Hạnh phúc khi được chồng tặng hoa, nhưng ngửi thấy mùi dầu gió trên áo anh tôi liền ly hôn
Hôm đó trong ngày sinh nhật của con trai, chồng bất ngờ tặng tôi một bó hoa thật to thay cho lời cảm ơn.
Cách đây mấy hôm, con trai tôi tròn 1 tuổi. Gia đình có tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ, ấm cúng với ông bà nội ngoại hai bên. Ngoài quà cáp cho con trai, chồng còn chu đáo tặng tôi một bó hoa thật lớn. Trước mặt mọi người trong gia đình, anh nói:
- Cảm ơn vợ đã đồng hành cùng anh suốt thời gian qua, sinh cho anh một đứa con đáng yêu, kháu khỉnh thế này. Em đã vất vả nhiều rồi, anh hứa sau này sẽ không để mẹ con phải buồn lòng, sẽ luôn là bờ vai vững chắc cho em dựa vào.
Nghe chồng nói mà tôi hạnh phúc, xúc động đến bật khóc. Thế nhưng tiệc vừa tàn, chồng lại nói ra ngoài có việc.
Hôm đó 11 giờ đêm anh mới về đến nhà. Vừa vào nhà tôi đã ngửi thấy mùi dầu gió thoang thoảng trên người anh, nhưng tôi chẳng nghĩ ngợi gì quá nhiều, chỉ lấy quần áo để anh đi tắm.
Chồng vừa bước vào nhà tắm chưa bao lâu thì điện thoại anh có tin nhắn đến. Bình thường tôi không bao giờ động vào điện thoại của chồng dù biết mật khẩu, tôi luôn tôn trọng quyền riêng tư của anh. Nhưng chẳng hiểu sao, hôm đó tôi lại tò mò đến lạ, vô thức mà cầm điện thoại chồng đọc tin nhắn vừa đến.
Bình thường tôi không xem điện thoại chồng, nhưng hôm đó không hiểu sao tôi lại tò mò đến lạ nên đã cầm đọc tin nhắn vừa đến. (Ảnh minh họa)
Không đọc thì thôi, đọc rồi mới ngỡ ngàng. Tin nhắn đó là do vợ cũ của anh gửi đến, chị ta hỏi chồng tôi đã về đến nhà an toàn chưa.
Lướt lên trên, tôi càng sốc hơn khi phát hiện chồng vừa qua nhà vợ cũ để giúp chị ta cạo gió. “Nếu bố Bơ sang bắt gió cho mẹ thì chắc sẽ nhanh khỏi hơn”, chị ta đã nhắn cho chồng tôi như vậy. Không ngờ anh sang thật, anh vội vã rời khỏi nhà ngay khi tiệc sinh nhật của con trai kết thúc. Và hóa ra, mùi dầu gió kia là do anh vừa giúp vợ cũ cạo gió.
Khi chồng bước ra từ nhà tắm, tôi thẳng thắn hỏi anh về chuyện qua nhà vợ cũ. Biết không thể che giấu nên anh lập tức xin lỗi và giải thích:
- Anh xin lỗi vì đã giấu em. Giúp việc nhà cô ấy về quê, anh nghĩ cô ấy ốm thì con gái chẳng ai lo nên mới qua giúp cô ấy cạo gió cho nhanh khỏi ốm, chứ anh không có ý gì. Anh thề không làm chuyện gì quá đà, có lỗi với mẹ con em cả. Anh cũng chờ tiệc sinh nhật của con trai xong xuôi anh mới đi mà.
Nếu bảo không có ý gì liệu mọi người có tin được không? Cạo gió là cởi áo ra rồi cạo ở lưng, tại sao chị ta lại nhờ chồng cũ làm việc đó trong khi anh đã có gia đình mới và hôm nay còn là sinh nhật của con trai tôi? Nếu là tôi, tôi thà gọi dịch vụ tới tận nhà khám hoặc nhập viện cấp cứu chứ không bao giờ làm như vậy.
