Về chăm sóc mẹ chồng cũ, tôi bị mọi người hiểu nhầm
Thương mẹ chồng cũ không có ai ở bên nên tôi tình nguyện chăm sóc bà. Nào ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Ảnh minh họa
3 tuần trước, tôi nghe tin mẹ chồng cũ bị bệnh nặng. Tôi kể chuyện với người chồng hiện tại, anh ấy nghe xong liền thuê xe đưa tôi về thăm bà. Gặp lại mẹ, chúng tôi rất xót thương khi thấy hoàn cảnh hiện tại của bà.
Mẹ có những 4 người con, chồng cũ của tôi mất thì vẫn còn 3 người nhưng lúc bà ốm đau không ai đến chăm sóc. Việc cơm nước hằng ngày là nhờ vào người hàng xóm tốt bụng giúp đỡ. Còn quần áo vệ sinh thì bà cố gắng gượng tự làm.
Các anh chị ở xa không về được, cũng chẳng chịu thuê người giúp việc cho mẹ. Nhìn cảnh đó, chồng tôi thấy thương quá nên bảo vợ ở lại phục vụ bà. Anh nói nhờ có sự mai mối của mẹ chồng cũ mà anh mới cưới được người vợ tốt. Ơn đó cả đời anh ghi nhớ.
Chồng nói tôi cứ ở lại với mẹ đến khi nào bà khỏe lại thì về. Ở nhà, anh sẽ chăm sóc tốt các con, tôi không phải lo lắng gì cả. Được chồng động viên nên tôi yên tâm ở lại.
Qua người hàng xóm, tôi biết được suốt 2 tháng mẹ bệnh không người con nào về thăm. Vậy mà tôi đến phụng dưỡng bà được hơn 1 tuần, các anh chị vội vã về đông đủ.
Sau khi hỏi han sức khỏe của mẹ, người anh cả chồng cũ nói thẳng: “Lúc bà bị bệnh, định về chăm sóc để kiếm chác chút tài sản à? Em đã đi lấy chồng mới, sau này con gái em không có quyền hưởng tấc đất nào của cái gia đình này”.
Video đang HOT
Nghe những lời của anh cả mà tôi nóng mặt. Không ngờ lòng tốt của tôi bị mọi người cho là có ý đồ, toan tính. Tôi bảo mẹ bị bệnh mà không anh chị nào quan tâm chăm sóc, vì vậy chồng tôi khuyên ở lại phụng dưỡng bà 1 thời gian. Hoàn toàn không có chuyện tranh giành đất đai như mọi người nghĩ.
Mấy người sợ lòng tốt của tôi làm thay đổi suy nghĩ của mẹ nên ép bà phân chia tài sản cho các con sớm. Anh cả muốn mảnh đất của mẹ được chia thành 5 phần, trai 2 phần, gái 1 phần và không có suất của chồng cũ của tôi.
Mẹ không đồng ý, nói là chồng tôi mất nhưng vẫn còn có con gái và bà muốn để cho cháu 1 suất. Dù bà nói rất nhiều nhưng không anh chị nào nghe và gia đình xảy ra cãi nhau rất lớn.
Tôi không muốn vì chuyện đất đai mà gia đình mâu thuẫn nên từ chối món quà mẹ cho. Nhưng mẹ nói những ngày bị bệnh, bà mới biết được lòng dạ của con cháu. Mẹ mong cuối đời được sống với vợ chồng tôi và sẽ để lại cho con tôi 1 suất đất.
Vợ chồng tôi sẵn sàng nuôi mẹ lúc cuối đời, còn suất đất mẹ cho chúng tôi có nên nhận không? Tôi sợ nhận rồi các anh chị chồng cũ sẽ gây rắc rối cho chúng tôi. Theo mọi người tôi phải làm sao đây?
Ngày tái hôn chồng cũ tới đám cưới tặng quà, mẹ chồng mới lại cười như bắt được vàng
Khi đang từ chối món quà của chồng cũ thì mẹ chồng chạy tới làm tôi bị dọa sợ một phen, tôi sợ bà hiểu nhầm. Nhưng tôi nghĩ sai rồi.
Tôi mới bắt đầu một cuộc hôn nhân mới, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy mệt mỏi và tủi thân như vậy. Cuộc hôn nhân trước của tôi và Quang lúc đầu thực sự rất hạnh phúc, ngay cả trước khi ly hôn chúng tôi cũng không hề cãi vã, căng thẳng như những cặp đôi sắp ly hôn khác. Chúng tôi ly hôn trong hòa bình và đến bây giờ tôi vẫn nhớ rõ những kỷ niệm ngày xưa ấy.
Lần đầu gặp nhau, tôi là nhân viên bán hàng tại một cửa hàng nhỏ trong chợ đầu mối, còn Quang là khách quen thường xuyên đến cửa hàng tôi lấy hàng. Anh là người hài hước, dễ gần nên chúng tôi nhanh chóng quen và yêu nhau lúc nào không hay.
Sở thích chung của hai đứa là ăn, nên bất cứ khi nào rảnh là anh lại tới đón và đưa tôi đi ăn nhiều nơi khác nhau. Sau một năm hẹn hò, chúng tôi kết hôn. Tuy nhiên cưới nhau 3 năm mà mãi tôi vẫn chưa có thai. Hai vợ chồng đi kiểm tra sức khỏe, bác sĩ nói tôi mắc bệnh hiếm gặp và đời này rất khó để có con.
Nghe những lời bác sĩ nói, tôi cảm thấy như cả thế giới đang sụp đổ vậy. Quang thích trẻ con lắm, mẹ anh ấy vẫn chờ được bế cháu nội còn tôi lại không thể mang thai. Quang vẫn động viên biết đâu bệnh viện này chẩn đoán sai, nhưng đi khám tại các bệnh viện lớn nhỏ khác kết quả vẫn vậy.
