là phận nàng dâu nên cũng chẳng dám góp ý. Biết là có lúc cũng khó chịu lắm nhưng tôi biết mẹ chồng rất thương con gái nên có nói thì cũng bị cho là ích kỷ ghen ghét mà thôi. Tôi im lặng làm hết trách nhiệm của mình. Có hôm về nhà tôi thấy quần áo của tôi và con bị nhét vào một xó. Hóa ra vì thiếu móc lên nó lấy hết móc đang móc quần áo của mẹ con tôi rồi vứt đó để móc quần áo của nó. Tôi tức quá nói chuyện với chồng thì anh bảo nó là vô tư không để ý gì. Tôi làm chị mà không biết thông cảm lại còn hay soi mói. Tôi điên lắm nhưng đành nhịn vì dù sao thì tôi cũng chẳng nói lại được với cả nhà chồng.
Thôi thì trời không chịu đất thì đất phải chịu trời vậy. Tôi bấm bụng sống chung cảnh với em chồng mặc dù không vui vẻ mấy. Tôi lấy cớ về nhà mẹ đẻ nhiều hơn để đỡ chướng mắt. Em chồng không thấy tôi lại càng mừng. Coi như lợi cả hai đường.
Chuyện có lẽ cũng chỉ có vậy cho khi cuối tuần, tôi xin phép về mẹ đẻ một ngày. Chiều tôi trở về nhà chồng. Buổi tối tôi nóng quá bật điều hòa thì tìm mãi không thấy điều khiển đâu. Ngó lên trần nhà cũng không thấy cái điều hòa đâu nữa. Tôi ta hóa kêu chồng thì anh rất bình tĩnh mà nói rằng, em chồng và cháu nóng quá nên anh đã kêu người gỡ điều hòa sang phòng nó cho mát rồi.
Tôi phát rồ lên. Đến nước này thì tôi không thể chịu đựng được nữa rồi. Tôi la lên không kiêng nể gì hết: "Anh coi tôi là gì chứ? Tôi là vợ anh đấy. Tôi đang mang thai đứa con của anh đấy. Anh cũng cũng biết người có bầu nóng nực thế nào mà. Tại sao còn mang điều hòa cho em gái để mẹ bầu phải nóng nực thế này? Tôi không biết tôi có phải vợ anh không nữa? Hay anh coi em không bằng đứa em gái kia của anh?"
Chồng nhìn tôi mắt trân trân ngạc nhiên. Mẹ chồng và em chồng nghe thấy vợ chồng tôi lớn tiếng cũng chạy ùa vào phòng tôi. Tôi cũng chẳng sợ gì nữa. Tôi cũng là con người, sức chịu đựng cũng có giới hạn. Tôi không thể để người ta ức hiế.p mình mãi, nhất là chồng lại không xem mình ra gì nữa. Tôi phải đứng lên đòi quyền lợi cho mình rồi sau này có ra sao thì ra.
Khi gửi que thử thai 2 vạch cho người yêu, tưởng anh sẽ vui mừng nhưng lại sầm mặt chở thẳng tôi đến nơi này Sau vài ngày điều trị chấn thương và tâm lý, tôi cũng không còn muốn chạm mặt anh nữa nên nhanh chóng hoàn tất hồ sơ xin nghỉ việc và chuyển công tác. Tôi vừa tốt nghiệp và có ý định xin vào một công ty thiết kế nội thất khá có tiếng. Ở đó, tôi gặp anh- người đàn ông hơn tôi...