Tuy nhiên, đây không phải lần đầu. Vào cuối tuần, chồng tôi thi thoảng sẽ qua bên đó ăn cơm với hai mẹ con vợ cũ. Nhưng có hôm không có con ở nhà, chị ta vẫn nấu cơm rồi gọi chồng tôi qua ăn với lý do như làm nhiều ăn không hết nên gọi anh qua ăn cùng cho đỡ phí.
Video đang HOT
Rồi có lúc chồng tôi nói bị ốm, không sang thăm con được mong chị ta thông cảm, thì chị nhắn lại: “Bố Bơ chạy vạy vất vả đổ bệnh luôn rồi thương thế. Những lúc như thế này mẹ lại chả giúp được gì, bố Bơ cố lên nhé!”…
Chồng trách tôi nghĩ nhiều, yêu cầu tôi phải tin tưởng anh, nhưng sao tôi tin nổi đây. (Ảnh minh họa)
Cầm điện thoại chồng đọc tin nhắn giữa anh và vợ cũ mà tôi cứ ngỡ đang xem tin nhắn của cặp vợ chồng vẫn đang chan chứ tình yêu. Tuy nhiên, chồng lại trách tôi nghĩ nhiều, suy diễn linh tinh:
- Tính cô ấy như thế, nói năng nhiệt tình vậy thôi chứ không có ý gì đâu. Nếu muốn tái hợp thì anh và cô ấy đã quay lại từ lâu rồi. Anh và vợ cũ đã ly hôn gần 5 năm, ngày đó vì không hợp, không thể sống với nhau được nữa nên mới ly hôn mà. Em phải tin tưởng anh chứ.
Nhưng, anh bảo tôi phải tin tưởng anh thế nào đây? Tôi đến với anh khi anh đã ly hôn được 2 năm, yêu nhau 1 năm thì cưới.
Trước khi bước vào cuộc hôn nhân này, tôi cũng biết lấy người từng có một đời vợ, đặc biệt là có con riêng rồi là điều không hề dễ dàng. Tuy nhiên, tôi vẫn chọn nghe con tim mách bảo, bất chấp sự phản đối của gia đình mà cưới anh.
Đương nhiên, khi chọn anh làm chồng tôi cũng chấp nhận và xác định rằng anh vẫn phải qua lại, gặp gỡ vợ cũ vì giữa hai người có một đứa con. Bình thường anh qua thăm nom con, tôi có thể nhịn. Anh chở hai mẹ con về quê, ở lại qua đêm tham dự việc ma chay hiếu hỉ nhà vợ cũ tôi vẫn nhắm mắt cho qua, bởi vì đường xá xa xôi, khó quay trở lại thành phố ngay được.
Nhưng việc anh chăm sóc vợ cũ tôi không thể nhịn được. Chồng nói hai người bây giờ chỉ là bạn, nhưng có kiểu bạn bè nào lại cởi áo cạo gió cho nhau thế không?
Tôi đã cố gắng nhẫn nhịn chịu đựng, nhưng tới ngày hôm nay tôi thực sự mệt mỏi quá rồi. Tôi muốn ly hôn, nhưng nghĩ đến con trai mới tròn 1 tuổi lại không đành. Tôi nên làm gì bây giờ?
Sự khác biệt của 2 cuộc hôn nhân tan vỡ và lối thoát hậu ly hôn
Không ai ly hôn để tiếp tục sống trong đau khổ, nhưng tại sao vẫn có những người mãi chẳng thể hạnh phúc hậu ly hôn?
Bước vào hôn nhân hay chấm dứt mối quan hệ vợ chồng với một người, thoạt nghe, đây là 2 thái cực đối nghịch có vẻ chẳng có điểm chung. Nhưng thực ra là có. Dù lựa chọn thế nào đi nữa, người ta đều muốn bản thân mình được hạnh phúc hơn.