Dẫu vậy anh vẫn không bận tâm, nói rằng nếu không thể sinh con thì nhận con nuôi cũng được. Tôi cảm động lắm nhưng trong lòng thấy có lỗi vô cùng.
Chúng tôi ly hôn trong hòa bình, đêm trước khi ly hôn anh còn ôm tôi khóc. (Ảnh minh họa)
Một hôm mẹ Quang gọi tôi ra nói chuyện riêng: "Mẹ biết nói ra câu này là không phải với con, nhưng mẹ vẫn phải nói. Quang là con một trong nhà, con lại không thể mang thai. Con nỡ lòng nào để nhà chúng ta không có người nối dõi lo hương hỏa như vậy?".
Mẹ Quang nói có lý, tôi không thể vì sự ích kỷ của bản thân mà ảnh hưởng tới anh, tới cả gia đình anh được. Vì vậy, tôi quyết định ly hôn. Đêm trước khi ly hôn, Quang ôm tôi thật chặt, anh khóc. Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh khóc, tim tôi như đang rỉ máu vậy.
Thủ tục ly hôn xong xuôi, tôi về quê, chạy trốn quá khứ đau buồn. Nhưng, không ngày nào mà tôi không khóc, thôi nhớ về anh cả.
Thời gian là liều thuốc chữa lành vết thương tốt nhất. Một năm sau, cuối cùng tôi cũng chấp nhận thực tế. Mẹ không muốn tôi cô đơn ở vậy cả đời nên âm thầm tìm đối tượng cho tôi xem mắt. Anh tên Khang, vợ trước của anh mất vì bệnh tật và hiện đã 2 con, như vậy thì có lấy nhau tôi cũng không bị áp lực chuyện con cái nữa.
"Mẹ nghe người ta nói người này tính tình tốt lắm. Trước vợ nó bị bệnh, nó lấy hết tiền tiết kiệm ra để chạy chữa cho vợ, nhưng cô vợ vẫn không thể qua khỏi. Thương con còn nhỏ nên ở vậy 5 năm rồi", mẹ tôi nói vậy. Qua gặp gỡ, nhận thấy Khang là người trung thực, có trách nhiệm, hiền lành nên tôi đồng ý lấy anh sau vài tháng tiếp xúc.
Nhưng điều rắc rối nhất trong gia đình chồng mới chính là mẹ anh. Bà là một người khó tính, ham mê vật chất nên Khang và vợ cũ năm đó mới phải dọn ra ở riêng.
Ngày tôi tái hôn không ngờ chồng cũ lại tới dự. (Ảnh minh họa)
Ngày tôi lên xe hoa lần 2, tôi không ngờ chồng cũ lại về dự. Sau khi ly hôn tôi không còn liên lạc với anh, sao anh lại biết tôi lấy chồng mới mà về chứ? Để tránh mọi người bàn ra tán vào, anh gọi tôi ra một góc ít người và đưa cho tôi một chiếc vali chứa đầy tiền rồi nói:
- Trong này có 200 triệu, anh mừng cưới em. Em đừng chối, cứ coi như anh bù đắp cho em được không? Ngày ly hôn em cũng chẳng chịu lấy một đồng, anh áy náy lắm.
Lời anh nói khiến tôi ngỡ ngàng, tôi không thể nhận số tiền này được, nó quá lớn rồi. Khi đang từ chối thì mẹ chồng chạy tới làm tôi bị dọa sợ một phen, tôi sợ bà hiểu nhầm. Nhưng tôi nghĩ sai rồi, dường như bà đã nghe hết câu chuyện lúc nãy nên vừa chạy tới đã giật chiếc vali tiền đó, ôm chặt vào người rồi cười ngặt nghẽo nói:
- Là mẹ bảo chồng cũ của con về dự đám cưới đấy. Mẹ và mẹ của chồng cũ con là bạn thân ngày xưa. Ngày trước con ly hôn ra đi tay trắng, giờ chồng cũ đưa số tiền này là đúng rồi, để mẹ đứng ra nhận hộ con. Đằng nào của con cũng là của chồng con, mà của chồng con cũng là của mẹ, chúng ta là người một nhà mà.
Có cái lý nào như vậy chứ. Tôi muốn giật lại để trả chồng cũ nhưng mẹ chồng ôm chặt không chịu trả. Sau đó chồng cũ rời đi, còn tôi mang một bụng ấm ức và xấu hổ.
Chồng cũ sau đó cũng gọi cho tôi, nói rằng anh thực sự khó chịu, đau đớn và có lỗi với tôi. Về phía thôi, cứ ngỡ đã quên được anh nhưng sau lần gặp gỡ đó tôi biết rằng mình vẫn còn yêu anh nhiều lắm. Nhưng tôi không thể cho anh ấy một mái ấm trọn vẹn, chúng tôi không có khả năng tái hợp. Hơn nữa, giờ đã làm vợ người ta rồi, nhưng tôi không biết cuộc hôn nhân này sẽ ra sao khi trong tim tôi vẫn còn hình bóng của chồng cũ, còn mẹ chồng lại ham tài như vậy.
Mẹ chồng cho dâu mới và dâu cũ giỏ trứng gà, về mở ra tôi bật khóc Hôm qua, mẹ chồng cũ lại gọi điện bảo tôi đưa cháu về chơi cho đỡ nhớ. Không ngờ, lại đụng mặt chồng cũ đưa vợ mới và con về đây. Bố mẹ chồng cũ là người hiền lành, sống tình cảm. Mấy năm sống chung, tôi và mẹ chồng cũ tuy thỉnh thoảng có chút xích mích, bất đồng nhưng không đáng...