Rõ ràng, không ai kết hôn mà lại mong mình sẽ đau khổ, cũng chẳng ai chọn ra tòa mà không hy vọng vào một tương lai ít mệt mỏi, bình yên hơn ở phía trước. Thế nhưng tại sao sau tất cả những lựa chọn ấy, có người hạnh phúc, có người không?
01
Kể từ khi còn chưa ra tòa ly hôn, người quen và bạn bè của Lan đều biết hai vợ chồng cô đang trong cảnh cơm không lành, canh không ngọt. Cứ dăm bữa nửa tháng, Lan lại bâng quơ "thở dài" trên mạng xã hội bằng những dòng trạng thái chất chứa nỗi cô đơn, buồn tủi.
Người ngoài đương nhiên không biết rõ sự tình, còn người trong cuộc là Lan cũng chẳng tìm được cách nào tốt hơn để giải tỏa bao bức bối, chán chường của cuộc hôn nhân này, ngoài việc lên mạng thở than.
Lan đã không đi làm hơn 8 năm nay, kể từ khi sinh con đầu lòng và cô vẫn luôn hài lòng với việc làm mẹ, làm vợ toàn thời gian. Mọi chuyện chỉ bắt đầu chệch hướng khi Lan biết chồng mình đã có người khác.
Cãi nhau, có. Khóc lóc cầu xin, Lan cũng đã làm nhưng chồng cô chỉ hứa suông rồi vẫn chứng nào tật nấy.
Tranh minh họa
Lan bế tắc, tuyệt vọng và tổn thương nhưng vẫn cắn răng chịu đựng suốt gần 3 năm trời vì suy nghĩ "giờ ly hôn tay trắng, sống sao nổi". Nhưng sự chịu đựng của Lan cũng không cứu vãn được tình cảm đã nguội lạnh giữa hai người.
Sau cuộc cãi nhau gần nhất mà đến chính Lan cũng chẳng nhớ nổi đó là lần to tiếng thứ mấy trong tháng, chồng Lan đề nghị ly hôn cùng câu nói chẳng khác nào một nhát dao găm thẳng vào tim: " Cô không ký thì tôi ly hôn đơn phương".
Khoảnh khắc đó, Lan biết mình không còn "đường lùi" vì đã không ít lần trong lúc bực tức tuyệt vọng, cô quăng ném đồ đạc khiến chồng thâm tím cả người, thậm chí còn phải đi viện không ít lần. Bằng chứng ngoại tình của anh, cô không có đủ. Hơn ai hết, Lan hiểu mình ở thế yếu trong hoàn cảnh này.
Cuối cùng, cô đành ngậm đắng nuốt cay ký vào tờ đơn anh đã đặt trên bàn. Tòa phán quyết chồng cô sẽ là người nuôi con vì Lan không có thu nhập và tinh thần không ổn định.
Tranh minh họa
Đã hơn 1 năm kể từ khi phải về nhà bố mẹ đẻ sống sau khi ly hôn, Lan vẫn chưa thoát khỏi được những ám ảnh của cuộc hôn nhân này. Dù ở trên mạng hay ngoài đời, Lan vẫn không thôi dằn vặt trách móc người đàn ông đã tuyệt tình từ bỏ mình. Và thay vì vui đùa, trò chuyện cùng con mỗi khi được gặp, Lan chỉ chăm chăm nói xấu bố của chúng.
Khoảng 3 tháng sau khi hai người đường ai nấy đi, cô con gái lớn 8 tuổi đã từ chối gặp Lan. Cô bé nói với bố rằng " Gặp mẹ xong con chẳng thấy vui, ở nhà còn thoải mái hơn".
Lan có nhắn tin hay gọi điện, cô bé cũng chẳng trả lời. Người phụ nữ 32 tuổi ngày nào cũng chỉ ở trong phòng, hoạt động hàng ngày không có gì khác ngoài khóc. Khóc mệt quá rồi ngủ thiếp đi. Lan đã sống như vậy suốt hơn 9 tháng qua.
02
3 năm trước, Thảo - chị gái Lan cũng quyết định đường ai nấy đi với chồng vì lý do hệt như cô em gái của mình. Nhưng Thảo may mắn hơn vì có công việc và thu nhập ổn định nên được quyền nuôi con.
Vốn là người có lòng tự trọng cao, Thảo không cho phép bản thân quỵ lụy quá lâu với một người đàn ông đã hết tình cảm với mình, dù đêm nào cô cũng khóc khi con đã ngủ say. Đến một ngày, khi ngồi xem lại album ảnh trong điện thoại, Thảo sững sờ nhận ra mình trông già nua, thiếu sức sống quá khi so sánh ảnh hình ảnh hiện tại với phiên bản mới chỉ cách đây 6 tháng.
Bức ảnh bản thân đang cười rạng ngời mà mắt chẳng có nếp nhăn hay quầng thâm khiến Thảo bừng tỉnh. Cô chợt nhận ra rằng không có lý do gì đáng để mình hủy hoại bản thân, tự làm mình xấu đi như vậy.
Tranh minh họa
Đêm ấy, Thảo vừa khóc, vừa tự nhủ đó sẽ là lần cuối cùng cô rơi nước mắt vì cuộc hôn nhân này. Và Thảo đã làm được. Tinh thần cô bắt đầu ổn hơn nhờ những thay đổi rất nhỏ như 30 phút tập thể dục buổi sáng, tạm biệt thuốc an thần và đồ ăn nhanh.
Mất chừng đâu đó khoảng nửa năm sau khi ly hôn để Thảo thực sự có thể gặp lại chồng cũ mà không thấy cảm giác đau nhói phía ngực trái. Cho đến hiện tại, hai người đã có thể trò chuyện như những người bạn mỗi khi anh đến đón con và đưa con đi chơi.
03
Thảo đã ly hôn được 3 năm và hiện tại, cô vẫn chưa sẵn sàng để bắt đầu một mối quan hệ mới nhưng ít nhất, Thảo dã có thể cảm thấy hài lòng và bình yên với cuộc sống hiện tại. Còn Lan - em gái cô, người mới ly hôn được hơn 1 năm vẫn đang ngày ngày khóc lóc và chưa thôi oán hận chồng cũ.
Thảo đã hết lời khuyên nhủ Lan, với tư cách chị gái và một người phụ nữ ly hôn vì chồng ngoại tình, nhưng mọi lời nói cũng chỉ như nước đổ lá khoai.
Hơn ai hết, Thảo hiểu rằng cô không thể giúp em gái mình khi nó vẫn còn chưa buông bỏ được nỗi oán hận trong lòng.
Người ngoài nhìn vào hai chị em, ai cũng nghĩ Thảo là người phụ nữ mạnh mẽ hơn em gái mình. Cũng dễ hiểu thôi, vì những lúc cô đau khổ, khóc lóc, đâu ai thấy. Chỉ có Thảo là biết thực ra cô chẳng mạnh mẽ hơn ai.
Điều duy nhất khiến cô đứng dậy được nhanh hơn em gái sau đổ vỡ hôn nhân chỉ đơn giản là sự chấp nhận: Chấp nhận mình đã hết duyên, chấp nhận mình đã chọn nhầm một người đàn ông không chung thủy, chấp nhận từ bỏ cảm giác oán hận để cho mình được bình yên và hạnh phúc.
Đã ly hôn một lần vẫn đòi lấy vợ trinh nguyên! Anh ấy mắng em như tát nước. Đi học không lo việc học toàn nghĩ chuyện yêu đương. Đồ hư hỏng, mất nết. Em khổ vô cùng không biết thoát ra bằng cách nào. (Ảnh minh họa) Thưa chuyên gia tâm lý! Năm nay em 37 tuổi, lấy chồng đã 8 năm có một con gái lên 6 tuổi. Chồng em hơn em...